P14

"Ba mẹ"

PP vội rút ngón tay của mình ra khỏi tay người bên cạnh, cả người trở nên lúng túng.

Billkin hơi sững người, ánh mắt có chút mất mát nhìn theo PP đang tiến về phía trước.

"Ba mẹ, ba mẹ đi chơi à?"

"Ừ, ba mẹ đi dạo một chút. Pi đi với bạn à?" - Ba mẹ PP nhìn còn khá trẻ, vô cùng có phong thái của dân làm kinh doanh. Điều duy nhất làm Billkin thấy lạ đó là ba mẹ PP vậy mà lại đang mặc áo đôi?

"Cháu chào cô chú" - Thấy người kia không nói gì, Billkin đành chào hỏi trước.

"Ba mẹ, đây là Billkin, bạn con" - PP nhận ra mình cũng phải lên tiếng rồi nếu không thì càng lúc càng khó xử.

"Chào cháu, Billkin. Ba mẹ chỉ đi ngang thôi, Pi cứ đi với bạn đi nhé. Tối nay nếu kịp thì về ăn cơm. Tối chị hai gọi điện về đấy. Nãy mới nhắn tin cho mẹ"

"Vâng ạ. con sẽ về trước bữa tối"

"Ba mẹ đi trước nhé. Chào cháu, cô chú đi nhé" - Ba mẹ PP cũng không hỏi thêm gì, chỉ lịch sự chào hỏi rồi tiếp tục đi về hướng ngược lại. Bỏ lại sau lưng là hai ánh mắt với nhiều tâm sự chất chứa trong lòng.

"Tụi mình vào quán cafe ngồi đã. Nắng quá rồi, mồ hôi cậu chảy ướt cả áo" - Billkin phá vỡ bầu không khí im lặng.

"Ba mẹ tôi hơi khó. Trước đây dẫn bạn về nhà ít khi ba tôi vừa ý nên tôi hơi lo lắng thôi. Ba mẹ không phân biệt gì đâu. Tôi cũng nói rồi, ba mẹ tôi chỉ mong tôi kết bạn tốt là được, coi trọng phẩm chất"
PP hiểu cảm giác của Billkin. Hoàn cảnh nhà Billkin không tốt, đứng trước ba mẹ mình chắc cũng có phần tự ti. Nếu xử lý không khéo thì mối tình này chưa kịp nở đã chết từ trong trứng nước.

Billkin thở dài một hơi. Đúng là anh có hơi thất vọng khi PP buông tay quá vội vàng, nhưng nếu trong trường hợp gặp ba mẹ mình một cách bất ngờ thì ai cũng lúng túng như vậy thôi.

"Hồi nãy nghe nhắc là nhà cậu còn chị hai?"

"Uhm. còn một chị nữa. Nhưng chị đi du học từ cấp 3. Hiện đang thực tập bác sĩ ngoại khoa ở Mỹ. Công việc siêu bận rộn, mỗi lần muốn gọi về nhà là phải nhắn tin dặn trước để cả nhà chờ máy"

"Làm bác sĩ à? Giỏi vậy sao?"

"Đúng vậy. Nhà có bao nhiêu gen đẹp thì cho chị Tharnaening, bao nhiêu gen giỏi thì cho chị Petch hết, tôi là út, ăn thừa lại của hai bả. Không dùng hết cái gì thì cho tôi một chút. Cũng may là không quá tệ" - PP kể về gia đình mình một cách hạnh phúc.

"PP cũng tốt mà!" - Billkin cười dịu dàng rồi thấm mồ hôi ướt đẫm hai má trắng mềm.

-----

"Pi, nói chuyện với ba mẹ một chút nhé"

Ngay sau khi kết thúc cuộc gọi của chị Petch là PP đã bị triệu tập một cuộc họp gia đình.

"Vâng ạ"

"Ba mẹ muốn nghe một chút về bạn của P, có được không? Không có cấm cản gì đâu, ba mẹ chỉ muốn biết một chút thôi" - Mẹ dịu dàng ôm lấy vai con trai nhỏ.

"Cậu ấy là Billkin. Bằng tuổi con. Cậu ấy rất tốt... chỉ là... điều kiện gia đình không tốt lắm. Cậu ấy phải vừa học, vừa làm thêm. Đi học cũng dựa vào học bổng. Hiện đang làm ở cửa hàng tiện lợi và ở đó luôn. Chủ cửa hàng tiện lợi là bạn chị Tharnaening" - PP đá mắt cho Tharnaening. Không thể chết một mình. Chị em có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu.

"Tharnaening cũng có quen hả con?" - Ba giờ mới lên tiếng.

"Vâng... vâng ạ. Có quen. Thằng bé đó cũng khá tốt. Bạn con cũng khen lắm. Bảo là siêng năng, lại chăm học" - Tharnaening liếc nhìn PP một cái. Nếu không phải em chị là chị đá một cái ra đường rồi.

"Ba mẹ chỉ hỏi vậy thôi. Nếu có dịp thì dẫn về nhà chơi. Gặp ai cũng nên cẩn thận một chút, cả hai đứa luôn đấy" - Ba mẹ PP cũng không hề khó, chỉ là nhìn vào những người trước đây tìm hiểu thì ba mẹ vốn không tin vào mắt nhìn của 2 đứa nhà mình cho lắm.

"Vâng. Để có dịp ạ"

Tharnaening và PP kéo nhau lên phòng sau lời dặn giò của ba mẹ. Vừa đi vừa chí chóe với nhau, không khác gì hai đứa tiểu học, đến ba mẹ cũng phải bật cười.

"Nè PP Krit. Làm gì mà để ba mẹ bắt được thế?"

"Đi dạo thôi"

"Đi dạo ở đâu?"

"Sở thú"

"Sở thú? Hai đứa mày là học sinh cấp 2 à mà còn dắt nhau vào sở thú?"

"Thì ba mẹ cũng mặc áo đôi đi sở thú kìa. Mà cũng may là ở sở thú đấy, chứ ở chỗ khác là ... tạch" - PP đưa tay lên cổ giả làm cảnh xử tử.

"Thế lúc đó đang làm gì?"

"Làm gì hả... làm như này nè" - PP lấy 2 ngó tay út móc vào với nhau

"Ui là trời, thật đúng là học sinh cấp 2 rồi. PP Krit của nhà chúng ta yêu đương 1 tháng mà mới móc 1 ngón tay út thôi, thế này thì trời đổ mưa dông. haha" - Chị Tharnaening cười lăn cười bò.

"Đã bảo là chưa yêu đương rồi mà" - PP lôi Tharnaening đang lăn lộn trên giường của mình dậy - "nhăn hết chăn gối rồi"

"Thôi kệ hai đứa đó. Ba mẹ có vẻ không ý kiến đâu. Chị về phòng đây, anh JJ nhắn tin rồi. Bye nhóc👋"

Tharnaening đi rồi PP mới bĩu môi một cái ghét bỏ. Người ta yêu đương chậm rãi nhưng mà ngọt ngào biết mấy.

*Ting*
Lucy: Chào anh PP, em là Lucy, anh còn nhớ em không ạ?

PP nhận được tin nhắn liền nhớ ra cô bé này. Đây là bé gái đáng yêu đeo kính tròn mà cậu đã gặp ở trường T, xin số lâu lắm nhưng không thấy cô bé nhắn tin, PP cũng đã bỏ ra sau đầu từ lâu.

PP: Chào em. 👋

Lucy: Em định nhắn với anh lâu rồi nhưng mà ngại quá, sợ làm phiền anh.

PP: À, không sao. Mà em nhắn anh có gì không?

PP vốn định hỏi thẳng để lỡ cô bé có thích mình thì nói luôn để đỡ làm người ta trông mong vô ích.

Lucy: Em muốn hỏi anh một chút ạ. Ở khoa em đang đồn là anh với anh Billkin quen nhau. Còn bảo là anh ghen lắm, rất dữ, ai mà bén mảng lại gần cưa cẩm anh Billkin là anh sẽ tìm người ta nói chuyện liền. Em thì không tin đâu, tại nhìn anh hiền quá, với lại anh cũng bảo anh không phải người yêu anh Billkin. Em chỉ muốn nhắn hỏi cho biết thôi ạ. Anh đừng trách em nhiều chuyện nhé!

PP đọc tin nhắn mà sốc ngang. Chưa nói chuyện đồn cậu hung dữ, nhưng mà đồn cậu là người yêu hay ghen tuông của Billkin là sao? Hai người đã yêu đương đâu. Tay còn chưa nắm nữa thì lấy gì mà đi đánh ghen hả trời???

PP: Em nghe tin này từ đâu thế?

Lucy: Trong khoa em đồn thế ạ, do hôm nay thấy anh cầm hoa đến tặng anh Billkin, lúc ra về hình như còn mặc đồ đôi nữa.

PP: Chuyện này không có thật đâu á em. đừng tin lời đồn vậy nhé!

Lucy: Vâng ạ. Anh đừng trách em nhiều chuyện nhé, ở trường cũng có không ít người thích anh Billkin, em sợ họ nghĩ bậy về anh.

PP không còn tâm trí nào mà nói chuyện tiếp nữa. Billkin đã quá bận bịu rồi, nếu còn bị cuốn vào mấy tin đồn yêu đương này không biết có ảnh hưởng tinh thần học tập không.

Cả đêm đó PP nằm thao thức mãi, chỉ dám nhắn tin chúc Billkin ngủ ngon chứ không dám nói thêm gì khác.

-------
-------
POV: Xử đẹp đứa nào nói yêu anh

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip