Chương 19

Tác giả: Vân Gian | Chuyển ngữ: Bunbun

————

Chương 19: Hay có cần chữa giúp ngài không

Dù ở xã hội hiện đại với tư tưởng khá thoáng thì việc kì thị đồng tính luyến ái vẫn luôn tồn tại dai dẳng. Không chỉ riêng người ngoài kì thị mà lắm trường hợp đến bản thân chính chủ cũng khinh bỉ con đường này.

Song xu hướng tính dục là thứ bẩm sinh, không thay đổi được, vậy nên có những người sẽ khổ sở vì chuyện đó đến tận cuối đời.

Lê Lý ngờ rằng Yến Văn chính là dạng giống thế.

Trong lúc cậu đánh răng thì Yến Văn đã bỏ ra ngoài, Lê Lý đánh răng súc miệng cho thật sạch sẽ, lấy khăn mặt dùng một lần ra lau mặt mình sao cho trông trạng thái tổng thể khá khẩm hơn rồi mới rời nhà tắm. Ham muốn của cậu còn chưa được an ủi, thế là dù đã một lúc trôi qua thì nó vẫn chưa xẹp đi hẳn, song do kích cỡ của cậu vốn cũng nho nhỏ nên không bị rõ ràng quá.

Yến Văn đang đọc gì đó trên máy tính, Lê Lý đi đến đúng vị trí sắp sửa nhìn thấy rõ màn hình máy tính của đối phương thì dừng chân đứng lại, không bước tiếp nữa, "Ngài đang bận ạ?"

Yến Văn đáp: "Không bận." Người đàn ông quay sang nhìn cậu, nét mặt bình thản không một gợn sóng, "Muộn quá rồi, cậu ngủ lại đây cũng được, bên cạnh có phòng cho khách đấy."

"Thế em phải tắm đã, cho em nhờ phòng tắm của ngài được không ạ?"

"Được."

Chính ra câu đồng ý của anh không hề miễn cưỡng gì.

Lê Lý vào tắm xong đi ra thì Yến Văn đang ngồi dựa ở đầu giường, đèn trong phòng đã điều chỉnh tối hẳn đi, anh cầm một quyển sách trong tay, trông tư thế có vẻ sắp thiếp ngủ. Lê Lý mặc đồ ngủ của mình, ấy là áo phông cũ đã mặc lâu lắc và quần đùi thể thao, ống quần rộng rãi để lộ đôi chân vừa trắng vừa dài vừa gọn, bắp chân cũng thon, về mặt thị giác thì cực kì đẹp đẽ.

Lê Lý chú ý thấy Yến Văn nhìn chân mình lâu hơn vài giây, điều này khiến cậu rục rịch trong bụng, cậu chợt gọi: "Anh."

"Làm sao?"

Lê Lý nói: "Thực ra ngài... vẫn định cưới xin bình thường đúng không ạ?"

Yến Văn hơi nhíu mày, "Ý cậu muốn nói gì?"

Lê Lý đến gần anh hơn, nở nụ cười ngoan ngoãn khéo léo, song do đặc điểm ngoại hình nên cứ thấp thoáng vẻ dụ dỗ, cộng thêm việc hai người từng phát sinh quan hệ thể xác nên ý tứ còn đậm đà hơn hẳn. Lê Lý nói: "Lần trước ngài bảo chỗ đó của em ghê, chắc là dạng không làm nổi với phụ nữ nhỉ? Tương lai về sau sẽ ảnh hưởng đến chuyện cưới hỏi đó. Nếu ngài muốn thì hay có cần em chữa giúp ngài không?"

Yến Văn gập sách vào, đặt quyển sách lên tủ đầu giường ở cạnh, mặt không biểu cảm, không nhìn ra được liệu anh có thấy xúc phạm vì lời cậu vừa nói không, anh chỉ lạnh nhạt nhìn cậu, mãi một lúc lâu sau mới hỏi: "Chữa kiểu gì?"

Lê Lý thì rất nhiệt tình, "Thử làm với em ạ? Đằng nào vẻ ngoài em vẫn là nam, ngực cũng phẳng, cũng có chim, hai lỗ gần nhau, nếu ban đầu chưa quen thì ngài cứ tác động tâm lý nghĩ đang cắm lỗ phía sau ấy là được, làm thêm mấy lần quen dần có khi lại thích nghi thật đấy." Cậu còn đề nghị, "Đến lúc đấy chấp nhận được rồi em hóa trang giả nữ nữa luôn, đeo thêm ngực giả vào cho ngài làm thử."

Biểu cảm trên mặt người đàn ông vẫn phẳng lặng tuyệt đối, anh im lặng nhìn cậu.

Lê Lý bắt đầu ngượng nghịu đầy hiếm thấy, âm lượng cũng lí nhí dần, "Cơ mà tương ứng với đó thì ngài phải trả cho em thêm một khoản nữa ạ." Bỗng dưng cậu thấy mình khá là vô liêm sỉ, rõ ràng còn đang trong thời hạn bao nuôi, toàn bộ của cậu đều nên thuộc về Yến Văn, thế mà lúc này lại đùng đùng đòi tăng giá, thật sự đúng là bản chất con buôn.

Nhưng cậu cần tiền quá, nên chẳng cần mặt mũi nữa.

Yến Văn nói: "Bao nhiêu?"

Lê Lý giơ hai ngón tay thành số 10, "Nếu thành công thì 10 vạn ạ."

Yến Văn đổi sang tư thế ngồi khác, nét mặt căng cứng cũng thả lỏng hơn, thậm chí còn toát ra vẻ biếng nhác, "Nếu không thành công thì sao?"

"Thế thì đền bù xíu xiu thỏa đáng là được ạ, 2, à 1 vạn thôi."

(*1 vạn ~36 tr)

"Có dùng thử không?"

"Có thể có ạ."

Yến Văn nói: "Bắt đầu luôn giờ?"

Lê Lý không ngờ anh đề cập tới vụ này nhanh thế, phải ngơ ngẩn giây lát, nhưng rồi cậu vẫn gật đầu.

Cậu cũng chỉ vừa mới nảy ra ý tưởng thôi, nên chưa kịp ngẫm nghĩ rõ xem rốt cuộc "dùng thử" kiểu gì hay cách thức chữa trị thế nào, nhưng chắc chắn cậu không muốn bỏ qua cơ hội hiện giờ. Lê Lý rất chủ động lại gần đứng cạnh giường đối phương, "Bây giờ em cởi quần ra cho ngài xem nhé?"

Yến Văn không từ chối, thế là Lê Lý cúi xuống bắt tay vào cởi quần mình ra.

Quần đùi thể thao đã mặc bao năm rồi không biết cởi cái tuột ngay, bên trong là quần lót màu đen, Yến Văn tinh mắt phát hiện ra nó cùng hãng với của em trai mình, đầu mày lại cau vào, "A Tễ mua cho cậu à?"

Lê Lý cúi đầu ngó nghía quan sát một lát xong mới gật đầu, "Vâng ạ, có lần cậu ấy bảo mua nhầm cỡ nhỏ nên cho em, cơ mà em biết cậu ấy cố tình mua, nhầm cỡ chỉ là lấy cớ thôi." Cậu nhanh nhẹn lột nốt quần lót, que thịt nãy đang cửng cuối cùng đã phục hồi trở lại thành một nắm mềm xèo nho nhỏ, cỡ chắc chỉ tầm thỏi son mini của con gái.

Lắm khi Lê Lý thấy rõ may rằng mình gay, lại còn nằm dưới, không thì với kích thước cái ấy của cậu chắc chẳng đào đâu ra bạn gái, dẫu sao nó có mỗi bằng ấy, vào việc giường chiếu không thể nào thỏa mãn đối phương được.

Tuy xúc xích khá nhỏ song lúc rũ xuống vẫn chắn bớt khe hở phía dưới, chỉ nhìn thấy đường nét loáng thoáng.

Yến Văn nói: "Thế này không nhìn thấy." Anh nghĩ ngợi, "Làm tư thế giống lần trước đi."

Vậy là Lê Lý được lên giường. Chiếc giường cực rộng, chất lượng đệm cực tốt, cậu di chuyển trên ấy cũng không thấy bị xộc xệch, vải ga giường cũng êm ái, cảm giác hệt như tơ lụa. Mông đè áp lên mặt giường mà Lê Lý chỉ thấy rõ mượt, cậu phải kìm nén mong muốn cọ thử để nâng hai tay tách đôi chân dài của mình ra, lõa lồ bằng tư thế đáng xấu hổ trước mặt người đàn ông này một lần nữa.

Lần trước là bị ép, lần này thì tình nguyện.

Song sự hổ thẹn vẫn chẳng giảm bớt là bao, dù Lê Lý có cố kiềm chế mấy thì xét cho cùng vẫn chưa làm những việc này được mấy lần, vậy nên chỉ một lát sau thôi ráng đỏ đã lan tràn đi khắp gương mặt cậu.

Vẻ ngoài Yến Văn rất anh tuấn, khí thế mạnh mẽ, thuộc dạng khiến người ta tình cờ liếc qua cũng khó lòng lãng quên. Lần đầu tiên gặp anh Lê Lý cũng bị ấn tượng sâu sắc, thậm chí còn có cảm giác tay chân tê dại, tim cũng đập nhanh hơn, lúc ấy mất một hồi lâu mới trở lại bình thường.

Lê Lý biết mình hơi hơi rung rinh nhè nhẹ.

Nhưng cũng chỉ dám hơi hơi nhè nhẹ vậy thôi, tuy chưa bao giờ thể hiện ra sự tự ti nhưng tận đáy lòng cậu biết là mình không xứng đôi với người như thế.

Song đâu thể ngờ trời xui đất khiến, cuộc đời cả hai còn giao nhau nhiều hơn hẳn những gì cậu từng dự liệu.

Giờ phút này bị đôi mắt anh nhìn chăm chú vào chỗ kín của mình, Lê Lý lại gặp cái cảm giác không chống đỡ nổi nữa. Nhiệt độ nơi gò má cậu tăng vọt, lòng bàn tay bắt đầu ứa mồ hôi, đầu ngón chân từ từ cuộn lại trong vô thức, mãi rất lâu sau Lê Lý thực sự không chịu được phải khép chân vào, cố ra vẻ bình thường hỏi: "Anh, ngài thấy thế nào ạ?"

Yến Văn đưa mắt về, rất lãnh đạm, "Tạm ổn."

Lê Lý khẽ thở mạnh, khép hai chân lại che đi trạng thái ngóc dậy của mình, "Thế hôm nay... đến đây đã ạ?"

Yến Văn nói: "Chạm vào thử xem sao."

Mặt Lê Lý đã đỏ bừng lồ lộ, "Nhưng em lên mất rồi..."

Song Yến Văn kiên trì yêu cầu, tuy người đàn ông chỉ hơi mím môi nhìn cậu, Lê Lý vẫn đủ biết anh không hề từ bỏ ý định. Vậy là Lê Lý ngần ngừ chốc lát rồi dịch đầu gối tới gần.

Cậu cứ cảm giác ở trên giường là luồng mùi thuộc về đàn ông còn nồng đậm hơn, nhích lại gần xong hít thở cũng ngập đầy hương vị trên người đối phương. Nửa người dưới Yến Văn đang đắp chăn, Lê Lý đành quỳ gối hai bên ngang người anh, mông không dám ngồi xuống hẳn.

Cậu đã hứng lên, que thịt màu ngọc ưỡn thẳng tắp, kích cỡ chỉ dài hơn ngón giữa của người đàn ông một tí, không to, nắm lấy là lọt thỏm. Đằng trước vươn cao làm khe hở phía dưới mất đi lớp che đậy, cúi đầu là thấy ngay vùng bóng mờ, trông được cả ánh nước li ti trong phạm vi đèn hắt rọi sáng.

Yến Văn đột ngột hỏi: "Liệu có mang thai không?"

Lê Lý nói: "Dĩ nhiên là không ạ." Mặt cậu ửng đỏ, "Kể cả xét về sinh lý hay tâm lý thì em đều là nam, chỉ có thêm một cái lỗ nữa thôi. Sau khi ra đời bác sĩ đã bảo chờ em đủ 16 tuổi là phẫu thuật được, chỉ cần cắt bỏ âm môn rồi khâu lại thì không khác gì con trai bình thường cả."

Cậu không có tử cung, sẽ không có kinh nguyệt, hồi bé cái khe đây gần như không hề ảnh hưởng gì hết, mỗi tội thỉnh thoảng bị ai biết chuyện họ sẽ xì xào sau lưng. Trái lại lớn lên xong nơi này lại tác động kha khá, bởi thỉnh thoảng nó sẽ tiết ra chất dịch trong suốt, khi hứng lên chỗ ấy cũng có cảm giác.

Cả hai đang ở rất gần nhau mà Yến Văn vẫn còn thấy tầm nhìn bất tiện, thấp giọng ra lệnh: "Vén áo phông lên."

Vạt áo cậu hơi dài, đúng là sẽ chắn tầm nhìn thật.

Lê Lý chọn cách cắn giữ vạt áo bằng miệng.

Cậu biết chút ít thủ đoạn cám dỗ đàn ông, Andy ở quán bar dạy cậu, mục đích là nhằm kiếm được nhiều tiền tip hơn. Một số cậu đã vận dụng thử, hiệu quả ổn áp, một số thì chưa dùng đến, đây chính là một trong số ấy.

Cơ thể Lê Lý rất đẹp.

Làn da vừa trắng vừa non rất mịn màng, phần eo mảnh khảnh, hễ cứ là gay không theo gu trai cơ bắp thì chắc chắn đều sẽ mê đắm thân thể cậu. Do vóc dáng cậu tương tự nữ giới nên càng dễ khơi gợi dục vọng ở đàn ông.

Song Yến Văn khác hẳn đàn ông bình thường, thậm chí anh còn không phải mẫu đồng tính luyến ái điển hình, ánh mắt anh không hề có vẻ gấp gáp, trái lại anh còn chậm rãi nghiêng đầu thong thả ngắm nghía chỗ kín của Lê Lý, nhìn cực kì lâu, nhìn mãi đến lúc đầu gối Lê Lý gần rã rời đến nơi rồi anh mới duỗi tay ra.

Mu bàn tay anh gầy nét, ngón tay thon dài, lúc anh sắp sửa chạm vào thì dây thần kinh trong lòng Lê Lý thình lình run bắn, đầu gối không chịu được nữa phải thụp xuống, mông bị hụt ngồi phịch vào thẳng trên chân người đàn ông, kẽ hở bí mật giữa đùi sượt qua chăn vải mềm mại, tới khi cậu nhỏm dậy là chiếc chăn màu xám đã bị in dấu thành một vệt ướt át.

Ngón tay thò ra khựng lại giữa không trung, hồi lâu sau Yến Văn mới nở nụ cười giễu cợt, "Ham muốn vậy à?"

Lê Lý ngờ rằng anh ta muốn bảo mình đói khát thì đúng hơn.

Lê Lý hít một hơi, do đang phải cắn góc áo nên nhả chữ cứ lè nhè, "Thời gian ủ của ngài dài quá đấy."

Ngón tay thon dài bèn tiếp tục mò xuống phía dưới cậu, chỉ sau một giây ngắn ngủi đã chạm được vào chỗ kín của cậu.

Chỗ ấy vốn phải nóng bừng, song vì ẩm nước nên hạ nhiệt phần nào, trái lại ngón tay Yến Văn thì cháy bỏng, dù đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng từ trước nhưng cái chạm của anh vẫn khiến Lê Lý không kịp đề phòng, cậu giật mình run bắn, không kìm lại nổi còn phun hẳn một luồng tinh âm ra ngoài, vừa khéo phọt trúng ngón tay người đàn ông làm cho đầu ngón tay lập tức ướt dính.

Yến Văn trông vết nhầy trên tay, giọng điệu có phần lạnh nhạt, "Nhạy cảm thế này, chưa có kinh nghiệm thật ư?"

Tác giả có lời muốn nói:

Xin mấy vote đề cử, cảm ơn cảm ơn o(*////▽////*)q

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip