Chương 54: Rời Mặc gia
Mọi người nghe được lời này của Mặc Quân Dạ, sôi nổi nhịn không được hít hà một hơi, chẳng lẽ Mặc Quân Dạ thật sự không sợ chết sao?
Phải biết rằng, Mặc Nhậm Tiêu chính là cường giả có tu vi Cửu phẩm Linh Huyền cảnh.
Hơn nữa, Mặc Nhậm Tiêu còn là gia gia Mặc Quân Dạ, tuy lão vừa mới trục xuất Mặc Quân Dạ ra khỏi Mặc gia.
"Làm càn!" Mặc Nhậm Tiêu trừng mắt giận dữ nhìn Mặc Quân Dạ, đồng thời phất tay đánh ra một đạo huyền khí, đánh thẳng tới Mặc Quân Dạ, một kích này của Mặc Nhậm Tiêu dùng tám phần lực lượng, nếu Mặc Quân Dạ bị đánh trúng, cho dù không chết cũng sẽ bị tàn phế, có thể thấy được Mặc Nhậm Tiêu cũng không có thủ hạ lưu tình, lão nghĩ một tên tiểu bối mà cũng dám kiêu ngạo bò lên trên đầu lão như thế, nếu như lão không giáo huấn tốt Mặc Quân Dạ một trận, chẳng những uy nghiêm sẽ không có, mà còn không biết những người khác sẽ nói gì về gia chủ Mặc gia là lão đâu?
Chỉ là công kích Mặc Nhậm Tiêu mới vừa đánh ra, đã bị một đạo lực lượng khác ngăn chặn lại, hai cỗ lực lượng chạm vào nhau, lại chẳng phân biệt trên dưới, cuối cùng đồng thời tiêu tán.
"Mặc gia chủ, tại hạ không thỉnh tự đến, mong thứ lỗi." Chỉ thấy một nam nhân trung niên mang khuôn mặt tươi cười chậm rãi đi tới, phía sau hắn, còn đi theo bốn nam tử tùy tùng, đều mặc trang phục thống nhất, bọn họ hiển nhiên là người đến cùng một thế lực, nhìn thấy khuôn mặt của người đang tới, thần sắc mọi người đều trở nên có chút vi diệu.
Đáy mắt Mặc Quân Dạ hiện lên một tia tinh quang, biểu hiện vẫn bình tĩnh như cũ.
Nam nhân trung niên mang theo bốn nam tử tùy tùng tên là Hạng Văn, là quản sự của chi nhánh nhà đấu giá Tật Phong ở Hoa Thành.
Nhà đấu giá Tật Phong là nhà đấu giá mà trước đó Mặc Quân Dạ lấy bùa chú mang đi bán đấu giá, tuy Hạng Văn chỉ là quản sự của chi nhánh nhà đấu giá, nhưng cấp bậc huyền khí của hắn lại không thấp, cũng có tu vi Cửu phẩm Linh Huyền cảnh, có thể thấy được thế lực của nhà đấu giá Tật Phong cũng thuộc một trong các thế lực mạnh ở Thánh Nguyệt đế quốc, nhà đấu giá này có khoảng hơn trăm chi nhánh ở Thánh Nguyệt đế quốc, căn bản không phải là Mặc gia có thể so được.
Có thể nói, nếu như nhà đấu giá Tật Phong muốn tiêu diệt tứ đại gia tộc ở Hoa Thành cũng là chuyện dễ như trở bàn tay vậy.
Mà Hoa Thành cũng thuộc phạm vi của Thánh Nguyệt đế quốc, mỗi thế lực ở Thánh Nguyệt đế quốc đều sẽ có cường giả Đế Huyền cảnh tọa trấn.
Toàn bộ Thánh Nguyệt đế quốc, cái gọi là tứ đại gia tộc Hoa Thành, ngay cả thế lực hạng ba cũng đều không bằng.
Tứ đại gia tộc Hoa Thành đã sớm muốn tạo quan hệ với nhà đấu giá Tật Phong, bởi vì bọn họ muốn phát triển gia tộc lớn hơn nữa, phương pháp tốt nhất đó là hợp tác với thế lực cường đại hơn so với mình, chẳng qua chủ sự của nhà đấu giá Tật Phong ở Hoa Thành trước sau đều đối với tứ đại gia tộc như gần như xa.
Hiện giờ nhìn thấy người của nhà đấu giá Tật Phong đến, Mặc Nhậm Tiêu vội vàng tiến lên chào hỏi, mang theo vài phần lấy lòng, cho dù Hạng Văn chỉ là một quản sự đi nữa, nhưng Mặc Nhậm Tiêu cũng không dám coi khinh Hạng Văn.
Một là bởi vì bản thân Hạng Văn thực lực không yếu, đủ để chống lại với lão, hai là địa vị của gia chủ Mặc gia ở trong mắt người bên ngoài so ra còn kém hơn thân phận của Hạng Văn ở nhà đấu giá Tật Phong.
"Hạng quản sự, ngươi tới Mặc gia chính là nể tình của Mặc gia chúng ta, cần gì phải nói thứ lỗi, phải là người Mặc gia chúng ta cảm thấy vinh hạnh mới phải." Mặc Nhậm Tiêu nhìn Hạng Văn thản nhiên cười nói.
Ánh mắt của người thế lực khác nhìn Mặc Nhậm Tiêu đều mang theo một tia hâm mộ, đặc biệt là người Triệu gia và Liễu gia, trong lòng càng thêm phức tạp, nếu Mặc gia có quan hệ tốt với nhà đấu giá Tật Phong, chỉ sợ sớm hay muộn đều sẽ ném bọn họ ở phía sau, đến lúc đó, Hoa Thành không còn là tứ địa gia tộc nữa, mà là Mặc gia một nhà độc đại, bất quá nhà đấu giá Tật Phong từ trước đến này đều không có tham dự vào đấu tranh giữa các gia tộc, có lẽ là bọn họ nghĩ nhiều, cũng không nhất định.
Hơn nữa xem tình huống vừa rồi, rõ ràng là Hạng Văn thay Mặc Quân Dạ ngăn cản công kích của Mặc Nhậm Tiêu, có lẽ kế tiếp sẽ diễn ra trò hay.
Mặc Phi Hạo cũng có chút kinh hỉ mà bước lên chào hỏi: "Hạng quản sự, ngươi tới tham gia hôn lễ của ta, vậy thì thật đúng là vinh hạnh của ta, nếu như tiếp đón không chu toàn, còn thỉnh thứ lỗi."
"Hình như là Mặc thiếu gia hiểu lầm, ta tới Mặc gia không phải là tham gia hôn lễ của ngươi, mà là được người khác gửi gắm, hôm nay tới đón đi hai người." Hạng Văn đối với Mặc Phi Hạo ngữ khí xa cách nói, lời này của hắn cũng không phải giả, mà là hắn quả thật được vị khách quý kia gửi gắm tới Mặc gia đón đi hai người.
Nghe được lời này của Hạng Văn, biểu tình Mặc Phi Hạo tức khắc cứng đờ, không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, mà sắc mặt của Mặc Nhậm Tiêu cũng nhịn không được đổi đổi.
Bất quá nghe được mục đích Hạng Văn tới Mặc gia, thật ra có không ít người yên lòng, rốt cuộc nhà đấu giá Tật Phong nếu như nhúng tay vào thế lực Hoa Thành, như vậy thì lúc sau các thế lực ở Hoa Thành chắc chắn sẽ có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đồng thời, dự cảm không tốt trong lòng Mặc Tuấn Hàn cũng ngày càng dày đặc, hắn theo bản năng mà nhìn về phía Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan, lại thấy hai người kia từ đầu tới cuối đều bảo trì bộ dáng bình tĩnh tự nhiên.
Hay là người mà Hạng Văn cố ý tới Mặc gia đón là Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan? Nhưng mà sao có thể? Hai người bọn họ có bản lĩnh gì mà có thể nịnh bợ được quản sự của nhà đấu giá Tật Phong?
Bởi vì Hạng Văn đã đến, Mặc Nhậm Tiêu đành phải tạm dừng tìm Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan gây phiền toái.
"Không biết Hạng quản sự tới Mặc gia là muốn đón người nào?" Mặc Nhậm Tiêu ép xuống bất an trong lòng, khách khí cười hỏi.
Dưới ánh mắt tò mò của mọi ngươi xung quanh, Hạng Văn quay đầu nhìn về phía Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan, cười nói: "Mặc công tử, có vị khách quý ủy thác ta hôm nay đến đây để đón ngươi và tôn phu nhân, không biết Mặc công tử đã chuẩn bị tốt chưa?"
Trong mắt Tuyết Khuynh Nhan không khỏi hiện ra một tia kinh ngạc, vị khách quý kia trong miệng Hạng Văn rốt cuộc là người nào? Bọn họ nhận thức sao?
Bất quá dựa theo tình huống hiện tại, vị khách quý kia trong miệng Hạng Văn dường như là đang giúp đỡ bọn họ, không biết Mặc Quân Dạ có nhận thức với vị khách quý kia trong miệng Hạng Văn hay không?
Mặc Quân Dạ nhìn Hạng Văn, cười nhạt nói: "Hạng quản sự tới thật là đúng lúc."
Hạng Văn không cho là đúng mà cười nói: "Mặc công tử, nếu ta tới sớm hay muộn, dẫn tới Mặc công tử và tôn phu nhân bị thương, chỉ sợ ta cũng sẽ thất tín với người đó."
Tuy không biết Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan có quan hệ gì với vị khách quý thần bí mang mặt nạ kia, nhưng cũng không gây trở ngại hắn muốn kết giao với vị khách quý thần bí mang mặt nạ kia, trong mắt hắn, mang Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan đi chẳng qua cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Hơn nữa hiện tại hắn nhìn thấy Mặc Quân Dạ, dường như cùng với nghe đồn không giống nhau, chỉ từ khí chất thôi cũng đã hơn hẳn mọi người ở Mặc gia.
Lấy ánh mắt của hắn xem, thì vị Mặc đại công tử này sau này chắc chắn sẽ có thành tựu bất phàm, hắn còn ẩn ẩn cảm thấy, Mặc gia trục xuất Mặc Quân Dạ ra khỏi gia tộc, sẽ là một quyết định sai đến không thể sai.
Mặc Quân Dạ ý vị thâm trường mà mỉm cười nói: "Hạng quản sự đương nhiên là người đáng tin mười phần."
Hạng Văn xua xua tay, nói: "Mặc công tử thật ra không cần cảm tạ ta, bởi vì ta cũng chỉ là được người gửi gắm, hơn nữa ta là thương nhân nếu không có chỗ tốt, cũng sẽ không đi một chuyến này, nếu ngươi muốn cảm tạ thì vẫn nên cảm tạ vị bằng hữu kia của người đi."
Nghĩ đến nam tử áo tím thần thần bí bí xuất quỷ nhập thần kia, Hạng Văn không khỏi dưới đáy lòng thầm than, việc hôm nay tuy có khả năng lưu lại ấn tượng không tốt với người của Mặc gia, nhưng có thể cùng nam tử áo tím thần bí kết hạ một phần thiện duyên, cũng coi như là chuyện tốt, hơn nữa đan dược mà nam tử áo tím thần bí kia cho hắn, cũng đủ để hắn thăng cấp đến Địa Huyền cảnh.
Chỉ cần hắn thăng cấp đến Địa Huyền cảnh là có thể hướng người bên trên xin rời đi địa phương nhỏ Hoa Thành này, đến với thành trấn lớn hơn để nhậm chức.
Nghĩ đến vẫn là hắn chiếm tiện nghi, rốt cuộc có lợi với tiền đồ sau này của hắn, hắn không nghĩ cả đời đều phải ở địa phương nhỏ Hoa Thành này.
"Cùng có lợi, ta hiểu." Mặc Quân Dạ cười cười, sau đó gật đầu nói.
Nghe Mặc Quân Dạ và Hạng Văn đối thoại, Tuyết Khuynh Nhan tuy có chút nghi hoặc, nhưng cũng biết thời điểm hiện tại không phải hỏi này đó, dù sao sau này cậu và Mặc Quân Dạ có rất nhiều thời gian, chờ bọn họ rời khỏi địa bàn của Mặc gia lại hỏi cũng không muộn, mà ánh mắt những người khác nhìn Mặc Quân Dạ lại mang theo vài phần suy tư, nhìn bộ dáng của Mặc Quân Dạ, dường như có chút quan hệ với Hạng Văn, chỉ là không biết Mặc Nguyên Kiệt và Mặc Nhậm Tiêu có thể hối hận vì hiện tại đã trục xuất Mặc Quân Dạ khỏi gia tộc hay không.
Nghĩ vậy, mọi người lại bắt đầu vui sướng khi người gặp họa.
Mặc gia phát triển cho tới bây giờ, gây thù chuốc oán tất nhiên là không ít, tuy không có chính thức xé rách da mặt với những thế lực đó, nhưng không ảnh hưởng đến người của thế lực khác xem trò cười của người Mặc gia.
Trục xuất một con cháu có thể mang lại lợi ích lớn cho gia tộc ra khỏi gia tộc, thấy thế nào cũng đều là chuyện ngốc tử mới có thể làm, ngẫm lại đều cảm thấy buồn cười.
Quả nhiên, sau khi nhìn thấy Mặc Quân Dạ và Hạng Văn nói chuyện, biểu tình của Mặc Nguyên Kiệt và Mặc Nhậm Tiêu đều nhịn không được cứng đờ một chút.
Bởi vì vấn đề mặt mũi nên Mặc Nhậm Tiêu cũng không thể mở miệng hỏi Mặc Quân Dạ, quan hệ của hắn và Hạng Văn là như thế nào?
Mặc Quân Dạ dắt tay Tuyết Khuynh Nhan, ôn hòa cười nói: "Khuynh Nhan, chúng ta đi thôi."
Tuyết Khuynh Nhan gật gật đầu, cũng không có nói cái gì, chỉ là đi theo Mặc Quân Dạ.
Nhìn bóng dáng Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan cùng với Hạng Văn còn có bốn tùy tùng kia rời đi, cuối cùng Mặc Nguyên Kiệt nhịn không được hô lên: "Mặc Quân Dạ, ngươi đứng lại."
Nhưng mà Mặc Quân Dạ lại dường như không nghe được lời Mặc Nguyên Kiệt nói, khóe môi như có như không mà cong một chút, lộ ra vài phần lạnh lẽo tiếp tục đi về phía cửa lớn Mặc gia bước ra, cũng không có quay đầu lại nhìn một cái.
Thấy Mặc Quân Dạ không chút do dự lôi kéo Tuyết Khuynh Nhan đi ra Mặc gia, sắc mặt Mặc Nguyên Kiệt âm trầm đến đáng sợ.
Đồng dạng, sắc mặt Mặc Nhậm Tiêu cũng cực kỳ khó coi.
Mặc Phi Ngộ lại không hài lòng với kết quả này, gã đều bị Mặc Quân Dạ đánh thành bộ dạng này, vì sao Mặc Quân Dạ còn có thể lông tóc vô thương mà rời khỏi Mặc gia, cảm xúc không cam lòng che kín trái tim gã, nếu không phải có Mặc Nguyên Ưng ngăn lại, gã sớm đã trực tiếp hành động.
Gã đánh không lại Mặc Quân Dạ, chẳng lẽ gia gia và phụ thân đều đánh không lại sao?
Chỉ tiếc, người ngăn gã động thủ chính là phụ thân gã, tuy gã ở bên ngoài hoành hành ngang ngược, nhưng đối với lời Mặc Nguyên Ưng nói, lại không dám phản kháng, gã vẫn có chút sợ hãi phụ thân này, cho nên gã chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan rời đi.
Mặc Tuấn Hàn nhìn thân ảnh bọn họ dần dần đi xa, ánh mắt trầm trầm, rốt cuộc là tên kia khi nào lại thông đồng với Hạng Văn? Vì sao gã lại không thu được tin tức gì? Còn có vị khách quý trong miệng Hạng Văn lại là ai?
Quá nhiều nghi hoặc ở trong đầu Mặc Tuấn Hàn cuồn cuộn tràn ra, chỉ tiếc hắn một cái cũng đều không thể nghĩ được.
Trong đó sắc mặt khó coi nhất kỳ thật vẫn là Mặc Phi Hạo và Ngô Thơ Nhi, hôm nay là ngày bọn họ thành thân, nhưng tất cả nổi bật đều bị Mặc Quân Dạ đoạt đi rồi.
Hơn nữa Mặc Quân Dạ lại có thể đáp được quan hệ với Hạng Văn, càng khiến cho Mặc Phi Hạo cảm thấy ghen ghét.
Nhưng mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, thì hôn lễ này còn phải tiếp tục hoàn thành.
Chuyện Mặc Quân Dạ lại lần nữa bị trục xuất khỏi gia tộc, còn mang theo Tuyết Khuynh Nhan rời đi, rất nhanh liền truyền khắp Hoa Thành.
Bất quá sở dĩ sẽ bị truyền đi nhanh đến như vậy, trong đó mấu chốt vẫn là bởi vì Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan được Hạng Văn cố ý tới Mặc gia đón đi.
Có thể thấy được sức ảnh hưởng của nhà đấu giá Tất Phong ở Hoa Thành có bao nhiêu lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip