Chương 6: Nhập vai

Vào khoảng một năm trước, Hoắc Thủy hoảng sợ chạy trốn từ tinh hệ Bạch Sào, trên đường đi vì thao tác sai lầm, làm cho phi thuyền va chạm với một chiến hạm không lồ giữa tinh tế, không biết sao xui xẻo đến thế, lúc đó Hoắc Thủy còn đang ngâm mình, khi anh phát hiện có điều không đúng thì toàn bộ phi thuyền đều đã đụng phải chiến hạm.

Bình thường chiến hạm đều là tàu chiến, là đồ vật thuộc về tổ chức Liên minh tinh tế, còn Hoắc Thủy cùng Hưu lại là những tên dân đen không hộ khẩu, tất cả ID cùng danh tính chứng thực có trong quang não chính là giả.

Hoắc Thủy không muốn lại vào ngục giam Mạn Đà La một lần nữa đâu.

Vì thế anh lập tức đề cao cảnh giác, tùy ý lấy áo choàng tắm quấn quanh người rồi kéo ống thép xuống, muốn mở cửa đi ra ngoài, nhưng anh nghe thấy rất nhiều tiếng động thuộc nhiều người khác nhau đang đi vào trong phi thuyền, cho nên dù anh có ra ngoài cũng sẽ không có đường lui, tình huống giờ đây phi thường nguy hiểm.

Hưu chắc không biết chuyện gì xảy ra, thân thể Hưu Caesar hành động bất tiện, rất có thể là đã bị bắt...

Nghĩ đến đây, Hoắc Thủy quyết định dĩ bất biến ứng vạn biến*, anh đem ống thép thả trở về, lại đem áo choàng tắm cởi ra treo sang một bên, một lần nữa bước vào bồn tắm đã vơi đi một nửa nước.

*dĩ bất biến vạn ứng biến, tạm hiểu là lấy cái không thay đổi được để ứng phó với điều thay đổi được. Ở đây, Hoắc Thủy gặp phải tình huống không thay đổi được và giờ anh phải đối với dựa trên những tình huống có lợi cho mình, có thể thay đổi được thế sự.

Vốn dĩ Hoắc Thủy định đập đầu vào vách tường hợp kim của phi thuyền để giả ngất, nhưng do dự chưa đến một giây, anh đã bỏ cuộc, quá con mẹ nó đau á, Hoắc Thủy không tự làm được chuyện ngược như vậy, cho nên vẫn là quên đi.

Hắn làm bộ làm tịch như bị đập vào gáy rồi ngất đi, kết quả không bao lâu, đã có người mở cửa phòng tắm của hắn ra, người nọ đi ủng quân đội màu đen sẫm, trên người tỏa ra khí lạnh nhàn nhạt, dừng bước chân lại cách bồn tắm Hoắc Thủy một bước, tầm mắt từ trên xuống dưới quét qua cơ thể nam nhân, không biết thời gian trôi qua bao lâu, Hoắc Thủy chỉ cảm thấy còn giả bộ nữa sẽ thật sự ngủ thiếp đi, thế là người nọ khom lưng dùng áo choàng tắm bọc người anh lại rồi ôm ra ngoài.

Giọt nước tí tách theo chân Hoắc Thủy uốn lượn chảy một đường, Hoắc Thủy ghé vào trong ngực người vừa tới, trong lòng trăm nghìn lần quay cuồng, cuối cùng nhịn không được lặng lẽ ti hí mắt nhìn tình huống bên ngoài, thì thấy một sân bãi to có đầy đủ loại người lưu manh, tất cả bọn họ rất hiển nhiên nhường đường cho người nọ đang ôm lấy anh trong lòng, và bọn họ cũng rất ăn ý im lặng trong sự hiểu ngầm.

Hoắc Thủy lặng lẽ nhìn thấy Hưu bị trói lại cùng người máy nhỏ vẫn còn khóc hu hu hu.

Hoắc Thủy buộc mình phải bình tĩnh, tóm lại những người này không thuộc đám cảnh vệ Ngân Hà là tốt rồi, cái gì cũng dễ nói chuyện, nói không chừng còn có thể ra khỏi đây, mang theo thứ gì đó cùng rời đi cũng nên.

Nói làm là làm, Hoắc Thủy lập tức tiến vào nội dung vở kịch, hoàn toàn 'ngất' đi, chờ lúc tỉnh lại sẽ làm bộ mất trí nhớ, đến khi mở mắt ra đã nhìn thấy người đàn ông đầu tiên – Norton, cũng chính là người đã ôm anh rời đi, anh liền tràn ngập tính ỷ lại vào người đàn ông này.

Đến nay Hoắc Thủy vẫn còn nhớ rõ cuộc trò chuyền đầu tiên giữa hai người.

Hoắc Thủy mờ mịt kích động đem cơ thể trần trụi chôn ở trong chăn, sợ hãi tránh xa người đàn ông trước mặt chỉ đang khẽ mỉm cười với đôi mắt vàng sẫm mang theo sự áp bức vô hạn, anh nói: "Cậu là ai? Tôi... ở đâu? Tại sao? Tôi... vì cái gì cũng không nhớ?"

Norton cười nhạt: "Ta tên Norton, là ba của con."

Hốc mắt Hoắc Thủy nhất thời mờ mịt, cẩn thận di chuyển đến bên cạnh Norton, tỉ mỉ nhìn một chút, cuối cùng đưa tay ôm lấy cổ Norton, vùi vào trong lòng hắn, nói: "Baba, con rất sợ hãi."

Mẹ nó, lão tử đã hơn ba mươi tuổi rồi đó!!

"Đừng sợ, có ba ở đây." Norton tóc đen như lụa, tướng mạo quá mức tinh xảo tuấn tú, nhưng đại đa số mọi người đều chỉ bị khí thế cường đại của Norton làm ảnh hưởng, chứ không để ý đến dung mạo hắn là bao, "Sau này ba sẽ yêu thương con thật tốt."

Hoắc Thủy "Dạ' một tiếng.

Nói tóm lại Hoắc Thủy tương kế tựu kế ở tổng bộ của tên buôn bán vũ khí, cùng Norton chơi trò nhập vai "Cha con loạn luân".

Bởi vì thể chất của những người trên tinh tế đều được cải thiện phổ biến, bởi vậy người dân do gien dột biến cùng hỗn huyết làm tăng tuổi thọ lên đến 150 tuổi, hơn nữa sẽ dần dần già đi sau 120 tuổi.

Nhưng Hoắc Thủy lớn hơn Norton ít nhất mười tuổi, còn Norton đại khái có huyết thống thú nhân, cho nên hắn rõ ràng mới chỉ trưởng thành không lâu, liền thoạt nhìn cường thế và kiên nhẫn hơn Hoắc Thủy rất nhiều.

Hoắc Thủy đánh không lại, còn phải cứu Hưu bé nhỏ cùng người máy Tiền Tiền, ở trên chiến hạm Norton không ít lần hùa theo tâm tư biến thái của Norton, nhất là khi làm chuyện ấy phải gọi Norton là ba ba.

Norton còn là người đam mê chân, sẽ không có chuyện cho Hoắc Thủy mang giày, mỗi ngày đều phải bảo dưỡng, điều không nói nên lời nhất chính là đi đến đâu hắn đều ôm Hoắc Thủy đi đến đó, tuyệt không để anh xuống đất lần nào.

Kế tiếp, Norton có khuynh hướng phát triển khả năng kiểm soát ngực Hoắc Thủy, không có đề cập cụ thể trong khoảng thời gian đó ngực Hoắc Thủy đã tăng kích thước lên gấp bội, đầu vú bị mút nhiều đến mức thực sự phải mặc áo ngực mềm mại mà phụ nữ thường dùng.

Mỗi lần làm tình Hoắc Thủy đều nghẹn đến hộc máu, thề một ngày nào đó phải đánh chết tên Norton biến thái này, dùng chân giẫm lên khuôn mặt xinh đẹp của hắn, bảo hắn gọi anh là baba!

Ở thời điểm nào đó, Hoắc Thủy thành công mang theo Hưu cùng Tiền Tiền vội vã chạy trốn, cũng không quên trộm đi một rương lớn vũ khí súng laser đời mới nhất cùng với hộp bảo thạch Nguyệt Nữ Thần trong bộ sưu tập của Norton, nhưng mọi thứ này còn lâu mới đủ đói với anh!

Giờ là lúc thích hợp nè.

Nam nhân ỷ vào việc Hưu Caesar đang ở đây, sẽ không để cho bọn họ bị lộ vị trí, thế nên anh không hề sợ hãi lại bắt đầu tán tỉnh Norton một lần nữa.

Norton mặt không đổi sắc, con ngươi màu vàng sẫm lộ ra phong cách độc nhất vô nhị với mái tóc dài đến thắt lưng, hắn nhìn hạt đậu nhỏ mà nam nhân đưa tới kề 'bên môi' hắn, nhìn ánh mắt khiêu khích của nam nhân và cười đầy khúc khích.

*Tui giải thích một tí nếu không có ai hiểu, ở đây, Hoắc Thủy call với Norton bằng hình ảnh video ba chiều, tức là Hoắc Thủy có thể nhìn thấy cả cơ thể Norton đang ngồi trong không gian, cho nên Hoắc Thủy có thể kề đầu vú lên môi Norton được, nhưng Norton có liếm cũng không cảm nhận được gì, ngược lại Hoắc Thủy cũng vậy.

"A Thủy, đừng cởi quần áo trước mặt người ngoài, nếu không ba sẽ tức giận." Thanh âm Norton tràn ngập hormone kích thích, loại mê người này trực tiếp thông qua máy truyền tin trong vũ trụ truyền đến chỗ nam nhân.

Hoắc Thủy mới không sợ Norton đang ở chân trời xa xôi, tiếp tục tán tỉnh: "Không cần, Thủy Thủy phải đẻ trứng cho baba... A~..." Hoắc Thủy vừa nói, vừa xoa ngực mình, dùng hai tay kéo nụ hoa nhỏ bóp tới bóp lui, động tác vô cùng dâm đãng.

Con ngươi màu vàng sẫm của Norton lập tức tối sầm lại, nụ cười của hắn biến mất, bàn tay xương xẩu đặt trên ghế vịn ngừng gõ, tượng trưng cho sự thoải mái và sung sướng.

Hoắc Thủy chọc giận Norton mà không có gì phải sợ hãi, anh chưa thấy quan tài nên chưa cần phải rơi lệ, hôm nay có rượu thì hôm nay say, bởi vậy anh hung hăng mở rộng môi, đưa ngón tay vào sâu trong khoang miệng của mình, bắt chước động tác nào đó, khuấy động đầu lưỡi cùng quấn quýt lấy ngón tay khó mà phân biệt.

Nước bọt trong suốt chậm rãi từ khóe miệng nam nhân chảy ra, mà nụ hoa nho nhỏ kia cũng bị nam nhân xoa bóp đến cứng rắn gợi cảm trông như hạt lựu đỏ.

Giọng Norton dần trở nên gợi cảm, có vẻ khàn khàn và trầm thấp, "Bảo bối, em đã nói là không cần, đừng nên chọc giận em."

"Thủy Thủy sợ quá, ba ba định phạt con sao?" Hoắc Thủy dứt lời, kết thúc xong hết thảy màn biểu diễn, tùy ý kéo áo lên trên vai, liền đưa tay bóp cằm Norton trong video ba chiều, "Bé con biến thái, đừng ngày nào cũng đi theo sau mông ba ba biết không? Ba rất bận, không có thời gian cùng con chơi trò nhập vai."

Quan trọng nhất là, Hoắc Thủy mặc dù rất muốn thu thập Norton, nhưng vấn đề là thu thập không được, nói không chừng cái hố tự mình đào, mình lại rơi vào, vậy thì không nói lên lời.

Nói xong, Hoắc Thủy ra hiệu cho Hưu, Hưu liền lập tức cắt đứt kết nối video.

Hoắc Thủy không hiểu gì về chuyện mạng lưới tinh tế, liền toàn quyền giao cho Hưu Caeser nâng cấp, còn anh thì lập tức đem chuyện về Norton vứt ra sau đầu, ngửi mùi thơm liền chạy tới chỗ người máy nhỏ chờ ăn cơm.

Ở nơi xa xôi tại tinh hệ Bạch Sào có thanh niên tóc đen chuyên buôn bán vũ khí, tầm mắt nhìn chằm chằm vào video màn hình đã bị tắt đi, không biết đang suy nghĩ cái gì, con ngươi màu vàng sẫm làm cho người khác không dám nhìn thẳng.

Người buôn bán vũ khí bình thản dò hỏi: "Tra được địa chỉ không?"

Trợ thủ ở một bên không kiên nhẫn vỗ đầu nhân viên kỹ thuật một cái, làm nhân viên kỹ thuật hoảng sợ cúi đầu, nói: "Bên kia hình như có chuẩn bị...... Vừa tra được mục tiêu là ở tinh hệ Ngân Hà cổ đại đã...... không có manh mối."

"Phế vật." Gã buôn bán vũ khí tóc đen lạnh lùng phun ra hai chữ.

Dù sao trợ thủ không hy vọng nhân viên kỹ thuật ưu tú này vô tội gặp nạn, sau khi nháy mắt bảo anh ta nhanh chóng rời đi, liền cung kính nói với lão đại của bọn họ: "Phu nhân hẳn là ở tinh hệ Ngân Hà cổ đại không ít thời gian, chúng ta..."

"Cùng qua đó."

"Vâng." Trợ thủ đáp lời, định đi xuống, kết quả lại bị Norton gọi lại.

"Nhà kho cải tạo chuẩn bị xong chưa?"

Trợ thủ nói: "Đều đã được chuẩn bị tốt, bất quá phòng cải tạo đối với nữ nhân mang gien thú nhân mới có tác dụng, còn phu nhân, hắn tự hồ không có..."

Gã buôn vũ khí tóc đen liếc mắt nhìn trợ thủ, tên trợ im lặng ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip