Chương 3

Chương 3: Đính ước, Anh Sói liếm bướm (trứng) của Nai con

Editor: Tiểu Tinh Thần

Lục Tuần ngây người, mãi đến khi Thác Bạt Phong nắm tay cậu, bóp nhẹ lòng bàn tay, cậu mới tỉnh lại. Khóe miệng nở nụ cười nhẹ, nhưng mắt lấp lánh nước: "Em nguyện ý."

Bất Nhi Hãn và Ba Tháp bên cạnh đã bắt đầu hò reo. Thác Bạt Phong vòng tay ôm eo Lục Tuần, bế bổng cậu lên, khiến tầm mắt của hai người ngang nhau. Hắn cúi đầu, ngậm lấy môi cậu. Cuối cùng cũng được nếm đôi môi mềm mại hơn cả tưởng tượng, Thác Bạt Phong kích động đưa lưỡi đuổi theo lưỡi cậu, quấn quýt trong miệng, liếm láp màng nhầy non mịn, mút lấy mật ngọt từ miệng cậu.

Lục Tuần để mặc hắn ôm, tay siết chặt cổ Thác Bạt Phong. Dù bị hôn đến nghẹt thở, cậu chỉ khẽ rên "ưm ưm".

Vẻ ngoan ngoãn của người yêu khiến Thác Bạt Phong muốn hòa tan cậu vào lòng. Mãi đến khi mặt Lục Tuần đỏ bừng, hắn mới lưu luyến buông ra, mổ thêm vài cái lên môi cậu: "Anh sẽ bảo đại trưởng lão đến cầu thân với chú Lục. Khi chú đồng ý, chúng ta sẽ lập tức thành thân."

Lục Linh ban đầu ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng bình tĩnh. Nghĩ lại, tình cảm của hai người chắc đã phát triển từ lâu, chỉ là ông vẫn nghĩ họ chỉ là bạn thân từ nhỏ.

Thấy Thác Bạt Phong dắt Lục Tuần đến, Lục Linh chỉ mỉm cười. Thác Bạt Phong hiếm khi ngượng ngùng: "Chú Lục, Ba Tháp đã đi mời đại trưởng lão. Cha mẹ cháu đang du hành xa, họ nhờ đại trưởng lão chủ trì hôn sự của cháu. Chú đi với cháu vào trong trại nói chuyện nhé."

Lục Linh cười gật đầu. Chẳng bao lâu, đại trưởng lão Hợp Saar cũng hớn hở bước vào.

Thác Bạt Phong trịnh trọng hành lễ cầu hôn theo phong tục Hãn Bắc với Lục Linh, rồi nhận trà sữa và rượu từ Ba Tháp, dâng lên cha vợ.

Lục Linh uống trà sữa và rượu, nói với Thác Bạt Phong và Hợp Saar: "Chỉ cần Tiểu Tuần đồng ý, tôi chắc chắn sẽ đồng ý. Nhưng," ông tiếp, "dù Tiểu Tuần là người song tính, tôi và mẹ nó luôn muốn nó tự chọn lấy chồng hay cưới vợ. Lần này chúng tôi chưa chuẩn bị, tôi phải về bàn với mẹ nó để lo của hồi môn."

Đại trưởng lão cười tươi: "Đúng thế, tôi sẽ cùng tộc trưởng Lục Linh đến bộ tộc Lặc Lan, chính thức cầu hôn cho Đại Hãn. Tôi đã tính toán ngày giờ, ngày 18 tháng sau là ngày tốt, lại đủ thời gian chuẩn bị. Định hôn lễ vào ngày đó, được chứ?"

Lục Linh gật đầu: "Được."

Thác Bạt Phong bóp nhẹ tay Lục Tuần: "Trong thời gian này, Tiểu Tuần ở lại đây, cháu sẽ chăm sóc em ấy, được không?"

Lục Linh cười: "Chỉ cần nó muốn là được."

Ra khỏi trướng, Lục Minh cười với Thác Bạt Phong: "Nếu bắt nạt Tiểu Tuần, tôi sẽ tìm Đại Hãn tính sổ."

Lục Tuần cười: "Anh nói gì thế, sao anh biết chắc em sẽ bị bắt nạt? Chẳng lẽ em không thể bắt nạt anh ấy?"

Thác Bạt Phong ôm eo Lục Tuần, cười: "Anh sẽ để em bắt nạt anh, sao anh nỡ bắt nạt em."

Từ năm năm tuổi gặp chú nai trắng, hắn chỉ muốn nâng cậu trong lòng bàn tay, che chở cả đời, không để cậu chịu bất kỳ tổn thương nào.

Mặc Bất Nhi Hãn nháy mắt với Ba Tháp, tỏ vẻ bị 'ngấy' bởi cái tình cảm sến súa đó, Thác Bạt Phong cứ thế dắt Lục Tuần về trại thủ lĩnh.

Trong trướng, hắn ngồi xuống, ôm Lục Tuần lên đùi mình, lấy từ trong ngực một sợi dây chuyền đính bạch ngọc đeo cho cậu: "Đây là món di vật mẹ anh bảo đưa cho Khả Đôn của anh. Giờ nó thuộc về em."

Lục Tuần sờ khối ngọc, mắt long lanh: "Em tưởng anh chẳng để tâm đến em."

"Xin lỗi, bảo bối, tại anh chậm chạp, chẳng nhận ra."

Thác Bạt Phong nâng mặt Lục Tuần, trán chạm trán, thấy mắt cậu ngấn lệ. Hắn lại hôn cậu, tay cách lớp áo vuốt ve đường eo mảnh khảnh, như muốn hòa cậu vào cơ thể mình. Lục Tuần bị xoa vùng eo nhạy cảm, thân thể mềm nhũn, trong lúc hôn khẽ rên.

Nghe tiếng rên ngọt ngào, cặc Thác Bạt Phong đã cương cứng, không kìm được. Hắn luồn tay cởi áo ngoài của Lục Tuần, chạm vào da thịt non mịn ở ngực, khiến cậu run rẩy, cổ ngửa ra sau, tạo đường cong đẹp như thiên nga.

Tay Thác Bạt Phong bao lấy núm vú bên trái. Ngực Lục Tuần vẫn phẳng như thiếu niên, nhưng người song tính tộc Lộc sẽ phát triển ngực khi mang thai để nuôi con.

Hắn bóp núm vú nhỏ xinh, vuốt ve nếp gấp, xoa bóp lỗ vú đầy khiêu khích. Lục Tuần cảm thấy núm vú ngứa ngáy, nhanh chóng đỏ và cương lên, quầng vú cũng đậm màu hơn. Thác Bạt Phong vừa đùa giỡn ngực cậu, vừa lột áo trên, hôn lên cổ trắng thon dài. Nụ hôn nóng bỏng trượt từ cổ xuống ngực, ngậm núm vú khẽ mút. Lục Tuần run rẩy: "A... đừng... đừng mút..." Môi hắn lại bao lấy bầu ngực chưa từng nuôi con, liếm láp, mút vào.

Thác Bạt Phong trêu: "Cho em quen cảm giác cho con bú, sau này sinh con sẽ thành thạo hơn."

"Đừng... căng quá..." Lục Tuần bị hắn bú đến nỗi tưởng mình đang tiết sữa, nhưng khoái cảm khiến cậu ưỡn ngực, đưa ngực về phía hắn. Giọng cậu thường ngày dịu dàng, giờ khàn khàn, rên rỉ mang nét mị hoặc, như móc câu luồn vào tai Thác Bạt Phong, dẫn dòng điện xuống cặc hắn. Huống chi mỹ nhân này còn đang ngọ nguậy trong lòng.

Lục Tuần nhanh chóng cảm nhận được thứ cứng dưới mông, chọc thẳng vào chỗ nhạy cảm giữa hai chân. Cách lớp áo cũng thấy kích cỡ kinh người, khiến lồn cậu mềm nhũn, nóng ướt.

Tay Thác Bạt Phong bao lấy mông cậu, xoa bóp mạnh, khiến lồn cậu ướt hơn.

Môi lưỡi hắn trượt từ núm vú xuống, trêu chọc rốn và bụng dưới xinh đẹp. Áo ngoài Lục Tuần đã bị nới lỏng, treo ở khuỷu tay, để lộ làn da trắng ngọc, chỉ núm vú và quầng vú chuyển từ hồng nhạt thành hồng đào rực rỡ sau khi bị đùa giỡn. Thác Bạt Phong đặt cậu lên giường lót thảm nhung xa hoa, hôn bụng dưới dần nóng lên. Tay trượt từ eo xuống, nắm hai mông, mềm mại, khiến Lang Vương mê mẩn.

Cặc nhỏ xinh của Lục Tuần đã cương lên. Thác Bạt Phong nắm nó, sục nhẹ. Lục Tuần rên khàn khàn, đầu cặc run rẩy tiết dịch trong. Cậu cảm nhận lồn phía dưới co bóp, chảy dịch nhầy. Cảm giác ngứa dần rõ, Lục Tuần muốn khép chân, nhưng Thác Bạt Phong quỳ trước, hai chân hắn chèn giữa chân cậu, khiến cậu không thể khép lại.

Lưỡi Thác Bạt Phong liếm dịch trên cặc cậu, ngậm lấy mút. Lục Tuần nức nở, hai chân trắng thon quấn lên hông hắn, cọ xát. Cậu ưỡn người để hắn dễ chạm. Thác Bạt Phong cười khẽ, ngậm vành tai cậu, thì thầm: "Đừng vội, bảo bối."

Lục Tuần đỏ ửng khắp người, cảm giác nóng ngứa dưới thân không thể xua tan, mà Thác Bạt Phong cứ châm lửa khắp người cậu. Cậu đành nắm tay hắn, dẫn xuống dưới, giọng ngọt ngào: "Sờ em ở đây..."

Tay Thác Bạt Phong theo tay cậu chạm dưới cặc nhỏ, dính đầy dịch nhầy. Hắn tách chân cậu, nắm mắt cá tinh xảo, đẩy đầu gối lên, ngắm lồn cậu dưới ánh đèn. Hạ thân cậu sạch sẽ, cặc nhỏ ngẩng đầu, bên dưới là hai môi lồn non tơ, che chở nơi chưa ai chạm, hột le đỏ lên, dịch trong long lanh giữa môi lồn.

Lục Tuần bị hắn nhìn chằm chằm lồn, ánh mắt như thật, khiến lồn co bóp nhanh hơn. Thác Bạt Phong hôn chóp mũi thanh tú của cậu, cười: "Tiểu Tuần của chúng ta đúng là mỹ nhân độc nhất..."

Hắn xoa hai môi lồn mềm mại, Lục Tuần run lên, đầu ngón tay hắn cảm nhận hơi nóng, chỉ chạm đã khiến dịch trào thêm. Lục Tuần nức nở, đẩy mông vào lòng bàn tay hắn.

Thác Bạt Phong tách hai môi lồn, dịch trong lồn không còn cản trở, chảy xuống. Lỗ lồn ướt át, không còn che chắn, để lộ thịt non đỏ hồng vì động tình. Hắn đưa mũi lại gần, ngửi mùi ngọt ngào say lòng, có lẽ do máu Bạch Lộc, khiến cậu khi động dục tỏa hương quyến rũ bạn tình. Hắn lấy ngón tay dính dịch, đưa lưỡi liếm đầy nhục cảm: "Nước của bảo bối nhiều, thơm quá, cho anh uống nhé."

"Ư... được..." Lục Tuần bị hành động của hắn làm mặt nóng bừng, môi lồn co giật, đẩy thêm mật dịch ra.

Thác Bạt Phong bị hình ảnh này làm cặc cứng như sắt, chỉ muốn giao phối ngay. Hắn tách môi lồn rộng hơn, để lộ thịt hồng, áp môi mút mật ngọt.

Lục Tuần kinh ngạc rên, mông tròn run rẩy, lỗ lồn co giật, mật dịch tuôn ra ào ạt. Thác Bạt Phong tham lam mút, phát ra tiếng chẹp chẹp, lưỡi tách thịt lồn kẹp chặt, thăm dò sâu bên trong.

Giọng Lục Tuần lạc đi: "Đừng... Anh Phong... sâu quá... quá sâu..." Thác Bạt Phong cười khẽ, tạm buông cậu: "Thế này mà sâu? Sau này động phòng, anh sẽ vào sâu hơn."

Nói xong, hắn lại liếm lồn ướt đẫm, lưỡi nghịch ngợm gảy hột le sung huyết, trêu chọc trong miệng, cảm nhận nó cương to hơn. Hắn còn cắn nhẹ bằng răng, không đau, nhưng khiến đùi và mông Lục Tuần co giật, mật dịch tuôn điên cuồng.

Bụng dưới Lục Tuần tê dại, tay yếu ớt muốn đẩy Thác Bạt Phong, nhưng chẳng có sức. Đùi như muốn khép lại, lại như muốn mở rộng, như không chịu nổi nhưng luyến tiếc sự vuốt ve. Cậu đỏ hồng khắp người, bụng căng, hai môi lồn sưng phồng, tách ra, không che được thịt non, phô bày lồn sâu trước mắt Thác Bạt Phong.

Hắn chẳng khách sáo, đâm lưỡi vào lồn, cọ xát màng nhầy non nớt, như vẽ lại hình dạng lồn cậu. Dịch của Lục Tuần phần lớn bị hắn mút, phần còn lại chảy dọc khe mông, qua lỗ đít co giật vì khoái cảm, nhỏ xuống giường, làm ướt đẫm giữa hai chân.

Thác Bạt Phong mê mải mút mật ngọt giữa chân Lục Tuần, thỉnh thoảng gảy hột le, lưỡi bắt chước cặc ra vào lồn chưa từng biết nhân sự. Lục Tuần khóc rên, bụng dưới run rẩy: "A... Anh Phong, đừng... liếm hỏng mất... đừng liếm chỗ đó... xót quá..."

Thác Bạt Phong ác ý tách môi lồn rộng hơn, nhìn lồn không ngừng tuôn dịch, dùng lưỡi đâm mạnh, tay xoa hột le không ngừng. Thần kinh nhạy cảm nơi đó sao chịu nổi kích thích dày đặc, Lục Tuần chỉ thấy chua xót, tê dại. Một khoái cảm như tiểu tiện trào lên, lồn siết chặt lưỡi hắn, co giật, lỗ lồn mấp máy, tiếng rên cao vút.

"Không được, em không chịu nổi... a a... Anh Phong... A Phong... liếm hỏng mất... a ưm a..."

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip