P35
Sau lần Sun chạm trán với ba Billkin ở nhà xe có vẻ những lời đồn trong trường dần biến mất hẳn. PP nghe Lucy nói là Sun, Mind cùng đám đàn em giờ khá im hơi lặng tiếng, không còn gây chuyện và lên mặt như trước nữa. Cũng không biết là có phải họ đã suy nghĩ đàng hoàng rồi không, dù sao cũng đều là sinh viên học lực tốt, chắc não họ cũng đủ cân nhắc xem giữa việc quậy phá lấy le và tương lai của bản thân thì cái nào quan trọng hơn. Rốt cuộc thì vẫn là đám sinh viên chưa ra đời mà thôi.
"Billkin, lại đây em sửa nơ cho, bị lệch rồi" - PP chăm chút chỉnh lại áo vest cho Billkin.
Mai là ngày lễ cưới chính thức của anh JJ và chị Thanaerning, PP và Billkin cũng là hai phù rể danh dự của buổi hôn lễ lần này. Tuy PP là con trai nhưng với danh nghĩa em trai ruột của cô dâu thì vẫn được giao trọng trách giúp chị cầm hoa và cầm nhẫn lúc làm lễ, đây là một nghi thức vô cùng trang trọng mà Thanaerning muốn em trai luôn ở bên cạnh mình.
"Đẹp rồi đẹp rồi. Em đừng chỉnh nữa" - Billkin nhéo nhéo gò má trắng sữa yêu thích.
"Thử trước đi, xem như thế nào để mai không phải cập rập. Mai đâu có em chỉnh cho anh"
"Thì anh cũng phải theo đoàn của anh JJ tới nhà em, kiểu gì cũng gặp em thôi. Nếu lúc đó mà không được thì em chỉnh lại. Không sao hết" - Billkin cười khì khì. Chú rể phụ này có vẻ không lo lắng gì lắm.
"Em hồi hộp ghê. Đám cưới của chị mà lo cứ như..." - PP hơi ngập ngừng. Cậu cũng đã nghĩ về ngày được có một lễ đường của riêng mình, nhưng nói về chuyện này bây giờ quả thật còn quá sớm. Cậu không muốn tạo áp lực cho Billkin.
"Anh cũng hồi hộp nữa. Sau này chúng ta đứng trong lễ đường của mình chắc chắn sẽ còn hồi hộp hơn. Phải tập dần cho quen thôi" - Billkin nắm chặt tay PP rồi nhìn sâu vào mắt cậu. Anh hiểu hết suy nghĩ trong lòng người yêu, có ai khi yêu mà không muốn bên nhau trọn đời đâu. Billkin là luôn là người có kế hoạch và kế hoạch trong đời Billkin từ hơn một năm trước đã đặt PP làm trung tâm, không bao giờ để cậu thất vọng.
Không khí trong căn phòng nhỏ mỗi lúc một ấm áp. Ánh mắt ngọt ngào, đôi môi ấm nóng đã tìm đến nhau...
*Cốc cốc cốc*
"PP, xong chưa con, hai đứa ra cho mẹ coi nào"
"Á" - PP giật mình suýt nữa thì té nhào lên giường nếu không có Billkin nhanh tay đỡ. Đôi môi PP có chút sưng tấy còn gương mặt thì đỏ hồng cả lên vô cùng đáng yêu khiến Billkin cũng phải bật cười.
"P, làm sao thế con. Hai đứa sao đấy" - Mẹ PP nghe tiếng con trai thì lo lắng gõ cửa mạnh hơn.
PP vội chạy ra mở cửa trước khi tiếng gọi của mẹ thu hút mọi người trong nhà.
"Dạ không sao. Con vội ra mở cửa cho mẹ nên bị vấp chân ấy mà" - PP thở mạnh. Đúng là chỉ có chục bước chân nhưng cậu đã chạy hụt cả hơi.
"Làm gì mà phải vội hả con. Đỏ hết cả mặt rồi đây này. Hai đứa xong cả chưa? Cho mẹ xem nào. Chà, con trai út diện vest trắng bảnh quá" - Lần đầu tiên mẹ PP cảm thấy đàn con nhỏ của mình giờ đã trưởng thành. Đứa cả làm bác sĩ, đứa giữa đi lấy chồng, đứa nhỏ nhất cũng đã trở thành chàng trai cao lớn.
"Mẹ, mẹ sao đấy, sao tự nhiên mắt đỏ hoe thế. Hôm nay con thấy mẹ khóc cả ngày luôn" - PP ôm lấy mẹ xoa nhẹ nhẹ vào lưng.
"Mẹ thấy mấy đứa con của mẹ lớn quá nên mẹ cảm động thôi"
"Mẹ..." - PP tựa đầu vào vai mẹ, sống mũi cũng thấy cay cay. Mới đây chị em họ còn là những đứa nhóc đứng đến hông mẹ, khóc lóc đòi mua đồ chơi, giờ ai cũng trưởng thành, cậu cũng đã hơn mẹ cả một cái đầu, vậy mà vẫn chưa làm được gì cho mẹ yên tâm.
"Mẹ, mẹ coi con mặc bộ này đứng với PP có đẹp đôi không" - Billkin "mặt dày" chen chân vào giữa lúc hai mẹ con người ta đang tình cảm nên bị PP liếc cho một cái rõ sắc.
"Đẹp. Bộ này may riêng cho hai đứa mà. Billkin dạo này gầy quá con. PP không nấu cơm cho con nữa à?" - Mẹ PP sờ sờ cánh tay Billkin. Đúng là trong mắt ba mẹ thì tụi nhỏ luôn luôn gầy đi chứ chả khi nào mập hết.
"Không con..."
"Dạ đúng rồi mẹ ơi. Cậu ấy bảo dạo này bận quá, toàn để con ăn mì tôm với cơm hộp trừ bữa. Mẹ cho con ăn ké mấy bữa với ạ" - Billkin nhanh miệng túm lấy tay mẹ PP làm nũng.
"Được chứ, qua mẹ nấu ăn vài bữa là mập liền. Thôi hai đứa thay đồ ra để các dì ủi lại lần nữa cho. Xíu Billkin còn phải về bên nhà JJ nghỉ ngơi sớm đó"
"Vâng ạ" - Billkin cười tươi để lộ hai má lúm như lấy lòng. Bình thường Billkin khá nghiêm túc nhưng khi ở cạnh người lớn thì luôn là đứa trẻ ngoan, ai cũng quý mến.
PP đóng cửa phòng lại, khóa trái xong mới thở ra một hơi. Lúc nãy sợ quá, cửa phòng còn chưa khóa, mẹ mà mở cửa vào thì xấu hổ để đi đâu cho hết.
"Sao anh nói em để ăn nhịn đói hả. Có ngày nào không ăn đủ ba bữa, thêm bữa phụ ăn đồ ngọt nữa không. Tại anh tham công tiếc việc nên ăn mãi không tăng kg đó chứ" - PP nguýt dài, ra vẻ ghét bỏ.
"Phải nói như vậy thì mẹ mới tội nghiệp anh, cho anh ở cạnh con trai mẹ thêm xíu nữa chứ" - Billkin ôm lấy PP từ đằng sau, tiếng thở nhẹ bên tai làm PP ngứa ngáy trong lòng.
"Đừng nghịch, có ai vào nữa bây giờ" - PP đẩy đầu Billkin ra khỏi cổ mình.
"Anh thấy em khóa cửa rồi" - Billkin liếm liếm môi - "Hồi nãy hôn chưa đã, muốn thêm một chút nữa"
"Nhăn hết đồ bây giờ. Thay đồ ra để em mang qua phòng các dì nhờ ủi lại cho anh. Nhanh lên, trễ giờ rồi, anh còn về ngủ sớm đó" - PP nhất quyết đẩy cái người đang quấn mình ra. Cứ chiều riết người yêu hư quá đi mất.
"Pi này, em có muốn đến sống cùng anh không?" Billkin thay ra bộ đồ vest, treo thẳng thớm bên cạnh bộ đồ của PP. Hai bộ đồ trắng đặt cạnh nhau trông như đồ tình nhân.
"Sống cùng á?" - PP hơi bất ngờ vì Billkin đột xuất đề nghị như vậy.
"Thì anh JJ và anh cũng không ở chung nữa. Căn hộ bây giờ của anh cũng rộng rãi hơn rồi. Em đến sống cùng anh thì đi lại cũng đỡ vất vả" - Billkin gác cằm lên vai PP thỏ thẻ.
"Sống chung không đơn giản đâu anh" - PP thở dài - "Anh thấy việc ở trường anh rồi đó. Tuy là lắng xuống rồi nhưng cũng chưa hoàn toàn kết thúc đâu. Anh đang bắt đầu công việc kinh doanh, em không muốn người ta nói ra nói vào. Mình mới bắt đầu, cái gì cũng phải cẩn thận"
"P..." - Billkin hơi ngập ngừng. PP bình thường vô lo vô nghĩ nhưng thật ra là người nhạy cảm hơn ai hết.
"Tạm thời mình cứ thế này đi. Sau này công việc ổn định rồi mình tính tiếp. Có được không anh?"
"Sắp tới bận rộn lắm đó, thời gian bên nhau sẽ ít đi. Em thật sự không muốn sống chung với anh sao?" - Billkin xị mặt, gác cằm lên vai người yêu, hai tay nhanh nhẹn ôm lấy vòng eo nhỏ từ phía sau đòi quyền lợi.
"Bận rộn nhưng em sẽ qua kiểm tra thường xuyên đó. Anh đừng có làm bậy, nghe chưa" - PP bật mode đanh đá, nhéo một cái vào bàn tay đang "làm loạn"
"Ôi, anh thề, anh không dám đâu"
----
----
May mà mẹ vào chứ không hai bộ đồ vest chắc bung cả nút 😌😌😌

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip