10

- Moondae về rồi đấy à...

Ha Iljoon mơ màng ngóc đầu dậy sau tiếng mở cửa. Park Moondae khẽ ừm một tiếng rồi đóng cửa lại thật khẽ để không ảnh hưởng đến những con người say ngủ khác rồi rón rén đi về nhà tắm để thay đồ. 

Sờ đến túi áo khoác, anh chợt khựng lại một chút. Trong đó có một cây xúc xích xông khói. Khỏi nói cũng biết ai là người lén nhét nó vào túi của mình. Moondae khẽ cười, đem cây xúc xích cất vào tủ đồ cá nhân và đặt mình nằm lên chiếc giường êm ái. Anh nhắm mắt lại, hồi tưởng về cuộc gặp gỡ với Đen đêm nay.

Một người để chờ đợi, anh nghĩ đối với anh, Đen là như vậy. Và anh cũng hiểu rõ cậu ấy chờ đợi anh lâu như thế nào, đã biết bao buổi tối lạnh giá, cậu ấy vẫn chung thủy ngồi trên băng ghế đá lạnh lẽo đợi anh. Vậy mà anh lại ngoảnh mặt đi vờ như không biết, liệu bản thân mình đã hành xử quá đáng?

Giờ mới nhận ra mình chưa nói lời xin lỗi với người kia quả thực có chút xấu hổ. Moondae khẽ gãi một bên má, cảm giác lòng bàn tay đã lạnh dần chẳng còn lưu lại chút hơi ấm nào từ người kia nữa thật mất mát. 

Trằn trọc mãi cũng chẳng thể ngủ được, quả nhiên tương tư luôn khiến người ta thao thức mà. Seon Ahyeon ngủ dậy mà hú hồn khi nhìn thấy Park Moondae đang ngồi dựa vào tường với đôi mắt thâm xì, cảm giác như anh vừa tập bài hát chủ đề cả trăm nghìn lần vậy.

- Moon- Moondae à, cậu ổ-ổn không đó...?

Moondae gật đầu. 

Ổn mà.

Ổn lòi lìa.

__________

- Cậu định ngủ đến tối thật đấy à?

Cha Yoojin chống nạnh nhìn bạn mình đang cuộn tròn trong chăn. Không một lời hồi đáp hay chút phản ứng nào, cậu bạn tóc tím vẫn đang vùi đầu không thèm dậy. Bình thường cậu ta có ngủ sâu như thế đâu nhỉ?

Chậc một tiếng, Yoojin quyết định sẽ đi xử lý đống đồ ăn vặt hôm qua Raebin đã mua cho mình. Đúng là bạn thân, toàn đồ mình thích ăn và cafe lon của cậu ta.

Chỉ là sao tự nhiên nhiều xúc xích xông khói ăn liền thế?

Và Raebin, người đã mua rất nhiều xúc xích xông khói ăn liền cùng một loại, khẽ trở mình chọp chẹp vài tiếng, minh chứng cho việc gặp crush giúp ngủ rất ngon. Đến khi trời trở tối, ánh sáng bên ngoài cửa sổ được thay thế bằng ánh đèn cam vàng ấm áp, Raebin mới mơ màng mở mắt, trong lòng dường như được thổi một dòng nước ấm dịu dàng êm ái. Cậu ngước nhìn mặt trăng, thầm nghĩ đến Moondae, nhất định sẽ giữ lời hứa một ngày nào đó quang minh chính đại đến trước mặt anh, thú nhận mình chính là Đen - cái tên mà anh gọi, là người lén gửi cho anh mảnh giấy cổ vũ, đồng thời cũng là Kim Raebin - người thầm thương trộm nhớ anh.

__________

Ba ngày trôi qua nhanh chóng, đã đến lúc quay video PR. Các thí sinh tập trung tại một khán phòng, có vẻ ba ngày nghỉ khiến các chàng trai tươi tỉnh hơn sau khi xem tập 1 với nhiều cảm xúc khác nhau. Đi kèm với đó, họ nhận ra rằng camera ở khắp mọi nơi, và thứ họ cần là thể hiện nhiều biểu cảm đáng được lên sóng. 

Sau khi tẩy não các thí sinh rằng việc vừa PR bản thân vừa PR cho các nhãn hàng hợp tác với Tnet, tức PPL là mối quan hệ win-win cho đôi bên, MC trình bày cách thức chọn lựa chủ đề và sản phẩm PR của từng thí sinh - truy tìm kho báu. 

- Cậu không nghĩ chuyến này sẽ vui à? 

- Có thể.

Park Moondae trả lời câu hỏi của Keun SeJin một cách nhát gừng, sau đó nhanh trí để ý đến cửa sau. "Quyết định rồi, mình sẽ đi bằng đường đó."

Một vài người đến làm quen và trò chuyện với Moondae, có vẻ phản ứng sau tập 1 của không chỉ khán giả và các thí sinh cũng nghĩ anh là một người đáng để họ vịn vào, và anh cũng không muốn dùng từ "ké fame" để miêu tả tình hình này.

Các trò chơi luôn gây hứng thú cho các cậu trai trẻ tuổi. Cha Yoojin hào hứng đến mức miệng mở to, liên tục vỗ vai cậu bạn hạng 2 đứng bên cạnh:

- Chuyến này sẽ vui lắm cho mà xem!

- Chắc thế.

Hình như ai cũng có một đứa bạn mà nó rất thích đấm vào người người khác khi vui thì phải. Nói thật thì Raebin thấy vai mình có chút nhức đó. Chẳng qua là cậu vẫn đang vui thôi, nếu không cậu cũng không ngần ngại vả cho cậu ta vài phát. 

Và khỏi nói, vẫn như thói quen Raebin kiếm tìm bóng hình Moondae trong không gian chật chội này. Tuy vậy chưa kịp nhìn thấy anh, tiếng hô xuất phát của MC vang lên làm tất cả các thí sinh vừa gào thét vừa đổ xô ra ngoài. Cha Yoojin kéo tay cậu hòa vào đám đông, và tất cả những gì cậu làm sau đó là đi theo cậu bạn tóc đỏ săn tìm kho báu bởi cậu đâu biết gì về khu này đâu.

Người thành công thường có lối đi riêng, câu nói này không thể bàn cãi. Trong khi các thí sinh xô đẩy nhau phi về cửa chính, Moondae lại từ tốn đến cửa sau, phía sau là Keun SeJin và Ha Iljoon lén lút đi theo với nụ cười gian tà trên môi hệt như ăn trộm.

Dù thầm cảm thấy may mắn vì chỉ có hai người đó chứ không phải một lũ như team October nhưng Moondae vấn thất hơi khó chịu khi Seon Ahyeon không đi cùng anh do bị đám đông cuốn đi. 

Công cuộc săn tìm kho báu này nhìn chung chẳng khó khăn lắm. Hai tệp đính kèm kia được cái cũng nhanh nhẹn, cộng với may mắn nên thành quả thu được khá tốt. Cho đến khi mở mấy quả bóng vàng trên tay, anh như muốn chết trân.

Guitar

Vòng hoa

Một đứa không biết chơi guitar với ngoại hình trung bình thì lựa chọn này chẳng phải là một trò đùa hay sao? Và trong những giây cuối cùng, Moondae đã đổi được quả bóng màu đồng từ tay Ahyeon với chủ đề thực phẩm đóng hộp, cảm giác không ai có thể chỉ trích anh khi giao dịch như vậy.

Raebin cũng nhặt được một quả bóng màu bạc. Là piano, cậu nghĩ mình có thể làm gì đó như sáng tác hay đánh đàn. Ghế mát xa trong quả bóng vàng của Cha Yoojin cũng khá hay ho, ít nhất đối với cậu là thế.

Sau khi đến đăng ký chủ đề với các staff, các thực tập sinh có một khoảng thời gian nghỉ ngơi đến buổi tối hôm đó mới bắt đầu quay video PR cá nhân. Những cậu trai trẻ tuổi mở ra cái trò thật hay thách, tụ tập một đống trong một phòng tập nhảy. 

Tất nhiên hai con người hướng nội của chúng ta đều không tự nguyện rồi. Về phía Moondae thì khỏi nói khi Keun SeJin đã kéo anh và Seon Ahyeon đi, và về phía Raebin, cũng là Keun SeJin rủ rê Cha Yoojin làm thân cậu là bạn thân bị kéo theo.

Tầm khoảng ba chục thí sinh ngồi quây quần thành vòng tròn. Và khi Kim Raebin ngồi xuống, điều đầu tiên khi cậu ngước mắt lên nhìn thấy chính là Park Moondae, với đôi mắt lim dim mệt mỏi. Chợt cảm giác hạnh phúc và hồi hộp đều trộn lẫn trong tâm hồn cậu. Ánh mắt của cậu tỏa sáng mỗi khi nhìn thấy anh, và nụ cười tỏa nắng hiện lên trên khuôn mặt cậu như là một phản ánh tự nhiên của niềm vui.

Cha Yoojin chống tay lên cằm, trầm ngâm đánh giá cái nhìn có chút nồng cháy này của Raebin. Trong khi đó, Moondae ở phía đối diện cũng cảm nhận được sự quan tâm của Raebin. Dù có chút ngần ngại trước sự chú ý từ mọi người xung quanh, nhưng anh biết bọn họ chỉ đang bàn về trò chơi, bởi vậy không giấu diếm được niềm hạnh phúc nho nhỏ mà cong khóe môi lên một chút. Đôi khi anh nhìn thoáng qua và gặp ánh mắt ấm áp của Raebin, tâm trạng dường như cũng trở nên trẻ trung và phấn chấn.

Anh cũng từng nghi ngờ Kim Raebin chính là Đen, bởi vóc dáng hay giọng nói của cậu đều tương đồng với cậu ta. Nhưng Đen đã hứa sẽ đến thú nhận với anh khi cậu ta sẵn sàng rồi, anh sẽ chờ đợi.

Mấy cái thật hay thách cũng chỉ là cách mấy đứa này làm quen và bới móc đời tư của nhau. Moondae chọn thách, thử thách của anh là đạp một người cao hơn mình, và người lãnh trọn cú đáp không ai khác chính là kẻ đã lôi anh đến đây Keun SeJin. Còn Kim Raebin thì nhận được câu hỏi cho sự thật vô cùng phổ thông là đã từng yêu ai chưa, và cậu nhóc suốt ngày giam mình trong phòng tập lấy đâu ra chuyện tình cảm để kể cho các anh.

Và cậu cũng không nhịn được mà nhìn xem phản ứng của Moondae như nào khi lắng nghe cậu trả lời của mình.

Còn Moondae? Anh cũng đâu biết vì anh đã yêu đương bao giờ đâu?

__________

Cảm ơn các bồ rất nhiều vì đã ủng hộ tui ở mục Tâm sự nha, yêu rất nhiều :333


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip