Chương 3 - Những kẻ ăn xác chết

Trạng thái đặc trưng của chiến hạm Space Marine khi không tham chiến là một sự yên tĩnh nhộn nhịp. Đội trưởng đại đội 2 Erwin của Angels Excelsis có cái nhìn rất rõ ràng về những Servile của mình tại nơi họ làm việc. Bệ ngai của chiến hạm Splendid Pinion được đặt trên một bệ nhô cao bắc ngang qua các hố làm việc và dãy thiết bị của đài chỉ huy. Ngồi ở trên đó, anh biệt lập hoàn toàn khỏi đám nô lệ như một thiên thần trên thiên đường nguyên thủy tách biệt hoàn toàn khỏi cõi phàm trần.

"Và nó nên là như vậy," Erwin nghĩ bụng. Trung sĩ Achemen là đồng đội duy nhất của anh trên nền tảng này, anh ta đang lướt qua các báo cáo trên hàng chục màn hình ở bên trái Erwin. Khuôn mặt vuông vắn của Achemen đang tập trung cao độ. Có thể anh ta không chìm đắm trong những suy tư, nhưng có thể anh ta cũng đang buồn chán y như là Erwin vậy.

Vị đội trưởng đang trong tâm trạng tồi tệ. Cơn khát máu đang làm phiền nhiễu anh khi anh không có chỗ để bộc phát hết tài năng của mình. Con đường chậm chạp đến Baal đã chọc tức con quái vật trong lồng ngực anh. Anh ghét việc phải ngồi nhàn mà không được ra trận.

Boong tàu Splendid Pinion rộng 400 feet với mái vòm được trang trí lộng lẫy như bất kỳ nhà thờ nào. Những hộp sọ servo và các thiết bị mạng được buộc dây trôi dạt bên dưới các trụ gạch được điêu khắc để mô tả những chiến thắng vĩ đại của Chapter.

Xung quanh phía sau căn phòng hình tròn là các hành lang được che chắn bằng các thanh kim loại để che giấu những servitor và những Servile hạ đẳng hơn đang lao động ở đó. Khung cảnh rất đẹp nhưng Erwin cho rằng chúng là sự dung hòa giữa chức năng và tính nghệ thuật. Vòng cung phía trước của boong chỉ huy đẹp hơn về mặt thẩm mỹ. Những cột đá trắng lấp lánh được viền dọc theo bức tường. Giữa chúng có những ô cửa sổ hình mũi giáo rất đẹp. Ở phía trước boong tàu là mạng lưới cửa kính quan sát trông như một bông hồng khổng lồ của của Splendid Pinion. Tấm kính ở giữa là một mảnh kim loại trong suốt tới mức hoàn hảo, nhưng phần rìa được tạo thành từ những mảnh thủy tinh màu nhỏ được giữ cố định bằng các tấm adamantium. Tác phẩm nghệ thuật này trông đẹp hơn nhiều so với khung cảnh đằng sau nó. Một quả cầu đá trơ trụi xuất hiện trong khung cửa sổ, chết chóc như tất cả những thế giới mà Erwin đã thấy trong tháng trước.

Hoàn toàn không đáng nhắc tới. Erwin đang lạc mất hồn vào bức phù điêu hình tròn kia như nhiều lần trước đây. Nó mô tả các Angels Excelsis đầu tiên trong trận chiến. Bức tranh tự nó diễn ra, không có khởi đầu hay kết thúc mà là cuộc chiến tranh vĩnh cửu. Sau năm mươi năm chỉ huy Đại đội 2 và con tàu tuần dương tấn công này, Erwin biết tên của từng nhân vật màu đỏ và trắng trong bức tranh khảm đó. Từng người một trong số ba trăm chiến binh sáng lập ban đầu đều được ghi nhớ trong bức tranh bằng kính đó. Bộ chiến giáp mà họ mặc khi Chapter được thành lập đã được điêu khắc một cách hoàn hảo, ngay đến cả cuộn giấy đề tên của họ.

Hầu hết họ đều đã chết trong một năm đầu tiên. Nhiệm vụ đầu tiên của họ là một nhiệm vụ đầy gian khổ.

Erwin ước gì lúc này đây mình sẽ được có một cuộc đấu tranh vẻ vang giống như vậy.

Một tiếng chuông và một bóng đèn nhấp nháy trên bảng điều khiển đã thu hút sự chú ý của anh vào cuộc gọi trên đường dây vật lý. Anh chấp nhận cuộc gọi tới, cầu nguyện rằng nó sẽ mang tới bản báo nào đó, bất cứ điều gì cũng, bất cứ thứ gì có trong hệ sao để có thể tiêu diệt.

Hy vọng của anh đã tan vỡ.

"Tôi vẫn chưa ghi nhận được bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống trong hệ sao này, thưa ngài Erwin," Servile liên lạc báo cáo. Giọng nói của anh ta cao vút hơn cả một Space Marine, một dấu hiệu cho thấy sự yếu đuối của nhân loại. Đó là lý do tại sao Hoàng đế đã tạo ra Space Marine để bảo vệ những con người yếu đuối không thể tự bảo vệ mình. Erwin tự nhắc nhở mình về nghĩa vụ thiêng liêng của mình, mặc dù thật ra mà nói, anh thấy khó chịu với sự yếu đuối của những người được giao phó phận sự này.

Erwin nhìn sang đài phát thanh vox, một sân khấu nhiều tầng đặt cách ngai chỉ huy của anh 50 feet.

"Thêm thông tin," Erwin ra lệnh.

Servile lịch sự đứng nghiêm chào, nhưng anh ta không dám nhìn vị lãnh chúa của mình mà chỉ dám nói với khoảng không.

"Các ghi chép từ cung thiên văn cho thấy dân số nơi đây là năm triệu rưỡi Adept của Adeptus Mechanicus, với một số lượng servitor không xác định, thưa ngài. Không còn lại gì nữa cả. Tất cả đều đã bị nuốt chửng cùng với quần thể sinh vật bản địa của Sciothopa."

"Tự ta có thể thấy điều đó," Erwin gắt gỏng nói. Anh chỉ qua cửa sổ. "Ta vẫn còn mắt. Duy trì các thông số quét rộng. Ta không quan tâm đến nội dung tin nhắn ở giai đoạn này, chỉ quan tâm đến việc có tin nhắn nào được lắng nghe hay không."

"Lại một hệ sao đã chết nữa," Trung sĩ Achemen nói. Giọng nói của anh ta cũng đau khổ như khuôn mặt rắn rỏi không cảm xúc của mình. "Thưa đội trưởng, ngài có cân nhắc việc chúng ta tấn công từ hướng này và tiến thẳng tới Baal và cuộc hội quân không? Tôi chắc chắn ngài Follordark sẽ đồng tình."

Erwin nói: " Chapter Master đã đưa ra mệnh lệnh rõ ràng. Trinh sát từng hệ sao có người ở trong khu vực này trước khi đến Baal như Dante đã yêu cầu, và vì vậy chúng ta sẽ kiểm tra hệ sao này một cách kỹ lưỡng như chúng ta đã kiểm tra tất cả các hệ sao trước đó. Tôi chắc chắn rằng bất kỳ thông tin tình báo nào chúng ta có thể trình bày với Chỉ Huy Dante đều sẽ được hoan nghênh."

Erwin ngồi thoải mái hơn trên ngai chỉ huy của mình, mặc dù sự thoải mái không hẳn là từ thích hợp để miêu tả chiếc ngai làm bằng đá cẩm thạch này, kèm thêm những dây cáp cắm vào cổng nguồn của bộ giáp đã ngăn cản sự thoải mái đó, nhưng ít nhất anh cũng có thể thư giãn đôi chân mình một chút. Chúng đã tê cứng do ngồi yên quá lâu.

Erwin được đánh giá cao với tư cách là một đại đội trưởng, nhưng anh lại khao khát được thể hiện trên chiến trường. Đối mặt với kẻ thù với thanh kiếm trong tay là một trải nghiệm thỏa mãn hơn so với bài tập toán học trong chiến tranh hư không, mặc dù điều đó thậm chí còn tốt hơn sự tẻ nhạt này.

"Hãy cảnh giác. Kẻ thù có thể vẫn còn hiện diện."

"Chúng ta sẽ không bị bất ngờ đâu, thưa đội trưởng," Achemen hứa.

Erwin mỉm cười. "Cậu hiểu lầm rồi. Tôi không sợ bị phục kích. Tôi có thể xoay sở tốt một cuộc chiến công bằng và trung thực."

Achemen cúi đầu. "Tuân lệnh, thưa đội trưởng."

Erwin nắm chặt đầu sư tử đá trang trí trên tay ngai chỉ huy và nhìn chằm chằm vào khoảng không. Red Scar phủ tấm màn màu đỏ tươi của nó ra khắp vũ trụ, che khuất phần trung tâm sáng chói của thiên hà. Sciothopa chỉ là một đứa trẻ vị thành niên trên đường đến những nơi lớn hơn, nhưng ngay cả những hệ sao biệt lập này cũng không bị bọn Tyranid tha thứ. Hầu hết chúng chỉ là nơi cư trú của những thuộc địa nhỏ của nhân loại, vì quá tốn kém để cung cấp sự bảo vệ cho các quần thể lớn khỏi những tác động thường xuyên gây chết người của Red Scar. Bên ngoài những hệ sao có giá trị nhất, sự hiện diện của Hoàng Gia bị hạn chế ở các trạm chuyển tiếp thiên văn, cơ sở nghiên cứu Adeptus Mechanicus, lâu đài sao và pháo đài. Từng cái một đều bị rút ruột hoàn toàn.i

Erwin nhìn xuống quả cầu trống rỗng, chết chóc của Sciothopa Prime. Theo biểu đồ Ordo Astra của anh, đó là một thế giới có sự sống, sự sống nơi này thích nghi với bức xạ kỳ lạ của Red Scar. Adeptus Mechanicus đã có mặt để nghiên cứu khả năng sinh tồn mãnh liệt này nhưng cho đến nay vẫn chưa có kết quả. Bây giờ họ sẽ không bao giờ có cơ hội khám phá những bí mật của nó nữa.

Không còn bằng chứng nào về sự sống. Biển cạn khô, bầu không khí bị hút đi. Các bức ảnh có độ khuếch đại cao cho thấy phần còn lại của các mảnh ống dẫn thức ăn của Tyranid. Đây là mô hình cho ăn tiêu chuẩn của bọn chúng; sau khi hút hết tài nguyên có thể sử dụng được, bọn Tyranid sẽ cắt đứt các ống dẫn và các hóa chất có giá trị nhất sẽ biến đi mất cùng với hạm đội của chúng. Một hành động tự thực trên toàn hành tinh khiến những tàn dư mỏng manh tự sụp đổ dưới sức nặng của chính nó.

Ánh sáng từ tàu hộ tống của Splendid Pinion chiếu lên trạm quỹ đạo bị hỏng đang quay quanh Sciothopa. Những vòng tròn ánh sáng rực rỡ biến những chiếc dầm uốn cong thành những đồ chạm khắc lấp lánh. Phần lớn cấu trúc của trạm quỹ đạo này đã bị mất và phần còn lại gần như tan rã. Erwin tính toán chỉ còn vài tuần nữa là những phần còn lại sẽ bị Sciothopa Prime kéo từ trên trời xuống và đập vỡ thành từng nguyên tử lên bề mặt.

"Bọn chúng thậm chí còn lấy cả kim loại nữa," Erwin nói.

Servile cảnh giới nhìn lên từ bục của mình qua các hố augur, nơi những phàm nhân kém may mắn hơn anh ta đang lao động trong sự hiệp thông không thể bị phá vỡ với con tàu, mắt và tai của họ bị loại bỏ và vỏ não cảm giác được cắm trực tiếp vào máy tính cogitator của auspectoria.

"Thưa ngài, bọn chúng lấy đủ loại khoáng sản," Servile đó nói. "Tôi đã so sánh phân tích quang phổ của thế giới này với những ghi chép trước đây về nó. Nó cho thấy sự cạn kiệt của tất cả các nguyên tố chính. Kẻ Nuốt Chửng đã tái tạo lại thế giới mà nó tiêu thụ. Mặc dù tôi nhận thấy có một sự mâu thuẫn nhỏ với những ghi chép lâu đời nhất về những thế giới từng bị nuốt chửng bởi bọn Tyranid."

"Đủ nhỏ để ta có thể lờ đi à?" Erwin hỏi. Servile  Cảnh Giới này là một người nghiêm túc, thực sự say mê với công việc của mình. Anh ta nổi tiếng là hay làm phiền chủ nhân của mình với những chi tiết thừa  không cần thiết.

Người Servile đó tỏ ra trung lập, khiến những hình xăm nô lệ của anh ta thay đổi trên khuôn mặt, cảm giác chuyển động được phóng đại bởi ánh sáng yếu ớt của boong chỉ huy. Servile này thường có biểu lộ cảm xúc khác thường so với đồng loại của anh ta. "Cho dù nó có liên quan hay không, tôi sẽ để ngài tự nhận thức sâu sắc nó, thưa ngài."

Erwin càu nhàu. "Vậy thì hãy khai sáng cho ta đi."

"Các thế giới cũ hơn cho thấy sự mất mát lớn hơn về mặt khối lượng. Các Tyranid dành nhiều thời gian hơn cho mỗi giống loài, tiêu hóa các phần của lớp vỏ hành tinh. Chúng không nán ở lại lâu như trước đây nữa. Một khi các thành phần sinh học của thế giới đã bị nuốt chửng, chúng chỉ nhắm tới các nguồn kim loại đã tinh chế, chẳng hạn như trạm quỹ đạo Mechanicus ở đây, thay vì các nguồn khoáng sản trên hành tinh."

Erwin nói: "Vậy ra, chúng đang bỏ chạy trong sợ hãi, tranh thủ tìm kiếm ăn và tiếp tục di chuyển trước khi bị chúng ta gián đoạn. Chỉ Huy Dante đã khiến bọn chúng sợ hãi."

"Hoặc, thưa ngài, là do chúng đã được cung cấp quá nhiều thức ăn. Chúng không có gì phải sợ hãi. Chúng có quá nhiều sự lựa chọn. Đế Chế là một bữa tiệc dành cho chúng. Chúng đã trở thành những người kén ăn."

Erwin xê dịch trên ngai vàng của mình. Lần đầu tiên anh có cái nhìn đúng đắn hơn về Servile này. Anh ta là một người đàn ông hoàn toàn không có gì nổi bật trong mắt của một Space Marine, một công cụ sắp chết của Chapter của anh ta. Nhưng bên trong anh ta có điều gì đó, một lòng dũng cảm khác thường. Hầu hết phàm nhân sẽ không bao giờ nhìn thẳng vào mắt một người anh em chiến binh. Erwin cho rằng Servile này phải có tên. Anh không bao giờ bận tâm đến việc tìm hiểu tên của bọn họ, bọn họ có cuộc đời rất ngắn ngủi.

"Ngươi dám không đồng ý với ta à?" Erwin nói.

Servile nhìn chằm chằm vào khung cảnh phía sau cửa kính quan sát, một biểu cảm mà Erwin phải mất một lúc mới nhận ra.

"Có điều gì khiến ngươi thích thú à, Servile?"

Servile đó đã dám nhìn thẳng vào mắt của Erwin. "Vâng, thưa ngài."

"Tại sao?"

"Tôi thấy thật buồn cười khi tôi không đồng ý với ngài và ngài lại không giết tôi."

Erwin vỗ vào tay vịn và bật ra một tiếng cười đơn độc.

"Nhân danh huyết thống của ta, tên Servile kia, ngươi quả là một người dũng cảm."

"Để ngồi vào được vị trí như tôi, người ta phải thật dũng cảm," Servile đó nói.

Erwin không biết làm cách nào mà những Servile này được chọn cho những vai trò mà họ đảm nhận và anh cũng không quan tâm. Công việc hậu cần không phù hợp để một chiến binh có thể dành thời gian quan tâm. Đó là nhiệm vụ của Master of the Household, một chức vụ được trao trong Chapter của Erwin cho một đội trưởng không còn khả năng chiến đấu. Truyền thống này đã như vậy kể từ thiên niên kỷ thứ 36, khi hội nhóm vinh quang của họ được thành lập.

"Có thể ngươi nói đúng," Erwin thừa nhận. "Thật là phấn khởi khi lạc quan. Ta hoan nghênh ngươi, tên Servile kia, vì đã khơi dậy sự thật khó chịu này."

Servile đó cúi đầu.

Erwin mỉm cười, nhe những chiếc răng nanh dài và sắc nhọn của mình. "Bây giờ thì đừng làm như vậy nữa, nếu không ta sẽ giết ngươi."

"Tất nhiên rồi, thưa ngài."

"Tiếp tục quét khu vực," Erwin nói. Anh đứng dậy và phát biểu với toàn bộ boong chỉ huy. "Chúng ta có vài giờ trước khi phải khởi hành. Chúng ta sẽ thực hiện cú nhảy trực tiếp sang warp từ gravipause gần nhất. Không cần phải đến được điểm Mandeville, đây là một hệ sao đã chết. Nhưng nếu có bất kỳ sinh vật Tyranid nào còn sót lại ở đây, ta sẽ tiêu diệt chúng trước khi chúng ta rời đi."

Erwin nghĩ rằng mình không nên mất thì giờ với những hoạt động vô nghĩa như vậy, nhưng anh và người của mình cần phải hành động. Sĩ khí là một yếu tố quan trọng cần được cân nhắc trong chiến tranh như bất kỳ biến số nào khác.

"Tuân lệnh, thưa ngài," Servile Locum, phàm nhân được giao chỉ huy con tàu khi các  Space Marines vắng mặt trả lời. Mỗi khi Erwin có mặt, anh ta sẽ thực hiện nhiệm vụ của mình bằng cách cứu Erwin khỏi công việc buồn tẻ là ra lệnh cho những Servile còn lại.

Erwin lại thoải mái tựa lưng vào ngai chỉ huy và giơ cái chân bọc thép ra.

"Chạy hết tốc lực đi, lái tàu. Đưa chúng ta đi vòng quanh Sciothopa, quỹ đạo hoàn chỉnh. Làm nhanh lên, để xem chúng ta có tìm được gì để giết không. Và hãy gọi các con tàu của chúng ta tới, ta đã thấy mọi thứ ta cần thấy về trạm quỹ đạo này. Hãy cho ta cú quét augur tối đa khi chúng ta đi xuyên qua quỹ đạo. Không có mục tiêu thì chúng ta sẽ rời đi sau ba giờ nữa."

Ba giờ trôi qua. Sự tập trung của Erwin trôi về những trận chiến trong quá khứ.

"Thưa ngài! Chúng tôi bắt được có một mục tiêu. Có thứ gì đó đang di chuyển trong bãi phế liệu cách nơi đây mười hai nghìn dặm về phía trước."

Erwin thoát khỏi trạng thái trầm ngâm và hoàn toàn tỉnh táo. Anh không thể nhìn thấy được gì trên khoảng không màu đỏ tại cửa kính quan sát.

"Ảnh lập thể," anh ra lệnh.

Một quả cầu chiếu sáng xuất hiện trên phòng chiến lược phía trước. Trong ánh sáng giả tạo, ánh sáng của Red Scar thậm chí còn khủng khiếp hơn. Erwin nghiêng người về phía trước. Ở khoảng cách từ thế giới chết, những mảnh vỡ của công trình trôi nổi. Bên cạnh mỗi mảnh là những dòng thông tin. Các màn hình phụ đã phóng to các mục lớn hơn thành các hình dạng mờ, không rõ ràng.

"Mau phân tích," anh ra lệnh.

"Một hỗn hợp của các mảnh vụn của quân đội Hoàng Gia và Tyranid. Cảm biến Augur đưa ra tỷ lệ định lượng từ 70% kim loại đến 30% hữu cơ.

Erwin nghĩ rằng Adeptus Mechanicus đã chiến đấu rất yếu ớt.

"Khóa vào mục tiêu. Hãy cho ta xem."

"Đang điều chỉnh chế độ xem," Servile cảnh giới nói. Những con Servitor lẩm bẩm những câu trả lời thuộc lòng trước mệnh lệnh của Servile. Khung cảnh lập thể xoay quanh. Một hình dạng màu đen đang di chuyển ở giữa bãi phế liệu, sau đó vật thể thứ hai và thứ ba xuất hiện trên màn hình.

"Ba mục tiêu đã được phát hiện," Servile báo cáo. Erwin tán thành sự phấn khích trong giọng nói của anh ta.

"Phóng to lên," Erwin ra lệnh.

Những con tàu có sự sống di chuyển giữa đống đổ nát. Những chiếc vỏ hình xoắn ốc mọc ra hàng loạt xúc tu từ những khe hở rộng ở phía trước. Cánh tay của chúng đang vẫy vẫy, nhặt những miếng thịt từ xác các mạch sinh học bị vỡ vụn, nhét cả đống thịt và chất lỏng đông lạnh vào những cái miệng ẩn giấu.

"Một hoạt động thu gom phế liệu," Erwin nói.

Achemen ngước lên khỏi màn hình một lúc. "Với mục đích gì? Có vẻ như đây không phải là cách sử dụng tài nguyên hợp lý."

"Ai mà biết? Tôi đã nghe báo cáo rằng xúc tua Leviathan này đang chuẩn bị tách ra, đâm ra những chồi non khi nó tiến về phía Baal. Có lẽ đây là một đàn thụ tinh", Erwin nói. "Hoặc có thể không. Tôi không quan tâm. Chúng là bọn xenos không đáng sống. Điều quan trọng là chúng có số lượng ít và do đó dễ bị tổn thương."

"Có thể đây là một cái bẫy," Achemen nói.

Erwin gõ nhẹ vào tay ngai của mình. "Có lẽ cậu nói đúng. Chuẩn bị giao chiến. Đừng để chúng ta đến quá gần. Tấn công từ khoảng cách tối đa. Cho ngư lôi vào trạng thái sẵn sàng. Chúng ta sẽ tiêu diệt chúng từ đây."

"Chúng ta nên để yên như vậy," Achemen nói. "Đây có thể là những gì bọn chúng muốn."

"Vậy ta nên lờ đi bọn chúng à?" Erwin khinh thường nói. "Bọn chúng còn sống. Bọn chúng là kẻ thù. Bọn chúng phải chết. Cậu quá nhút nhát rồi, trung sĩ của tôi."

"Tôi đang thận trọng, thưa đội trưởng. Để cơn khát máu dẫn dắt hành động của chúng ta trong cuộc chiến này sẽ là một sai lầm."

"Không phải cơn khát đã dẫn dắt tôi," Erwin nói. "Cậu chưa phải là đội trưởng của Đại đội thứ hai, Achemen à, và sẽ không được giữ chức đó chừng nào tôi còn sống. Chúng ta sẽ tiêu diệt bọn chúng. Đó là mệnh lệnh của tôi." Anh nhìn người phó chỉ huy của mình. "Diệt từ xa. Một cách thận trọng. Tôi nghe theo lời khuyên của cậu, người anh em."

"Các giải pháp bắn đã được tính toán, thưa ngài. Các khẩu đội ngư lôi phía trước đã nhắm mục tiêu và sẵn sàng bắn theo lệnh của ngài", Servile giao chiến thông báo.

"Cần bao nhiêu là đủ?"

"Ba quả ngư lôi cho mỗi chiếc là đủ, thưa ngài," Servile cảnh giới nói. "Tôi đề nghị dùng đầu đạn đa thành phần, tốt nhất là loại nguyên tử."

"Tôi đề xuất thả sáu quả cho mỗi mục tiêu đó," Servile giao chiến nói.

"Đó không phải là lãng phí đạn dược hay sao?" Erwin nói khi đang kiểm tra người của mình.

"Tốt hơn hết là nên làm cho chắc, thưa ngài," Servile cảnh giới nói.

Erwin cười toe toét. "Rất tốt. Vậy là sáu quả cho mỗi mục tiêm. Thời gian va chạm là bao nhiêu nếu chúng ta bắn từ đây?"

"Mười tám phút, thưa ngài."

"Lâu quá," Erwin nói. "Servile lái tàu, hãy đưa chúng ta đến gần hơn. Tăng tốc lên một phần tư tốc độ. Phóng ngư lôi ở năm ngàn dặm.. Chuẩn bị ba lần phóng theo khuyến nghị của Servile giao chiến. Một lần phóng cho mỗi tàu."

"Tôi nhắc lại, thưa đội trưởng, đây có thể là một cái bẫy," Achemen nói.

Erwin nói với viên trung sĩ: "Chúng ta sẽ phóng tất cả đầu đạn và rời đi. Cầu mong tốc độ của con chiến hạm này sẽ đẩy nhanh sự báo thù của chúng ta."

"Thời gian để va chạm sau khi tăng tốc đã qua sửa đổi là bảy phút, thưa ngài."

"Tốt hơn rồi đấy," Erwin nói.

Một loạt hoạt động diễn ra trong thời gian ngắn đã làm bận rộn các Servile. Một lúc sau, Splendid Pinion rùng mình khi các ngăn dẫn động của nó đẩy nó về phía bãi phế liệu. Erwin nhìn thấy thân tàu bị vỡ của một con tàu Ark của Mechanicus. Anh không thể nhìn thấy chiến hạm nào nữa của họ giữa đống đổ nát, không có gì là ngạc nhiên đối với một hệ sao chỉ dành cho mục đích nghiên cứu.

"Thưa ngài, tôi đang phát hiện thấy hoạt động gia tăng của kẻ thù," Servile cảnh giới nói.

"Bọn chúng  đã phát hiện ra chúng ta," Achemen nói.

"Nếu chúng có phát hiện thì đã làm sao? Chúng sẽ không bắt được chúng ta đâu", Erwin nói. "Tàu của chúng hoạt động chậm chạp trong hệ sao. Chúng không có đủ sức mạnh để tăng tốc. Chúng ta sẽ hoàn thành những việc này một cách dễ dàng."

"Chúng ta sẽ đến vị trí bắn tối ưu trong năm giây nữa, thưa ngài," Servile giao chiến nói. Anh ta đang đếm ngược. "Bốn. Ba. Hai. Một."

Erwin uể oải giơ tay lên. "Phóng ngư lôi."

"Loạt đạn đầu tiên đã được phóng!" Servile giao chiến hô to. Chiến hạm lắc lư khi sáu quả ngư lôi lao ra khỏi tàu.

"Loạt đạn thứ hai đã được nạp," Servile giao chiến báo cáo. "Đã khóa mục tiêu."

"Bắn!" Erwin nói. Anh nghiêng người về phía trước. Khoảnh khắc chiến trận ngắn ngủi này đã đốt cháy dòng máu uể oải của anh. Miệng anh chảy nước miếng, và những chiếc răng nanh sắc nhọn trượt ra một chút khỏi lợi. Anh cố gắng dời sự chú ý của mình ra khỏi những người dưới quyền, rời khỏi những cơ thể ấm áp và những cần cổ đang đập phập phồng của họ, mà thay vào đó tập trung vào những quả ngư lôi. Ảnh lập thể mờ đi để giảm bớt ánh sáng chói lóa từ động cơ truyền động của chúng.

Nhóm ngư lôi đầu tiên bay phía trước được tách ra thành hai nhóm nhỏ, mỗi nhóm có ba quả ngư lôi. Nhóm ngư lôi thứ hai cũng bay theo mô hình tương tự. Các động cơ quá nóng của ngư lôi đã lu mờ các mảnh vỡ và mục tiêu của chúng trong giây lát, nhưng chúng nhanh chóng rời xa con tàu, bị thu hẹp bởi khoảng không bao la không thể tưởng tượng được thành những viên ngọc màu vàng trên dải băng rộng màu đỏ của Red Scar.

"Cụm ngư lôi thứ ba đã được nạp và sẵn sàng," Servile nói.

"Mau khai hỏa đi. Hãy gửi lời khen ngợi tới các đội pháo binh", Erwin nói. "Khẩu phần bổ sung và được ngủ thêm năm phút trong chu kỳ nghỉ ngơi này vì đã có được sức tải đạn tốt như vậy. Bây giờ thì bắn đi."

Loạt đạn cuối cùng nổ ra từ các ống ngư lôi ở mũi tàu cách xa tháp chỉ huy.

"Chuyển hướng mau," Erwin nói. "Lực đẩy ngược với tốc độ tối đã. Mau cho chúng ta tránh xa kẻ thù. Tập trung ảnh ba chiều vào mục tiêu của chúng ta."

Những tia lửa bắn ra từ mạn phải mũi tàu giúp xoay con tàu sang bên trái. Chiếc Splendid Pinion rên rỉ dưới áp lực của việc cơ động. Erwin cười lớn khi con tàu đang rung chuyển.

"Tăng tốc để vào khúc cua đi, Servile cầm lái," Erwin nói. "Servil Empyrical Transit, hãy chuẩn bị khởi động động cơ warp."

"Đội trưởng phòng động cơ khẳng định việc kích hoạt lõi trong tình trạng căng thẳng này là không cần thiết và đầy rủi ro", Servile Empyrical Transit cho biết.

"Biết rồi. Dù thế nào đi nữa thì cứ làm điều đó đi", Erwin nói.

Đôi ủng của Achemen kêu lạch cạch khi anh ta kích hoạt khóa từ tính trên bộ giáp của mình. Erwin cười toe toét khi thấy người anh em mình với tay tới lan can để đứng vững; Achemen không quá mạnh như anh vẫn tưởng. Quán tính đã kéo các Space Marine sang một bên để chống lại lực bám hút của lớp mạ trọng lực trên boong tàu. Thật là tốt khi đẩy con tàu và cả người của mình đi tới giới hạn như vậy.

"Máu đã đổ ra rồi phải không, nhể, Achemen?"

Achemen nhìn chằm chằm về phía trước khiến Erwin thất vọng. Achemen là một chiến binh cừ khôi, nhưng sự tháp tùng của anh ta lại chẳng mang tới niềm vui nho nhỏ nào cả.

Động cơ không gian thực của con tàu gầm lên, làm rung chuyển tháp chỉ huy bởi sự gia tăng đột ngột về công xuất của chúng. Splendid Pinion đang quay vòng theo một vòng cung rộng, lao dọc theo mặt phẳng trọng lực của Sciothopa và sử dụng nó để tăng tốc thoát ra khỏi hệ sao. Hoàn hảo lắm, Erwin nghĩ bụng. Anh tự hào lắm về thủy thủ đoàn của mình, cả phàm nhân lẫn Adeptus Astartes.

"Thưa ngài, ngư lôi trúng mục tiêu." Giọng của Servile giao chiến vang lên từ đường dây liên lạc bên cạnh ngai chỉ huy, nó được khuếch đại rất lớn nhưng hầu như không đủ lớn để có thể nghe thấy qua tiếng gầm rú của con tàu. "Kẻ thù đã phóng ngư lôi có gai và kén thả quân để đáp trả."

"Vậy thì hãy tiêu diệt chúng!" Erwin nói. Cơn khát dâng lên trong anh với háo hức muốn giết chóc. "Chúng sẽ không có thời gian để bắn loạt đạn thứ hai đâu."

Quả thực kẻ thù đã không làm như vậy. Một trong những chiếc tàu thu gom phế liệu có xúc tu đã tan xác trong một quả cầu lửa rực rỡ. Sáng quá, Erwin nghĩ bụng. Phản ứng phân hạch hạt nhân đã làm lu mờ vết đỏ bệnh hoạn khỏi khoảng không trong giây lát bằng ánh sáng trong lành và tinh khiết. Vài giây sau, loạt quả ngư lôi tiếp theo phóng trúng con tàu thứ hai. Ngay sau đó là ba quả cầu lửa sáng chói, tiếp theo là ba quả cầu nữa, sáu quả cùng nhau phồng lên thành một quả bóng có kích thước bằng một ngôi sao thu nhỏ. Sau đó là con tàu thứ ba bị trúng đạn và hạm đội tí hon đó đã biến mất trong những đám cháy lụi tàn.

"Tất cả đều trúng đích," Servile cảnh giới báo cáo. "Mục tiêu đã bị tiêu diệt."

"Đạn từ tàu địch đang tiếp cận chúng ta. Tôi đã kích hoạt hệ thống phòng thủ điểm," Servile giao chiến nói.

Một cách mơ hồ, ngay bên rìa thính giác được nâng cao của Erwin, tiếng súng vang lên. Một đám mây có hình thù màu đỏ đang tiến đến gần trên màn ảnh lập thể, chúng mỏng dần khi các tên lửa sinh học bị bắn hạ. Những mảng lớn của đám mây chớp tắt rồi biến mất.

"Làm tốt lắm, các Servile," Erwin nói. Niềm vui ngắn ngủi trên chiến trường của anh tan biến cũng nhanh chóng như những quả cầu lửa vậy. "Còn mục tiêu nào khác không?"

"Không, thưa ngài," Servile cảnh giới trả lời.

"Vậy thì hãy thiết lập hướng đi tới hệ sao tiếp theo." Erwin liếc nhìn Achemen. "Tập hợp đại đội lại. Chỉ định cho họ tới Siege Joyous. Cuối cùng thì chúng ta cũng được tới Baal sau chuyến trinh sát tiếp theo."

"Thưa đội trưởng," Achemen nói.

Erwin ấn đầu con sư tử ngoài cùng bên trái. Nó nhấp nháy nhẹ nhàng. Một ánh đèn trạng thái nhấp nháy chạy trên màn hình của anh.

"Đội trưởng sắp rời khỏi đài chỉ huy," một giọng nói máy móc vang lên, truyền tin tức ra khắp boong chỉ huy.

Khí ga kêu xì xì khi những sợi dây cáp tự tách ra khỏi phía sau bộ giáp của Erwin. Anh đứng dậy một cách khó khăn, bộ giáp không có bộ năng lượng đè nặng lên người anh do nó không có bộ nguồn cũng như con tàu để cung cấp năng lượng cho nó. Ba lô năng lượng của anh từ trần nhà phía trên hạ xuống, các vòi ổn định được gắn chặt một cách tinh tế bằng những tay nắm có mũi dài. Giống như phần giáp bằng gốm thép trên tay và chân của anh, chiếc ba-lô là một viên đá cẩm thạch trắng phau nổi bật trên màu đỏ thẫm hiện diện trên toàn thân của anh. Chiếc mũ trụ màu vàng của anh ta theo sau trên một cánh tay telescopic.

Những Servile trang bị vũ khí lẻn ra từ những nơi tối tăm ở phía sau bục, họ không nói một lời mà gắn chiếc ba lô vào bộ giáp của Erwin. Tiếng gầm gừ hài lòng của anh trước sức mạnh đang tràn trở lại hệ thống của bộ chiến giáp của anh, nó càng được khuếch đại khi chiếc mũ trụ của anh bay qua đầu và khóa chặt vào vị trí.

"Locum, ngươi có toàn quyền chỉ huy," Erwin nói, vui mừng vì được thoát khỏi ngai chỉ huy này. Anh nhìn ra vết thương đang nhức nhối của Red Scar. "Đóng cửa sổ lại. Không cần phải nhìn vào vết nhơ đau đớn này nữa. Ta nghe nói nó khiến phàm nhân phát điên và khiến trái tim ta bối rối."

Các cửa sập đã được hạ xuống trên của kính quan sát. Anh sải bước dọc theo bến tàu và đi ra cửa phía sau, rồi rời khỏi boong chỉ huy.

Trước khi anh đến hội trường của Siege Joyous, một đặc vụ từ astropathicum đã mang đến tin tức khẩn cấp. Khi đọc thông điệp vừa được đưa cho anh, một ngày của Erwin đang trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.

Với một tiếng hét man rợ, Erwin vò nát tờ giấy da, quay trở lại boong chỉ huy và ra lệnh thay đổi hướng đi tới hệ sao Zozan.

Rốt cuộc thì anh sẽ sớm có được một trận chiến làm bản thân thấy hài lòng.

Trong mắt con người, cơ thể sinh học của một con Tyranid dường như chỉ là một thực thể duy nhất, một con thú như bao sinh vật khác. Điều này lại không phải như vậy.

Mỗi con quái vật trong bầy quái vật vô cùng vô tận này là một quần thể sinh vật cộng sinh được thiết kế cẩn thận. Sau khi được đưa vào kiến ​​thức di truyền của hạm đội Hive, bộ gien cơ bản của những sinh vật được chọn làm vật chủ chính sẽ được rút gọn lại về mức cơ bản và có những đặc điểm chung cho tất cả các sinh vật Tyranid – áo giáp dày bằng chitin, giải phẫu học với sáu chân, nhiều bộ phận nội tạng phụ trợ, những đặc điểm mà trên hết khiến chúng cực kỳ khó bị tiêu diệt. Chỉ sau đó những sửa đổi thực sự mới được thêm vào.

Mặc dù sinh vật đã hoàn thiện có thể trông giống như một sinh vật hoàn chỉnh duy nhất, nhưng nó được tạo thành từ rất nhiều sinh vật riêng lẻ, nhiều sinh vật trong số đó có khả năng bán tri giác theo cách riêng của chúng. Điều này rõ ràng nhất đối với người quan sát bình thường ở các vũ khí được mang bởi các cấu trúc lớn hơn, có cấu trúc giải phẫu được tái sử dụng vẫn giữ được hình dạng sinh học dễ nhận biết. Có những ví dụ khác ít rõ ràng hơn về sự ký sinh cưỡng bức. Nghĩ tới máu. Các cơ quan có thể sống tách biệt với sinh vật mà chúng phục vụ. Những bộ não phụ chờ đợi dây thần kinh chính chết đi hoặc xuất hiện một tình huống bất thường nào đó đòi hỏi kiến ​​thức chuyên môn không có trong tâm lý cơ bản của sinh vật; cả hai sự kiện có thể không bao giờ xảy ra. Các cơ quan có thể được lắp đặt, nhận thức đầy đủ và tồn tại hàng thế kỷ mà không bao giờ nhận ra tiềm năng của chúng. Hạm đội Hive lớn đến mức chúng có đủ khả năng để hoang phí xác thịt.

Tính mô-đun này cho phép nâng cấp các sinh vật trong thời gian ngắn hoặc sửa đổi cho các vai trò cụ thể. Khi các Angels Excelsis tiêu diệt hạm đội Tyranid nhỏ đang thu gom phế liệu này, một đàn quái thú như vậy đã tiếp cận Splendid Pinion.

Trong số những mảnh vỡ của những con tàu Hive đã chết đang trôi nổi một thứ gì đó trông có vẻ là một mảnh vụn sinh học như bao mảnh khá, nhưng thực chất đó là một chiếc kén dành cho một người ở được hình thành một cách xảo quyệt.

Bản chất của các Tyranid khiến người ta không thể xác định được trí bộ óc dẫn đường nằm ở bộ phận nào trên thân thể sinh học của chúng. Liệu thứ này đó phải là một cảm biến đặt trên mũi cùn của con tàu có chức năng nhận dạng các chiến hạm của Space Marine và tạo ra các xung thần kinh điều khiển hoạt động của chiếc kén hay không?

Hay Splendid Pinion đã được theo dõi bởi chính con mắt của cái kén, và có phải bộ não thô sơ nằm ở phía sau cái kén đã chỉ đạo nó? Hoặc những yếu tố này của thân xác là phụ thuộc vào tâm trí của con thú xâm nhập vào bên trong, con thú đang say ngủ nhưng vẫn nhìn ra khoảng không qua các bộ não liên kết của lớp vỏ ngoài của nó? Cuối cùng thì tất cả chúng đều là một phần của tổng thể lớn hơn của Hive, vậy đâu là động lực thúc đẩy? Sự phân loại được Đế Chế sử dụng để xác định mức độ ý thức giữa các bộ phận của bầy quái vật còn quá thô sơ. Họ thiếu sự tinh tế. Có lẽ ngay cả ở đỉnh cao quyền lực, nhân loại cũng không thể hiểu được những Tyranid.

Sinh vật trong chiếc kén có khả năng tự chủ về mọi mặt. Bản chất nó là một kẻ xảo quyệt, một cá nhân có quyền riêng của mình, nhưng không phải là một thứ có ý chí trừ khi cần thiết. Mâu thuẫn với tâm trí nhân loại, nhưng không phải với Hive.

Các hố cảm biến ẩm ướt phức tạp như bất kỳ máy quét Augur nào của Đế Chế đã vẽ ra con tàu tuần dương tấn công Splendid Pinion. Một bộ óc tính toán đã quan sát con tàu dưới nhiều góc độ và đánh giá nó là một mục tiêu đáng giá.

Trên thực tế, chiếc kén cùng các hệ thống hỗ trợ và hành khách bên trong nó, tất cả cùng nhau như một sinh vật thống nhất đã quyết định giải phóng một phần nhiên liệu dự trữ đã cạn kiệt của mình. Khí ga thoát ra từ các lỗ dọc theo sườn của chiếc kén khiến nó quay tròn theo một quỹ đạo có vẻ ngẫu nhiên giống như cú rơi của các mảnh vụn vô hại. Các tế bào sắc tố trên bề mặt nhấp nháy để phù hợp với màu của khoảng không của Red Scar. Những sinh vật làm nhiệm vụ phản lại các sóng của máy quét Augur ẩn trong vỏ kén tự tiêu hóa, tiếng hét điện từ của chúng phát ra một đám mây bức xạ làm nhiễu loạn trên mọi tần số. Im lặng, lén lút, chiếc kén di chuyển về phía Splendid Pinion, theo dõi con tàu kim loại khi nó rời khỏi đám mây mảnh vụn và tìm đường đến khoảng cách dịch chuyển an toàn.

Cuộc hành trình của chiếc kén là sự di chuyển một chiều; bản thân sinh vật này là một trong hàng triệu sinh vật cùng loại và có thể bị loại bỏ bất cứ lúc nào, giống như bất kỳ thành phần nào của hạm đội Hive. Chỉ riêng hành động hoàn thành mục đích của nó đã đảm bảo cái chết của nó. Các thành phần sinh vật của con tàu không quan tâm đến bản thân chúng. Mặc dù một số có khả năng làm như vậy bắt nguồn từ nguồn gien có tri giác, khả năng tự bảo tồn của chúng đã bị triệt tiêu về mặt tâm lý và hóa học. Chúng trở thành những nô lệ tinh thần, cống hiến cho Great Devourer giống như cách móng tay của một người đàn ông mọc trên bàn tay của anh ta vậy.

Tiếng súng vang lên trong khoảng không khi các khẩu đội chống tên lửa khóa mục tiêu vào các mảnh vỏ và cơ thịt quay tròn trong khoảng không, bắn chúng tan nát thành những chùm hạt rạng rỡ. Chiếc kén điều chỉnh lại hướng đi của mình, di chuyển ra khỏi những đống vụn thịt dày đặc, cẩn thận không nhúc nhích dù chỉ là một chút giống như những quả ngư lôi có gai của Tyranid lao thẳng về phía con tàu nay đã bị nhắm là con mồi. Vô hình đằng sau những vách ngăn của nó, chiếc kén lướt đi mà không hề hấn gì qua những vụ nổ không có âm thanh.

Một sinh vật có bộ não phình to, nằm riêng biệt sâu trong lớp giáp xương của chiếc kén đã tính toán tốc độ chính xác cần thiết để xuyên thủng các lá chắn hư không của con tàu. Nếu quá nhanh, lá chắn hư không sẽ kích hoạt phản ứng dịch chuyển trong trường năng lượng và nó sẽ được đưa vào warp, nơi nó sẽ bị tiêu diệt. Nếu quá chậm, chiếc kén sẽ bị con mồi bỏ xa. Nhiều loại khí ga đẩy quý giá hơn đã được sử dụng. Chiếc kén bơi chậm lại. Đường đi của nó trở nên chắc chắn hơn, một vòng cung hình parabol đưa nó lên và xuống dưới con tàu, hướng tới phần vách của một tòa tháp ở sống lưng tàu.

Một gợn sóng như bong bóng xà phòng trên bề mặt không gian đánh dấu vị trí của chiếc kén khi nó xuyên qua lá chắn hư không. Đây là thời khắc nguy hiểm nhất. Những hồn máy thận trọng của con tàu có thể nhận thấy sự bất thường. Bây giờ việc ngụy trang của chiếc kén đóng một trách nhiệm quan trọng. Không biết điều gì đã gây ra sự xáo trộn trên hiện trường, máy móc có thể cảnh báo có con mồi bên trong con tàu kim loại chết chóc của chúng. Nếu nó bị phát hiện thì không ai có thể cứu nó được. Vô số sinh vật xâm nhập đã chết khi thực hiện cùng một hành động, và vô số sinh vật khác sẽ chết. Hạm đội Hive rũ bỏ chúng giống như con người lột bỏ tế bào da chết. Việc xâm nhập thành công là vấn đề về xác suất. Xác xuất duy nhất trong một phần triệu.

Chiếc kén lao về phía Splendid Pinion mà không ai nhìn thấy khi con tàu tăng tốc rời khỏi làn sóng thịt vụn. Việc giải phóng khí một cách liều lĩnh vào khí quyển đã cân bằng tốc độ của chiếc kén với tốc độ của mục tiêu. Sau khi xả khí lần cuối, chiếc kén đã cách con tàu ngay trong tầm tay.

Những mảnh xương vụn đang bung ra khỏi mũi của viên nang. Những xúc tu khua khoắng bật ra từ các hốc lộ thiên, những cái đầu rộng, ngoằn ngoèo của chúng đập vào kim loại bị bào mòn do tiếp xúc lâu ngày với bức xạ từ hư không.

Quá trình bám bắt đã được thực hiện. Chiếc kén đã bám dính vào thân tàu, nó bám vào nhẹ nhàng đến mức không hề có một chút rung lắc nào. Sau khi được gắn vào, cái kén thò ra một chi dính chặt và bắt đầu tìm nơi trú ẩn ở một trong những vết nứt của phần giáp thân tàu. Nó nhanh chóng tìm thấy một chỗ và chui vào khoảng trống giữa bệ tháp pháo và bục của một bức tượng thiên thần bị biến dạng bởi những vụ va chạm của thiên thạch cỡ nhỏ trong nhiều thế kỷ. Sau khi đã được an toàn, nó vứt bỏ những xúc tu bị đen do tiếp xúc với chân không cứng và thu cái chân bám dính của mình vào lớp vỏ an toàn. Nhựa dính rỉ ra từ các lỗ dọc theo chiều dài của vỏ kén, liên kết chitin của nó gắn chắc chắn vào thân tàu.

Vào thời điểm các lá chắn hư không của Splendid Pinion được hạ xuống và được thay thế bằng ánh sáng chói lóa của trường Geller, chiếc kén đã được an toàn. Động cơ warp của Splendid Pinion xé toạc bức màn vũ trụ ngăn cách khoảng không với cõi thiên thể, và lao vào những dòng chảy tâm linh điên cuồng ở thế giới bên kia.

Trong khi Splendid Pinion băng qua warp để tiến về phía Zozan, sinh vật cư ngụ kia cựa quậy, hoàn toàn an toàn trong chiếc kén của mình. Các hormone và chất kích thích tràn vào cơ thể nó, giúp cho nó hoàn toàn tỉnh táo.

Con Lictor đã sẵn sàng cho nhiệm vụ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip