Chap 17

===
======
===========
Sáng nay cậu lại dậy trễ, bắt anh phải đợi tận 10 phút.
"Ngủ nướng" anh lạnh lùng mở miệng
"Do hồi đêm thức khuya quá" cậu cười cười gãi gãi sau gáy
Con đường đến trường quen thuộc, gió nhẹ nhàng lướt qua kéo theo hàng loạt mùi hương cây cỏ sáng sớm.
Đến trường vẫn là cậu lên lớp trước, anh đi lấy sổ lên sau.

Đoạn đường từ cổng trường đến lớp học, mọi người cứ dòm dòm ngó ngó chỉ tới chỉ lui cậu. Họ bàn tán xôn xao, ai cũng cầm trên tay chiếc điện thoại. Vừa bước tới được cửa lớp, Yến và Hảo chạy vội từ trong lớp ra kéo nhanh cậu về chổ ngồi
"Hey gì mà gấp gáp vậy, từ từ coi 2 mày" cậu khó hiểu bước theo quán tính bọn nó kéo đi
"Chết rồi mày ơi" Hảo hớt ha hớt hảo vừa nói vừa bấm vào trang của trường
"Hôm qua chúng ta không để ý đến camera trong lớp" Yến nhăn mặt
Cậu cầm chiếc điện thoại, nó quay lại toàn bộ những gì diễn ra ngày hôm qua. Lượt chia sẻ với bình luật tăng lên chóng mặt. Anh vừa vào lớp, Yến kéo anh nhanh về chổ. Nó đưa chiếc điện thoại trước mặt anh
"Từ từ, cứ im lặng đi" anh nói với giọng bình thản

*reng* *reng* tiếng chuông báo hiệu vào lớp
"Vinh, Vĩ, Bình về phòng hội đồng" chủ nhiệm đứng ngay cửa nói lớn
"À còn Yến với Hảo đi theo cùng" cô chỉ vào bàn 2 đứa nó
Vinh vẫn giữ thái độ đểu cán, thái độ hiền lành dễ thương ngày đầu làm quen cậu đã bay đâu mất.

"Các em cảm thấy vui khi đánh nhau ở trường à ?" Thầy phụ trách lớn tiếng
"Là do Vinh cố ý gây chuyện trước" Hảo không giữ im lặng được, buộc miệng nói ra. Vinh quay qua liếc xéo với đôi mắt tức giận
"Danh tiếng cả trường bị các cô các cậu làm mất rồi đấy" thầy hiệu trưởng uống chút nước để có hơi
"Vì đây là lần đầu nên tôi cảnh cáo các em, nếu mà còn tiếp diễn nữa thì đừng trách" cô gằn giọng, vừa nói xong bước quay đi khỏi phòng

Đoạn clip kéo dài 3 phút được lan truyền nhanh chóng. Độ nội tiếng của 5 người dường như phủ sóng cả trường.

"Đừng tưởng đánh tao xong rồi tung clip lên mạng là có thể ngăn được tao" Vinh giọng đễu cợt, tay thọc túi quần bước nhanh về lớp
Cả bốn người họ đều đơ ra mất vài phút, sự hiểu lầm đã phủ lấy toàn bộ tâm trí Vinh.

Các tiếc học cứ thế trôi qua, cậu thiệt sự là không thể chú tâm được vào bài. Câu nói của Vinh cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu.

"Có chuyện gì ?" Anh đang chép bài thấy cậu cứ lo lắng liền lên tiếng hỏi
"Nghe rõ câu nói hồi sáng của thằng Vinh chứ, nó không để yên chuyện này đâu" cậu nhăn mặt giải bày sự lo lắng trong lòng
"Yên tâm đi, tôi không để chuyện gì xảy ra với cậu đâu" lời nói đầy ấp áp từ miệng anh thốt ra
"À..ừ...ờm cám ơn" cậu đỏ mặt cặm cụi chép bài để giảm đi cái nóng mà câu nói của anh đem lại. Sự ấm áp chỉ dành riêng mình cậu.

"Tối qua chờ tao đi học chung với nha" cậu nói với Hảo trong lúc từ lớp ra về
"Ok, à mà tao không có kiên nhẫn như Vĩ của mày đây nhen" Yến nói rồi kéo Hảo chạy đi, vừa chạy vừa cười hớn hở
"Bà cha bây" cậu hét lớn
"Đi về" anh vỗ đầu cậu 1 cái rồi bỏ đi
Trưa nắng chang chang chỉ khiến con người ta đi ngoài đường muốn chạy thật nhanh để về nhà, hoặc là vào đại 1 quán nước mía nào đó để tránh cái nắng oi bức. Mặc dù hết hè nhưng cái nắng vẫn cứ như thiêu như đốt.

———5h45 tối
"Lẹ đi Bình sắp trễ rồi nè" Hảo la lớn ngoài cổng
"Rồi rồi ra liền" cậu hớt ha hớt hải chạy ra dắt xe
"Tao rất nể Vĩ sáng nào cũng chờ mày" Yến lên tiếng khi ngồi sau xe Hảo
"Hớ hớ" cậu khinh bỉ

Đến nơi, may mà đám bạn cậu đi sớm để dành chổ.
"Chậm chạp" con thiếu máu lên tiếng bĩu môi
"Kệ tao nha" cậu lấy sách vở bắt đầu giờ học
Thầy giảng chậm rãi từ từ để học sinh dế tiếp thu.

Những phương trình lượng giác gây trở ngại rất lớn đến học sinh. Chúng cứ dắt tay nhau kéo đi nhẹ nhàng lướt qua và để lại vô số bài tập.
"Ê mày, hồi sáng thằng Vinh nó báo trước là sẽ không để yên chuyện này đâu" Hảo quay qua nói với mập địt
"Má nó, thằng chó này" con mập địt không giữ được bình tĩnh mà la lên. Nó quên rằng mình đang trong lớp học.
"Cho mình xin lỗi hihi" nó đặt mông ngồi xuống khi sự nhục nhã bao trùm

Sau 1 tiếng rưỡi đồng hồ bào mòn ghế nhà thầy, mọi người được giải thoát.
"Bọn tao đưa mày về" Quân vỗ vỗ vai cậu
"Thôi có chung đường đâu, tao đi được mà lo gì" cậu xua tay, dắt xe
"Giờ sao, 1 là để bọn tao đưa mày về, 2 là mày dắt bộ về" con thiếu máu nhanh tay rút ngay chìa khoá xe
"Trả lại con, bà cha mày" cậu buông lời chửi
"Chọn đi cưng" Yến lên tiếng
"Rồi về thì về" cậu cũng chịu khuất phục trước đám quỷ quái này

Đi được nửa đoạn đường, cả bọn bị chặn lại bởi đám người chạy moto.
"Ủa điên hả, tránh ra cho người khác còn đi" mập địt 2 la làng
"Chào em" người đàn ông gỡ bỏ chiếc mũ 3/4 xuống cùng chiếc khẩu trang.
"Lại là mày nữa hả ?" Yến có phần bất ngờ khi đó là Vinh
"Sao mọi người phải bất ngờ đến thế, mình đến là để đưa người của mình đi" Vinh tiến tới chổ cậu nhưng bị Quân với Huy chặn lại. Chiều cao 3 người họ tương đương nhau, nếu có anh ở đây nữa là 4. Đứng vào nếu nhìn sau lưng chẳng biết ai là ai
"Haha nực cười, tránh ra trước khi mọi chuyện quá muộn" Vinh gằn giọng nộ nạc
"Vậy thì mày nên rút khỏi trước khi máu đầu mày đổ xuống" giọng nói quen thuộc vang lên, đèn chiếc xe chíu sáng cả 1 khu vực. Mọi người tò mò không biết đó là ai. Đèn xe vẫn để, dáng người quen thuộc bước ra khỏi chiếc xe mui trần. Và kế bên là ba cậu, nhìn thôi cũng đủ thấy sát khí của 2 người.
"Vĩ đến kìa, ngầu quá" con thiếu máu nhảy dựng lên

*ủa, xe ? Ba ? Anh ? Ở đâu ra vậy* cậu bắt đầu thắc mắc trong lòng
"Xui cho mày, vì mày nhắn tin tao quá sớm, tao thừa biết tối nay mày sẽ bày trò bởi ánh mắt lúc sáng mày nhìn Bình khi Bình đang rủ Yến tối đi học chung, chỉ nhiêu đó thôi là tao cũng hiểu" anh khinh bỉ, từng câu chữ phun ra đều trúng tim đen hắn

——— quay lại 20 phút trước
"7h40 gặp nhau ở đường X, không gặp không về" Vinh gọi điện cho anh
Anh chạy nhanh qua nhà cậu để tìm cậu nhưng không có ở nhà "thằng Bình nó đi học thêm 7h30 nó mới về Vĩ à" mẹ cậu hiền từ lấy cho anh ly nước
"Tới đúng lúc lắm, ta có chuyện cần gặp con" ba cậu bước từ trong phòng ra
"Dạ chào chú, có chuyện gì a" anh nuốt uống ngụm nước
"Cảm ơn cháu, đã bảo vệ con chú" ba cậu quay màn hình máy tính hiện rõ cái clip đang gây xôn xao ngày hôm nay
"À mà chú, nửa tiếng nửa nó hẹn gặp cháu ngay tại đường X, mà đường đấy là con đường duy nhất từ chổ học thêm Bình đi về" anh điềm tĩnh nói rõ cho ba và mẹ cậu
"Con hãy mặc bộ này" mẹ cậu bước từ phòng ra, trên tay là bộ vest đen sang trọng
"Ta sẽ lấy xe, và gọi người" ba cậu vội đi vào phòng

Anh đi thay bộ vest mẹ cậu đưa, bất ngờ vì như được may sẵn cho mình, số đo vừa vặn.
"Đi thôi nào" ba cậu từ trong phòng chạy ra
"Chú, giờ đi là chúng ta sẽ lỗ vì còn quá sớm. Nó hẹn chúng ta 7h30 nhưng bây giờ chỉ mới 7h15.

Theo quãng đường từ nhà nó đến con đường đấy thì mất 15 phút, nó hẹn chúng ta 7h30 thì cũng phải 7h35 mới đi vì còn huy động lực lượng bên nó theo con nghĩ là vậy vì đâu có ai ngu đi thách đánh mà không mang quân. Cho nên 7h40 ta hẵn xuất phát vì đi trễ nó sẽ nghĩ ta hèn không dám xuất hiện, nhân lúc nó không để ý, ta cho người bao vây là có thể hạ gục được" anh dùng bộ não IQ 2000 của mình để giải thích và phân tích rõ ràng thời gian và điều cần làm
"Giỏi lắm" ba cậu vỗ vỗ vai anh
"Mọi người cẩn thận" mẹ đóng cửa nhà và lo lắng

———trở lại hiện tại———
"Tao còn tưởng mày không tới chứ" Vinh nói với giọng điệu đễu cáng
"Dắt theo ai đây, ông già à, để ổng xem kịch hay ?" Vinh chỉ thẳng mặt ba cậu
"Nè ăn nói cho đàng hoàng, ba tao đấy rồi sao" cậu bên này bị bao vây la lớn
"Ồ vậy đây là ba vợ tương lai" Vinh cười cười khinh bỉ phun 1 cục nước miếng xuống ngay gần chổ anh
"Biến" ánh mắt anh sắt lạnh
"Biến là biến sao, tao kêu ra đây để nghe chữ biến của mày à ?" Giọng điệu khinh bĩ khó nghe của Vinh
"Tóm lại mày muốn gì" Huy la lớn
"Muốn Bình" Vinh phun ra 2 chữ, nói không biết ngượng
"Tên tao đẹp sao vào mỏ mày tao nghe nó hôi quá" cậu ở bên đây cũng khinh bỉ hắn không kém
"Mày....." Vinh quay qua định đi đến chổ cậu nhưng anh nhanh hơn gạt 1 bên chân khiến hắn sấp mặt hun đường
"Xông lên" miệng Vinh hô to

Nét mặt cả đám lo sợ, chỉ có anh với ba cậu là rất bình thản. Ba cậu châm điếu thuốc còn anh đứng cười khinh bỉ

========
==============

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip