PHIÊN NGOẠI 1: ÔNG CHỒNG KHI ĐANG DU LỊCH Ở MIỀN BẮC
"Còn ổn chứ?"
"Mày nhìn tao như thế này là khỏe hay không khỏe?"
Nếu như có thể, Type nhất định sẽ đạp thật mạnh hai phát lên mông cái thằng cha đang nghiêng người dựa vào cửa xe, tạo một góc 45° ngước nhìn trời xanh, nhưng bây giờ, cậu lại chỉ có thể khó chịu giơ tay đỡ đầu mình...bởi vì cậu đang say xe.
Đúng vậy, không sai, người kiêu ngạo cực điểm như Type, say xe rồi.
Chuyện này phải nói bắt đầu từ mấy ngày trước, Tharn -người lúc đầu nói tết sẽ rất bận, một hôm đột nhiên trở về nhà cười nói công việc đã được hủy bỏ, hiện tại có thời gian rảnh, muốn cùng nhau đi phía Bắc chơi, cũng không đợi cậu phát biểu ý kiến của mình đã thấy Tharn bắt đầu đặt phòng, thật đáng chết vậy mà để cậu ta đặt phòng xong rồi...bởi vậy hai người bọn họ bây giờ đang lái xe, trèo qua gần 700 khúc cua mới đi đến được đỉnh núi nổi tiếng này, thưởng thức phong cảnh xinh đẹp...mới lạ.
Chuyện này nếu xảy ra vào mấy năm trước, không, vào lúc năm nhất, bọn họ chắc chắn sẽ cãi nhau to một trận, nhưng bây giờ đã bên nhau sắp 10 năm rồi, Type cũng nhìn quen cái dáng vẻ sẽ không đánh trả chút nào của Tharn, vậy thì tùy cậu ta đi. Có điều nói thật, tuy rằng Type muốn làm dịu không khí một chút...nhưng cậu quả thực, quả thực quá sợ đường núi ở phía bắc rồi, không cách nào mở miệng nổi.
"Được rồi, chúng ta đến rồi, vào phòng nghỉ ngơi một lát sẽ khỏe hơn chút."
Tharn một bên nói, một bên giơ tay vỗ nhẹ lưng Type, Type không nhịn được nâng mắt nhìn đối phương.
"Cũng được."
Trong cặp mắt to, ướt át của Tharn tràn đầy đau lòng và tự trách, làm cậu không thể không mềm lòng.
Bọn họ bên nhau lâu quá rồi, tên quỷ chết tiệt này tự nhiên biết cậu không thể chịu được ánh mắt đáng thương mười phần của cậu ta.
Vì thế, anh chàng Tharn cao lớn đẹp trai dìu đỡ cậu bắt đầu đi về phòng.
Yo, còn không quên ngoảnh đầu nhìn em gái ở quầy lễ tân đang hướng mắt nhìn về phía bên này, người ta chắc chắn đang nghĩ, người đẹp trai như vậy sao lại có chủ rồi chứ.
"Đã bao nhiêu năm rồi, tại sao còn nhiều mị lực vậy chứ."
"Cái gì?"
"Đừng giả bộ không nghe thấy, tao biết mày nghe rõ."
Type xoay người nhìn Tharn kỹ càng một lượt từ đầu xuống chân rồi lại từ chân lên đầu...cái người này chả thay đổi điểm gì, à không gương mặt cậu ta góc cạnh rõ ràng, thân thể cao lớn, nhưng quả thực trở nên càng có mị lực với nữ giới hơn, làm cậu thường xuyên phải bật cười, chính là vẫn là miếng thịt thơm trong mắt phái nữ.
"Bọn họ cũng nhìn mày mà."
"Mày đừng tìm chửi."
"Rõ ràng là mày bắt đầu trước."
Cũng đúng, bản thân Type cũng rất có sức hấp dẫn, tuy rằng màu da sẫm tối, nhưng thân hình và khuôn mặt thì không hề thua kém người đang đứng bên cạnh-Tharn. Tính cách của cậu cũng đã chín chắn, cẩn trọng hơn so với hồi còn thanh niên. Cậu cũng là miếng thịt thơm trong mắt các cô gái ở công ty, chỉ đáng tiếc, đã có chủ rồi.
Type vừa nghĩ vừa đi vào phòng, trong phút chốc cảnh tưởng trước mắt đã cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu.
"Trời ạ, không gian này cũng thích hợp thật đấy...."
Type không hề biết Tharn đã đặt phòng như thế nào, bởi vậy sau khi nhìn thấy thì nhịn không được bật cười thành tiếng...căn phòng vô cùng lớn, ở giữa phòng đặt một cái giường to hơn bình thường, cơ hồ chiếm nửa căn phòng, đầu giường chỉ có môt ngọn đèn, có thể tưởng tượng, đến tối sẽ chỉ có ánh đèn ám muội, mờ mịt.
Bên trong phòng tắm cũng đặt một bồn tắm cực lớn dành cho hai người.
Đây rõ ràng là căn phòng trăng mật.
Là một người có kinh nghiệm phong phú, phóng mắt nhìn khắp căn phòng, trừ chiếc giường này ra, kệ rửa mặt, trong bồn tắm, dưới vòi hoa sen, phòng quần áo,...bầu không khí ở đâu cũng rất thích hợp...
"Nếu đã như thế này, hay là bây giờ chúng ta làm một phát?"
Tharn cười xấu xa rồi hỏi, sau không ngoài dự đoán bị đánh nhẹ một quả vào bụng, cậu thuận thế nằm luôn xuống chiếc giường mềm mại.
"Bên nhau 10 năm rồi, còn tạo không khí cái gì không biết, cũng đừng bày đặt hoa hồng gì đó nha, tao chắc chắn sẽ tẩn mày đấy."
Type cũng lật người nằm xuống giường, kéo duỗi cơ thể, cố gắng làm dịu đi sự đau lưng mỏi eo do ngồi xe cả chặng đường.
"Mới không phải, đã yêu mày 10 năm rồi, cho dù không có mấy thứ giả dối này, mày vẫn sẽ thỏa mãn tao như trước."
Tharn vừa nói vừa tự tin nhướng nhướng mày.
Phù
Type duỗi chân chuẩn bị đá cậu ta, còn chưa kịp phản ứng gì Tharn đã nghiêng người duôi tay ôm lấy eo cậu.
"Nặng quá."
"Ừm, vậy mày đẩy nó ra đi."
Cái người này...quả nhiên đã ăn mình sạch sẽ. Tuy rằng cậu rất muốn làm như vậy, nhưng cuối cùng vẫn là mặc kệ Tharn. Cậu nhắm mắt, sự mệt mỏi suốt chặng đường lên núi dường như một chút cũng không giảm. Bên cạnh truyền đến âm thanh lo lắng:
"Hay là ngủ trước đi, sau đó mới đi ăn?"
"Không sao, không phải mày muốn đi dạo sao, chúng ta bây giờ đi đi..."
Ba
Không đợi cậu nhấc người nhổm dậy, đôi tay nào đó đã nhẹ nhẹ ấn lên bả vai cậu, dịu dàng nói:
"Vẫn nên ngủ trước thì hơn, nếu như mày không nghỉ ngơi tốt, vậy thì mục địch của tao không đạt được rồi. Chúng ta ra ngoài là để thư giãn, cho dù ở mãi trong phòng không đi ra ngoài cũng ok."
Tuy rằng là nói như vậy, nhưng bằng sự ăn ý từ nhiều năm nay, Type vẫn nhìn ra được sự đau lòng và lo lắng trong ánh mắt đối phương. Bởi vậy cậu ngẩng đầu lên, "chụt":
"Cảm ơn mày, vậy tao sẽ ngủ hai tiếng, mày nhớ phải gọi tao dậy đó."
Nói xong liền hạ đầu xuống một lần nữa nằm xuống giường, yên tâm nhắm mắt lại. Chỉ nghe tiếng Tharn ngồi dậy, đi thả rèm cửa sổ xuống, rồi lại trở về nằm xuống giường, cánh tay vẫn như cũ ôm lấy eo Type.
***
"Mày mặc đồ màu gì?"
"Đen, à tao không muốn mặc đồ đôi với mày đâu."
"Phiền mày theo kịp gu của tao có được không?"
"Cũng phiền mày đừng thử kêu tao mặc đồ đôi nữa có được không?"
Lúc tỉnh lại trời đã tối, hai người liền quyết định ra ngoài tìm đồ ăn, đương nhiên chuyện này không khó, ra phố đi bộ là xong.
Tuy rằng bây giờ là cuối năm, trên phố đi bộ người nhiều vô kể, cũng không hề ảnh hưởng hai người vừa chầm chậm đi vừa tìm đồ ăn vặt và mấy món đồ chơi thú vị, cho đến khi đi qua một cửa tiệm quần áo, Tharn đột nhiên dừng bước rồi đi vào trong.
Mới đầu Type còn tưởng cậu ấy đi mua quà lưu niệm, nhưng khi nhìn đối phương chọn chọn lựa lựa nửa ngay rồi giơ lên một chiếc áo, khóe miệng không nhịn được co giật.
Tharn vẫn luôn muốn mặc đồ đôi, nhưng kiểu con trai tính thẳng đuột như cậu...kiên quyết không mặc, đừng đứng đó dùng ánh mắt ra hiệu, cho dù như vậy cũng sẽ không để ý mày đâu.
Cậu dám đánh cược, không lâu nữa Tharn sẽ mua hai chiếc hoa văn giống nhau, màu sắc giống hau, thậm chí đến kích cỡ cũng giống nhau.
Đồ đôi, nghĩ hay thật!
"Mày không thích hoa văn này sao?"
Tuy rằng quần áo trong cửa hàng đồ lưu niềm đa số là giống nhau, nhưng chiếc Tharn cầm trong tay quả thực cũng không tồi, áo màu đen, in những hoa văn tràn đầy hơi thở nghệ thuật, có thể nói là cái áo ngầu nhất trong cửa hàng này, Type nhịn không được đi vào nhìn kỹ một chút.
"Mày rất muốn cái này sao?" Đối phương hình như có rất nhiều lời muốn nói, nhưng đến miệng lại chỉ còn một chữ:
"Ừm."
"Vậy thì mày hỏi tao nhiều vậy làm gì, muốn mua thì mua, dù sao thì tao sẽ không mặc cùng một ngày với mày là được." Type cười lạnh một tiếng, giơ tay ra lật xem kích cỡ.
"Cỡ M có thể mặc sao?" Nói xong liền cầm chiếc áo ướm thử lên người Tharn so sánh, lắc lắc đầu nói:
"Mặc không nổi đâu, vòng ngực quá nhỏ, cũng không biết mày cả ngày từ sáng tới tối luyện cơ bắp làm gì, người khác đều là bụng quá to, mày thì hay rồi, vòng ngực to như vậy, đúng là thể hình người Âu Mỹ, mua quần áo quá khó khăn."
Nói xong lại ướm lên người bản thân so sánh một chút.
"Tao có thể mặc cỡ M, vậy mày lấy L đi, như vậy có thể phân biệt với cái của tao."
Tharn thấy đối phương hiểu rõ về cơ thể của bản thân như vậy, cười rất vui vẻ. Type cầm hai chiếc áo đưa cho nhân viên bán hàng.
"Mua hai chiếc này....muốn mua, vậy thì mày tự trả tiền đi." Cậu xoay đầu, vẻ mặt mãn nguyện nhìn Tharn đang trả tiền, mày đưa tao đến vậy thì mà phải trả tiền, rất công bằng mà.
Type nghĩ rất ngon lành, nhưng nhìn Tharn có vẻ không hề để ý, hơn nữa...
"Được được được, mày mua cái gì tao cũng trả, mệnh lệnh của vợ ai dám không nghe."
Type quả thực muốn bịt miệng đối phương luôn, thật là...lúc này còn thể hiện tính chiếm hữu vớ vẩn gì chứ, con gái nhà người ta cũng đâu có nhìn trộm cậu, cũng không làm ra chuyện gì đáng để ghen cả, đã nói bao nhiêu lần rồi, bây giờ cho dù có cô gái nào đó đứng trước mặt cậu cởi sạch quần áo, cậu cũng sẽ không có baats cứ hứng thú nào. Type lắc lắc đầu, thôi vậy, cũng quen rồi.
Có điều...
"Vậy chồng à, mua hết cả cửa hàng này luôn cho người ta đi."
Không ngờ lại chọc cậu ta như thế này, bây giờ cũng không cảm thấy gì nữa cả không chỉ đã trở thành gay thực sự rồi.
Aiz, vậy mà cũng đã bên nhau với 1 người là gay được 10 năm rồi.
Nói xong còn dùng khủy tay đẩy Tharn một phát, sau đó liền xoay người đi ra ngoài, để lại nhân viên cửa hàng như bị sét đánh.
Rất rõ ràng, điều này làm cho tâm trạng của Tharn tốt hơn lúc nào hết, sau đó, hai người lại tiếp tục đi rất nhiều cửa hàng, ăn vô số đồ ăn ngon, cho đến khi no không chịu nổi nữa mới cùng nhau trở về khách sạn.
Đương nhiên, bên trên thì no rồi nhưng bên dưới vẫn còn đói.
Từ đầu tháng mỗi người đều bận chuyện của mình, đến bây giờ là cuối tháng rồi, tổng cộng làm không đến 5 lần, khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi, vậy thì...làm đến lúc nào không còn sức nữa mới thôi.
"Vâng vâng, được rồi mẹ, năm mới vui vẻ, cũng thay con nói với công chúa nhỏ một tiếng."
Type vừa tắm xong đi ra đã nghe thấy Tharn đang nói chuyện điện thoại, ngó đầu vào nhìn, phát hiện cậu ấy đang ngồi trên mạn giường gọi điện cho mẹ mình, Type liền lập tức đi đến, chọc chọc đầu vai Tharn.
"Gì đấy?"
"Nhanh lên, tao muốn nói chuyện với mẹ."
Tharn ngẩng đầu nhìn cậu, cũng không nói gì, giơ tay đưa đầu nghe áp sát vào tai Type.
"Alo mẹ, con là Type, năm mới vui vẻ."
"Năm mới vui vẻ con trai, bên đó lạnh không?"
"Ban ngày không khác Bangkok lắm, buổi tối thì có chút lạnh...xin lỗi mẹ, năm nay không đón năm mới cùng mọi người."
"Không sao, trước đây năm nào cũng đón với cả nhà rồi, năm nay hai người đón năm mới cùng nhau cũng tốt, chỉ là Thanya, cứ bám lấy mẹ nói không thấy anh Type, cực kỳ nhớ...mẹ, con cũng không phải là mèo, làm gì bám lấy mẹ đâu, con chỉ làm nũng mới mẹ chút nói rất nhớ anh Type thôi mà...anh Type~ năm mới vui vẻ, em rất nhớ anh~."
"Hahaha, quả thực làm nũng nhiều ghê."
Type vừa nghe em gái chồng mình "chi chi cha cha" nói chuyện, vừa bật cười theo. Bây giờ Thanya đã trở thành một thiếu nữ chính hiệu rồi, xinh đẹp hơn có sức hút hơn, trong điện thoại vẫn còn bám lấy anh Thorn làm mặt quỷ. Lúc này có mộ bàn tay vỗ nhẹ lên vai cậu, Type ngẩng đầu lên nhìn, Tharn làm khẩu hình nói:
"Tao đi tắm trước đã."
Cậu gật gật đầu, rồi lại nói chuyện tiếp với người trong điện thoại thêm một lúc, sau đó mới có thời gian gọi điện thoại cho bố mẹ mình.
Năm nay công việc quá nhiều, cậu cũng không thể về nhà đón năm mới, bây giờ bố cậu cũng đã chấp nhận bản thân mình có một người con rể...không đúng, bố cậu đến bây giờ còn không xác định được bản thân có con rể hay là con dâu.
Type vừa nghĩ lại không nhịn được bật cười. Hai bên nói chúc mừng năm mới xong, bố mẹ nói già rồi, không đợi nổi giao thừa, vì vậy giờ đi tắm rửa rồi đi ngủ.
Cuối cùng cũng gọi điện xong cho bố mẹ hai bên, đồng ý với bố rằng lễ Songkran nhất định sẽ về nhà, lúc này, Tharn cũng vừa tắm xong đi ra, thân trên để trần, Type bất lực lắc lắc đầu.
"Mày lạnh không vậy."
"Có." Tharn cười trả lời, Type liền mắng
"Mày có phải bị ngốc không, đã lạnh vậy còn đứng bên ngoài."
Thật ra vừa nhìn mặt Tharn, Type đã biết cậu ta đang nghĩ gì, cậu ta muốn khoe khoang thân thể rắn chắc như vận động viên quyền anh của mình. Ban công quả thực lạnh hơn trong phòng, có điều Tharn cười nói:
"Không sao, lát nữa mày sẽ làm tao nóng lên thôi."
Mẹ!
Cậu vứt khăn lông trong tay lên mặt Tharn, Tharn cũng chỉ thấp giọng cười một chút, xoay người đặt khăn lông xuống, rồi lại đi vào tắt đèn chính trong phòng, để lại ngọn đèn hôn ám đầu giường, không khí mờ ám trong phút chốc lan tỏa.
Nếu như đổi lại là trước đây có khả năng sớm mắng chửi luôn rồi, nhưng bây giờ, cậu cũng chỉ vẫy tay gọi Tharn đi đến bên giường, nói:
"Đây là không định đón giao thừa sao?"
Miệng thì nói vậy, tay lại nâng lên cởi quần của đối phương.
Tharn giơ tay sờ sờ cằm mình, hỏi ngược lại:
"Mày muốn đón giao thừa sao? Còn một tiếng nữa"
Dáng vẻ của Type vốn dĩ đang rất miễn cưỡng, đột nhiên cười rất xấu xa.
"Không cần, dù sao tao cũng lười đợi."
Bởi vì tay đã...nắm thật chặt.
Không ngờ mình đã rơi rớt đến bước đường này rồi.
Type một bên buồn cười nghĩ, một bên nhìn thân hình trước mắt của bạn trai...tuy rằng có làn da trắng do dòng máu phương tây, nhưng bả vai dày rộng, cơ ngực rắn chắc, cơ bụng như socola được xếp hàng...báu vật như thế này dứng trước mặt, chỉ nhìn không thôi đã có dục vọng rồi.
"Mày thật là hiểu tao." Tharn hơi ngồi xuống, đầu hướng về phía Type.
***
"Ây da, điện thoại rung không ngừng."
Câu giơ tay ra, Tharn rất hiểu rõ cầm điện thoại đưa tới, vừa mở khóa đã thấy vô số tin nhắn chưa đọc, vừa nhìn thời gian là đã biết đã qua giao thừa rồi, quay đầu nhìn thấy Tharn cũng như vậy.
"Sao, muốn trả lời không?" Tharn cười hỏi, Type nhún nhún vai, vứt điện thoại sang một bên.
"Mặc kệ đi, ngày mai lại nói, giao thừa tao chỉ muốn ở bên cạnh chồng mình thôi."
Giọng điệu có chút làm nũng, ánh mắt của Tharn trong phút chốc vụt sáng, cũng vứt điện thoại của mình sang một bên, ôm lấy cậu, dâng lên nụ hôn quấn quýt không rời.
"Năm mới vui vẻ."
"Mày cũng vậy..."Type nhẹ nhàng đáp lại.
"Cảm ơn mày đã yêu tao nhiều năm như vậy, trước đây có một số chuyện là tao đã sai, nhưng cảm ơn mày đã không rời bỏ tao."
Nói xong, Tharn nâng tay ôm chặt đối phương, Type cũng ôm ngược lại, hai người cứ vậy ấm áp ôm chặt lấy nhau,giống như hơi lạnh trong thành khố này không ảnh hưởng đến bọn họ.
Bọn họ không hề biết 10 năm sau họ sẽ gặp phải những gì, chỉ biết, bất kể nhuw thế nào, đều còn có sự ủng hộ của đối phương, bọn họ sẽ còn có thêm 10 năm nữa, 10 năm sau sau nữa cũng sẽ cùng nhau trải qua.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip