Chương 19: Xin nghỉ chỉ để đi học??

'Mọi việc đều phải việc công xử theo phép công!'

Sau một hồi thoả mãn, Nghiêm Dạng duỗi tay bật đèn trước giường, châm điếu thuốc, khói trắng từ trong miệng bay ra, làm khuôn mặt hắn rất hư ảo, rất không chân thật.

Dù đã nhiều năm, Dư Tùng vẫn sẽ động tình. Anh chủ động mà vòng quanh eo Nghiêm Dạng, sắc mặt có chút ửng hồng, anh thân mật mà nói: "Thật thích lúc thế này." Đáng tiếc bọn họ thật lâu không thường xuyên làm, gần tháng mới có một hai lần.

Chỉ là tối hôm qua không biết vì gì Nghiêm Dạng bỗng hứng thú, làm hơi mạnh bạo, nhưng anh vẫn là vui vẻ.

Dư Tùng lớn hơn so Nghiêm Dạng một chút, lúc gặp đối phương Nghiêm Dạng vừa mới 22 tuổi, thoạt nhìn ngây ngô nhiều so hiện tại, nhưng vẫn rất đáng chú ý. Vốn dĩ đúng là tuổi tác tốt nghiệp đại học, Nghiêm Dạng nhưng vẫn đi làm thuê xa miễn cưỡng duy trì ăn mặc.

Bởi vì bằng cấp không cao, cũng không có mối quan hệ. Hắn thường là hôm nay đi phát tờ rơi, ngày mai đi nhà ma làm làm part time, bởi vì khá đẹp trai, thật ra cũng còn có thể nhận được vài công việc. Hai người bọn họ sau khi ở bên nhau, Nghiêm Dạng liền cần bôn ba như vậy, Dư Tùng thật sự rất đau lòng hắn.

Anh chỉ là có một cái tiếc nuối, đây là mối tình đầu của anh, anh vẫn luôn giữ mình trong sạch.

Nhưng Nghiêm Dạng thì không phải.

Vì thế anh có đôi khi sẽ càu nhàu: "Anh thật sự hy vọng anh là người đầu tiên của em."

Trước kia Nghiêm Dạng sẽ dỗ anh, nói xin lỗi. Mà hôm nay anh lại nói thầm ra, Nghiêm Dạng lại chỉ là nằm trên đầu giường lướt di động, cũng không ngẩng đầu lên: "Sao vẫn còn ngây thơ như vậy, em nói em chưa bao giờ, anh sẽ tin sao?"

22 tuổi rõ ràng không lớn, anh chính là như vậy mà, sao có thể nói là ngây thơ chứ.

Nhưng thật ra Dư Tùng cũng hiểu được, 1 chất lượng tốt quá ít, loại nhan sắc cao cấp như Nghiêm Dạng được rất nhiều người theo đuổi, sao có thể không có người nào. Anh không dám hỏi nhiều, lo lắng thậm chí sẽ hỏi ra cái chuyện gì lung tung rối loạn, trong cộng đồng này vẫn luôn rất loạn.

"Anh tìm được công việc mới rồi, tiền lương ít 30%, tăng ca cũng tương đối nghiêm trọng, nhưng là cũng may đã ổn định ." Anh nói sang chuyện khác.

Nhưng Nghiêm Dạng có vẻ cũng không để ý anh chia sẻ, có lệ gật gật đầu, khó tránh khỏi làm Dư Tùng khổ sở, anh từ chức biến thành như bây giờ đều là bởi vì người này mà.

Một trận lặng im trôi qua, vẻ mặt Nghiêm Dạng nhìn qua không quá kiên nhẫn, nhưng là rất mau vỗ vỗ eo anh: "Cục cưng, kiểm tra di động một chút."

Dư Tùng bất đắc dĩ mà đưa di động của mình cho hắn, hắn không hề giữ làm bí mật gì, thậm chí mừng thầm chuyện Nghiêm Dạng còn để ý mình.

Mà Nghiêm Dạng lướt này lướt nọ, nhìn đến vòng bạn bè của người nào đó vẫn không hề có động tác gì, tìm hiểu không được bất cứ thông tin gì, sắc mặt thoạt nhìn càng đen.

Hắn nhìn lướt qua căn hộ đơn giản mộc mạc này, căn hộ vừa cũ vừa rách vừa nhỏ hai phòng ngủ một phòng khách này là Dư Tùng làm việc nhiều năm tiết kiệm mới mua được, đã sửa qua một lần nhưng vẫn là bình thường.

Nghiêm Dạng nghĩ đến quãng đời còn lại của mình liền phải trôi qua như vậy, trong lòng bắt đầu sợ hãi. Hắn cảm nhận được Dư Tùng gối đầu lên cơ bụng hắn, lại cực kỳ chán ghét, hắn không hề muốn cuộc sống Dư Tùng mang cho hắn.

Gần đây cũng có vài anh chàng khác có gia cảnh không tệ lắm ở thủ đô hẹn hắn cùng đi chơi, rốt cuộc thân phận trainee vẫn là rất mới lạ, nhưng là Nghiêm Dạng sau khi tiếp xúc đến Cố Cẩm Chi, liền không chấp nhận được những người đó.

Người kia đổi xe thể thao như thay quần áo, cấp bậc sống là hắn nhìn lên. Huống chi vẫn là cong, dáng người diện mạo cũng cực kỳ xuất sắc, về chút tính tình kỳ cục này, không có gì khó có thể chịu đựng.

Chỉ là cả đêm hôm qua, đối phương đều không có chấp nhận kết bạn hắn.

Nghiêm Dạng ở thủ đô lâu như vậy, tự nhiên cũng quen được rất nhiều người trong cộng đồng. Vốn dĩ hắn còn đang nghĩ tìm được điểm nào đi vào, lại thấy được một avatar WeChat quen thuộc trong ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện của một người bạn quen được trong cộng đồng.

Sau khi xác nhận, Nghiêm Dạng vui mừng quá đỗi, cho rằng đã tìm được một phương pháp khác.

Lại không nghĩ tới người kia đã có bạn trai, làm hắn không chấp nhận được chính là, cái gọi là bạn trai kia của Cố Cẩm Chi rõ ràng không đẹp bằng hắn. Có khả năng, chỉ là bởi vì người kia cũng là con nhà giàu, cùng tầng cấp với Cố Cẩm Chi.

Nghiêm Dạng không từ bỏ suy nghĩ đào góc tường, hắn sẽ có thể tìm được chỗ chen chân vào.

Đưa điện thoại di động ném về trả Dư Tùng, Nghiêm Dạng đẩy ra hắn, bắt đầu mặc quần áo.

Dư Tùng cầm điện thoại.

"Làm sao vậy? Không phải nói đã lùi lại công việc à? Còn rất bận sao?" Rõ ràng hiện tại trời còn chưa sáng.

Nghiêm Dạng nói: "Người đại diện muốn lại đi tranh thủ chút, em làm đội trưởng tất nhiên cũng nên ra mặt." Hắn hiện tại xem như không có sợ hãi, hắn cho tới nay đều rất cẩn thận cất giữ ảnh thân mật hai người, sau này debut cũng không sợ tai tiếng, chuyện chỉ có tiếng mà không có miếng sẽ không ai coi là nghiêm túc.

Huống chi, bây giờ Dư Tùng đã rời đi công ty, muốn mượn lực trả thù hắn cũng là không có khả năng.

Dư Tùng nhìn bóng dáng hắn, nhấp chặt môi.

*

Đứng ở trước cửa văn phòng riêng của tổng giám đốc, Nghiêm Dạng mắt sáng lên, nếu muốn tiếp xúc nhiều hơn rất khó, nhưng mọi chuyện muốn thành công đều do người.

"Nghiêm ca, đợi lát nữa anh nhớ nói nhiều lời hay, nhìn xem có đường sống nào có thể xoay chuyển không." Người đại diện của nhóm bọn họ là một nhân viên mới khá can đảm, nếu không sẽ không nghĩ tới trực tiếp lại đây tìm tổng giám đốc tranh thủ cơ hội.

Sở dĩ mang lên Nghiêm Dạng, cũng là đã hỏi qua biết được Cố Cẩm Chi cũng là gay, cho nên muốn dùng soái ca gợi lên hứng thú của anh, chuyện debut đưa lên lịch trình còn không phải là Cố Cẩm Chi nhắc qua là được sao?

Người có quyền thế chính là có loại đặc quyền này, bọn họ tìm lối tắt cũng không sai, huống chi cả công ty đều là Cố thị, toàn do một mình Cố Cẩm Chi làm chủ.

Khi bọn họ gõ mở cửa, Cố Cẩm Chi đang lười nhác mà nằm ở ghế sô pha của mình đùa nghịch di động. Vị tổng giám đốc tuổi trẻ này vẫn luôn giống như là tới chơi chơi, tùy tâm thật sự, đổi thành cấp trên khắc nghiệt khác hắn cũng không dám nghĩ ra chuyện này.

Nhìn đến bọn họ, Cố Cẩm Chi mới chậm rì rì cất di động, ngồi thẳng người, ra tiếng nói: "Chuyện gì?"

"Tổng giám đốc, tôi là người đại diện nhóm nam MA, đây là đội trưởng Nghiêm Dạng, anh lúc trước hẳn là gặp qua." Người đại diện lấy lòng mà cười.

Cố Cẩm Chi nhìn chằm chằm Nghiêm Dạng, không quá nhớ rõ, nhưng là nhờ đối phương nhắc nhở, mới có một chút ấn tượng.

"Ừm." Anh không thèm để ý gật gật đầu.

"Nhóm MA chúng tôi vốn là cuối tháng chuẩn bị debut, các trainee cũng vẫn luôn nỗ lực luyện tập ca khúc debut, nhưng là công ty bỗng nhiên quyết định hủy bỏ, thế này có chút quá không công bằng với các trainee." Người đại diện tiếp tục nói.

Cố Cẩm Chi duỗi người, có chút buồn ngủ.

"Thì sao?"

"Cố tổng, công ty có thể suy nghĩ lại lần nữa không?" Nghiêm Dạng thấy người đại diện ý bảo mở miệng nói, giọng nói trầm thấp, mắt sáng như đuốc, thậm chí đến gần hai bước.

Hắn mặc ba lỗ hiện rõ dáng người, cơ ngực căng phồng.

Cố Cẩm Chi vắt chân bắt chéo, không chút để ý nói: "Nhưng là nhóm cậu mới có thành viên rời khỏi, huống hồ mục đích chủ yếu của công ty cũng là vì hiệu quả và lợi ích, mấy người debut bây giờ cũng không phải lựa chọn tối ưu."

Chuyện debut với Nghiêm Dạng cũng là rất quan trọng, hắn thật sự cũng rất quan tâm, liền hỏi: "Cho nên nói Cố tổng cũng không quan tâm đến trainee chúng tôi sao?" Mang theo ái muội như có như không, đôi mắt thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm Cố Cẩm Chi.

Cố Cẩm Chi vốn dĩ đi làm đã nhàm đến mệt, hiện tại lại có người không đi theo trình tự kiếm việc cho anh, tức giận nói: "Đây là do ban giám đốc công ty mở họp và đưa ra quyết định, tôi tất nhiên là biết các cậu khó xử, nhưng mọi việc đều phải việc công xử theo phép công!"

"Tiếp tục lo đi luyện tập đi, công ty sẽ có phương án." Cố Cẩm Chi nói xong liền xua tay làm cho bọn họ chạy lấy người.

Nghiêm Dạng nhìn anh theo bản năng lại cầm lấy di động, ánh mắt ám ám, rõ ràng không muốn rời đi.

Văn phòng sau khi lại khôi phục yên tĩnh, Cố Cẩm Chi vẫy vẫy tay với trợ lý bên cạnh, chơi di động đến đầu cũng không nâng: "Tiểu Lưu, nhớ nha, buổi chiều tôi muốn xin nghỉ."

Trợ lý mặt  dần suy sụp, cô biết chỉ cần chăm chỉ làm việc, tổng giám đốc cũng không hung dữ, cho nên thái độ dần quen thuộc lên.

"A, chính là Cố tổng vừa mới xin nghỉ hai ngày, kỳ nghỉ đã dùng xong rồi." Hơn nữa lịch trình đã sắp xếp tràn đầy, Cố tổng lại xin nghỉ, cô lại phải sắp xếp lại một lần nữa, thông báo với các đối tác khác.

Cố Cẩm Chi ngượng ngùng mà chậc lưỡi, ra vẻ thâm trầm nói: "Tôi có chuyện quan trọng, chiều nay cần thiết nghỉ. Vất vả Tiểu Lưu, cuối tháng phát tiền thưởng!"

Có lời này của Cố Cẩm Chi, trợ lý mở một con mắt nhắm một con mắt gật gật đầu. Dù sao cũng là Cố Cẩm Chi làm chủ, ban giám đốc cũng không dám nói linh tinh.

Chỉ là cô thấy Cố Cẩm Chi vừa rồi lời lẽ chính đáng mà nói với đội trưởng nhóm MA nói cái gì việc công xử theo phép công, trong lòng buồn cười mà nói xấu, Cố tổng mỗi ngày đi làm chơi di động, lâu lâu vì việc riêng xin nghỉ, muốn thêm tiền lương thêm tiền lương, nơi nào việc công xử theo phép công?

Nếu là anh muốn nâng, trainee nào không thể một bước lên trời?

"Được rồi, vậy tôi đi ăn cơm trưa trước vài phút, buổi chiều liền không tới!" Cố Cẩm Chi cầm lấy áo khoác chạy.

Đến nỗi là chuyện gì, đó thật sự đúng là việc riêng.

Ngày hôm qua Lâm Hủ thuận miệng hỏi, sao cả ngày anh đều có thời gian nói chuyện phiếm, có phải  không nghiêm túc đi học hay không, trong lòng Cố Cẩm Chi chợt lộp bộp. Nghĩ thầm, không chứng minh mình là sinh viên, sợ sẽ khiến cho hắn hoài nghi.

Vì thế anh lái xe đi trường học cũ của mình, thay quần áo bình thường, thoạt nhìn không khác gì sinh viên.

Cố Cẩm Chi quét thẻ sinh viên vào trường học, sau đó ở trong khuôn viên trường cà lơ phất phơ đi lung tung, chụp vài ảnh phong cảnh, bồn hoa cũng trông có vẻ thanh xuân, gửi hết cho Lâm Hủ.

"Hoa trong trường nở rồiii!"

Còn còn mấy tấm về sau dùng.

Sau đó vào tiết đầu buổi chiều, chạy vào lớp tổng hợp tiết đại cương ngồi. Tiết này rất đông người, gần một trăm người, anh cũng không thấy rõ.

Cố Cẩm Chi vui vẻ thoả mãn mà gửi cho Lâm Hủ ảnh cái ót của các bạn khác: "Đang đi học nè! ( nắm tay )"

Lâm Hủ vừa lúc là giờ ra chơi, thấy thế nhấp môi cười cười, biết ngay là Chi Chi lại làm chuyện riêng trong lúc đi học.

"Không được nhắn tin trò chuyện, phải chăm đi học." Hắn khó được lại khuyên một lần.

"Hả?" Cố Cẩm Chi chỉ nghĩ chứng minh mình đang đi học, không ngờ lại nghe......

"Anh sẽ không trả lời nữa, tan học lại nói tiếp." Lâm Hủ lại nói.

"Cũng không cho dạo trong nhóm, học xong lại đi." Cố Cẩm Chi bị chặn một đường khác.

Sau đó anh liền thật sự xin nghỉ một buổi chiều, chỉ vì nghe một tiết kinh tế địa lý mà hai mắt muốn ngất đi, thậm chí mượn vở bút viết bài của bạn khác, tay đều viết mỏi, liền cmn vì tan học gửi cho Lâm Hủ nhìn xem.

Mãi đến tan học trong đầu Cố Cẩm Chi còn dâng bay vù vù các loại danh từ, làm não anh muốn co giật.

"( hình ảnh.jpg ) ( hình ảnh.jpg ) ( mèo con quay cuồng.jpg)"

"Chi Chi thật lợi hại ~" đối phương khen anh một câu.

Cố Cẩm Chi hừ cười, đắc ý cực kỳ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip