Chương 174
Trình Đông Húc xác nhận câu trả lời này.
Biết cậu thiếu niên muốn hỏi gì, anh chủ động giải thích: "Anh muốn gần em hơn, Tiểu Tinh, em không thể ngăn anh yêu em, anh cũng không thể, không chỉ là thích, anh yêu em, muốn ở bên em, lúc nào cũng muốn gặp em, em có thể từ từ suy nghĩ, nhưng xin hãy cho phép anh gần em hơn một chút, những ngày này anh luôn mất ngủ, sau khi chuyển đến đây, đã khá hơn nhiều."
Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cậu, khuôn mặt hoàn hảo không tì vết hiện rõ trước mặt.
Nói những lời chân thành nhất, hoàn toàn phơi bày trái tim mình mà không có sự bảo vệ.
Cố tổng hoàn toàn ngây ra.
Hôm nay là ngày hội tỏ tình sao?
Cảm giác thực sự rất phức tạp.
Thành thật mà nói, kiếp trước của Cố tổng chưa bao giờ bị những tình cảm chân thành như thế này làm cho choáng ngợp.
Do địa vị của mình, mỗi khi cậu xuất hiện, hầu như mọi người đều im lặng.
Có những người muốn tiếp cận, nhưng thường sử dụng các chiêu trò như trượt chân ngã vào lòng cậu, hoặc cúi người lộ ngực để quyến rũ.
Kiểu theo đuổi trực tiếp và nhiệt tình này, mới mẻ và kích thích quá.
Quan trọng hơn, hành động trước mắt hoàn toàn không giống với thiết lập kiêu ngạo và kiềm chế của Trình bá tổng.
Cố tổng không thể phủ nhận, cậu có chút vui vẻ.
Không thể ngăn cản, thậm chí trong đầu cậu còn tự động sinh ra cảm xúc: Hóa ra được người khác theo đuổi là như thế này.
Nhìn vẻ mặt không thể tin của cậu thiếu niên, Trình Đông Húc lặng lẽ chờ cậu bình tĩnh lại.
Trong lòng anh, vừa yêu thương vừa hối tiếc.
Lời tỏ tình bình thường lại khiến cậu bé ngạc nhiên đến vậy.
Trước đây, anh liên tục nhấn mạnh cậu là người thay thế, cảnh cáo cậu đừng mơ tưởng, không biết đã gây ra bao nhiêu tổn thương cho cậu.
Chẳng trách cậu bé quyết định rời xa anh như vậy.
Cũng không tin rằng anh thực sự thích cậu.
Cố tổng cảm thấy không thoải mái khi nhìn Trình bá tổng, người đang ngửa mặt lên giống như một con chó lớn canh giữ cục xương.
Cậu đuổi khách: "Nói xong rồi? Anh về đi, tôi..."
"Chưa xong.”
"Gì chứ?"
"Anh còn nhiều điều muốn nói, rất nhiều, muốn nói cả đời, hôm đó anh đã quá nóng nảy, là lỗi của anh, anh xin lỗi, với Thi Tĩnh Duy, anh đã gọi điện xin lỗi và gửi bồi thường, Tiểu Tinh, đừng lạnh nhạt với anh như vậy, chúng ta bắt đầu lại, được không?"
"Không phải vấn đề bắt đầu lại, Trình tổng, tôi đã nói rồi, chúng ta không hợp nhau." Cố Tinh quay đầu đi, không nhìn anh: "Anh không có lỗi với tôi, bắt đầu của chúng ta cũng không phải sai lầm, tôi thích đàn ông, anh tình cờ xuất hiện, sau đó không còn hứng thú nữa, nên chia tay, sau này có thể tôi sẽ..."
Cố Tinh không nói nữa, buộc phải im lặng.
Vì người đàn ông đã tiến đến trước mặt cậu với tốc độ rất nhanh, một bên gối đè vào ghế sofa, nhìn cậu từ trên cao xuống.
Vì anh đột nhiên tiến lại gần mà hai người mũi chạm mũi, hơi thở hòa vào nhau.
Cậu nghe thấy Trình Đông Húc nói từng chữ một: "Dù là nói dối, cũng đừng nói như vậy, Tiểu Tinh, anh không chịu nổi điều đó, không có người khác, bây giờ không phải anh, tương lai cũng sẽ là anh, chỉ có thể là anh."
"Không phải..."
"Em thích anh, em yêu anh không rời, em thông minh như vậy, nên biết rằng anh có thể nhìn ra điều đó." Người đàn ông rũ mắt, như cầu xin, lại như có sự tự tin và kiêu ngạo tuyệt đối, kéo tay cậu thiếu niên chạm vào mặt mình: "Chúng ta rất hợp nhau, không phải sao?"
Cố tổng: "..."
Cậu không thích sự xâm lấn và áp lực này, đẩy đối phương ra một chút: "Thì sao chứ, cơ thể hợp nhau không có nghĩa là những khía cạnh khác cũng phù hợp, không thích là không thích, anh về đi, nhà tôi không chào đón anh, và đừng điều tra hành tung của tôi nữa."
Thực ra, trong lòng Cố tổng đang thở dài.
Nếu Trình bá tổng không phải là hoa đã có chậu, cậu có thể kéo người lên giường ngay bây giờ, tận hưởng đã rồi tính sau.
Cố tổng cũng thừa nhận, Trình bá tổng thông minh xuất sắc, thực sự nhìn thấu rằng cậu thích cơ thể của anh đến nhường nào.
Tuy nhiên, người không phải của mình thì không nên cố chấp, kết cục sẽ rất thảm.
Song Tinh Giải Trí, cậu có nó rồi thì muốn có bao nhiêu zai đẹp sáu múi mà chẳng được.
Dù không bằng Trình bá tổng, nhưng đa dạng, luôn có người khiến cậu hài lòng.
Không vội.
Vượt qua giai đoạn này, đợi khi Trình bá tổng và tên Chu biến thái có mục tiêu mới, cậu có thể tìm kiếm những chàng trai trẻ mạnh mẽ khác.
Về những lời Trình bá tổng nói, Cố tổng chỉ... nửa tin nửa ngờ.
Mọi người đều là bá tổng, tôi đi guốc trong bụng anh.
Kiếp trước, khi Cố tổng muốn đạt được mục đích gì, cậu cũng có thể nói ra những lời hoa mỹ như vậy.
Kỹ năng thiên bẩm mà thôi.
Trình Đông Húc không giận, cũng không nản lòng.
Tất cả các tình huống anh đều đã dự đoán trước, sẵn sàng tâm lý bị từ chối.
Anh chỉ không kìm được, chạm vào vành tai hơi đỏ của cậu thiếu niên.
Cười hỏi: "Đang nghĩ gì thế?"
Tai của Cố tổng rất nhạy cảm, cậu suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Cậu vốn quay lưng lại với Trình Đông Húc, tay che tai, quay lại trừng mắt nhìn anh: "Làm gì đấy?!"
"Đỏ rồi."
"Xanh đỏ tím vàng cũng không liên quan đến anh." Cố tổng xù lông.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip