Chương 1: Mê đắm chốn Tương Tây (1)


Nhà trọ Kinh Dị Toàn Cầu

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:03】

Giữa không gian tối đen như mực, hàng chữ trắng xoá nổi bật giữa hư không, chiếm trọn ý thức của Vệ Tuân.

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:02】

Những con số không ngừng giảm xuống, tựa như những chiếc gai vô hình xiết chặt trái tim Vệ Tuân, càng lúc càng siết chặt hơn.

Kinh hoàng và sợ hãi như thủy triều ập đến, áp lực dồn nén đến mức không thể thở, không cách nào thoát ra.

Nhưng khi cảm nhận đau đớn gần kề của cái chết, khóe miệng Vệ Tuân lại nở nụ cười thỏa mãn.

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:01】

Vệ Tuân thích cảm giác đau đớn. Bởi lẽ, nó khiến cậu cảm thấy mình là người bình thường.

Tiếc thay, dù bệnh tật đã đẩy cậu đến bờ vực của cái chết, cậu vẫn chẳng thể cảm nhận được nỗi đau..

【Đếm ngược thời gian tử vong... về 0】

Màu đỏ tươi thấm sâu vào cơ thể, dòng chữ "về 0" đột ngột phóng đại, lao thẳng về phía Vệ Tuân. Cơn đau đớn dữ dội ập đến như bão táp, bản năng trỗi dậy khiến cậu điên cuồng giãy giụa, nhưng chẳng thể thoát.

Xương trắng gãy vụn, da thịt bong tróc, thần kinh run rẩy từng đợt. Những gai xương trắng bệch, sắc bén xuyên qua khoang bụng, Vệ Tuân trơ mắt nhìn trái tim mình rơi khỏi lồng ngực vỡ nát — khối thịt đỏ hỏn to bằng nắm tay vẫn đập thình thịch trong vũng máu.

Thình thịch, thình thịch.

Vệ Tuân theo bản năng muốn nhặt trái tim lên, nhưng khi cúi đầu nhìn thấy bóng mình phản chiếu trong vũng máu.

Đó là một con quái vật khổng lồ đỏ rực, trên đầu mọc những chiếc sừng cong xoắn ốc như ác ma ghê rợn. Khi Vệ Tuân khom lưng xuống, con quái vật cũng làm động tác tương tự, nhưng chiếc vuốt cong to lớn của nó không kiểm soát được lực, trong chớp mắt nghiền nát  trái tim vẫn còn đang đập.

Con quái vật đã giết Vệ Tuân —

Không.

Vệ Tuân mở miệng, từ yết hầu phát ra tiếng gào thét quái dị.

Con quái vật ấy, chính là Vệ Tuân.

"Phù!"

Vệ Tuân đột ngột tỉnh lại, phát hiện mình đang ngồi trên chiếc xe buýt du lịch. Ghế ngồi nửa cũ nửa mới, nhưng vẫn còn sạch sẽ, mép ghế có vài vết bẩn màu vàng nâu từ cửa sổ xe. Bên ngoài đang mưa, những giọt nước mưa uốn lượn trên kính, sắc trời u ám, dường như cơn mưa lớn đang chuẩn bị đổ xuống.

Quả nhiên, vừa rồi chỉ là cơn ác mộng.

Nhưng — đây là đâu?

Vệ Tuân nhớ rõ là mới giây phút trước, cậu đang ở sân thượng ở nhà, tận hưởng những giây phút cuối cùng của cuộc đời.

Cậu sắp chết, không thể nào rời khỏi nhà, huống hồ lại xuất hiện trên chiếc xe buýt du lịch này.

Vệ Tuân cắn cắn đầu lưỡi, mùi máu tanh vẫn còn vương trong cổ họng. Ngoài vị tanh trong miệng, cậu không còn cảm nhận được chút đau đớn nào.

Không có đau đớn. Đây không phải cơn ác mộng kéo dài, mà là hiện thực.

Từ nhỏ, Vệ Tuân đã không thể cảm nhận được đau đớn. Căn bệnh hiếm do đột biến gen này hiện nay vẫn chưa thể chữa khỏi bằng y học. Hơn nữa, theo thời gian, các vấn đề của Vệ Tuân ngày càng nhiều thêm.

Cậu không lo lắng, không sợ hãi, hầu như cũng không cảm nhận được bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào. Ba mẹ thì vì bệnh tình của cậu mà lo lắng đến phát ruột.

'Tiểu Tuân, chỉ khi cảm thấy đau, con mới là người bình thường.'

Khi còn nhỏ, mỗi khi nhìn thấy ba mẹ lo lắng vì bệnh tình của mình, cậu sẽ an ủi mẹ bằng câu: 'Con không cảm thấy đau cũng tốt mà.' Mẹ đau khổ ôm chặt cậu, rồi bật khóc.

Cảm thấy đau đớn, mới là người bình thường.

Cậu không bình thường.

Chẳng rõ từ khi nào, khát khao được bình thường dần biến thành khát vọng mãnh liệt với nỗi đau. Vệ Tuân theo đuổi nỗi đau, tìm kiếm mọi kích thích, thậm chí bất chấp bệnh tình. Nhất là sau khi ba mẹ và anh trai đều mất tích, cậu từ chối tiếp tục điều trị, tình trạng cơ thể ngày càng tồi tệ.

Dù Vệ Tuân không giống người bình thường, nếu không đến bệnh viện kiểm tra, chỉ nhìn vẻ ngoài và cách nói chuyện, tuyệt đối không ai nhận ra cậu là người sắp chết. Thế nhưng, dù vẻ ngoài vẫn xinh đẹp, các cơ quan nội tạng lại không ngừng suy yếu. Cuối cùng, Vệ Tuân chỉ có thể ở nhà chờ chết.

Với Vệ Tuân, kẻ luôn theo đuổi cảm giác kích thích, điều đó thực sự là một cực hình khó chịu đựng. Ngay khi cậu chuẩn bị làm điều gì đó lớn lao trước khi chết, thì một tháng trước, Vệ Tuân bắt đầu liên tục gặp ác mộng.

Những cơn ác mộng ấy thật sự quá kích thích! Cảm nhận được nỗi đau trong mơ khiến cậu thấy tuyệt vời. Việc lặp đi lặp lại ác mộng suốt một tháng khiến Vệ Tuân bừng lên niềm đam mê sống. Cậu thầm cầu mong: đừng ngừng mơ!

Bây giờ, điều mà cậu mong muốn đã thành sự thật, ác mộng dần trở thành hiện thực.

【Đếm ngược thời gian tử vong: 1 giờ】

Trong tầm nhìn của cậu, một pndòng chữ to màu trắng như trong ác mộng xuất hiện. Ngay sau đó, con số bắt đầu thay đổi, từ 1 chuyển thành 00:59:59, cùng với hai hàng chữ đỏ thẫm như máu.

【Đến khi đếm ngược thời gian tử vong về 0, ác mộng sẽ trở thành hiện thực.】

【Dự đoán cái chết của bạn là — đột tử.】

Tim của Vệ Tuân đập ngày càng nhanh, tựa như động cơ chẳng thể kiểm soát. Cậu bị cố định ngồi trên ghế, không thể cử động. Huyết áp tăng cao khiến cậu khó thở, toàn thân như bị tê liệt, hoàn toàn không còn sức lực. Trước mắt cậu chỉ có con số đếm ngược tử vong và một mảng đỏ tươi.

Không, khó khăn lắm mới đến được một nơi kích thích như thế này, cậu vẫn chưa muốn chết.

Đặc biệt là việc phải nằm yên bất động thế này, toàn thân kiệt sức mà chỉ có thể uất ức chờ chết.

Ý niệm cầu sinh mãnh liệt tràn ngập trong ý thức Vệ Tuân. Ngay sau đó, cảm giác nghẹt thở như đột tử kia lại bắt đầu yếu dần!

Vệ Tuân lại có thể hít thở, từng đợt hít thở không khí lạnh giá. Trong lúc đó, giọng nói như của một đứa trẻ máy móc vang lên trong đầu cậu.

【Kính chào du khách, chúc mừng bạn đã vượt qua bài kiểm tra sinh tồn, thành công gia nhập Nhà trọ Kinh Dị Toàn Cầu! Tôi là Tủng Tủng, trợ thủ của bạn trong hành trình này.】

【Đang gửi thông tin sinh tồn của bạn, vui lòng kiểm tra sau.】

【Thông tin du khách.】

【Tên: Vệ Tuân.】

【Cấp bậc: Sơ cấp.】

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:59:23.】

【Dự đoán tử vong: Đột tử.】

【Danh hiệu thành tựu: Kẻ Không Đau (Danh hiệu màu xanh lục): Bạn sẽ không cảm thấy bất kỳ cơn đau nào, ngay cả khi bị thương cũng không hề hay biết.】

【Danh hiệu đã nhận.】

【Vật phẩm đặc biệt: Mảnh vỡ cánh bướm Maria (1/4).】

【Loại khách hàng: Du khách đặc biệt loại X.】

Tiếp theo là dòng chữ đỏ rực:

【Mục tiêu của bạn: Sống sót!】

Khi thu thập được càng nhiều thông tin, Vệ Tuân càng kiểm soát được cơ thể mình nhiều hơn. Ngoài việc không thể rời khỏi ghế, Vệ Tuân có thể cử động đầu, nâng tay, cảm giác như mình khỏe mạnh trở lại. Thật sự không thể tin nổi! Điều này khiến Vệ Tuân theo bản năng tiếp tục đọc thông tin.

【Đây là một nhà trọ đặc biệt, thần bí và phi phàm, chuyên khám phá những truyền thuyết kỳ lạ, phong tục dân gian và những nơi không thể tưởng tượng trên khắp thế giới. Với tư cách là một du khách quý giá, điều bạn cần làm là tận hưởng hành trình này, và hoàn thành từng nhiệm vụ nhỏ ngẫu nhiên đầy bất ngờ tại các điểm tham quan.】

【Sau mỗi chuyến du lịch, khi hoàn thành các nhiệm vụ ngẫu nhiên trong hành trình, bạn sẽ nhận được điểm. Điểm tích lũy này có thể dùng để đạt được bất kỳ tâm nguyện nào của bạn.】

"Từ từ đã."

Khi xác nhận đối phương có thể giao tiếp, Vệ Tuân hít một hơi thật sâu rồi lễ phép nói: "Tủng Tủng, chào nhé."

【Tôi là người hướng dẫn người mới của bạn, Trợ Thủ Tủng Tủng.】

Vệ Tuân hiểu ý và tiếp lời: "Được thôi, Tủng Tủng, mày nói xem cái điểm số này có thể thực hiện bất kỳ mong muốn nào của tao phải không?"

【Đúng vậy! Nhà trọ Kinh Dị Toàn Cầu, lựa chọn tốt nhất cho du khách! Chỉ cần có đủ điểm số, bạn thậm chí có thể trở về khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi.】

"Uầy mày quả là đồ tốt."

Vệ Tuân không khỏi khen ngợi, giọng nói thân thiết: "Sống lâu trăm tuổi không quan trọng, nhưng mày nói cái điểm số gì đó, liệu nó có thể làm tao cảm thấy đau không?"

Đây là yêu cầu kỳ lạ chưa từng nghe thấy, đến nỗi ngay cả Tủng Tủng cũng dừng lại một chút, sau đó đưa ra một vài phương án. Vệ Tuân liếc mắt nhìn qua, có những lựa chọn đắt đỏ như 【Chữa trị vĩnh viễn tối ưu hóa gen】, yêu cầu tiêu tốn 1 000 000 điểm. Cũng có những lựa chọn dễ chịu hơn, như 【Trải nghiệm đau bụng kinh một lần】chỉ tốn 10 điểm.

Vệ Tuân càng xem, mắt càng sáng lên, nhưng mà —

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:56:32】

Cậu không có điểm, không có thời gian, những hạng mục kia dù tốt đến mấy, cậu cũng không thể trải nghiệm.

Mẹo từ Tủng Tủng: Thời gian sinh tồn của bạn hiện tại quá ít, khuyến nghị bạn ngay lập tức bắt đầu hành trình, hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, để nhận điểm số kéo dài thời gian đếm ngược tử vong.】

"Tủng Tủng mày quả là tri kỷ!"

Vệ Tuân thầm khen Tủng Tủng trong lòng, rồi nhìn vào danh sách vật phẩm mà nó đã liệt kê.

【Tên: Kéo dài đếm ngược tử vong.】

【Thời gian hiệu lực: 24 giờ.】

【Giá: 10 điểm.】

Ghi chú: Đây là sản phẩm đặc biệt, dành riêng cho người mới! Mỗi ngày có thể quy đổi 10 điểm, đây là phúc lợi dành cho người mới!!】

Nhìn thoáng qua thì chẳng có gì quý giá, giá cả cũng tương đương với trải nghiệm đau bụng kinh. Tuy nhiên, điều này càng làm Vệ Tuân nghi ngờ, không hiểu rốt cuộc Nhà trọ Kinh Dị Toàn Cầu này là thứ gì.

Đây là nơi mà đến cả sinh mệnh cũng có thể tự ý thao túng?

"Sao mày lại chọn tao?"

Vệ Tuân thử hỏi: "Là vì tao sắp chết à?"

【Mỗi giây mỗi phút trên thế giới đều có vô số người đứng cạnh bờ vực cửa tử, nhà trọ chọn bạn chỉ vì bạn đặc biệt.】

"Đặc biệt chỗ nào? Sao mà tao biết được chứ?"

Vệ Tuân càng thêm tò mò, hỏi tiếp: "Có phải vì tao đẹp trai hơn người khác không?"

Tủng Tủng không trả lời câu hỏi mà chỉ đưa ra thông báo khô khan, như một đoạn ghi âm được phát ra:

【Sau khi hoàn thành chuyến du lịch đầu tiên, bạn sẽ biết được câu trả lời.】

"À, phải một chuyến du lịch sao... Cũng được."

Đúng vậy, chỉ có bản thân trải nghiệm mới có được kết quả chân thật nhất.

Vệ Tuân: "Vậy bắt đầu đi."

Tủng Tủng lập tức gửi thông tin về hành trình.

【Thông tin hành trình.】

【Nghĩa trang Tiểu Long, Sạn đạo* Hung Cốt , Khe Tang Hồn, Thôn Thiết Bích – Chuyến du lịch Mê đắm chốn Tương Tây 6 ngày 5 đêm.

*Sạn đạo (栈道 – Zhàndào) là một loại đường cổ được xây bằng cầu treo hoặc ván gỗ xếp hai bên sườn núi đá, dùng để đi qua các khu vực núi non hiểm trở.

【Cấp độ: Siêu nguy hiểm.】

【Đoàn: 8 người, xe chuyên dụng.】

【Hướng dẫn viên: Bính Cửu.】

【Thời gian: Thứ Ba khởi hành, Chủ Nhật kết thúc.】

【Tóm tắt hành trình:】

【 Tương truyền, ở thôn Thiết Bích nằm sâu trong núi Ô Loa, thuộc Ngõa Độ Hương, Tương Tây, dân làng nhiều đời sống bằng nghề đuổi thi. Thuật đuổi thi truyền nam không truyền nữ, nhưng trăm năm trước, trưởng thôn Thiết Bích lại bí mật truyền thuật đuổi thi cho cô con gái duy nhất của mình, Bình Bình...

Điều gì đã khiến người dân thôn Thiết Bích chết một cách bí ẩn, không một ai sống sót?

Điều gì đã khiến oan hồn áo đỏ khóc than suốt đêm, oán khí đầy trời?

Trăm năm qua, các nhóm điều tra đều mất tích, là bị sát hại, hay còn ẩn tình nào khác?

Chuyến du lịch phong tục dân gian Tương Tây 6 ngày 5 đêm, chúng ta sẽ bước vào cuộc đời của người đuổi thi Bình Bình và khám phá những bí mật chưa từng được biết đến, ẩn sâu trong lòng núi Tương Tây.

Ngoài cửa sổ xe, trời mưa mỗi lúc một lớn, tối tăm như đêm. Bỗng nhiên, Vệ Tuân cảm thấy cửa kính bên cạnh mình bị gõ. Nhìn ra ngoài, giữa màn mưa mịt mù không thấy bóng người, chỉ có một dấu tay máu to bằng bàn tay trẻ con.

Mưa bụi xối xả làm nhòe vết máu, khiến nó theo dòng nước chảy xuống, trông như những giọt huyết lệ đẫm đầy oán hận.

【Hành trình bắt đầu, hôm nay là ngày đầu tiên. Xin mời bạn ngồi yên tại chỗ và kiên nhẫn đợi các du khách khác và hướng dẫn viên đến.】

【Chúc bạn một chuyến du lịch vui vẻ.】

____________

Bịch!

Tiếng động của một vật nặng rơi xuống đất đột ngột vang lên trong không gian yên tĩnh của xe buýt. Là một chiếc túi du lịch nặng rơi xuống sàn, mang theo mùi bùn và hơi nước ẩm ướt - du khách thứ hai lên xe.

Đó là một người đàn ông trung niên, dáng người khom lưng, gầy yếu, quần áo lấm lem bùn đất.

Vệ Tuân liếc nhìn hắn, ánh mắt hai người chạm nhau, người đàn ông lập tức cúi đầu. Hắn nhặt túi du lịch lên, vội vàng ngồi xuống hàng ghế phía sau, cả người như thể tự kỷ.

Hắn thật sự là du khách, chứ không phải một tên tội phạm đang bỏ trốn đấy chứ?

Vệ Tuân vốn định thử làm quen với những du khách khác, nhưng vì nhiệm vụ tân thủ của cậu, nên không thích hợp.

【Nhiệm vụ hướng dẫn viên tân thủ.】

【Tên nhiệm vụ: Làm tâm trạng của một du khách tồi tệ.】

【Cấp độ nhiệm vụ: Siêu khó.】

【Mô tả nhiệm vụ: Run rẩy, suy sụp đi! Hãy làm cho du khách phải run rẩy và phục tùng bạn!】

【Khen thưởng: 10 điểm, kích hoạt thân phận đặc biệt, nhận được vật phẩm che giấu.】

Rõ ràng cậu là du khách, tại sao lại nhận được nhiệm vụ hướng dẫn viên tân thủ? Hơn nữa lại còn là cấp độ siêu khó??

Chưa kể, chỉ riêng mô tả nhiệm vụ này ——【Làm tâm trạng của một du khách tồi tệ.】thực sự mang đầy ác ý. Đây có phải là nhiệm vụ mà cậu - một tân thủ, nên nhận không?

Ngay cả trợ thủ Tủng Tủng cũng không có phản ứng gì, chẳng lẽ là bug?

Rốt cuộc chuyện này là sao vậy?

Tíc tắc, tíc tắc.

【Đếm ngược tử vong: 00:48:30.】

Người bình thường có lẽ sẽ bị âm thanh tích tắc của đếm ngược cái chết làm cho sốt ruột, nhưng cậu không phải là người bình thường, cậu không hề cảm thấy khẩn trương hay lo âu. Cậu luôn giữ bình tĩnh.

—— Thậm chí cậu còn cảm thấy nhiệm vụ này có chút kích thích.

Làm hướng dẫn viên tại Nhà trọ Kinh Dị Toàn Cầu, khiến Vệ Tuân thấy thú vị hơn rất nhiều so với việc làm du khách.

Nhưng đối với nhà trọ thần bí khó lường này, cậu vẫn rất quý trọng sự sống mà mình đã khó khăn mới có được. Cậu muốn biết nhiệm vụ mà các người mới khác nhận được là gì, rồi mới đưa ra quyết định.

Vừa rồi, người trung niên lên xe không giống người mới, mặc dù có chút hoảng loạn và suýt mất kiểm soát, nhưng hắn ta đã chuẩn bị đầy đủ. Hoàn toàn khác với cậu - người không chuẩn bị gì mà xuất hiện ngẫu nhiên.

Vệ Tuân tiếp tục chờ đợi, nhưng điều không ngờ là những du khách lên xe sau đó đều không có ai giống người mới.

Họ toát ra khí chất nguy hiểm, vẻ ngoài trầm lặng, nhưng điểm chung là tất cả đều mang theo những chiếc túi du lịch và tự mình bước lên xe.

Khác hẳn với cậu — một người dường như vô tình xuất hiện trên xe mà chẳng hề hay biết.

Toang rồi.

Khi người cuối cùng lên xe, cậu nhận ra điều này.

Trong chuyến du lịch lần này, có lẽ cậu là người mới duy nhất.

Hơn nữa, thời gian tử vong chỉ còn chưa đầy nửa tiếng.

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:24:35.】

Thời gian còn lại không nhiều, Vệ Tuân đã cố gắng liên lạc với Tủng Tủng, nhưng không nhận được bất kỳ phản hồi nào. Vậy nên, cậu cần phải tính toán thật kỹ.

Nếu Tủng Tủng vẫn không xuất hiện thì sao?

Nếu đến cuối cùng, cậu chỉ có một nhiệm vụ này thì phải làm sao?

Những vấn đề này cậu không thể đi hỏi các du khách khác, vì từ mô tả nhiệm vụ, có thể thấy hướng dẫn viên và du khách có vẻ là những kẻ thù của nhau.

Bên ngoài cửa sổ, mưa ngày càng nặng hạt, tiếng mưa rơi lộp độp vang như thể mưa đá, gợi nhớ đến dấu vết đỏ thẫm in trên cửa kính xe vừa rồi.. Ánh đèn chớp lóe lên một cái rồi vụt tắt. Khi du khách cuối cùng bước lên, chiếc xe buýt khẽ lắc nhẹ, như một tín hiệu báo hiệu sắp khởi hành.

Âm thanh thì thầm, u ám và đáng sợ, không rõ từ đâu vọng đến, quanh quẩn trong xe buýt, từng lời vang lên bên tai mỗi du khách.

"Tại đây, trong suốt hành trình này, mỗi người đều giấu giếm bí mật của mình."

"Có người đã giết người, có người đã phạm phải sai lầm không thể cứu vãn, có người đã hại chết người thân quan trọng nhất, có người... trong lòng nuôi dưỡng tội ác đen tối."

"Run rẫy đi, cầu nguyện đi, và sau đó—"

"Trong chuyến du lịch này, hãy tự mình đưa ra lựa chọn."

Phanh!

Trên nóc xe bỗng vang lên một tiếng "rầm", cả chiếc xe rung lên như có vật gì đó vừa rơi xuống. Tia chớp trắng xóa xé toạc màn đêm, soi rõ cửa sổ xe buýt chi chít những dấu tay máu!

Vài tiếng kinh hô vang lên. Dù có là những du khách kỳ cựu, trong tình huống này cũng khó tránh khỏi sợ hãi.

Nhưng Vệ Tuân vẫn bình tĩnh như cũ.

Tíc tắc, tíc tắc.

【Đếm ngược thời gian tử vong: 00:22:45.】

Ánh đèn trong xe tối dần, nỗi sợ hãi dần lan tỏa trong không khí. Vệ Tuân chuẩn bị đưa ra lựa chọn.

【Chúc mừng bạn đã thành công nhận nhiệm vụ hướng dẫn viên tân thủ.】

【Vui lòng hoàn thành nhiệm vụ trong vòng mười phút: Làm tâm trạng của một du khách tồi tệ, nếu không sẽ bị coi là nhiệm vụ thất bại.】

Đây là nhiệm vụ duy nhất cậu có thể nhận được, cũng là khả năng duy nhất để kéo dài mạng sống.

Cậu không muốn chết, chỉ cần có cơ hội cầu sinh, dù khó khăn và xa vời đến mấy, cậu cũng sẽ dốc sức đánh cược một phen.

Nắm bắt cơ hội để sống sót!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip