Chap 7: Thái tử gia Châu Mỹ bị bắt cóc

- Hahaha.....Anh thế mà lại nghĩ em bị bắt cóc thật sao ? Haha....

Ngồi ôm bụng cười nắc nẻ trên ghế trong phòng ăn, Jigoro dường như quên mất phải an ủi tâm hồn mong manh nào đó đang bị tổn thương nặng nề bởi vì lo cho mình.

Darryl vẻ mặt xám xịt hoàn toàn không có hứng động đũa vào bất cứ món ngon nào trên bàn, lòng bực tức mắng thầm Joseph ngàn lần.

Đã bắt người đi không báo hại anh mất mặt trước toàn bộ người trong nhà còn chưa hả dạ hay sao mà còn đi tố trạng thế hả ? Anh em với nhau mà ngay cả chút thể diện cuối cùng cũng không muốn chừa là sao chứ ?!

- Jigo, sẵn còn đang nghỉ hè, em có muốn đến Canada chơi không ?

Buông dao nĩa sau khi dùng xong bữa sáng, Joseph theo nguyên tắc dùng khăn giấy mềm lau miệng xong mới cất tiếng hỏi.

- Đừng đi Jigo ! Jon là muốn đưa em đến hang ổ mafia của nó đó !

Chưa kịp để cho Jigoro trả lời, Darryl đã ngay lập tức lên tiếng trước. Có vẻ là vì muốn trả thù Joseph đây mà.

- Em đã nghe tới nhiều điều thú vị ở Canada, em sẽ đi cùng anh ấy.

- Jigo ! Hang ổ của Joseph cực kỳ nguy hiểm và đáng sợ đấy em biết không ?! Thằng nhóc này toàn giết người hay tra tấn họ ở đó đấy !!

Vừa nghe câu trả lời của đứa em trai yêu quý Darryl đã hoảng đến mức cao giọng phản bác.

- Đừng nháo nữa Dar. Mọi chuyện đã được quyết định. Anh là nên sớm chuẩn bị đồ đi.

Joseph cười hài lòng dắt tay em trai đi dạo trước khi Darryl thật sự có thể lôi kéo được người, bỏ lại anh ta cay cú ngồi trong phòng ăn một mình gặm miếng thịt như nhai giẻ lau.

.

.

.

2 tiếng sau, máy bay tư nhân của Joseph sau khi lấy được giấy cho phép xuất cảnh và nhập cảnh vào Canada liền bay đi ngay. Và quá trình bay từ phi trường riêng của nhà đầu tư đại tài Vincent ở Seattle đến phi trương riêng thuộc địa bàn của Joseph ở Whitehorse chỉ mất 3 tiếng 26 phút với chuyên cơ được thiết kế đặc biệt của anh ta.

- Wow....Dinh thự của anh Jon đẹp quá !

Tròn mắt trước thiết kế bắt mắt của căn dinh thự to lớn phía dưới thông qua cửa sổ máy bay, Jigoro không khỏi cảm thấy ngưỡng mộ tài năng thiết kế của Joseph.

Tính của Joseph luôn không thích ở những nơi bản thân không nắm rõ, vì thế anh ấy mỗi khi muốn ở nơi nào đó lâu dài hoặc thường xuyên thì sẽ luôn tự thiết kế nhà ở cho mình. Và với cái thiên phú thiết kế đại tài không qua bất kỳ trường lớp đào tạo nào khiến vô số kiến trúc sư cảm thấy ghen tỵ ấy của Joseph, mỗi công trình được xây lên bởi bản vẽ của anh đều có bề ngoài vô cùng nguy nga, tráng lệ. Thí như dinh thự " Justinianus I " này. Một căn dinh thự có hai màu chủ đạo là xám lam và trắng, ngoài ra còn lấy màu vàng làm điểm nhấn cho các cạnh của dinh thự, mang một sức hút đặc biệt khi là sản phẩm của sự kết hợp hài hòa giữa kiến trúc Gothic, Baroque và La Mã cổ đại.

- Xì....Sao mà đẹp bằng mấy con mèo của anh được.

- Không biết thưởng thức kiến trúc thì nên im lặng.

Joseph có chút không vui lừ Darrly.

Nghĩ sao mà nói cái dinh thự anh mất suốt một tháng thiết kế không đẹp bằng mấy con họ mèo sống ở châu Phi miệng mồm ngoài nước bọt ra thì chỉ có máu thế hả ? Muốn hóa thân thành chim bay giữa bầu trời trong xanh đầy gió và không khí loãng rồi đúng không ?

Darryl bỉu môi không vui lấy tạp chí che mặt, giảm đi sự tồn tại của bản thân.

Vài phút sau, máy bay hạ cánh êm đẹp xuống đường băng của dinh thự " Justinianus I ".

Vừa xuống máy bay, Jigoro đã được Joseph đưa đi phòng họp số 1 - nơi từ sớm đã có mặt đầy đủ các thành viên cấp cao của Snarp Knife theo lệnh triệu tập của Joseph, nhằm giới thiệu những cận thần đáng tin cậy cho cậu. Còn Darryl vì không muốn đi theo nên sau khi xuống máy bay đã chạy ngay đến vườn cây rậm rạp phía sau dinh thự để chơi với mấy con chim lớn của Joseph.

.

.

.

1 tiếng sau, cuộc họp, hay nói đúng hơn là buổi giới thiệu kết thúc.

Nine - một trong những thành viên cấp cao của Snarp Knife theo lệnh Joseph, ngay khi kết thúc cuộc họp hình thức liền lái xe hộ tống Jigoro và Darryl - thanh niên vừa nghe đến được đi chơi riêng với em trai liền mặt dày leo lên xe mặc kệ Nine đã từ chối, đi thăm thú khắp vùng Whitehorse. Còn Joseph thì ở lại dinh thự giải quyết nội vụ quan trọng của tổ chức cùng những thành viên cấp cao khác đến tận năm giờ chiều.

.

.

.

- Các ngươi tan họp đi.

Nhìn đồng hồ đã chạy đến gần 17:30 phút, Joseph nhíu nhíu mày nhấc chiếc điện thoại đang rung liên tục lên bàn, phẩy tay đuối người trong khi đang ngồi xoay lưng với họ phía sau bàn đọc sách.

Đám thuộc hạ lập tức ra khỏi phòng sách.

Điện thoại lập tức được kết nối qua, người đầu dây gọi đến là Giám Đốc FBI đương nhiệm - John Gwali Wefyr, sếp lớn của Joseph.

{ - Vongald, kỳ nghỉ ổn chứ ? }

Giọng điệu nghiêm khắc thường ngày ai ai cũng biết của giám đốc không hiểu sao lúc này lại mềm mỏng và dịu dàng đến lạ, cá chắc chẳng người quen nào nhận ra.

- Muốn nhờ giải quyết vụ " Đô la trắng " đúng không ?

Dù là đang trong kỳ nghỉ nhưng Joseph chưa bao giờ ngưng cập nhật bất kỳ thông tin nào, hiển nhiên cũng biết rõ diễn biến phức tạp của xã hội hiện nay.

John bị đoán đúng ý thì giọng điệu càng lúc càng nhẹ nhàng hơn, cố nài nỉ cho bằng được Joseph trở về.

Vụ án " Đô la trắng " bắt đầu xảy ra vào ngày 21/6 - cách đây 18 ngày. Với những nạn nhân đều là quan chức cấp cao trong bộ máy điều hành nên khiến người dân vô cùng bất an và tò mò. Phía chính phủ cũng vì vậy mà gây sức ép rất lớn lên FBI. Tuy nhiên, hung thủ lại rất thông minh. Gã ta chẳng để lại quá nhiều manh mối hữu ích và hoàn toàn không để lại chút dấu vết của bản thân, làm FBI nghi thần nghi quỷ, điều tra mãi chẳng có kết quả.

Joseph vốn còn đang trong kỳ nghỉ phép, đáng ra không cần nhúng tay vào vụ án phiền phức này. Nhưng vì án bị thúc quá, John đành gọi nhờ hắn về.

- Tôi không rảnh, Kêu Hugo giúp đi. Nhân tài tốt nghiệp với số điểm tối đa của West Point không lẽ lại không giúp được ?

{ - Vongald à, cậu có thể suy xét lại không ? Chúng tôi thật sự rất cần sự giúp đỡ của cậu ! Thomas không thể giúp được đâu mà. }

John khẩn thiết cầu xin.

- Không giúp được hay không muốn giúp ? Tôi hiêu tính hắn, và có lẽ ông cũng hiểu tính tôi.

Hugo Ducter Thomas - bạn thân của Joseph - Đặc vụ giám sát phòng điều tra hình sự thuộc trụ sở chính của FBI là một đặc vụ cực kỳ tài giỏi, nhưng tính cách lại rất tùy hứng, quái gở. Anh ta có xuất thân từ gia đình có 3 đời làm trong quân đội và chính trị, có ông nội là cựu chiến binh huyền thoại của nước Mỹ - Victor Chris Thomas, ba từng 2 lần được làm tổng thống Hoa Kỳ, mẹ từng là tổng thống nữ đầu tiên của Hoa Kỳ, là một con người xuất sắc nhất trong những người xuất sắc khi tốt nghiệp học viện West Point với số điểm tuyệt đối, sau khi phục vụ 5 năm đã được phía chính phủ phê duyệt chuyển sang FBI làm đặc vụ, chỉ trong một năm đã đi từ đặc vụ thực tập lên thẳng đặc vụ giám sát.

John bị nói đến cứng họng im lặng.

Trong trụ sở chính, với phong cách làm việc vô cùng tàn nhẫn, Joseph từ lâu đã bị mọi người gán biệt danh " Satan sống ". So với đặc vụ Hugo vừa có xuất thân vừa có tài vừa có tính cách nắng mưa thất thường được phía chính phủ nâng đỡ thì Joseph mới chính là người cần đề phòng và đáng sợ nhất.

{ -.... Vongald à, coi như tôi xin cậu được không ? Nếu vụ án không giải quyết nhanh, nhiều người khác có thể sẽ gặp nguy hiểm. Chúng ta không thể nhăm mắt làm ngơ được. }

John thở dài.

Tuy là để ngồi lên cái ghế này, ông ta đã nhiều lần đánh mất trách nhiệm nên có của một người bảo vệ và thực thi công lý, nhưng mỗi lần thấy người khác chết, ông ta đều không kìm được run rẩy trong lòng, run rẩy khi lý tưởng thời trẻ của bản thân đang đưnag trước nguy cơ bị đập đổ.

Joseph nhấp một ngụm trà, nhếch môi không quan tâm.

Cái vụ án trả thù trẻ con đó anh đã sớm biết được thủ phạm và động cơ rồi, rỗi hơi đâu mà đi giúp kẻ khác loại bớt mấy con ruồi bu quanh mìn.

Chờ thêm một lúc vẫn không thấy Joseph nói năng gì thêm, John biết bản thân chỉ có thể cúp máy nên cũng không muốn làm tốn thời gian cua nhau, ủ rũ dập máy.

Tuy nhiên, trước khi cuộc gọi được kết thúc, một thông tin quan trọng đã lọt vào tai John, khiến ông ta lập tức ngưng lại hành động của mình.

- Jon ! Không hay rồi !!! Jigo bị bắt cóc mất rồi !!!

Lúc đi với bộ đồ nghiêm chỉnh, khi trở về lại hớt ha hớt hải la hét như thể gặp ma với bộ quần áo xộc xệch. Darryl đã thành công thu hút được sự chú ý của ai kia.

- Là tên khốn nào ?!!

Joseph vừa nghe đã không kiềm được cơn giận, thẳng tay hất mạnh bộ bình ly xuống đất làm chúng tan nát không còn hình hài, bộ dạng thất thố hiếm khi xảy ra.

Chỉ vừa mới rời mắt có 2 tiếng thôi, tại sao lại bị bắt cóc được ?! Rốt cuộc là tên khốn nào dám động vào Thái tử của anh ?!!!

{ - Chuyện này thật nguy cấp ! Vongald, tôi sẽ điều lực lượng qua bí mật giúp cậu tìm kiếm nhé ? }

Giám đốc FBI thấy có cơ hội bàn điều kiện liền chủ động giúp đỡ.

Joseph cố bình tĩnh lại, nói qua loa tạm bợ với John vài câu liền ngắt máy với ông ta, ngồi phịch xuống ghế cố suy nghĩ thật kỹ vấn đề này.

Ở ngay địa bàn của anh mà còn có thể bắt cóc được em trai anh.... thật sự chỉ có lát đát vài nghi phạm, chỉ cần điều tra sơ qua sẽ biết ngay chúng là ai.

- Dar, anh điều động 3 đội nhóm Beta và 3 đội nhóm Delta, lập tức quét sạch nơi này.

- Được !

- Nhớ bắt sống khi có thể.

Darryl gật đầu nhận lệnh, nhanh chóng rời đi xử lý.

Vài tiếng trước, khi anh và Nine mua món mà Jigoro muốn ăn quay về thì đã không thấy em ấy ngồi ở ghế dài chờ nữa. Tưởng rằng em ấy chỉ là đi vệ sinh một lúc thôi nên tận 10 phút trời anh và Nine chẳng ai đi tìm. Đến tận lúc nhận ra điều bất ổn, bắt đầu chia nhau tìm kiếm thì đã trễ rồi.

Mặc dù có thử điều tra bằng camera của khu trung tâm trò chơi nhưng ngoài hình ảnh hai người đàn ông ôm Jigoro đi mất thì chẳng lần ra được gì thêm cả. Và điều đó khiến Darryl cực kỳ lo lắng, không chờ Nine đi điều tra chiếc xe mà hai người đàn ông kia dùng để chở Jigoro đi đã lôi anh ta quay về dinh thự để báo cho Joseph biết chuyện.

Trong phòng lại lần nữa rơi vào yên ắng.

Joseph lấy ra một cái laptop nhỏ, bắt đầu truy vết từng thông tin một, không ngờ, mỗi nơi anh đi qua đều là một đống hoang tàn, thậm chí, cả vệ tinh của anh lẫn của Mỹ cũng mất kết nối vì bị virus tấn công.

- One, khoanh vùng băng đảng Alfi Cross, tàn dư nhóm khủng bố OCSS và con trai ông trùm buôn người Clay Ventipher. Có động tĩnh lập tức báo cáo.

Đối với trò mèo trước mắt, Joseph không những không bận tâm mà còn gom được nghi phạm. Anh liền nhấc bộ đàm ra lệnh cho thuộc hạ thân tín canh chừng bọn họ.

{ - Đã rõ ! }

Giọng One mạnh mẽ đáp lời.

Joseph tiếp tục kiểm tra sơ qua về tình hình hư hỏng thì nhận thấy các thiết bị đều bị tấn công bởi hai loại virus chính rất đáng gờm, cũng phải là do hạng cao thủ làm ra. Tuy nhiên, dựa vào cấu trúc của bọn nó, anh vẫn có thể kết luận là cùng một người tạo ra.

Nhanh chóng, Joseph gắn một usb vào laptop, từ trong đó đưa ra hàng loạt virus mới và anh dùng chính chúng để nuốt gọn tất cả virus dám phá hỏng dữ liệu trong camera và vệ tinh.

.

.

.

[ Tiến độ tiêu diệt virus đồng loạt trên các Camera: 100% ]

........

[ Dữ liệu các Camera được khôi phục: 100% ]

.........

[ Tiến độ tiêu diệt virus đồng loạt trên các vệ tinh: 100% ]

...........

[ Truy cập vệ tinh cá nhân B1: Thành công ]

7 phút trôi qua, toàn bộ virus đều bị quét sạch, dữ liệu được phục hồi nhanh chóng, đồng thời, danh tính của kẻ trực tiếp thả virus vào cũng bị Joseph tra ra. Và dĩ nhiên, với cái tính có thù tất báo của mình, anh cũng tặng lại cho chúng cơ hội sắm một dàn máy mới cho kịp thời đại.
.

.

.

Tại một căn chung cư cao cấp nằm ngay trung tâm Thượng Hải, Trung Quốc....

- Khốn kiếp ! Khốn kiếp ! Thành quả 3 năm khổ cực của tôi bị giết hết rồi !!

Một cô gái tóc đen tuổi trạc 30 đang ngồi yên trên ghế bỗng nhiên nhảy dựng lên hất vỡ bình hoa trang trí trên bàn máy tính lẫn chiếc điện thoại đang cầm trên tay làm cho chúng nát tan khiến cả phòng được phen giật mình.

Cô gái ấy chính là Lãnh Nhung Tuyến hay Cửu Vĩ hồ - vị thủ lĩnh bí ẩn của tổ chức hacker Sword, tổ chức hacker đứng thứ 4 thế giới về kỹ thuật máy tính hiện nay, đồng thời cũng chính là người nhận nhiệm vụ tấn công các hệ thống camera ở khu vui chơi tại Whitehouse và hệ thống vệ tinh của Hoa Kỳ bằng virus.

- Đừng nóng nữa ! Việc khẩn cấp bây giờ là cuốn gói đồ đạc rời đi ngay. Đặc vụ Hoa Kỳ không phải là những con rùa bò mãi không tới nơi đâu !

Phó thủ lĩnh tổ chức Sword kiêm trợ lý thân cận của Lãnh Nhung Tuyến - anh trai thứ của cô ta - Lãnh Hổ âm trầm ra lệnh sau khi thấy được thủ pháp quen đến mức không thể nào quen hơn.

Nhìn màn hình bị hàng loạt virus tấn công và để lại một cái vương miện sáng chói, Lãnh Hổ liền biết ngay kẻ ra tay là ai, chính vì thế mà hắn mới lo lắng.

Đúng là chính phủ Hoa Kỳ có khác, thần long thấy đầu không thấy đuôi ấy mà cũng mời về giúp được. Chuyến này e mà không chạy kịp thì chỉ có mà chết.

Lãnh Nhung Tuyến không cam tâm chấp nhận hiện thực, điên tiết ngồi giải virus cho bằng được mà không thèm quan tâm đến Lãnh Hổ.

Lãnh Hổ thấy vậy cũng không chấp, lập tức bỏ rơi cô ta, cuốn gói trốn khỏi nước. Những thành viên cấp cao đồng thời cũng chính là cấp dưới thân cận của Lãnh Nhung Tuyến cũng phân vân giữa hai lựa chọn ở lại hoặc rời đi, nhưng có vẻ phần lớn đã lựa chọn bỏ rơi cô ta để bảo toàn cho mình.

.

.

.

6 tiếng 30 phút sau tại biệt thự Bluerer thuộc thành phố Reno, tiểu bang Nevada, Hoa Kỳ của bà trùm băng đảng Alfi Cross....

Lauriel Alfi - chủ nhân của băng đảng khủng bổ, buôn người, buôn lậu vũ khí cùng ma túy xuyên quốc gia lớn nhất khu vực Nam Mỹ - Băng đảng Alfi Cross hôm nay đặc biệt vui vẻ thưởng hậu hĩnh cho đám đàn em thân cận vì vừa có công bắt được người mà bà ta cần.

- Chị à, thằng nhóc này giờ chúng ta làm gì với nó đây ?

Warren Ruppert - cánh tay trái của bà trùm lớn, là kẻ tàn nhẫn, trung thành nhưng lại bị chính bà chủ nghị kỵ nhiều nhất.

- Làm gì là làm gì ? Nó chính là báu vật cho món hời sắp tới của tao đấy ! Nó mà mất một sợi tóc nào, chúng mày chết với tao !!

Lauriel hung dữ căn dặn từng đứa.

Warren khó chịu ra mặt với tính cách thay đổi thất thường như thời tiết của Lauriel, tuy nhiên vì nể bà ta là thủ lĩnh của mình, gã đành ngậm cơn tức vào bụng, nghiến răng sai đàn em gỡ trói.

- Mấy người muốn gì từ tôi ?

Vừa được tháo bịt miệng Jigoro lập tức hỏi nguyên nhân của việc bắt cóc vô lý này.

Hồi mới sinh thì bị bắt cóc bởi đối thủ một mất một còn của Leo báo hại cậu suýt chút nữa bị chôn chết nếu không có Joseph kịp thời đến cứu. 7 năm trước thì lại bị bắt cóc bởi một thằng điên si tình Darryl cũng mém chết. Giờ không biết vụ bắt cóc lần này nguyên nhân là do ai nữa đây ?

- Nhóc con không cần biết đâu, chỉ cần ngoan ngoãn ngồi chờ là được. Tao sẽ không hại mày, nhưng mày phải nhớ biết điều một chút.

- Là vì chuyện với King đúng không ? Bà vì King mà bắt tôi ?

Jigoro dựa vào những gì nghe được, lờ mờ đoán một người.

- Quả không hổ là Thái tử gia Châu Mỹ, mày biết nhiều đấy.

Lauriel cười cợt.

Trong thế giới ngầm hiện tại có 6 đứa trẻ được gọi là " Thái tử gia " vì là người được chỉ định thừa kế hay là con, cháu cưng của các thế lực siêu lớn có thực quyền làm chủ một phương hoặc là con, cháu của những người có sức ảnh hưởng lớn đến nhiều mặt đối với quốc gia nói riêng và quốc tế nói chung. Và 1 trong số 6 đứa trẻ đó chính là Jigoro Starling, người được thế giới ngầm gọi là " Đại Thái tử " hay " Thái tử gia của Châu Mỹ " ー người thừa kế của King.

- Đã biết tôi là Thái tử của Châu Mỹ mà bà còn dám bắt cóc tôi ? Bà không sợ bị King giết sao ?

- Cùng lắm thì trước đó tao tiễn mày đi trước thì cũng không thiệt.

Lauriel cười đầy ý vị.

King là kẻ gian xảo, khó lường và thâm độc bậc nhất, sẽ không ai đoán được hắn sẽ làm gì hay đã làm gì khi bị uy hiếp cả. Nhưng hắn lại rất yêu chiều người thừa kế của mình. Bà ta đây chỉ cần bám chặt lấy thằng nhóc này thì King có thể làm gì quá đáng ? Có điều, cũng không thể loại trừ khả năng hắn ra tay xử sự trước nên bà ta cũng đã đề phòng nhiều phen rồi. Nhất định, thỏa thuận này phải được thiết lập.

Jigoro nghe bà ta nói mà chỉ cười thầm trong bụng. Chưa ai đe dọa Joseph mà gia đình, dòng họ còn sót lại người nào đâu, bà già.

- Đưa nó lên phòng, phục vụ cho chu đáo.

Warren cầm AK chĩa thẳng vào đầu Jigoro, hằn học đưa cậu lên phòng trong khi tay lăm le cò súng như muốn nả ra vài viên đạn.

- Cẩn thận đồ chơi của mày, tên khốn ! Bỏ nó ra !

Lauriel nổi giận, tức khắc lấy súng từ túi quần ra bắn một phát sượt qua mặt tên đàn em thân cận.

- C....Chị vì thằng nhóc này mà bắn em ??!!!

Warren sững người không biết nói gì hơn vào lúc này.

- Đừng nghĩ tao không rõ ý đồ của mày. Cút ra chỗ khác, đừng phá công việc của tao !

Lauriel tuyệt tình đuổi người.

Tên đàn em này tuy rằng đã theo bà ta lâu năm, nhưng tâm tư rõ ràng muốn phản, bà ta phải tìm cách tiêu diệt càng nhanh càng tốt.

Warren câm lặng không nói lời nào nhìn chằm chằm vào kẻ mà mình bán mạng phục vụ suốt nhiều năm nay lại cạn tình phất tay đuổi mình đi, tự nhiên lại cảm thấy cuộc đời như một trò hề.

Phản bội ông chủ để đi theo bà ta tạo phản, sau khi lên nắm quyền tổ chức thành công thì bà ta lại nghi kị gã muốn đạp đổ bà ta để lên ngôi mà không khi nào thôi muốn bỏ bớt quyền lực trong tay gã. Giờ thì hay rồi, nhờ miếng mồi ngon Snarp Knife nên sẵn tiện đá gã đi luôn. Được lắm !

- Con chó khuyết tật này đúng là không biết nghe lời, hèn chi bị đuổi. Phải là King ở đây thì ông ấy đã tặng thẳng một viên kẹo chứ không dài dòng như bà.

Lauriel nheo mắt im lặng, hoàn toàn không phản bác lời nào khiến Warren nóng nảy tưởng bị vứt bỏ càng lúc càng dâng sự căm hận.

Trần đời này còn chưa có ai dám coi gã không bằng súc sinh đâu ! Tên nhóc miệng còn hôi sữa chết tiệt, và cả ả đàn bà ngu đần ích kỷ nữa ! Tất cả đều đáng chết !!

Warren phẫn nộ giương súng ra muốn bắn chết tất cả. Tuy nhiên gã lại chậm hơn Lauriel một nhịp, bị bà ta bắn hai phát trúng bàn tay đang cầm súng làm máu văng tung tóe khắp nơi, thét lên đau đớn, nhanh chóng kết thúc cuộc chiến không theo suy nghĩ của Jigoro.

- Đem hắn quăng ra ngoài cho tao !

Lauriel tức giận ném cái bình trên bàn lên người Warren, bàn chân to giẫm mạnh sàn nhà mấy cái để tạo ra tiếng động nhằm thu hút sự chú ý của những người trong nhà hòng dễ sai chuyện hơn.

Mấy người giúp việc vốn đã trốn trong bếp giờ biết không thể trốn được nữa thì run rẩy khom người đi ra mặc dù không muốn.

Còn mấy tay đàn em khác của bà ta cũng đâu dám cãi lệnh, lập tức kéo đàn anh mình kính trọng ra ngoài.

- Chân bị đóng xi măng hay gì mà còn chưa lau dọn hả ?!! Muốn chết hết rồi đúng không ?!

- Vâng vâng bà chủ.

Đám người làm sợ hãi tốc hành bâu vào dọn dẹp tàn cuộc.

Jigoro chứng kiến hết chuyện mà hai mắt giật giật, trân trối không biết nói gì. Là cậu đã đánh giá quá thấp khả năng của bà già này rồi.

- Cô kia, chuẩn bị phòng và quần áo cho tôi ngay.

Tạm ngưng nghĩ đến kế hoạch tẩu thoát của mình, Jigoro hướng mắt đến cô giúp việc nhỏ con đang nhặt những mảnh vỡ bình hoa, tay cầm cái gối kê lưng ném thẳng đến bên chân cô ta để gọi người.

Cô giúp viện đang nhặt mảnh vỡ trong trạng thái sợ hãi, bây giờ bị gọi liền trở nên căng thẳng, lật đật quay người qua chờ nghe lệnh.

Nhưng khi xoay người đến nơi phát ra âm thanh, cô ta lại bị cảnh trước mắt dọa cho khiếp đảm bịt chặt miệng không dám thét lên.

Một người dính máu ngồi thẳng lưng, khoanh tay trên ghế, đôi mắt như phát sáng lên dưới mái tóc vàng lốm đốm đỏ. Đáng sợ quá đi thôi....

- Còn ngơ ra đó ?! Mau đưa cậu ta lên lầu hầu hạ đi !

Lauriel cũng thoáng giật mình, nhưng nhớ lại Jigoro luôn ngồi ở vùng an toàn nên an tâm hẳn.

Cô giúp việc nhỏ bé run cầm cặp vội vàng đưa Jigoro lên lầu với đôi bàn tay như lên cơn động kinh.

- Đừng run nữa, tôi không ăn thịt cô đâu.

Bất đắc dĩ, Jigoro phải nhắc nhở cô ta để tay của mình có thể nghỉ ngơi.

Cô giúp việc hoảng sợ gật đầu, không dám nắm tay cậu nữa mà chuyển hẳn ra đi đằng sau.

Lauriel ngồi phịch xuống ghế, nheo đôi mắt đầy vết chân chim trầm ngâm tính từng đường đi tiếp theo trên lớp băng mỏng mà bà ta dấng thân vào. Bộ dáng mềm yếu hơn hẳn khi nãy.

Bởi đơn giản thôi, kẻ mà ta sắp đối đầu chính là người nắm toàn bộ thế giới ngầm châu mỹ mà.

----------------------------------------------

( 4436 từ )

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip