Chap 27
====
=======
===========
Những ngày tụ họp tại quán nước đều có thêm sự hiện diện của Văn Anh, mặc dù nhà xa nhưng vẫn đi vì ham vui. Còn anh thì không thích những chổ đông đúc, có bữa đi bữa không.
Càng ngày sự mến mộ của thiếu máu dành cho Văn Anh ngày càng nhiều. Không chỉ đơn thuần là bạn mà dường như nó đã cuồng Văn Anh mất rồi.
Văn Anh thì sơ qua không có gì hấp dẫn, chiều cao cũng cỡ 1m70. Mặt mũi thì cũng bình thường nhưng điều khiến mọi cô gái đổ gục trước nó là nụ cười, chỉ cần khi Văn Anh cười lên là bao nhiêu nữ sinh chết đứ đừ và thiếu máu cũng không ngoại lệ. Body cũng thuộc hàng cực phẩm vì với cái tuổi học sinh mà có được body 6 múi như nó thì rất ít. Trong lớp anh và nó cũng ngang ngang nhau về khoảng gái theo ầm ầm.
————
22h30, mai là chủ nhật nên cậu thường thức rất khuya. Thức bù những ngày đi ngủ sớm vì mệt mỏi chuyện học hành. Đang xem tik tok thì mess thông báo tin nhắn
[con nợ] (biệt danh cậu đặt cho thiếu máu trong tin nhắn)
Tao thích nó quá mày ơi
Con thiếu máu gửi tin nhắn cùng hành loạt icon trái tim bay bay từa lưa
Thì nói cho nó biết là mày thích nó đi, mày thích nó chứ có thích tao đâu nói tao chi -.-
Tao cho ăn dép nhen con, thứ gì lạ lùng
Giờ sao thích lắm đúng không ?
Ừ thích cực kì, tao đã đổ nó từ cái nhìn đầu tiên rồi mày ới
Hàng loạt icon trái tim bay khắp điện thoại
Để mai tao nhắn tin hẹn nó ra cho mày nói chuyện
Ê mày tính giết tao hả thằng khỉ
Thì giờ mày thích nó nhưng mày không nói cho nó biết nhỡ đâu nó cũng thích mày rồi sao, suy nghĩ tích cực đuỹ
Ời ha cũng đúng
Ơ không không nói rồi nó không thích tao thì coi như tao đi đập mặt xây lại mặt mới
Cứ tin tưởng tao đi, tao sẽ giúp mày như việc mày giúp tao tát CHỊ an quỳnh
Ok em yêu, chị đi ngủ đây khuya rồi
Tiễn dong
Kết thúc tin nhắn cũng là lúc đồng hồ điểm 23 giờ. Cậu với tay đóng cửa sổ, tắt điện thoại và nhanh chóng chìm say vào giấc ngủ.
————
7h sáng
"Xuống ăn sáng nè con" giọng mẹ cậu dưới nhà vang lên
"Dạ" cậu lớn tiếng đáp lại
"Dạo này ở trường còn ai ức hiếp con không ?" Vừa thấy cậu bước vào bếp, ba hỏi với chất giọng trầm ấm
"À dạ không, mà ba khỏi lo có Vĩ rồi nên không đứa nào dám đụng con cả" cậu hớn hở vừa nói xong câu đấy thì cườ tươi *ụa mà xí tự nhiên nhắc tới anh ta làm chi* cậu nghĩ thầm trong lòng vì phút lỡ dại nói mà quên uốn lưỡi
"Lớn rồi, bớt dựa dẫm đi con, người ta cũng bằng tuổi con đấy" mẹ cậu đặt tô mỳ lên bàn
"Con còn rất nhỏ à nha, nhỏ lắm lắm á" cậu vừa nhai thức ăn vừa nói
"Con ăn xong thì rửa chén nha, à lấy hết đồ dơ đem đi giặc đi rồi phơi lên, trời như này mưa nắng thất thường nên tận dụng ánh nắng" mẹ cậu dặn dò trước khi uống ly nước
"Hôm nay ba mẹ đi dự đám cứoi ở ngoại thành tối về, con lo trông coi cửa nhà cẩn thận" nói xong mẹ cùng ba đứng dậy bước khỏi bàn ăn đi ra cửa
"Lấy theo cái tô mang về cho con" cậu ngồi ăn trong bếp la lớn
"Con thích ăn xương không ?" Mẹ cậu đang mang đôi giày, phản hồi lại câu nói đầy vô duyên của cậu
"Mẹ à"
"Ba mẹ đi rồi đấy" vừa nói xong là tiếng đóng cửa, không gian yên tĩnh của căn nhà lại tràn về
"Chàng trai đang xánh bước bên em, đằng nào rồi cũng sẽ thuộc về anh. Oh oh oh...." vừa rửa chén cậu ngân nga bản nhạc mới của Trúc Nhân.
*ting* *ting* vừa đặt chân đến cầu thang thì ngoài cửa có tiếng chuông
"Tôi đến giao hàng" giọng chàng trai shipper vang lên
"À dạ mà hàng gì a ?" Cậu khó hiểu nhìn gói hàng trên tay shipper
"2 hôm trước có người đặt đồ trang trí giáng sinh, địa chỉ nhà này mà" anh nói rồi nhìn lên địa chỉ gắn trên vách
"À dạ em đặt xíu nữa thì quên" cậu cười cười gãi gaiz sau gáy. Vì cũng gần đến giáng sinh nên cậu cũng muốn trang trí chút gì đó cho căn nhà thêm ấm áp
"Tổng là 875 nghìn"
Cậu nhận đồ từ tay shipper rồi đi 1 mạch lên phòng làm nốt những việc còn lại trong ngày
Tiếng tin nhắn vang lên khi cậu đang phơi đồ
Tối đi chơi không mày, sẵn chúng ta giúp bạn thiếu máu bé nhỏ 1 chuyện
Mập địt nhắn vào nhóm
Chuyện gì ?
Huy gửi tin nhắn cùng icon khó hiểu
Bạn thiếu máu của chúng ta đang thích 1 người, bây giờ giúp nó đeo đuổi người đó
Mập địt giải thích rõ ràng
Hả ???
What ???
Tội cho thằng được nó thích
Quân châm chọc
Để tối tao nhắn tin hẹn thằng đó tới quán nước như bình thường, xong bọn tao đi bàn khác để không gian riêng cho 2 mày
Cậu lên kế hoạch kĩ càng cho dịp trọng đại của con bạn thiếu máu
Làm vậy nhục tao chết
Thiếu máu lo sợ
Có đâu cứ tin tưởng ở bọn tao
Quân động viên nó khỏi nỗi bất an
Vậy tối 7h nha
Ok
Ok
———————
Đúng 7 giờ bọn nó đã có mặt tại quán nước quen thuộc. Nhà Văn Anh hơi xa nên cậu ta thường lên trễ hơn 5 phút
"Mày cứ nói hết nỗi lòng của mày, chấp nhận hay không là chuyện của nó" cậu vỗ vai động viên thiếu máu
"Lên rồi lên rồi" mập địt chạy đi kéo cậu sang cái bàn khác của bọn nó
"Ê....nhưng.." chưa nói hết câu, thiếu máu thấy Văn Anh bước từ của vào *cậu ta thật đẹp* suy nghĩ duy nhất trong lòng nó bây giờ
(đúng là thứ hám trai có tiềm năng)
"Những người khác đâu ?" Văn Anh thắc mắc, cậu ta hỏi khi chỉ còn lại thiếu máu ở bàn
"À hôm nay tôi có chuyện muốn nói với ông" nó lấy hết can đảm ra để nói nỗi lòng chấp chứa lâu nay
"Chuyện gì hệ trọng lắm hản ?" Văn Anh nghiêm túc
"Ờ...thì cũng hệ trọng lắm" mặt thiếu máu đỏ ửng lan ra cả 2 bên tai
"Văn Anh...." câu nói nó cứ chập chờn
"Hả, sao có chuyện gì nói i"
———địa điểm cái bàn đám bạn——
"Ê tới khúc hay rồi" mập địt vỗ vỗ bàn
"Hóng hóng" Huy vừa nói xong là cả đám lòi đầu ra chỉ còn lại anh vẫn ngồi nghịch điện thoại như không biết gì
"Ngồi im đi, coi chừng bị phát hiện giờ" cậu quay lại cảnh báo từng đứa nó
———trở lại bàn của thiếu máu——
"Tôi thích ông" nó nói nhỏ trong miệng như sợ người ta nghe
"Nói to lên, Anh không nghe rõ lắm" Văn Anh chồm tới gần
"My nói là.....My thích Văn Anh" nói xong mặt nó ngượng chín, mặt nó cúi gầm xuống
"Haha giỡn hay thiệt vậy ?" Văn Anh như không tin mặc dù mắt thấy tai nghe
"My nói thật ớ, My thích Anh từ lần gặp đầu tiên nhờ nụ nụ nụ cười của Anh" nó lắp bắp líu lữoi nói chẳng ra hồn gì
"Để Anh nói cái này cho nghe.." vừa nói xong Văn Anh kéo tai thiếu máu lại gần hơn
"Anh không có hứng thú với con gái" nghe xong câu đấy, mức độ hưng phấn của thiếu máu chẳng biết tăng hay giảm
Nó buồn vì Anh không thích nó, phần nó vui vì có 1 thêm 1 đứa bạn gay nữa.
"Ông nói thật à" dù nghe được từ chính miệng Văn Anh nhưng nó vẫn chưa tin đấy là sự thật
"Ừ, lúc trước Anh có thích Bình mà hình như Bình là của Vĩ rồi nên thôi" Văn Anh cũng giải bày bí mật cấy giấu mấy nay
"Đúng rồi đụng vào hàng của Vĩ là coi như số phận đi hưởng hương khói" câu nói của nó khiến Văn Anh cười tươi
——bàn đám bạn——
"Ủa chẳng lẻ chấp nhận rồi hay sao mà cười tươi vui vẻ dữ bây ?" Quân khó hiểu, câu hỏi của Quân cũng không đứa nào trả lời được
"Cứ xem tình hình tiếp rồi tính" mập địt 2 nói
———bàn thiếu máu———
"Anh về trước, đừng nói chuyện này cho ai biết ngứa mỏ là coi chừng" Văn Anh hâm he doạ nạt thiếu máu trước khi rời đi
"Sao về sớm vậy ?"
"À Anh về thu xếp đồ đạt, gia đình chuyển đi nơi khác sống nên Anh phải đi theo. Định đến đây sẵn tạm biệt mọi người luôn mà không thấy bọn nó nên thôi vậy"
"Ra đây đi lũ yêu tinh" vừa nghe xong tình hình của Văn Anh thiếu máu lớn tiếng, bọn nó đi ra theo tiếng gọi
"Hả 2 mày sao rồi" cậu hớn hở đi trước mở miệng hỏi
"Hê hê hỏng có gì mà Anh có chuyện muốn nói" thiếu máu chỉ tay về phía Văn Anh
"À ....ừm hôm nay coi như lần cuối Anh gặp mọi người..."
"Ơ sao vậy có chuyện gì a ?" Mập địt lên tiếng cắt ngang lời nói của Anh
"À không, tại Anh chuyển đi nơi khác theo gia đình nên chắc không còn gặp mọi người nữa" tới đây giọng Văn Anh có phần trùng xuống, nét mặt cả đám cũng rầu xuống không kém
"Anh chuyển về Canada ở với ông bà. Nếu có dịp thì Anh về lại thăm mọi người" nói rồi Văn Anh dang tay ra như cho mọi người cái ôm cuối cùng
"Đi mạnh giỏi" anh vỗ vai Văn Anh
"Qua đó thì nhắn tin về cho bọn tôi" mập địt 2 như có phần tiết nuối
"Có về lại đây thì đem quà về nha" mập địt tâm hồn ăn uống chưa bao giờ chấm dứt
"Thượng lộ bình an" Huy với Quân cùng bắt tay Văn Anh
"Tao sẽ nhớ mày lắm, đi mà không báo trước làm cả đám chẳng chuẩn bị gì cho mày" cậu bắt đầu càm ràm
"Thôi nào bọn mày, đi bình an nha" thiếu máu ôm Văn Anh như gửi những gì tốt đẹp nhất đến cho cậu ta
Mọi người cùng tiễn Văn Anh về đến tận nhà mặc dù đường về rất xa nhưng đứa nào cũng hớn hở đi theo
"Thôi mọi người về đi Anh vào nhà" Văn Anh mở khoá cổng
"Ừ tạm biệt" cả đám chào Văn Anh rồi lên xe về lại nhà mình
__________
___________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip