Chương 13
Chương 13: Hồi ức lần đầu gặp gỡ, chịch trong nước
Editor: Tiểu Tinh Thần
"A... Đừng mút nữa... Anh Phong..." Lục Tuần mang theo tiếng nức nở, mắt đỏ hoe, quỳ trên ghế dài, nâng mông, để mật dịch từ lồn mình chảy ra cho Thác Bạt Phong mút.
Môi hắn rời khỏi khe lồn, phát ra tiếng mút to rõ.
Gò mu giữa hai chân Lục Tuần đã sưng lên, môi lồn lớn nhỏ đều sung huyết, lấp lánh ánh nước, mở rộng ra hai bên, để lộ lỗ lồn đỏ hồng ở giữa.
Thác Bạt Phong bế ngang cậu, bước vào hồ nước nóng hổi, hôn môi cậu, cười nói: "Lồn Tiểu Tuần ngọt quá, anh không kìm được."
Lục Tuần đỏ mặt, vòng tay qua cổ hắn, nhỏ giọng: "Bị anh mút sưng hết rồi."
Hắn cười lớn, "chụt" một cái lên má cậu: "Sưng thì lát nữa về anh bôi thuốc cho."
Nghĩ đến cảnh bôi thuốc buổi sáng đầy dâm mỹ, Lục Tuần vội thả tay ra định chạy trốn, nhưng bị bàn tay to nắm eo kéo lại.
Thác Bạt Phong ôm cậu vào lòng, cẩn thận bôi xà phòng tắm lên người cậu. Khi chà qua núm vú sưng đỏ trên ngực, cơ thể Lục Tuần run lên nhạy cảm.
Dòng nước ấm cuốn đi bọt xà phòng, mái tóc đen của Lục Tuần như thác nước trải trong hồ, lượn theo sóng nước. Đường cong eo mông lả lướt, tinh xảo, như một yêu tinh nước mê hoặc lòng người.
Cánh tay rắn chắc của Thác Bạt Phong ôm lấy vòng eo mảnh mai của cậu, để cậu dựa vào ngực mình. Thân thể cường tráng, cơ bắp rõ nét, che chở cho cơ thể mềm mại trong lòng, đối lập rõ rệt nhưng lại hài hòa lạ thường.
Lục Tuần tựa vào lòng Thác Bạt Phong, nhớ lại lần đầu gặp hắn.
Lúc đó cậu theo cha đến bộ tộc Xích Na. Cha bảo nhà đại hãn có một anh trai, có thể chơi cùng cậu. Nhưng đến nơi lại chẳng thấy anh trai đâu, hắn và đám bạn đã chạy đi chơi đâu mất.
Lục Tuần bé nhỏ thấy người lớn nói chuyện chán quá, nhân lúc bố không để ý, chuồn ra khỏi lều, hóa thành chú nai trắng, chân nhỏ lộc cộc chạy ra thảo nguyên.
Thảo nguyên đang mùa hoa cỏ nở rộ, ánh nắng chan hòa. Chú nai đuổi theo con bướm một lúc, gặm vài bông hoa, dưới ánh nắng ấm áp, bất giác buồn ngủ.
Cậu tìm một bụi cỏ mềm, cuộn tròn thân thể bé nhỏ, ngủ thiếp đi.
Cho đến khi giọng ai đó vang lên: "Ô! Cái gì trắng trắng thế!" "Để anh xem!"
Một đôi tay nhỏ không quá mạnh mẽ bế chú nai lên, vuốt bộ lông mềm mại, sờ sờ chiếc sừng non trên đầu: "Nai con kìa."
Lục Tuần ngẩng đầu, thấy một cậu bé chừng năm sáu tuổi, mũi cao, mắt sâu, đôi mắt xanh biếc hiếm thấy, như hồ nước trên đỉnh núi.
Cậu bé rõ ràng rất thích cậu, không ngừng nhẹ nhàng vuốt ve chú nai trắng trong lòng.
"Em cũng muốn sờ!" Hai người hầu của cậu bé ồn ào đưa tay định sờ.
"Nhẹ thôi, đừng làm nó sợ." Cậu bé vội vàng che chắn chú nai trong lòng.
Thế là cậu bé xa lạ ôm Lục Tuần không buông, chú nai trắng ngốc nghếch để mặc cậu bé ôm về nhà.
"Phụt," nhớ lại chuyện cũ, Lục Tuần không nhịn được cười khẽ.
Thác Bạt Phong bóp má cậu: "Cười gì thế?"
Lục Tuần tựa đầu lên vai hắn: "Nhớ lần đầu gặp anh lúc nhỏ."
Thác Bạt Phong cũng cười: "Vừa gặp đã ngoan ngoãn theo anh về nhà, đúng là vợ ngoan của anh."
Lục Tuần nhẹ nhàng đập ngực hắn: "Rõ ràng anh cứ khăng khăng ôm em về."
"Ừ, vừa thấy em anh đã không muốn buông. Lúc đó anh nghĩ, thứ nhỏ đáng yêu thế này, phải mang về nhà nuôi cho tốt." Thác Bạt Phong quay đầu, chạm trán cậu, cọ cọ vào mũi thanh tú của cậu.
Lúc đó hắn và hai người Ba Tháp rong chơi đã đời thì về nhà, trên đường thấy trong bụi cỏ có thứ gì trắng trắng. Ba đứa tò mò chạy tới xem, hóa ra là một chú nai con, lại là nai trắng hắn chưa từng thấy. Nó trắng như tuyết mùa đông, đẹp quá. Nhưng khi bế lên, không giống tuyết, ấm áp, mềm mại, nằm gọn trong lòng hắn, lông mượt mà, khiến hắn không muốn buông. Hắn chỉ muốn mau chóng ôm về nhà, còn khoe với bố mẹ: "Nhìn con nai con con nhặt được! Đẹp lắm!" Hắn còn thề thốt: "Con sẽ nuôi nó trong lều của con! Ôm nó ngủ!"
Kết quả bố hắn đập một cái vào đầu: "Nuôi gì mà nuôi! Đây là Tiểu Tuần, con của chú Lục!"
Quả nhiên, chú nai được chú Lục bế xuống đất, xoa lưng vài cái, hóa thành một đứa bé phấn nộn, mặt trắng hồng, đôi mắt long lanh như hai quả nho đen.
Chú Lục bóp tay bé: "Đây là anh Phong, con của chú Thác Bạt."
Đứa bé ngọng nghịu: "Anh... Phong."
Thác Bạt Phong bị gọi đến mất hồn, bế phắt đứa bé nộn nộn: "Tiểu Tuần, chơi với anh nhé?"
"Đi đi, nhưng tuyệt đối không được trêu Tiểu Tuần như với Bất Nhi Hãn và Ba Tháp!" Bố hắn nghiêm khắc cảnh cáo.
Nhớ lại chuyện cũ, cả hai đều thấy ngọt ngào.
Lục Tuần áp mặt vào ngực hắn: "Lớn lên, em biết mình thích anh, anh Phong, em muốn cưới anh." Cậu ngừng một lát, giọng thấp xuống: "Nhưng nhiều cô gái muốn làm vợ anh, thấy anh nói chuyện với họ, em sợ, sợ anh sẽ thích ai đó."
Thác Bạt Phong vừa xót vừa vui, hôn tai hồng phấn của cậu: "Anh chẳng ưa ai, chỉ muốn em." Hắn hôn từ tai xuống má: "Anh chậm chạp quá, không nhận ra, thật ra từ lần đầu gặp em, anh đã chỉ thích em, bảo bối. Dù thảo nguyên Hãn Bắc hóa biển, núi Thiên Khung chìm xuống đất, anh mãi chỉ yêu em."
Lục Tuần chủ động ôm cổ hắn đòi hôn. Hắn dịu dàng mút môi cậu, lưỡi liếm hàm răng như vỏ sò, trao đổi hơi thở ấm áp.
Hai cơ thể dính sát, hôn một lúc, cặc Thác Bạt Phong lại cương lên.
Hắn vừa cương, Lục Tuần lập tức cảm nhận được. Thứ to lớn nóng rực chọc giữa hai chân cậu, không thể bỏ qua. Lục Tuần cười, thò tay xuống nước nắm lấy thanh cặc cứng ngắc.
Cậu hầu hạ thanh cặc to lớn cả buổi, tiếng thở của Thác Bạt Phong nặng nề, nhưng mãi không bắn, cặc còn to và thô hơn. Lục Tuần mím môi, nhấc một chân cọ eo hắn: "Anh Phong, vào đi."
"Ôm chặt anh, bảo bối." Thác Bạt Phong để cậu vòng tay qua cổ, tay nâng đùi trắng ngọc của cậu, cặc nóng rực chạm vào khe lồn, môi lồn nhạy cảm co lại.
Hắn nắm đầu khấc, cọ sát môi lồn, đầu khấc to lớn đẩy môi lồn hé ra, chạm vào thịt non trong lỗ lồn. Nước hồ ấm tràn vào, Lục Tuần run rẩy: "A... Nước vào rồi... Nóng quá..."
Đầu khấc đâm nhẹ, luôn rút ra khi sắp vào. Nó cọ mạnh từ cuối khe lồn đến đầu, chạm hột le run rẩy, lồn khép mở hút thêm nước, tiết ra dâm dịch.
Đùi Lục Tuần run lên, mông cũng giật nhẹ.
"Ư... Đừng cọ..." Đầu khấc cọ hột le xoay vòng, làm hột le cương lên, đỏ rực vì sung huyết. Khe lồn run rẩy, muốn hút đầu khấc vào.
Cặc kiên quyết dùng đầu khấc chọc hột le liên tục, từng cái, lỗ sáo hôn nó. Chỗ nhạy cảm bị chọc, Lục Tuần cảm thấy hột le chua xót, khoái cảm sắc nhọn lan khắp lồn, khiến khe lồn không được đâm mấp máy không ngừng.
Khoái cảm tê dại tích tụ, Lục Tuần vặn mông muốn thoát khỏi sự trêu chọc của cặc lên hột le, nhưng bị hắn giữ đùi không chạy được. Cuối cùng, cậu ngửa đầu thét lên, mông run rẩy. Thác Bạt Phong biết cậu phun nước trong hồ.
Khi cậu bình tĩnh lại, Thác Bạt Phong để chân còn lại của cậu quấn quanh eo hắn, cặc phá nếp thịt, đâm vào lồn đỏ hồng sau khi phun. Nước hồ làm chất bôi trơn tuyệt vời, cộng thêm dâm dịch của cậu, đầu khấc chạm thẳng cửa tử cung đang co bóp.
Lục Tuần ôm chặt cổ Thác Bạt Phong, dính sát cơ thể hắn. Cặc nhỏ của cậu đã cương, cọ giữa bụng hai người, đầu rỉ chất lỏng trong suốt.
Thác Bạt Phong nâng cậu, bắt đầu động mạnh. Cặc nhỏ của cậu cọ lên cơ bụng rắn chắc của hắn, dù không ai vuốt cũng sắp cao trào.
"Ư... Phía trước... Sắp bắn..." Lục Tuần không rảnh tay tự xử, đành để mặc nó cọ, đến khi run rẩy phun tinh trắng đục.
Cao trào phía trước khiến lồn cậu co bóp không ngừng, cửa tử cung mấp máy. Thác Bạt Phong mạnh mẽ đụ mở thịt lồn mềm mại, tay trượt xuống bóp mông tròn trịa. "Mông bảo bối mềm quá." Hắn cắn tai cậu, cười khẽ, vỗ nhẹ hai cái, thịt mông run rẩy, gợn sóng.
Da Lục Tuần mịn như mỡ đông, cặp mông càng mềm mượt, Thác Bạt Phong mê mẩn, bóp đến đỏ hồng.
Động tác bóp mông kéo theo môi lồn, Lục Tuần rên rỉ. Nước suối nóng chảy vào lồn theo nhịp động của hắn, làm cặc ra vào trơn tru. Thác Bạt Phong động mạnh, mỗi lần đâm sâu tận tâm lồn, nhanh chóng mở cửa tử cung, kẹt đầu khấc vào.
"A! Vào rồi..." Lục Tuần thét lên, bấu chặt lưng hắn. Khoái cảm mãnh liệt khiến cậu suýt ngất.
Thác Bạt Phong ngậm yết hầu nhỏ của cậu, không đợi cậu thích nghi, nhanh chóng rút đầu khấc ra, mạnh mẽ đụ cửa tử cung vừa mở.
"A a a! Nhanh quá..." Bụng dưới chua nóng, Lục Tuần ôm bụng, mắt ngấn lệ, hốc mắt đỏ vì khoái cảm.
"Sướng không, bảo bối?" Thác Bạt Phong không ngừng thúc mạnh, tư thế này khiến hắn vào rất sâu.
"Sướng... Sướng lắm..." Lục Tuần chảy nước mắt, chân kẹp chặt eo hắn, lồn và cửa tử cung siết chặt, tâm lồn không chịu nổi nhịp địt mãnh liệt, co giật mạnh, phun dâm dịch ấm.
Hắn không ngừng động, cánh tay rắn chắc ôm người trong lòng, hung hăng đụ lồn đang phun nước. Đầu khấc đón dâm dịch, đâm xuyên cửa tử cung co bóp, khiến cao trào của Lục Tuần kéo dài.
"Thế em có thích anh đụ em thế này không?" Đầu khấc mạnh mẽ thoát khỏi sự mút chặt của cửa tử cung, rút ra, lại hung hăng phá vòng thịt mấp máy.
"Thích... Rất thích anh đụ em... Chồng ơi..." Lục Tuần mặt đầy nước mắt, cả người ánh lên màu hồng nhạt quyến rũ. Trước mắt cậu lóe sáng, cảm giác mình như con sò bị mở vỏ, mặc người chà đạp phần mềm mại bên trong. Lồn bên dưới như hỏng, không ngừng phun nước, xối lên cặc trong cơ thể, khiến cặc Thác Bạt Phong gân xanh giật giật, sắp bắn.
"Hứng lấy, bảo bối, anh bắn cho em đây." Lần cuối xuyên qua cửa tử cung mềm dẻo, hắn dừng lại trong tử cung ấm áp, đầu khấc phun tinh đặc, từng đợt vỗ vào vách tử cung mềm mại.
Thác Bạt Phong căng cơ, khóa chặt mỹ nhân run rẩy trong lòng, cuồng nhiệt hôn má và cổ cậu.
"A... Bắn cho em... Anh Phong... Cho em mang thai con anh..." Lục Tuần ngoan ngoãn chịu đựng, cửa tử cung siết chặt cặc đang phun tinh. Cậu nhắm mắt, lệ rơi nơi khóe, ôm chặt vị thần linh của mình.
Thác Bạt Phong dịu dàng hôn đi nước mắt trên mặt cậu, siết chặt vòng ôm, trong lòng là cả thế giới của hắn.
⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾
-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.
Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip