Chương 77: Ngoại truyện: Cuộc chiến xuyên thời gian (7).
Chúng tôi tập hợp ở bìa rừng ở ngoại ô phía tây thành phố. Nghe lỏm từ điện đài, thì ngay khi bọn tôi vượt sông và tấn công vào lô cốt, thì trung đội tăng hạng nặng của địch được cử đi để đánh chặn chúng tôi. Và trong trung đoàn tăng hạng nặng, thì đại đội chúng tôi là đội duy nhất được biên chế xe tăng IS-2. Còn lại thì được trang bị xe T-34/85, vài chiếc SU hay KV cũ rích.
-Nghe đây! Chúng ta sẽ chia thành 3 trung đội nhỏ! Phân chia như sau:
+Đội 1: Các xe IS-2 tiến trực tiếp vào giữa rừng.
+Đội 2: Các xe KV-1 và KV-2 đi qua cánh phải bìa rừng, tránh để cho bọn chúng tiến quân vào thành phố.
+Đội 3: Các xe T-34 và SU-122/152 còn lại sẽ tiến sang cánh trái rừng. Nhớ để ý xem, nếu đội 1 cần hỗ trợ thì giúp bọn họ bằng mọi khả năng của mình!
-Rõ!
Sau đó, đại đội trưởng, với chiếc KV-2 to chà bá lửa, dẫn đầu đội 2 tiến về cánh trái bìa rừng. 2 đội kia cũng bắt đầu tách ra, tiến vào khu vực chỉ định.
Trong lúc đang tiến dần vào sâu trong rừng, anh ấy đứng trên cửa quan sát của chỉ huy, quan sát xung quanh và ngâm nga bài " Тёмная ночь"
(Video minh hoạ, có vietsub)
Bài hát này được sáng tác để làm nhạc phim của bộ phim" 2 người lính" vào năm 1943. Sau khi được công chiếu, bài hát được phổ biến trong hàng ngũ Hồng quân. Và cả Nikolai cũng rất thích bài hát này. Anh thỉnh thoảng lại ngâm nga nó trước những trận chiến khốc liệt. Âm hưởng ngân nga của nó làm tôi... Nói thật, tôi cũng thích những giai điệu đó. Nó làm tôi nhớ đến người mẹ thân yêu đang đợi tôi ở quê nhà - Arkhangelsk.
Tôi... Bắt đầu cảm nhận được sức nóng của trận chiến. Chưa bao giờ tôi thấy bản thân mình hồi hộp như lúc này. Tôi bắt đầu đeo đôi găng tay đặc chế của nạp đạn viên, đội thật chặt chiếc mũ, khoá kín từng chiếc cúc áo. Cảm tưởng như, chỉ cần 1 món đồ nhỏ nhoi rơi ra khỏi người tôi thôi là đã cản trở vô cùng cái việc nạp đạn.
Thật sự, nạp đạn viên là 1 công việc nặng nhọc và rất vất vả. Tuy nó dễ học, ai cũng làm được, nhưng để nạp nhanh, thì kinh nghiệm là vô cùng cần thiết. Tôi không đùa đâu. Nhất là những lúc cấp thiết. Chỉ cần nạp chậm 1 chút thôi, thì tất cả đều sẽ phải bỏ mạng. Mà nạp tay mãi rồi cũng sẽ đến lúc phải mỏi. Thường thì lúc đó điện đài viên và nạp đạn viên sẽ hoán đổi vị trí cho nhau. Nhưng việc này vô cùng mất thời gian.
-Có cần em nạp sẵn 1 viên không, thưa chỉ huy.
-Có! Nạp 1 viên xuyên giáp vào đi. Khi nào cần chiến đấu luôn thì có cái sẵn sàng.
-Rõ.
Nói về đạn dược, thì phân biệt chúng cũng đơn giản. Đạn AP có vỏ đen được vạch nhiều rãnh nhỏ, đầu đạn ngắn, vỏ thuốc phóng được quét 2 vòng sơn đen ở rìa vỏ đạn. Còn đạn nổ mạnh thì vỏ đạn màu vàng đậm, thân trơn láng, không có rãnh và khá dài. Thuốc phóng của nó ngắn hơn thuốc phóng của đạn xuyên giáp và được sơn 2 vòng sơn trắng ở rìa vỏ đạn. Ngoài ra, ở đầu đạn nổ mạnh được lắp ngòi nổ màu xám, có đầu vặn để điều chỉnh chế độ nổ.
Bỏ qua chuyện đó đi. Tôi mở khoá nòng, rồi đưa tay bê, không, là ôm lấy viên đạn tới máng pháo, rồi lấy cái gậy trợ nạp, đủn viên đạn vào sâu trong máng. Sau đó, khoá nòng sẽ tự động nâng lên, khoá kín nòng pháo. Vậy là xong.
Còn tiếp....
-----------------
Phần của tác giả.
Chào mọi người! Thằng ad đây!
Dạo này khí lạnh về, làm miền Bắc cứ mưa kéo dài liên tục. Và thằng ad hiện giờ đang khịt mũi vì viêm xoang dị ứng đây.
Chẳng rõ bằng 1 cách nào đấy, nhưng cơ thể của tôi lại vô cùng thích hợp để sống ở Miền Nam hơn. Chắc là sau này tôi sẽ tìm đường chuồn xuống đấy sống xem sao.
À, hôm qua, giờ thể dục, tôi nhỡ tay đánh bóng bật ra ngoài mương nước. Ban đầu tôi tính trèo tường qua cơ. Nhưng như thế lại không về được. Thế là đành phải chuyển sang lội mương nhặt bóng.
Lé! Mé ơi! Đất thì ngập nước, cây cối thì rậm rạp. Đúng chuẩn đi khám phá rừng Amazon ấy. Cứ phải mò mẫm đi, chứ mà hụt chân vào chỗ nước sâu thì khỏi cứu (tôi không biết bơi).
May mắn sao, đến cuối, tôi thành công nhặt được quả bóng về. Thế là thoát 1 kiếp.
Chà. Cuộc đời thật trớ trêu.
Tác giả.
Soviet_Katri
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip