144. Đưa Phó Cửu đi học

Trải qua sự kiện sau khi rời giường vào buổi sáng, tâm tình Tần Mạc hiển nhiên không quá tốt, gương mặt tuấn tú toát lên vẻ đáng sợ như muốn nói người sống chớ tới gần.

Áo ngủ trên người Phó Cửu đã đổi thành đồng phục học sinh, mái tóc màu bạc hơi rối, khuôn miệng nở nụ cười nhạt, một bên vai đeo cặp sách, nét đẹp trai tràn đầy tinh thần.

Xem như tối qua ngủ không tồi.

Trong nhà có rất ít người, hiện tại có thiếu niên đến ở, dì Trương một hơi làm bốn loại bữa sáng, bánh màn thầu, bánh quẩy, bánh bao nhân thịt loại nhỏ, còn có cháo rau dưa, cười ha hả bảo làm cho Phó Cửu ăn nhiều một chút.

Phó Cửu tự nhiên là sẽ không cự tuyệt phần ý tốt này của dì Trương, ăn phi thường thơm ngọt, đặc biệt là bánh màn thầu, màu sắc tươi ngon lúc, đặt ở trong miệng hương vị vừa đủ, ăn rất ngon miệng.

Chỉ là Phó Cửu một người cũng không thể ăn hết một mâm, đại thần buổi sáng chỉ uống sữa bò, trên tay còn xem báo kinh tế, hiển nhiên là không có ý tứ cùng cô tiêu diệt bữa ăn này.

Phó Cửu không đành lòng làm dì Trương thất vọng, dứt khoát đem những phần dư lại kia đóng gói trong hộp.

Dì Trương thấy thế rất cao hứng: "Vẫn là Cửu thiếu gia có nhiều bạn bè, thiếu gia nhà chúng tôi trước nay đều không có nghĩ tới phải mang bữa sáng cho các bạn học."

"Thật ra không phải bạn bè của con nhiều, chính là bạn ngồi cùng bàn đối xử với con cũng không tồi." Phó Cửu cười nói: "Cũng muốn cho cậu ấy nếm thử tay nghề của dì Trương."

Dì Trương rất thích cùng thiếu niên này nói chuyện, vừa thấy Phó Cửu muốn đi học, còn có chút lưu luyến không muốn rời đứng ở cửa phất tay: "Nhớ lần sau còn tới đây theo thiếu gia , đến lúc đó phu nhân cũng ở đây, phu nhân thấy Cửu thiếu gia nhất định sẽ thích."

"Tốt." Phó Cửu ngồi trên xe, hướng tới dì Trương cong môi cười.

Tần Mạc an vị ở bên cạnh người thiếu niên, ánh mắt đạm mạc đảo qua hộp bánh màn thầu mới nhiều ra trên tay cậu, qua nửa ngày, mới cất thanh âm lãnh đạm ra lệnh với tài xế: "Lái xe."

"Vâng, thiếu gia. "

Tuy rằng tài xế nghe ra ngữ khí thiếu gia nhà hắn không quá tốt, nhưng hắn vẫn là dựa theo sự phân phó của Tần Mạc, đầu tiên là tới trường trung học Nhất Trung của Giang Thành.

Xe của Tần gia, vô luận là mẫu xe hay biển số, đều phi thường khiến người khác chú ý.

Cũng may hiện tại lúc này học sinh đến trường cũng không phải là nhiều.

Bất quá, chiếc xe kia vừa xuất hiện, vẫn khiến cho không ít bạn học vây xem.

Tiết Dao Dao vốn còn đang đeo tai nghe ôn từ đơn tiếng Anh, lúc sau nhìn thấy mọi người phản ứng không giống bình thường, cũng đi tới bên cạnh đám người nhìn xem.

Liền thấy một thiếu niên tóc màu bạc đi xuống chiếc xe màu đen Lincoln, khóe miệng thiếu niên kia giương lên, mang theo vẻ đẹp thanh xuân tuấn mỹ cùng tà nịnh, không phải Cửu điện hạ của các cô thì còn có thể có ai.

Tiết Dao Dao vừa nhìn thấy khuôn mặt kia, liền bước nhanh đi qua: "Buổi sáng tốt lành, Cửu điện hạ."

Phó Cửu mới vừa xuống xe, quay đầu đi liền đón nhận khuôn mặt tươi cười của Tiết Dao Dao, nghiêng ánh mắt đối với Tần Mạc nói: "Anh Mạc, tôi đi trước đây, anh trên đường chú ý an toàn."

Nói xong, Phó Cửu vẫy vẫy tay, một bên vai đeo cặp sách, một tay tùy ý cắm vào túi quần, mỉm cười đi qua phía Tiết Dao Dao.

Tiết Dao Dao nhìn thiếu niên càng chạy càng tới gần, trên mặt đều bắt đầu đỏ.

Nhìn thấy Cửa điện hạ làm cô kích động, thế nhưng đã quên đây là ở cổng trường, cũng không biết cô cùng Cửu điện hạ chào hỏi như vậy, có thể hay không tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Cửu điện hạ.

Nghĩ đến đây, Tiết Dao Dao nhìn thoáng qua bên cạnh, liền thấy có mấy em gái cũng đang chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bọn họ bên này, mặt mày để lộ ra ý vị tới xem bát quái, làm Tiết Dao Dao không được tự nhiên vặn xoắn ngón tay mình.

"Buổi sáng tốt lành." Thiếu niên đã đi tới bên người cô, toàn thân đều tản ra hơi thở có mùi kẹo dễ ngửi, đối với lời đồn đãi quanh thân coi như đều không thấy, vẫn cười tươi rói toát lên vẻ soái khí.

Tiết Dao Dao "Ừ" một tiếng, nhìn thiếu niên đang tràn đầy ý cười đằng sau, dũng khí trong lòng cũng nhiều không ít.

Phó Cửu câu môi, đem cơm hộp trong tay đưa cho Tiết Dao Dao: " Đại thần làm bữa sáng, cậu nếm thử đi, hương vị cũng không tồi. "

" Này..." Tiết Dao Dao theo bản năng nhìn thoáng qua người đàn ông phía sau chiếc xe, thầm nghĩ, Cửu điện hạ, cậu đem bữa sáng của Tần Thần cho tôi, không sợ Tần thần thấy sẽ không vui sao?

Cũng may chiếc xe kia cũng chỉ tạm dừng một chút, liền đạm mạc đi rồi, rất phù hợp với tính cách của chủ nhân nó.

Tiết Dao Dao trong mắt chỉ thấy chiếc xe đạm mạc rời đi, nhưng tài xế lái xe cảm thấy, thiếu gia của bọn họ con ngươi đã băng lạnh tới cực điểm, nhiệt độ không khí xung quanh anh đều lạnh theo.

Tần Mạc một tay chống cằm, nhìn bóng người kia phía sau kính xe càng ngày càng xa, khóe miệng câu lên nhưng lại không có chút độ ấm nào.

Lúc này, Tiết Dao Dao vừa vặn nhớ tới điều gì đó, bữa sáng của Đại thần....chẳng lẽ...

" Cửu điện hạ, cậu ngày hôm qua ở lại nhà, ngủ cùng với Đại thần? "

Phó Cửu lười biếng duỗi eo, "Ừ" một tiếng.

Phó Cửu thật sự rất đẹp trai, cho nên những hành động đó mới khiến đám bọn học sinh không ngừng kích động nhìn cô.

Chỉ là...Phó Cửu cư nhiên lại cùng đại thần ở tại chung nhà?!

Là cái dạng quan hệ gì, mới có thể được đến loại trình độ này?!

Tiết Dao Dao liên tưởng một chút tới bộ dáng đánh cầu lông chung của hai người hôm qua, đặc biệt là lúc Tần Thần cúi người nhéo Cửu điện hạ kia......Chờ một chút!

Không được! Cô không thể tưởng tượng quá nhiều, cứ cho là Phó Cửu ở lại nhà đại thần, cũng không thể nói hai người bọn họ chính là cái quan hệ này đúng không....

Nhưng vạn nhất....Nếu là thật sự có cái gì đó......

Tiết Dao Dao khuôn mặt nghiêm túc, hai tròng mắt sáng lên: " Cửu điện hạ, tôi sẽ chúc phúc cho cậu và Tần Thần! " Hai người đều rất đẹp trai, ở bên nhau là thích hợp nhất, mặc dù là bị nhiều người không chấp nhận, chỉ cần Phó Cửu thích, cô đều sẽ họ giúp duy trì.

Phó Cửu bị Tiết Dao Dao làm cho có chút không hiểu, dứt khoát đổi đề tài: " Ngày hôm qua " Anh hùng " cậu luyện thế nào rồi? "

"Tập luyện rất nhiều, nhưng là tốc độ vẫn không đi lên. "

" Luyện nhiều lần thì tốt thôi, cậu ngày thường ở đâu để lên mạng, hôm nay làm khác một chút đi, cho cậu gặp một đồng đội khác của chúng ta, [Thưởng Ngươi Một Quyền Tiêu Tiêu Nhạc]. "

Tiết Dao Dao: "..."

Phó Cửu đang tìm hiểu vì sao lúc Tiết Dao Dao nghe đến cái tên này, vì cái gì lại làm ra cái loại biểu tình như thế này, vươn tay tới vỗ vỗ vai cô: " Làm sao vậy? "

Tiết Dao Dao vẫn đang còn trong thời gian tiếp thu, cô thật sự không nghĩ tới, sẽ có một ngày cô cùng đại thúc chuyên đùa giỡn con gái, rải tiền khắp nới kia có bất kỳ quan hệ gì.

" Cửu điện hạ, cậu làm như thế nào mà biết được cái nhân vật [Thưởng Ngươi Một Quyền Tiêu Tiêu Nhạc] này? Nghe nói cậu ta chỉ mang nữ nhân đi đánh..."

Phó Cửu không chút để ý cười nói: " Thời điểm kết thúc thi đấu, cậu ta còn mời tôi ăn một nồi lẩu. "

" Thời điểm thi đấu? " Tiết Dao Dao như lại nhớ tới cái gì, tiếp tục nói: " Cửu Điện hạ, có phải cậu chơi " Anh hùng " đã được một thời gian rất lâu? "

Phó Cửu vứt cây kẹo que ngậm ở trong miệng: " Để thực hành, đối với tớ, bất luận trò chơi gì cũng đều là dùng để luyện tập tốc độ tay. "

" Vậy tên trò chơi của cậu trong game là gì? " Mặc dù là hiện tại, Tiết Dao Dao lại nhớ rõ lúc Phó Cửu chỉ dạy cô, dùng ra những chỉ pháp xinh đẹp, kia tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, chính là ở các chiến đội to lớn, cô cũng không tìm được cao thủ nào như Phó Cửu.....Cửu điện hạ cậu ta....Rốt cuộc là ai?

Phó Cửu nghe vậy, ngừng bước chân, tay phải duỗi ra, cười tuấn mĩ: " Một lần nữa nhận thức lại đi, tôi là Hắc Đào Z. "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip