Chương 3 : Horus lên ngôi
Horus lên ngôi
Vị thánh nữ đang gặp nguy hiểm
Isstvan III
CUNG ĐIỆN LUPERCAL là một sự bổ sung mới cho Vengeful Spirit. Trước đây Warmaster đã tổ chức các cuộc họp giao ban và lập kế hoạch về chiến lược, nhưng người ta đã quyết định rằng ông ta cần một nơi nào đó hoành tráng hơn để tổ chức triều nghị. Được thiết kế bởi Peeter Egon Momus, nó được xây dựng một cách nghệ thuật để đặt vị Warmaster vào một khung cảnh phù hợp hơn với vị trí lãnh đạo của ông ta trong Cuộc Đại Viễn Chinh và thể hiện ông ta là người vượt trội hơn so với các chiến tướng của mình.
Những lá cờ khổng lồ được treo ở hai bên phòng, hầu hết thuộc về các đại đội chiến đấu của Quân đoàn, mặc dù có một số ít mà Loken không nhận ra. Anh nhìn thấy một cái có ngai hình đầu lâu đặt trên một tháp bằng đồng thau nổi lên từ vùng biển đỏ như máu và một cái khác có ngôi sao đen tám cánh tỏa sáng trên bầu trời màu trắng. Ý nghĩa của những biểu tượng khó hiểu như vậy khiến Loken bối rối, nhưng anh cho rằng chúng đại diện cho hội kín chiến binh đã trở thành một phần không thể thiếu của Quân đoàn.
Lớn hơn tất cả sự uy nghi do vị kiến trúc sư đã thiết kế, chính là vị Primarch của Sons of Horus , ngự trước họ trên một ngai vàng bằng đá bazan khổng lồ. Abaddon và Aximand đứng sang một bên. Cả hai chiến binh đều mặc giáp, Abaddon mặc bộ giáp đen bóng của cận vệ Justaerin, Aximand mặc bộ giáp màu xanh nhạt.
Hai sĩ quan trừng mắt nhìn Loken và Torgaddon – sự thù địch đã gia tăng giữa họ trong chiến dịch Auretian là quá lớn để có thể che giấu thêm nữa. Khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Abaddon, Loken cảm thấy vô cùng đau buồn khi nhận ra rằng lý tưởng huy hoàng của Mournival cuối cùng đã chết và không thể thay đổi được. Không ai trong số họ nói gì khi Loken và Torgaddon ngồi vào vị trí của họ ở phía bên kia của Warmaster.
Loken đã sát cánh cùng những chiến binh này và tuyên thệ trước ánh sáng của mặt trăng phản chiếu trên một hành tinh mà cư dân nơi đó gọi là Terra, để cố vấn cho Warmaster và bảo vệ linh hồn của Quân đoàn.
Cảm giác đó như đã từ rất lâu rồi.
"Loken, Torgaddon," Horus nói, và thậm chí sau tất cả những gì đã xảy ra, Loken vẫn cảm thấy vinh dự khi được gọi như vậy. "Vai trò của ngươi ở đây chỉ đơn giản là quan sát và nhắc nhở những người anh em trong quân đoàn của chúng ta về sự vững chắc trong chính nghĩa của chúng ta. Ngươi có hiểu không?"
"Vâng, thưa Warmaster của tôi," Torgaddon nói.
"Loken?" Warmaster hỏi.
Loken gật đầu và ngồi vào vị trí được phân công. "Vâng, thưa Warmaster."
Anh cảm thấy đôi mắt xuyên thấu của Warmaster đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng vẫn giữ ánh mắt dán chặt vào những mái vòm dẫn vào cung điện Lupercal khi cánh cửa bên dưới một trong số chúng trượt mở. Tiếng bước chân vang lên và một thiên thần báo tử với màu đỏ như máu hiện ra từ trong bóng tối.
Loken đã từng nhìn thấy vị Primarch của World Eaters trước đây, nhưng vẫn kinh ngạc trước thể chất quái dị của ông ta. Angron to lớn, cao gần bằng Warmaster, nhưng lại cực kỳ to lớn, với đôi vai to rộng đồ sộ như một con quái thú khổng lồ. Khuôn mặt ông ta đầy sẹo và hung bạo, đôi mắt ẩn sâu trong những nếp mô sẹo màu đỏ giận dữ. Vỏ não với những cấy ghép xấu xí nhô ra khỏi da đầu của ông ta, được nối với cổ áo giáp bằng dây cáp có gân. Bộ giáp của vị Primarch trông cổ kính và bằng đồng thau, giống như áo giáp của một vị thần ở một thế giới hoang dã, với những tấm kim loại nặng bọc trên áo giáp và hai cây rìu cưa xích đeo sau lưng. Loken đã nghe nói rằng Angron từng là nô lệ trước khi Hoàng đế tìm thấy ông ta, và chủ nhân của ông ta đã cấy ghép các thiết bị để biến ông ta thành một kẻ giết người tâm thần trong các hố giác đấu của bọn chúng. Nhìn Angron, Loken có thể tin được điều đó. Viên cố vấn của Angron, Kharn, đứng cạnh vị Primarch đáng sợ, vẻ mặt ung dung trong khi chủ nhân của hắn ta lại là sấm sét.
Angron - vị Primarch của quân đoàn World Eaters
"Horus!" Angron nói, giọng thô dữ và tàn bạo. "Tôi thấy vị Warmaster đang chào đón người anh em của mình với bộ dạng như một vị vua. Bây giờ tôi là kẻ bề tôi của anh rồi sao?"
"Angron," Horus điềm tĩnh trả lời, "thật tốt khi cậu có thể tham gia cùng chúng tôi."
"Và bỏ lỡ tất cả vẻ đẹp này sao? Không dành cho quân đoàn của tôi," Angron nói, giọng ông ta chứa đầy mối đe dọa của một ngọn núi lửa đang âm ỉ.
Phái đoàn thứ hai đi qua một cổng vòm khác, mặc trang phục màu tím và vàng của Emperor's Children. Được dẫn dắt bởi Eidolon với tất cả sự huy hoàng của hắn, một đội Astartes với những thanh kiếm lấp lánh hành quân cùng với vị tướng chỉ huy, vũ khí chiến đấu của họ cũng được trang trí công phu như của viên thủ lĩnh của họ vậy .
"Thưa ngài Warmaster, ngài Fulgrim gửi lời chào," Eidolon nói một cách trang trọng và hết sức khiêm tốn. Loken thấy rằng Eidolon đã học được cách của một nhà ngoại giao lão luyện kể từ lần cuối hắn ta nói chuyện với Warmaster.
"Ngài ấy đảm bảo với ngài rằng nhiệm vụ của ngài ấy đang được tiến hành tốt và ngài ấy sẽ sớm tham gia cùng chúng ta. Tôi thay mặt ngài ấy và sẽ chỉ huy Quân đoàn thay mặt ngài ấy."
Ánh mắt của Loken đảo từ Angron sang Eidolon, nhận thấy mối ác cảm rõ ràng giữa hai Quân đoàn. Emperor's Children và World Eater khác nhau nhiều hết mức có thể - Quân đoàn của Angron chiến đấu và giành chiến thắng nhờ sự hung hãn thô bạo, trong khi Emperor's Children đã hoàn thiện nghệ thuật phân tách lực lượng của kẻ thù và tiêu diệt từng phần một.
"Ngài Angron," Eidolon cúi đầu nói, "thật là vinh dự."
Angron không thèm trả lời và Loken thấy Eidolon sững người trước sự xúc phạm này, nhưng mọi cuộc đối đầu ngay lập tức đều bị ngăn chặn khi phái đoàn cuối cùng của Warmaster bước vào cung điện Lupercal.
Mortarion, vị Primarch của Death Guard được hộ tống bởi một đơn vị chiến binh được bọc thép trong thứ ánh sáng mờ ảo của giáp Terminator không sơn vẽ. Giáp trụ của Mortarion cũng không sơn, với đầu lâu bằng đồng của Death Guard trên một bên vai. Khuôn mặt và da đầu xanh xao của ông ta không có lông tóc và rỗ lỗ chỗ, miệng và cổ họng ông ta được che giấu bởi một chiếc cổ áo nặng nề, nơi phụt ra những luồng hơi xám xịt khi ông ta hít thở.
Mortarion, vị Primarch của quân đoàn Death Guard
Một đội trưởng Death Guard hành quân bên cạnh vị Primarch, và Loken nhận ra hắn ta với một nụ cười. Đội trưởng Nathaniel Garro đã chiến đấu bên cạnh các Sons of Horus vào thời mà họ còn được biết đến với cái tên Luna Wolves. Vị đội trưởng này sinh ra ở Terran đã có được nhiều bạn bè trong Quân đoàn Warmaster nhờ quy tắc danh dự không thể lay chuyển và tính cách thẳng thắn, trung thực của mình.
Chiến binh Death Guard bắt gặp ánh mắt của Loken và gật đầu chào một cách chiếu lệ.
Nathaniel Garro- Đội Trưởng Đại Đội 7 , quân đoàn Death Guard
"Với người anh em Mortarion của chúng ta," Horus nói, "chúng ta đã đông đủ."
Warmaster đứng dậy và bước xuống từ chiếc ngai cao đến giữa sảnh khi ánh đèn mờ đi và một quả cầu phát sáng xuất hiện phía trên đầu ông ta, lơ lửng ngay dưới trần nhà.
"Đây," Horus nói, "là Isstvan III, nhờ sự hỗ trợ của thiết bị không người lái chụp bản đồ sao do các servitor điều khiển. Hãy nhớ kỹ, vì lịch sử sẽ được viết ra ở đây."
JONAH ARUKEN TẠM DỪNG công việc của mình và nhét một chiếc bình nhỏ đeo hông bên dưới áo khoác đồng phục của mình khi kiểm tra xem có ai đang theo dõi không. Nhà chứa máy bay đang nhộn nhịp với các hoạt động, dường như nó luôn diễn ra như vậy trong những ngày này, nhưng không ai để ý đến hắn. Những ngày mà một Imperator Titan có thể khiến ngay cả những kẻ hiếu chiến nhất cũng phải sững sờ đã qua lâu rồi, vì còn rất ít người ở đây chưa từng thấy hình dạng hùng mạnh của cỗ Titan Dies Irae khi tham chiến.
Hắn uống một ngụm từ bình và ngước nhìn cô gái lớn tuổi đó.
Thân chiếc Titan bị thủng và móp với những vết thương mà những servitor của Mechanicum vẫn chưa có thời gian để vá víu,và Jonah vỗ nhẹ vào những tấm giáp dày ở chân của nó một cách trìu mến.
"Ồ, cô gái già," hắn nói. "Chắc chắn cô đang thấy khó ở, nhưng tôi vẫn yêu cô."
Hắn mỉm cười khi nghĩ đến việc một người đàn ông lại yêu một cỗ máy, nhưng hắn yêu bất cứ thứ gì đã cứu mạng mình thường xuyên như Dies Irae. Trải qua vô số trận chiến, họ đã chiến đấu cùng nhau và dù Titus Cassar phủ nhận điều đó, Jonah biết rằng cốt lõi của cỗ máy chiến tranh vinh quang này có một trái tim và tâm hồn dũng mãnh.
Jonah uống thêm một ngụm nữa từ bình của mình khi vẻ mặt hắn trở nên chua chát khi nghĩ đến Titus và những bài giảng chết tiệt của anh ta. Titus cho biết anh ta cảm nhận được ánh sáng của Hoàng đế bên trong mình, nhưng Jonah không còn cảm thấy gì nhiều nữa.
Dù rất muốn tin vào những gì Titus đang rao giảng nhưng hắn không thể buông bỏ cốt lõi hoài nghi ở trung tâm con người mình. Để tin vào những thứ không có thật, không thể nhìn thấy hay cảm nhận được? Titus gọi đó là đức tin, nhưng Jonah là người cần tin vào những gì có thật, những gì có thể chạm vào và trải nghiệm.
Lão già Princeps Turnet sẽ loại hắn khỏi tổ lái của Dies Irae nếu lão ta biết rằng hắn đã tham dự các buổi cầu nguyện ở Davin, và ý nghĩ phải dành phần còn lại của cuộc Viễn Chinh như một kẻ hèn mọn, vĩnh viễn mất đi cảm giác hồi hộp khi chỉ huy cỗ máy chiến tranh tốt nhất từ trước đến nay đến từ lò rèn của sao Hỏa, điều đó khiến hắn ớn lạnh sống lưng.
Cứ vài ngày, Titus lại yêu cầu hắn đến một buổi cầu nguyện khác và những lần hắn đồng ý, họ sẽ lén lút tìm đường đến một phần bị bỏ hoang nào đó của con tàu để nghe những trích đoạn được đọc từ Lectitio Divinitatus. Mỗi lần như vậy hắn đều đổ mồ hôi trên đường trở về vì sợ bị phát hiện và tòa án binh chắc chắn sẽ được mở ngay sau đó.
Jonah đã là một tổ lái Titan chuyên nghiệp kể từ ngày hắn lần đầu tiên đặt chân lên cỗ Titan đầu tiên của mình, một Warhound Titan có tên là Venator, và hắn biết rằng nếu buộc phải lựa chọn, hắn sẽ luôn luôn chọn Dies Irae thay vì Lectitio Divinitatus.
Tuy nhiên, ý nghĩ cho rằng có thể Titus đã đúng vẫn tiếp tục giày vò hắn.
Hắn dựa lưng vào chân Titan, trượt xuống cho đến khi ngồi xổm với đầu gối chạm lên ngực.
"Đức tin," hắn thì thầm, "Ta không thể kiếm được nó và ta không thể mua nó. Vậy ta nên tìm kiếm nó ở đâu?"
"Chà," một giọng nói vang lên phía sau và phía trên đầu hắn ta, "Cậu có thể bắt đầu bằng cách cất chiếc bình đó đi và đi cùng tôi."
Jonah nhìn lên và thấy Titus Cassar, vẫn rạng ngời như mọi khi trong bộ lễ phục diễu binh, đang đứng ở lối vào hình vòm dẫn đến đôi chân của cỗ Titan.
"Titus," Jonah nói, vội nhét chiếc bình vào trong áo khoác. "Có chuyện gì vậy?"
"Chúng ta phải đi thôi," Titus khẩn khoản nói. "Thánh Nữ đang gặp nguy hiểm."
MAGGARD THEO DÕI những chiến hữu của mình trong bóng tối của Vengeful Spirit với tốc độ hành quân nhanh chóng đến điểm hẹn. Hình dạng to lớn của hắn ta đã tăng lên đều đặn trong vài tháng qua, như thể hắn ta đang phải chịu đựng một chứng bệnh phát triển khổng lồ nhanh chóng gớm ghiếc nào đó vậy.
Nhưng các phương thuốc mà các Dược Sư của Warmaster đang thực hiện trên cơ thể của hắn chẳng có gì đáng ghê tởm. Cơ thể của hắn đang biến đổi, phát triển và biến đổi vượt xa mọi thứ mà những cuộc phẫu thuật thô thiển của gia tộc Carpinus từng thực hiện. Hắn có thể cảm nhận được các cơ quan mới bên trong đang định hình lại xương thịt của bản thân thành một thứ gì đó vĩ đại hơn những gì hắn có thể tưởng tượng, và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Thanh kiếm Kirlian của hắn đã được rút ra khỏi vỏ, tỏa ra ánh sáng lung linh kỳ lạ trong ánh đèn mờ ảo của hành lang. Hắn mặc một chiếc áo choàng trắng mới tinh, vóc dáng to lớn đã quá đồ sộ so với bộ giáp. Các nghệ nhân của quân đoàn sẵn sàng định hình lại nó một khi da thịt của hắn đã ổn định với hình dạng mới, và hắn thấy nhớ sự vững chắc yên tâm khi bộ giáp bao bọc lấy hắn.
Giống như hắn, bộ giáp của hắn sẽ được tái sinh, được rèn thành thứ xứng đáng với những chiến binh được lựa chọn bởi Warmaster. Maggard biết rằng hắn vẫn chưa sẵn sàng cho việc hòa nhập như vậy, nhưng hắn đã tạo cho mình một vị trí thích hợp trong Sons of Horus. Hắn đi đến nơi mà các Astartes không thể, hành động ở nơi mà họ không thể bị nhìn thấy và đổ máu ở những nơi mà họ cần được coi là những người xây dựng hòa bình. Nó đòi hỏi một loại người đặc biệt để làm công việc như vậy một cách hiệu quả và không bị cắn rứt lương tâm, và Maggard hoàn toàn phù hợp với vai trò mới này. Hắn đã giết hàng trăm người theo lệnh của gia tộc Carpinus và nhiều hơn thế nữa trước khi bị bắt bởi quân đoàn, nhưng đó chỉ là những vụ giết người nhàm chám, lộn xộn so với những cái chết mà hắn đang thi hành.
Hắn nhớ lại cảm giác về sự khởi đầu tuyệt vời khi Maloghurst giao cho mình nhiệm vụ giết chết Ignace Karkasy.
Maggard đã gí nòng súng vào dưới quai hàm đang run rẩy của nhà thơ và thổi bay não anh ta lên tận nóc căn phòng chật chội của anh ta trước khi để cơ thể to lớn bằng xương bằng thịt té xuống sàn trong một đống giấy tờ đẫm máu.
Tại sao Maloghurst lại muốn cái chết của Karkasy thì Maggard không quan tâm. Viên cố vấn nói bằng giọng của Horus và Maggard đã cam kết lòng trung thành bất diệt của mình với Warmaster trên chiến trường Davin khi ông ta đưa thanh kiếm của mình cho hắn.
Sau đó, dù là để khen thưởng hay là một phần trong kế hoạch đang thực hiện của mình, Warmaster đã giết bà chủ cũ của hắn, Petronella Vivar, và vì điều đó, Maggard mãi mãi mắc nợ Warmaster.
Bất cứ điều gì Warmaster mong muốn, Maggard sẽ bất chấp đó là thiên đường hay địa ngục để thực hiện được điều đó.
Bây giờ hắn đã được lệnh phải làm một điều gì đó kỳ diệu. Bây giờ hắn sắp đi giết một vị thánh.
SINDERMANN ĐẬP ngón giữa lên cằm tạo thành hình xăm đầy lo lắng khi ông ta cố tỏ ra như thể mình thuộc về phần này của con tàu. Thủy thủ đoàn trong bộ áo liền quần màu cam và sĩ quan quân nhu mặc áo khoác màu vàng đi ngang qua ông khi ông chờ đợi đồng bạn của mình. Ông nắm chặt lấy mảnh giấy mà lính gác đã đưa cho, như thể nó là một loại bùa hộ mệnh nào đó sẽ bảo vệ nếu có ai đó thách thức ông.
"Nào, thôi nào," ông thì thầm. "Anh đang ở đâu?"
Việc liên lạc với Titus Cassar là một điều mạo hiểm, nhưng ông không còn ai để nhờ cậy. Mersadie không tin vào Lectitio Divinitatus, và thực ra ông cũng chưa chắc mình tin vào điều đó, nhưng ông biết rằng bất cứ điều gì hoặc bất cứ ai đã gửi cho ông hình ảnh của Euphrati Keeler đều muốn ông phải hành động theo nó. Tương tự như vậy, Garviel Loken cũng nằm ngoài khả năng, vì chắc chắn rằng hành động của Loken sẽ không thoát khỏi sự chú ý.
"Ông già Phát Ngôn," một giọng nói rít lên từ bên cạnh, Sindermann ngạc nhiên gần như kêu lên. Titus Cassar đứng bên cạnh ông, vẻ mặt nghiêm túc hiện rõ trên khuôn mặt thon dài. Một người đàn ông khác đứng đằng sau anh ta, mặc đồng phục tương tự màu xanh đậm của tổ lái cỗ Titan. "Titus," Sindermann thở phào nhẹ nhõm. "Tôi không dám tin là anh có thể đến được."
"Chúng ta sẽ không mất nhiều thời gian trước khi lão Princeps Turnet nhận ra rằng chúng ta không có mặt ở vị trí của mình, nhưng thông tin liên lạc của ông nói rằng vị thánh nữ đang gặp nguy hiểm."
"Cô ấy," Sindermann xác nhận lại, "đang gặp nguy hiểm,"
"Làm sao ông biết?" người đàn ông thứ hai hỏi. Cassar nhíu mày khó chịu.
"Tôi xin lỗi, Kyril, đây là Jonah Aruken, đồng nghiệp của tôi trên Dies Irae. Cậu ta là cùng phe chúng ta."
"Tôi chỉ vừa mới biết," Sindermann nói. "Tôi nhìn thấy... tôi không biết... hình ảnh cô ấy nằm trên giường và tôi chỉ biết rằng ai đó có ý định làm hại cô ấy."
"Một viễn tượng," Cassar thở ra. "Quả thực ông là một trong những người được Hoàng đế chọn."
"Không, không," Sindermann rít lên. "Tôi thực sự không. Bây giờ đi nào, chúng ta không có thời gian cho việc này, chúng ta phải đi ngay bây giờ."
"Đi đâu?" Jonah Aruken hỏi.
"Phòng y tế," Sindermann nói, giơ tờ giấy của mình lên. "Chúng ta phải tới phòng y tế."
BỀ MẶT CỦA quả cầu lung linh phía trên Horus phân giải thành các lục địa và đại dương, được bao phủ bởi các dấu vết của các đặc điểm địa vật lý: đồng bằng, rừng, biển, dãy núi và thành phố.
Horus giơ tay lên, như thể đang đỡ quả địa cầu từ bên dưới giống như một gã khổng lồ nào đó trong thần thoại cổ xưa của Trái Đất cũ.
"Đây là Isstvan III," ông lặp lại, "một thế giới được tuân thủ mười ba năm trước bởi lực lượng viễn chinh thứ 27 của người anh em Corax của chúng ta."
"Và hắn đã không hoàn thành được công việc?" Angron khịt mũi.
Horus ném cho Angron một cái nhìn nguy hiểm. "Đúng vậy, có một số kháng cự, nhưng những thành phần cuối cùng của phe hiếu chiến đã bị Raven Guard tiêu diệt tại Thung lũng Redarth."
Địa điểm chiến đấu rực đỏ trên quả địa cầu, ẩn mình giữa một dãy núi trên một trong những lục địa phía bắc của Isstvan III. "Khi đó hệ thống Người Tưởng Nhớ vẫn chưa được Hội đồng Terra áp đặt cho chúng ta, nhưng một đội ngũ dân sự đáng kể đã bị bỏ lại phía sau để bắt đầu hội nhập với Chân Lý Hoàng Gia."
"Có phải chúng ta cho rằng Chân Lý đã không được chấp nhận?" Eidolon hỏi.
"Mortarion?" Horus nhắc nhở, ra hiệu cho người anh em Primarch của mình.
"Bốn tháng trước Death Guard nhận được tín hiệu cấp cứu từ Isstvan III," Mortarion nói. "Nó yếu ớt và cũ kỹ. Bọn tôi chỉ nhận được nó khi một trong những tàu tiếp tế của bọn tôi hội quân với hạm đội ở Arcturan vừa rời khỏi cõi warp để sửa chữa. Với độ tuổi của tín hiệu và thời gian cần thiết để nó được chuyển đến tôi, có khả năng là nó đã được gửi đi từ ít nhất hai năm về trước."
"Nó đã nói gì thế?" Angron hỏi.
Đáp lại, hình ảnh ba chiều của quả địa cầu mở ra thành một khung phẳng lớn, giống như một hình ảnh lơ lửng trong không trung, màu đen, chỉ có một chút chuyển động mờ ảo. Một hình dạng chuyển động trên màn hình và Loken nhận ra đó là một khuôn mặt - khuôn mặt của một người phụ nữ, được chiếu sáng với màu cam bởi ngọn lửa nến. Cô ấy dường như đang ở trong một căn phòng nhỏ có tường bằng đá. Ngay cả khi chất lượng tín hiệu kém, Loken vẫn có thể biết rằng người phụ nữ này đang vô cùng sợ hãi, đôi mắt mở to và nhịp thở nhanh và yếu ớt. Cô ấy lấp lánh mồ hôi.
"Huy hiệu trên cổ áo của cô ta," Torgaddon nói, "là của Lực lượng viễn chinh thứ 27."
Người phụ nữ điều chỉnh thiết bị mình đang sử dụng để ghi lại hình ảnh và âm thanh tràn vào cung điện Lupercal: ngọn lửa lách tách, tiếng la hét xa xa kèm với tiếng súng.
"Đó là một cuộc cách mạng," người phụ nữ nói, giọng cô ấy bị nhiễu với những tiếng rè rè. "Cuộc nổi dậy công khai. Những người này, họ đã... bác bỏ... họ đã bác bỏ tất cả. Chúng tôi đã cố gắng hợp nhất họ, chúng tôi nghĩ rằng Warsingers chỉ là một thứ mê tín nguyên thủy, nhưng nó còn hơn thế nữa, nó có thật. Praal đã phát điên và Warsinger đang ở bên ông ấy."
Người phụ nữ đột nhiên nhìn quanh thứ gì đó bên ngoài màn hình.
"KHÔNG!" cô hét lên tuyệt vọng và nổ súng bằng vũ khí trước đó đã được đưa ra khỏi tầm nhìn. Những tia chớp dữ dội từ họng súng chiếu sáng cô ta và thứ gì đó không thể diễn tả được đập vào bức tường phía xa khi cô trút sạch đạn của mình vào đó. "Chúng đã đến. Chúng biết chúng tôi ở đây và... tôi nghĩ tôi là người cuối cùng."
Người phụ nữ quay lại màn hình. "Mọi chuyện thật điên rồ, hoàn toàn điên rồ. Làm ơn, tôi không nghĩ mình sẽ vượt qua được chuyện này. Hãy cử ai đó, bất cứ ai, hãy... ngăn chuyện này lại..."
Một âm thanh chói tai gớm ghiếc phát ra từ màn hình hình ảnh. Người phụ nữ ôm đầu, tiếng hét của cô bị át đi bởi âm thanh vô nhân đạo. Những khung hình cuối cùng giật và rời rạc, đóng băng khung hình qua một loạt hình ảnh khủng khiếp: máu trong con mắt điên cuồng của cô gái đó, một khối thịt và xương vỡ vụn, và một cái miệng há hốc, máu dính đầy trên răng.
Sau đó là một màu đen.
"Không có thêm thông tin liên lạc nào từ Isstvan III," Mortarion kết luận, lấp đầy sự im lặng sau đó. "Các nhà thiên văn của hành tinh hoặc đã bị phát hiện hoặc là họ đều đã chết."
Horus nói: "Cái tên "Praal" ám chỉ Vardus Praal, viên Thống đốc được chỉ định để cai trị Isstvan III nhân danh Imperium, đảm bảo tuân thủ và quản lý việc dỡ bỏ các cơ cấu tôn giáo truyền thống đã được xác định trên xã hội bản địa của hành tinh. Nếu hắn ta đồng lõa với cuộc nổi dậy ở Isstvan III, như đoạn ghi âm này gợi ý, thì hắn là một trong những mục tiêu của chúng ta."
Loken cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng khi nghĩ đến việc một lần nữa phải đối mặt với một dân tộc mà quan chức Imperium đã trở thành kẻ phản bội. Anh liếc nhìn Torgaddon và thấy rằng người đồng đội của anh cũng đang thấy được những điểm tương đồng so với chiến dịch Davin.
Hình ảnh ba chiều phồng lên và trở lại hình ảnh của Isstvan III.
"Thủ đô văn hóa và tôn giáo của Isstvan nằm ở đây," Horus nói khi hình ảnh phóng to một trong những thành phố phía bắc, nơi bao trùm một vùng nội địa rộng lớn dưới chân một dãy núi khổng lồ.
"Thành phố Hợp xướng. Đây là nguồn phát ra tín hiệu cấp cứu và là trụ sở chỉ huy của Praal, một tòa nhà được gọi là Cung điện của Người Lĩnh Xướng. Nhiều mũi tấn công sẽ chiếm giữ một số mục tiêu chiến lược, và với thành phố trong tay chúng ta, Isstvan sẽ là của chúng ta . Cuộc tấn công đầu tiên sẽ là một lực lượng hợp thành bao gồm các Astartes từ tất cả các Quân đoàn với sự hỗ trợ từ các Titan của Mechanicum và Quân đội Hoàng gia. Phần còn lại của hành tinh sau đó sẽ bị chinh phục bởi bất kỳ quân tiếp viện nào của Quân đội Hoàng gia có thể tiếp cận chúng ta bằng warp trong trạng thái hiện tại của nó."
"Tại sao không ném bom bọn chúng?" Eidolon hỏi. Sự im lặng đột ngột theo sau câu hỏi của hắn ta thật chói tai.
Loken đợi Warmaster khiển trách Eidolon vì dám thắc mắc một trong những quyết định của ông ta, nhưng Horus chỉ gật đầu khoan dung. "Bởi vì những kẻ này là lũ sâu bọ, và khi chúng ta tiêu diệt lũ sâu bọ từ xa, một số chắc chắn sẽ sống sót. Nếu muốn giải quyết vấn đề, chúng ta phải nhúng tay vào và tiêu diệt chúng một cách trực tiếp. Nó có thể không được tao nhã như những gì Emperor's Children mong muốn, nhưng sự tao nhã không phải là ưu tiên hàng đầu của ta, ta chỉ cần một chiến thắng chớp nhoáng mà thôi."
"Tất nhiên," Eidolon nói và lắc đầu. "Không ngờ những kẻ ngốc này lại mù quáng trước thực tế của thiên hà."
"Đừng lo, tướng chỉ huy," Abaddon nói, bước xuống đứng cạnh Warmaster, "Bọn chúng sẽ được soi sáng về sai lầm trong đường lối của mình."
Loken liếc nhìn người Đội Trưởng Đội Một, ngạc nhiên trước sự tôn trọng trong giọng nói của hắn ta. Tất cả các giao tiếp trước đây giữa các Sons of Horus và Eidolon đã khiến anh tin rằng Abaddon coi thường vị tướng chỉ huy kiêu ngạo này.
Điều gì đã thay đổi?
"Mortarion," Horus tiếp tục. "Mục tiêu của cậu sẽ là giao chiến với lực lượng chính của quân đội Thành phố Hợp xướng. Nếu bọn chúng giống như cái hồi chiến đấu với Raven Guard, chúng sẽ là những người lính chuyên nghiệp và sẽ không dễ dàng bị khuất phục, ngay cả khi đối đầu với Astartes."
Hình ảnh ba chiều phóng to để hiển thị bản đồ của Thành phố Hợp Xướng, một khu đô thị đẹp mắt với nhiều tòa nhà đa dạng, trải dài từ những lâu đài và thánh đường tinh xảo cho đến những khu nhà ở khổng lồ và các khu phức hợp công nghiệp. Những đại lộ và đường phố được hình thành một cách nghệ thuật xuyên suốt một thành phố nhiều tầng với hàng triệu dân, hầu hết trong số chúng dường như tọa lạc trong các khu dân cư, nhà xưởng và nhà máy rộng lớn.
Rìa phía tây của thành phố rất nổi bật, tập trung vào mạng lưới chiến hào và hầm phòng thủ giống như vết sẹo dọc theo vùng ngoại ô thành phố. Phía đối diện của Thành phố Hợp xướng giáp với những vách đá dựng đứng của dãy núi - hệ thống phòng thủ tự nhiên che chắn thành phố một cách hiệu quả khỏi một cuộc tấn công thông thường trên bộ. Thật không may cho thành phố Hợp Xướng, Warmaster rõ ràng không lên kế hoạch cho một cuộc tấn công thông thường.
Horus nói: "Có vẻ như có một lực lượng vũ trang lớn đang quản lý các tuyến phòng thủ này. Có vẻ như chúng có công sự và pháo binh rất mạnh. Nhiều hệ thống phòng thủ trong số này đã được bổ sung sau khi tuân thủ để bảo vệ trụ sở quản lý của Imperium trên Isstvan, có nghĩa là chúng là của chúng ta và chúng rất mạnh mẽ. Đây sẽ là một nhiệm vụ tồi tệ và hấp dẫn để tiêu diệt lực lượng này, và vẫn còn nhiều điều về quân đội của Thành phố Hợp xướng mà chúng ta chưa biết."
"Tôi xin được đón nhận thử thách này, thưa Warmaster," Mortarion nói. "Đây là chiến trường ưa thích của Quân đoàn của tôi."
Một địa điểm khác thu hút sự chú ý, một tập hợp ngoạn mục gồm các mái vòm và ngọn tháp, với hàng chục đôi cánh giống như mê cung và các công trình bổ sung bao quanh mái vòm trung tâm tráng lệ được ốp bằng đá bóng loáng. Vinh quang tột đỉnh của thành phố, công trình kiến trúc trông giống như một chiếc trâm cài nạm ngọc đặt vào khối kiến trúc xoắn của thành phố hợp xướng.
"Cung điện của Người Lĩnh Xướng," Eidolon nói với vẻ trầm trồ.
"Và Quân đoàn của ngươi sẽ chiếm lấy nó," Horus nói, "cùng với các World Eaters."
Một lần nữa, Loken bắt gặp ánh nhìn của Eidolon về phía Angron, vị tướng chỉ huy không thể che giấu sự chán ghét khi nghĩ đến việc phải chiến đấu bên cạnh một Quân đoàn man rợ như vậy. Nếu Angron nhận ra ánh mắt khinh bỉ của Eidolon thì ông ta cũng không tỏ ra dấu hiệu gì.
Horus nói: "Cung điện này là một trong những địa điểm có khả năng Praal sẽ hiện diện. Vì vậy, cung điện này là một trong những mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta. Cung điện phải bị đánh chiếm, ban lãnh đạo của Thành phố hợp xướng phải bị tiêu diệt và Praal phải bị giết. Hắn ta là kẻ phản bội, vì vậy ta không mong đợi hay mong muốn hắn ta bị bắt sống."
Cuối cùng, ảnh ba chiều phóng to một khối đá kỳ lạ ở phía đông Cung điện của Precentor. Dưới con mắt trần tục của Loken, nó trông giống như một tập hợp các ngọn tháp nhà thờ hoặc đền thờ, những tòa nhà linh thiêng xếp chồng lên nhau qua nhiều thế kỷ.
Horus nói: "Đây là Sirenhold và các Sons of Horus của ta sẽ dẫn đầu cuộc tấn công vào đó. Cuộc nổi dậy của Thành phố Hợp Xướng dường như mang tính chất tôn giáo và Sirenhold là trung tâm tâm linh của thành phố. Theo báo cáo của Corax, đây là trụ sở của tôn giáo man rợ cổ xưa, đáng lẽ đã bị dỡ bỏ. Người ta cho rằng nó vẫn tồn tại và rằng giới lãnh đạo của tôn giáo đó sẽ được tìm thấy ở đây. Đây có thể là một địa điểm ẩn náu khác của Vardus Praal, vì vậy một lần nữa ta không yêu cầu bắt tù nhân, chỉ cần tiêu diệt."
Lần đầu tiên, Loken nhìn thấy chiến trường mà anh sắp phải chiến đấu. Sirenhold trông giống như một vùng đất khó chiếm: những công trình đồ sộ, phức tạp tạo nên một chiến hào nhiều tầng khó hiểu với rất nhiều nơi để ẩn náu. Mặt đất nơi đây rất nguy hiểm.
Đó là lý do tại sao Warmaster đã gửi Quân đoàn của riêng mình để chiếm lấy nó. Anh biết họ có thể làm được điều đó.
Hình ảnh ba chiều lại phóng to ra để có thể nhìn thấy chính hành tinh này.
Horus cho biết: "Các hoạt động sơ bộ sẽ liên quan đến việc phá hủy các trạm giám sát trên hành tinh thứ bảy của Isstvan Extremis. Khi bọn nổi dậy bị mù, cuộc xâm lược Isstvan III sẽ bắt đầu. Các đơn vị được chọn dẫn đầu đợt tấn công đầu tiên sẽ triển khai bằng Kén thả quân và gunship, với đợt tấn công thứ hai sẽ trong trạng thái dự phòng. Ta tin tất cả mọi người đều hiểu những gì Quân đoàn của mình được yêu cầu ."
"Tôi chỉ có một câu hỏi, Warmaster," Angron nói.
"Nói đi," Horus lên tiếng.
"Tại sao chúng ta lên kế hoạch cho cuộc tấn công này với độ chính xác cao như vậy trong khi một cuộc tấn công lớn và duy nhất cũng có thể hoàn thành được công việc đó?"
"Cậu phản đối kế hoạch của ta à, Angron?" Horus thận trọng hỏi.
"Tất nhiên là tôi phản đối," Angron quát. "Chúng ta có bốn quân đoàn, Titan và chiến hạm tùy ý sử dụng, và đây chỉ là một thành phố. Chúng ta nên tấn công nó bằng tất cả những gì chúng ta có và tàn sát bọn chúng trên đường phố. Rồi chúng ta sẽ thấy trên hành tinh này sẽ còn bao nhiêu kẻ dám nổi loạn. Nhưng không, ngài sẽ yêu cầu chúng tôi giết từng người một và loại bỏ những kẻ lãnh đạo của chúng như thể chúng tôi ở đây để bảo vệ thế giới này vậy. Cuộc nổi loạn nằm trong đám dân thường, Horus. Giết bọn dân và cuộc nổi loạn sẽ kết thúc."
"Lãnh chúa Angron," Eidolon nói một cách hữu lý, "Ngài lên tiếng không đúng lúc..."
"Hãy im lặng trước sự hiện diện của những người giỏi hơn ngươi," Angron gầm gừ. "Ta biết Emperor's Children các ngươi nghĩ gì về bọn ta, nhưng ngươi nhầm sự trực tiếp của bọn ta là sự ngu ngốc. Nói chuyện với ta thêm một lần nữa mà không có sự đồng ý của ta thì ta sẽ giết ngươi."
"Angron!"
Giọng nói của Horus cắt ngang sự căng thẳng và vị Primarch của World Eaters chuyển sự chú ý sát nhân của mình ra khỏi Eidolon.
Horus nói: "Cậu coi thường mạng sống của những World Eater của cậu, và cậu tin vào cách chiến tranh mà cậu đã tạo ra cho riêng mình, nhưng điều đó không đặt cậu ra ngoài thẩm quyền của ta. Ta là Warmaster, chỉ huy của tất cả mọi người và mọi thứ nằm dưới sự bảo trợ của Cuộc Đại Viễn Chinh. Quân đoàn của cậu sẽ triển khai theo mệnh lệnh mà ta đã giao cho cậu. Rõ chưa?"
Angron gật đầu cộc lốc khi Horus quay sang Eidolon. "Tướng chỉ huy Eidolon, ngươi không ở đẳng cấp ngang hàng ở đây, và sự hiện diện của ngươi trong hội đồng chiến tranh này phụ thuộc vào ân huệ tốt đẹp của ta, điều này sẽ nhanh chóng cạn kiệt nếu ngươi vẫn cư xử như thể Fulgrim ở đây để làm bảo mẫu cho ngươi."
Eidolon nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Tất nhiên, thưa ngài Warmaster , tôi không có ý thiếu tôn trọng. Tôi sẽ đảm bảo rằng Quân đoàn của tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc tấn công vào Isstvan Extremis và chiếm giữ Cung điện của Precentor."
Horus chuyển ánh mắt sang Angron, người đang càu nhàu thay cho sự đồng ý.
"World Eaters sẽ sẵn sàng, thưa Warmaster," Kharn nói.
"Vậy thì mật nghị này đã kết thúc," Horus nói. "Quay trở lại Quân đoàn của cậu và sẵn sàng chiến tranh đi."
Các phái đoàn đã bước ra ngoài, Kharn nói nhỏ gì đó với Angron, Eidolon thì ra đi với vẻ vênh váo như thể để bù đắp cho việc bị khiển trách của hắn ta. Loken nghĩ rằng anh đã nhìn thấy ánh mắt thích thú của Mortarion khi ông rời đi cùng Garro và các Terminator của mình đi theo sau.
Horus quay sang Abaddon và nói, "Hãy chuẩn bị một chiếc Stormbird để đưa ta đến soái hạm Conqueror. Angron phải được chỉ dẫn rõ ràng về cách tiến hành đúng đắn của chiến dịch này."
Horus quay lại và đi khỏi sảnh của cung điện Lupercal với Abaddon và Aximand theo sau ông ta mà không hề liếc nhìn lại Loken và Torgaddon.
"Thật là đầy tính giáo dục," Torgaddon nói khi họ ở một mình.
Loken mỉm cười mệt mỏi. "Tôi có thể cảm thấy anh đang rất muốn Angron tấn công Eidolon."
Torgaddon bật cười, nhớ lại lần hắn và Eidolon suýt đánh nhau khi họ gặp nhau lần đầu trên bề mặt của Murder.
"Giá như chúng ta có thể tham gia cùng ngài Warmaster trên Conqueror nhỉ!" Torgaddon nói. "Đó sẽ là thứ rât đáng xem. Horus sẽ khai sáng cho Angron. Họ sẽ nói về điều gì đây?"
"Điều gì thì sao?" Loken đồng ý. Có quá nhiều điều Loken không biết, nhưng khi suy ngẫm về sự thiếu hiểu biết đáng buồn của mình, anh nhớ lại điều cuối cùng Kyril Sindermann đã hét với anh khi anh bị binh lính của Maloghurst dẫn đi.
"Tarik, chúng ta có một trận chiến cần chuẩn bị, nên tôi muốn anh chuẩn bị sẵn sàng cho mọi người.
Đây sẽ là một cuộc chiến khó nhằn trên Isstvan III."
"Tôi biết," Torgaddon nói. "Khu vực Sirenhold. Thật là một sự hỗn loạn đẫm máu. Đây là điều xảy ra khi anh cho mọi người một vị thần để tin tưởng."
"Hãy cho Vipus chạy nhanh lên. Nếu chúng ta tấn công Sirenhold, tôi muốn Locasta đi cùng."
"Tất nhiên," Torgaddon gật đầu. "Đôi khi tôi nghĩ anh và Nero là những người duy nhất tôi có thể tin tưởng được. Anh đang định làm gì vậy?"
"Tôi có vài cuốn sách cần phải đọc tiếp," Loken nói.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip