Chương 3: Thực tủy biết vị
Chương 3: Thực tủy biết vị
Thời gian tan làm đã đến, Chu Trọng Hành nhìn vào mấy con số trên màn hình điện thoại, tay thì do dự lúc muốn ấn xuống gọi đi, lúc lại tắt màn hình.
Tiểu Lưu vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan ca, vừa thông qua chiếc cửa sổ sát đất nhìn ông chủ bình thường rất uy nghiêm, nhưng nay lại thở dài chán nản cả ngày.
Thấy sếp nhà mình tâm trạng không tốt như vậy, không hiểu sao trong lòng Lưu Mang lại bỗng nhiên cảm thấy…
Siêu cấp sảng khoái! Ha ha ha! Báo ứng của tư bản tới rồi!
Cảm giác được có ánh mắt nhìn chăm chú đến từ bên ngoài văn phòng, Chu Trọng Hành lạnh lùng trừng mắt ra bên ngoài, Lưu Mang lập tức mất hết khí phách rụt cổ xuống, vội vàng rời đi. Anh đóng rèm văn phòng lại, sau đó ngồi xuống một lần nữa, nhìn kỹ mặt bàn làm việc.
Trên mặt bàn làm việc có một tấm thẻ màu trắng, bên trên chỉ viết một dòng số điện thoại.
Ngày đó, sau khi người kia làm anh đến nỗi gần như không đứng dậy nổi, đã để lại dãy số này cho anh.
Chu Trọng Hành còn nhớ rõ sau khi người kia làm anh xong, lại rất không phong độ mà thả anh xuống sàn nhà, bản thân thì thong thả mặc quần áo lên, tìm lấy một tấm thẻ trắng tinh từ trong túi ra rồi viết một dãy số, sau đó hắn cúi xuống hơi mỉm cười nhìn anh còn đang ngã ngồi trên mặt đất thở dốc, thế mà lại nhét một góc tấm thẻ vào trong miệng anh, để anh ngậm lấy!
“Gọi cho tôi.”
Giọng nói người kia trầm trầm, làm Chu Trọng Hành nháy mắt cảm thấy cả hai lỗ tai mình đều như bị sàm sỡ.
Chu Trọng Hành ngồi trong văn phòng day huyệt Thái dương, mỗi lần nghĩ đến ngày hôm đó, nghĩ đến người kia, tiểu huyệt phía sau anh lại bắt đầu hưng phấn đến chảy nước.
Tiểu huyệt ngứa ngáy muốn được yêu thương một lần nữa, muốn được gậy thịt thô to cực nóng…
Hầy.
Chu Trọng Hành là kiểu người chết vì sĩ diện, anh không dám để lộ dáng vẻ dâm đãng của mình với người ngoài, bởi vậy trước kia anh vẫn luôn kiềm chế, chỉ dùng ngón tay mình giải quyết.
Mãi cho đến khi anh gặp được người đàn ông tựa như gió bão kia, khiến anh không kịp đề phòng.
Bây giờ đang lúc hoàng hôn, người trong công ty đã rời đi toàn bộ, Chu Trọng Hành có hơi do dự, song vẫn chậm rãi cởi thắt lưng.
Anh cởi quần xuống, gập đầu gối lên, lộ ra tiểu huyệt tư mật nhất. Dương vật dưới thân đã hoàn toàn dựng thẳng, tiết ra dịch nhầy trong suốt, làm cho quần lót ướt nhẹp.
Hai ngón tay Chu Trọng Hành dính chất bôi trơn, anh cau mày lại, cắm một phát vào luôn. Tiểu huyệt mất liêm sỉ tham lam co rút lại, như thể muốn cắn chặt lấy ngón tay. Dị vật xâm nhập làm Chu Trọng Hành cảm thấy khó chịu, nhưng mà vách trong vì được cọ xát lại dần nổi lên cảm giác kỳ dị.
A, rất muốn… Chu Trọng Hành rất nhanh đã bị ham muốn mãnh liệt chiếm cứ, anh điên cuồng đâm rút, trong đầu nghĩ đến hình ảnh người đàn ông ngày đó điên cuồng tiến vào. Anh tưởng tượng ngón tay mình thành gậy thịt của người đàn ông, đâm rút hết lần này đến lần khác.
Thật thoải mái… Nếu đây mà là gậy thịt người đàn ông, có lẽ chắc chắn sẽ càng thoải mái hơn…
Gậy thịt dài hơn ngón tay, cũng nóng hơn ngón tay rất nhiều, mặt anh lộ ra vẻ khó chịu, dục cầu bất mãn mà dùng ngón tay đâm rút hậu huyệt một cách thô bạo, nhưng lại chỉ cảm thấy trống rỗng không thể tả và ngứa ngáy đến xấu hổ.
Càng làm càng ngứa, nhất định phải có một cây dương vật thật lớn lấp đầy mới có thể ngăn ngứa.
Chu Trọng Hành đau khổ phát hiện, từ sau khi nếm thử gậy thịt của người đàn ông kia, ngón tay mình đã không thể thỏa mãn được tiểu huyệt từng thực tủy biết vị này.
“Ha, thật là khó chịu…” Chu Trọng Hành bị ham muốn quấy nhiễu làm cho hai mắt đỏ bừng, một cái tay khác run rẩy cầm lấy điện thoại, ma xui quỷ khiến gọi vào cái số kia.
Chỉ trong chốc lát đối phương đã tiếp điện thoại, giọng nói trầm trầm, cuốn hút vang lên: “A lô?”
Cổ họng Chu Trọng Hành không phát ra tiếng nào, nhưng ngón tay lại cực kỳ hưng phấn mà đâm rút càng mãnh liệt hơn trong tiểu huyệt, chỉ có tiếng thở dốc dồn dập truyền tới tai đối phương thông qua điện thoại.
Đối phương trầm mặc trong chốc lát, Chu Trọng Hành cho rằng hắn muốn cúp máy -- Cuộc gọi vừa khó hiểu vừa im lặng này, có lẽ đã bị hắn nghĩ thành một trò đùa dai.
“Chẳng lẽ anh đang…” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến từ điện thoại: “Nhớ tôi, sau đó tự an ủi?”
Thế mà hắn lại đoán được!
Trong lúc kinh ngạc Chu Trọng Hành đã không khống chế được lực độ ngón tay, một tiếng rên rỉ buột miệng thốt ra.
“Gậy thịt của tôi làm anh sướng không hửm?” Người kia biết anh đang tự an ủi thì bắt đầu thong thả dùng lời nói kích thích anh, giọng điệu nghe cực kỳ khiêu gợi: “Đĩ dâm.”
“Ưm… A…” Trước mắt Chu Trọng Hành trắng xóa, một dòng tinh dịch bắn lên mặt bàn, vừa vặn bắn vào tấm thẻ viết số điện thoại kia.
Anh thở hổn hển đắm chìm trong dư vị cao trào. Đợi đến khi anh lấy lại tinh thần mới phát hiện, bản thân vậy mà lại cầm chặt điện thoại đến mức tắt nguồn.
Dường như có thể tưởng tượng người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại sau khi bị cúp máy sẽ mắng một câu “Mẹ nó!”
Sau khi Chu trọng Hành khởi động lại máy một lần nữa, ngay lập tức đã có một cuộc gọi đến, anh điều chỉnh lại nỗi lòng hoảng loạn của mình một chút, dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “Được, vậy hẹn đi.”
“Hả?” Trong điện thoại truyền tới một giọng nói không như mong đợi, Chu Trọng Hành nhìn thoáng qua tên người gọi, quả nhiên là tên ngốc kia!
”Lục Vĩnh Phong,” Giọng điệu Chu Trọng Hành quả thực có thể nói là tức giận: “Cậu gọi cho tôi làm cái gì?”
Lục Vĩnh Phong ở đầu bên kia điện thoại có chút khó hiểu, ngay cả gọi điện thoại cho anh mà cũng phải có chuyện mới được gọi sao? Tính tình anh bạn nối khố này của hắn đúng là càng ngày càng xấu, trước kia chỉ có gương mặt như bị lãnh đạm kia là xấu, bây giờ thì ngay cả thái độ của anh cũng xấu như vậy, có phải gần đây cái tên này bị dục cầu bất mãn đúng không?
“Nếu đã đồng ý với tôi rồi, đêm nay cậu tới đây chơi đi.” Giọng điệu Lục Vĩnh Phong lười biếng, chơi xấu báo cho anh tên của một câu lạc bộ đêm.
“Không đi.” Chu Trọng Hành lạnh lùng nói.
Dáng vẻ lạnh lùng như băng sương này Lục Vĩnh Phong đã gặp rất nhiều lần, hắn cũng không biết xấu hổ khi dùng mặt nóng dán mông lạnh, mà còn xấu xa hài hước nói: “Được rồi được rồi, đêm nay cậu muốn hẹn với người khác, tôi hiểu mà.”
Mặt Chu Trọng Hành không đổi sắc: “Không có.”
“Không có hẹn thì tới đây chơi đi, để tôi giới thiệu với cậu thằng em trai tốt của tôi mới về từ bên Mỹ.” Lục Vĩnh Phong nói một cách mỉa mai.
“Người đó?” Đôi mắt dưới mắt kính Chu Trọng Hành có tia sáng chợt lóe.
“Đúng vậy, là cái người có chuẩn bị mà đến đấy.” Giọng của Lục Vĩnh Phong nghe rất thản nhiên, tựa như con người hắn: “Trò hay sắp bắt đầu rồi đây, hưng phấn không…”
Chu Trọng Hành cúp điện thoại, lau dọn đống hỗn độn trên ghế một hồi lâu, rồi tới nhà hàng ăn cơm, sau khi cúp mười mấy cuộc gọi thúc giục của Lục Vĩnh Phong, anh mới bắt đầu đi tới phòng câu lạc bộ đêm kia.
Anh ghét nhất chính là hoàn cảnh đông người, bởi vậy anh cực kỳ ghét mấy nơi đông người, trong vòng xã giao có tiếng quái gở. May mà nhờ có cái nhãn như vậy, anh cũng bớt đi được rất nhiều bạn bè bám dai như đỉa giống như Lục Vĩnh Phong.
Anh không cần bạn bè.
Đặc biệt là kiểu người như Lục Vĩnh Phong.
Mới vừa bước vào cửa, Chu Trọng Hành đã thấy một bóng dáng nghiêng nghiêng ngả ngả ra khỏi cửa lớn, người kia ăn mặc chả ra làm sao, vẻ ngoài cũng chả ra làm sao, ôm mb bên cạnh cười cực kỳ dâm, vừa đi vừa ghẹo người ta.
Một tên nhị thế tổ tiêu chuẩn.
Chu Trọng Hành lạnh lùng liếc xéo hắn một cái.
Nhị thế tổ kia hiển nhiên men đã hơi lên não, hai mắt chơm chớp mấy cái, hắn mới gọi ầm lên: “A Hành hả? Vào đây mau lên, đêm nay cứ chơi thoải mái, tôi trả!”
Chu Trọng Hành nói: “Cậu muốn đi đâu? Người đó đâu?”
Nhị thế tổ Lục Vĩnh Phong say khướt đáp: “Cái thằng nhãi khốn kiếp đó về rồi, híc, đã cho mặt mũi rồi còn không biết xấu hổ! Không nhắc đến nó nữa, vừa nãy tôi mới bao nuôi một cậu trai, đi trước đây.”
Chu Trọng Hành: “…”
Cái tên nhị thế tổ này rốt cuộc khi nào mới đi tìm chết?
Chu Trọng Hành bị cho leo cây, đương nhiên cũng không muốn ở lại cái nơi chướng khí mịt mù này thêm một giây nào nữa. Vừa mới bước ra khỏi cửa, anh đã nhận được một cuộc điện thoại.
Anh trầm mặc nhìn tên người gọi là dãy số mà anh đã nhìn suốt mấy ngày qua, cuối cùng vẫn ấn nghe.
Bên kia không có âm thanh nào, Chu Trọng Hành biết hắn đang chờ anh, đành phải “A lô” một tiếng.
Người đàn ông kia báo tên một khách sạn, giọng nói vẫn cuốn hút kia làm thân dưới anh không hiểu sao trở nên ướt át.
Vừa vặn ở ngay gần đây, lái xe chưa đến năm phút là đến, rất tiện. Tiếng nhạc xập xình cùng với âm thanh ồn ào náo nhiệt của câu lạc bộ đêm ở phía sau truyền tới theo gió đêm, tựa như một thế giới khác.
Chu Trọng Hành đứng trong bóng đêm, ma xui quỷ khiến “ừ” một tiếng, cứ như vậy đồng ý một chuyện trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip