76- CHẠY TRỐN TRONG ĐÊM


Trở lại phòng Draco trước tắm rửa một cái, hắn cảm thấy cả người đều dính nhớp, giống như hơi thở vợ chồng Lestrange vẫn luôn dính theo mình. Hắn vừa rồi đương nhiên không nói thật cha mẹ hắn rất ít nhắc tới người dì này, nhưng cũng không gây trở ngại việc nó biết bà ta đối với Chúa tể hắc ám một lòng cuồng nhiệt.

Đem tóc tàn sát một phen lại lần nữa cầm sách phép thuật mà cha hắn đưa cho tiếp tục đọc.

Bellatrix là một phù thủy mạnh ,vừa rồi lúc bà ta dùng đũa phép chống lại nó Draco liền cảm nhận được, khi cảm xúc của phù thủy dao động thì toàn thân sẽ tự phát ra phép thuật, Bellatrix tản ra áp lực pháp thuật Draco có thể cảm giác được rõ ràng.

Nó phát hiện hắn xem không vào,đêm đã khuya, dưới lầu an tĩnh không biết vợ chồng Lestrange cùng tiểu Crouch đã đi chưa, mới vừa rồi ăn cơm ánh mắt phức tạp của mẹ nhìn về phía mình khiến Draco trở nên hốt hoảng .

Draco đột nhiên nhớ tới Lestrange nói muốn đi hoàn thành nhiệm vụ mà mười lăm năm trước chưa hoàn thành.

Nó nhớ tới nguyên nhân Bellatrix cuối cùng bị bắt

Vợ chồng Lestrange với tiểu Barty Crouch cùng nhau tra tấn vợ chồng thần sáng Longbottom mà bị bắt.

Draco lại nghĩ tới ánh mắt của mẹ, chẳng lẽ nói,theo như lời Bellatrix , chưa hoàn thành mục tiêu là ——

lập tức từ trong ngăn kéo lấy ra gương hai mặt mà một cái kỳ nghỉ này đều không  sử dụng thậm chí đã quên xác nhận người cầm gương hai mặt ở đầu kia có phải đối phương hay không , liền lập tức nói: "Phoenix —— chạy mau!"

Nhưng ngay giây phút đó Draco cảnh giác mà quay đầu lại, một đạo hồng quang đã đánh trúng gương hai mặt trong tay mặt kính lập tức vỡ thành từng mảnh.

Bùa chú chia năm xẻ bảy không tiếng động.

Lucius mang bao tay trắng đứng ở cửa phòng Draco dùng gậy đầu rắn chỉ Draco, mặt không cảm xúc nói: "Cùng ta tới thư phòng."

Tháng 7 năm 1995,trang viên Longbottom .

Phoenix ngơ ngác nhìn quần áo hỗn độn ở trên giường, trên đầu tủ quần áo là một vòng nguyệt quế phi thường mỹ lệ.

Giống như vương miện nữ hoàng. Phoenix nghĩ cái vương miện này khiến nó nhớ tới quyển sổ nhật kí lúc năm hai  cùng Draco  xử lý.

Ẩn trong đó là phép thuật hắc ám khiến người ta sợ hãi.

Nhưng nó như thế nào xuất hiện ở trong rương hành lý của mình? Phoenix cắn răng trước mắt căn bản không có cái gì đủ điều kiện để có thể phá hủy đồ vật mang hơi thở hắc ám này.

Tháng 6 năm 1995 tại Hogwart, khi bài thi thứ ba đang diễn ra.

Astoria làm bộ phát sốt không đi xem thi đấu —— so với ai khác đều rõ ràng hơn việc sau khi thi đấu toàn bộ giới phù thủy Anh quốc sẽ nghênh đón cái gì. Nó đã nói ông Greengrass đưa ra yêu cầu đi Beauxbatons nhân cơ hội bà Maxime đến Hogwart và ấn tượng của bà ấy đối với nó cũng không tồi.

Ngay trước ngày nhận được thư thông báo trúng tuyển Beauxbatons , hơn nữa cũng lấy lí do bởi vì trường Beauxbatons đến Hogwart giao lưu, trong lúc giao lưu sinh ra nồng hậu hứng thú vì thế hướng Dumbledore đưa ra ý đồ trao đổi.

Đương nhiên, hiệu trưởng râu bạc không có cự tuyệt ông ấy đối với các học trò luôn rất khoan dung.

Tất cả mọi người đều đi xem thi đấu, toàn bộ lâu đài trống rỗng, Astoria đi vào tầng tám của lâu đài đến đối diện bức họa ba tên ngốc, tìm ra phòng yêu cầu. Sau một lát từ trong đó đi ra trong tay nhiều thêm một vương miện lấp lánh —— mũ miện Ravenclaw, trường sinh linh giá của Voldemort.

Tháng 6 năm 1995 học kỳ kết thúc.

Astoria trộm tiến vào trong phòng Phoenix Longbottom, đem vương miện Ravenclaw với quần áo cùng nhau nhét vào trong rương và rời đi.

Tháng 7 năm 1995 trong đêm khuya tại trang viên Longbottom, phép thuật cảnh báo đột nhiên kêu lớn.

Có người xâm phạm trang viên! Cơ hồ chính là đồng thời, Phoenix cầm lấy đũa phép lấy ra túi  không gian, bên trong có đồ vật quý trọng theo thói quen mà cất vào —— đồng thời, cũng đem vương miện kia cất vào, khi Neville phá cửa vào Phoenix chỉ kịp cuối cùng đem kính hai mặt đang đặt ở dưới gối mà Draco đưa cho cầm  trong tay.

"Bọn họ tới!" Neville sắc mặt trắng bệch như tờ giấy lôi kéo em gái hướng tới phòng bà nội vừa chạy vừa nói.

"Bà nói đi thư phòng! Bà đã chuẩn bị khóa cảng!" Bọn họ nhanh chóng xuyên qua phòng ốc cũ kĩ của nhà Longbottom sàn nhà bởi vì dẫm đạp mà phát ra âm thanh bén nhọn kẽo kẹt.

Khi Neville cùng Phoenix chạy đến thư phòng bà Longbottom đã đứng ở cửa sổ sắc mặt phi thường khó coi, nhưng không chút kinh hoảng, từ giá treo mũ áo lấy ra cái mũ diều hâu ngày thường yêu thích nhất nhìn Phoenix cùng Neville.

"Bắt lấy nó!"

Khi Phoenix duỗi tay bắt lấy một góc của cánh diều hâu thì cửa thư phòng đã bị mở ra nghe được có người cười to nhưng bọn chúng chậm một bước, Phoenix cảm giác một trận thống khổ đè ép, rốn bị móc câu lấy bắt đầu xuyên qua.

Cũng chính trong nháy mắt, bọn họ xuất hiện trước một ngôi nhà cũ nát, người đến người đi đầy trên đường phố.

Bởi vì vào đêm nên Phoenix chỉ mặc váy ngủ, trong tay cầm túi không gian cùng kính hai mặt, đũa phép theo thói quen mà treo  trên cổ tay. Neville cùng bà Longbottom cũng không tốt hơn , bọn họ cũng rất chật vật.

Đột nhiên, một nữ phù thủy trẻ tóc màu hồng phấn xuất hiện trước mặt, thần sắc khẩn trương, phân biệt đưa cho mỗi người bọn họ một tờ giấy.

"Cụ Dumbledore đang ở bên trong, tôi là Tonk." cô ấy đơn giản mà giới thiệu một chút.

Phoenix xem xong chữ trên tờ giấy một tòa nhà cũ liền xuất hiện ở trước mặt.

Quảng trường Grimmauld nhà số 12.

Đó là một cánh cửa màu đen mặt trên loang lổ vết sơn, nhìn qua  cũ kỹ rách nát, then cửa hình rắn màu bạc đã vặn vẹo . Phù thủy tóc hồng ấn chuông cửa, rất nhanh cửa đã bị mở ra, người mở cửa thế mà lại là giáo sư dạy môn phòng chống nghệ thuật hắc ám giáo sư Lupin.

Sắc mặt của thầy ấy rất nghiêm túc, hiển nhiên,bà Longbottom  cũng biết thầy ấy.

"Ngài có khỏe không?Cụ Dumbledore đã tới rồi." Ông ấy lập tức đem đám người Phoenix dẫn vào trong nhà, trong ánh đèn lập lòe, bọn họ đi qua một cái hành lang thật dài, tranh chân dung có vẻ cũ nát khiến tòa nhà  âm trầm tối tăm. Hành lang phía cuối có một cái bàn lùn nhỏ, trên bàn có một ngọn nến to khủng bố hình con rắn.

Bà Longbottom mang theo Neville môi còn run run cùng Phoenix đi  sau, bà ấy so với họ có vẻ trấn định nhiều hơn: "Vẫn tốt, cậu biết mà đám xương cốt già cả của ta vẫn còn có thể khiêng được."

Lúc sau là một trận trầm mặc hít thở không thông, Phoenix phát hiện bà Longbottom căn bản không có đề cập người tập kích trang viên là ai, phảng phất đã biết mà thầy Lupin cũng không hỏi.

Phía cuối hành lang có một cánh cửa, một người cao gầy mặc áo choàng màu tím đứng ở nơi đó, Phoenix nhìn thấy trong lòng lập tức liền thả lỏng lại, đó là giáo sư Dumbledore.

Dumbledore hướng bọn họ hơi hơi gật gật đầu, mang theo bọn họ tiến vào đại sảnh.

Chính sảnh so với hành lang vừa nãy ánh đèn sáng hơn một ít, rất nhiều gương mặt xa lạ đang ngồi ở trong đó. Phoenix duy nhất có thể nhận thức chính là giáo sư dạy phòng chống nghệ thuật hắc ám năm 3 và năm tư giáo sư Lupin và giáo sư Black, còn có một thân ảnh làm nó kinh ngạc, như một đoàn sương đen ngồi ở một góc giáo sư Snape!

Bọn họ vừa mới vừa đi tiến vào, một người có tròng mắt khủng bố, cả khuôn mặt cơ hồ bị chém thành hai nửa, làm người nhìn thôi đã thấy sợ, một nam phù thủy trung niên lập tức đi tới, ông ta lớn tiếng cùng bà Longbottom chào hỏi, lại hung hăng vỗ vỗ Neville cùng Phoenix bả vai.

"Bộ phép thuật là một đám ngu ngốc! Bọn họ không chịu thừa nhận —— không chịu thừa nhận người kia cũng thôi! Đáng chết! Liền ở sáu tiếng đồng hồ trước, vợ chồng Lance Lestrange lại từ Azkaban vượt ngục thành công! Chúng ta không nghĩ tới bọn họ mục tiêu đầu tiên sẽ là các ngươi."

Một nữ phù thủy béo lùn lùn bưng ba ly hồng trà đưa cho đám người Phoenix đang đứng  một bên, dùng một loại biểu tình yêu thương xen lẫn tiếc hận mà nhìn Neville cùng Phoenix.

Khi Phoenix cùng Neville nghe được dòng họ Lestrange lập tức liền minh bạch đêm nay người tập kích trang viên rốt cuộc là ai,hai đứa không hẹn mà cùng đánh cái rùng mình, Neville nắm chặt tay của em gái nó.

Dumbledore vẫn luôn trầm mặc, không nói gì, lúc này,giáo sư Black nói chuyện, ông ấy so với những người khác nghiêm túc thì có vẻ lạc quan hơn rất nhiều: "Mấy người có thể hiện tại ở lại nơi này, tôi đã nói, nơi này có lẽ là trừ bỏ Hogwart là địa phương an toàn nhất —— năm trước, suốt một năm! thủ hạ Người kia đều giả trang thành một người khác ngay phía dưới mí mắt của chúng ta!" Nói đến đây thầy ấy trở nên phẫn nộ, "Hắn ngụy trang thành cha hắn, Barty Crouch! Thực thành công —— đúng vậy, một âm mưu lớn!"

Ngay sau đó, Dumbledore đánh gãy Sirius lải nhải, biểu tình hơi nhẹ nhàng một chút hướng về hai người đang ngồi ở một bên căng chặt thân thể Neville cùng Phoenix chớp chớp mắt: "Được rồi, đêm đã khuya, có lẽ chúng ta hẳn là muốn cho các bạn nhỏ đi ngủ trước?" Ông ấy cười tủm tỉm nói, Phoenix biết, có lẽ sự tình kế tiếp  thảo luận không thích hợp bọn họ ở đây.

Phoenix cùng Neville đứng lên, người mới vừa đưa trà cho bọn họ đã đi phía trước: "Bọn nhỏ, ta nghĩ các con sẽ gặp mấy người quen,tụi nó ở lầu hai, đêm đã khuya, có cái gì muốn nói ngày mai lại nói!"

Ngay khi bà ấy mới nói xong tạm dừng này vài giây,gương hai mặt trong tay Phoenix sáng lên, góc độ vừa vặn hấp dẫn  ánh mắt mọi người.

Nó sửng sốt một chút, cũng chính  trong nháy mắt, Draco hoảng loạn xuất hiện ở trên gương dù chỉ là thoáng nhìn, Phoenix liền biết kỳ nghỉ này cậu ấy trải qua rất không tốt, ngắn ngủn nháy mắt, nó thậm chí suy nghĩ cậu ấy gầy đi rất nhiều.

Sau đó, trong gương truyền đến thanh âm có chút run rẩy.

Draco nói, Phoenix, chạy mau!

Giây phút đó, Phoenix bỗng nhiên cảm giác được hốc mắt nóng lên như  có cái gì đó yên lặng trong suốt một kỳ nghỉ hè bỗng ức chế không được mà cuồn cuộn trào ra.

Nó vẫn luôn nghĩ, hai người bọn nó có có tương lai hay không , từ nay về sau như thế nào đối mặt có lẽ đã đứng ở bên phía đối lập với người kia, nhưng giây phút này khi thanh âm Draco bị cắt đứt hết thảy về với bình tĩnh giờ nó đã có đáp án.

Nếu cậu ấy đã không sợ hãi mà đi bước đầu tiên, việc nó phải làm tiếp theo là bước theo bước chân của cậu ấy.

Phòng khách bỗng nhiên an tĩnh ánh mắt mọi người đều tập trung tới trên người nó.

Ngay cả vẫn luôn cúi đầu giáo sư Snape cũng ngẩng đầu nhìn về phía nó, Phoenix nắm chặt kính hai mặt trong tay không dám nhìn  đôi mắt của bà nội, nỗ lực đứng thẳng , chờ đợi câu hỏi kế tiếp.

Người đầu tiên mở miệng lại không phải giáo sư Dumbledore, mà là người mới vừa rồi vừa vào cửa liền vỗ bả vai nó Moody Mắt điên, ông ta khập khiễng đi tới, vặn vẹo biểu tình trên mặt phức tạp nhìn Phoenix khiến nó căn bản không cách nào hình dung nổi đó là biểu cảm gì, ông ấy hỏi: "Vừa rồi —— vừa rồi cái kia là tiểu Malfoy ——"  dừng một chút, bỏ đi từ khó nghe, "Hai đứa ——"

Phoenix đem kính hai mặt bỏ vào trong túi không gian, nghe giọng  mình  khô khan giống như một cây thiếu nước không thể sinh trưởng: "Đúng vậy, là cậu ấy. tôi là một Slytherin, quan hệ cùng Draco...... Chúng tôi, là người yêu."

Thật lâu thật lâu lúc sau, khi Phoenix nhớ lại  đoạn ký ức này đều hối hận, nếu lúc ấy bên người có quả cầu ghi nhớ nhất định sẽ đem biểu tình lúc ấy ở đây của mọi người ghi lại—— trừ bỏ đã sớm phát hiện mối quan hệ của nó và Draco giáo sư Snape ngay cả giáo sư Dumbledore khóe miệng cũng kéo xuống một chút.

Đánh vỡ tẻ ngắt chính là một tiếng hét chói tai sắc nhọn, lại có chút nghẹn ngào một gia tinh dơ hề hề, tuổi tác rất lớn ăn mặc rách nát từ bên cạnh chân Phoenix xông ra.

Mũi hắn có điểm ngắn bởi vì tuổi tác mí mắt đã xệ xuống nhưng bây giờ hắn nỗ lực trợn tròn mắt, chờ mong mà nhìn Phoenix: "Một vị tiểu thư Slytherin tôn quý Thuần Huyết! Nga! Là bạn gái thiếu gia Malfoy! Kreacher thật lâu không có hầu hạ qua khách nhân tôn quý như thế ! Nơi này đều bị một ít dơ bẩn, hạ tiện tiểu súc sinh nhóm người vây quanh, nữ chủ nhân đáng thương của ta, nếu nữ chủ nhân đã biết......" Hắn bắt đầu lải nhải mà lầm bầm lầu bầu, thẳng đến Black giáo sư hô to một tiếng, làm hắn biến mất hắn mới không tình nguyện mà vặn vẹo thân thể.

Kreacher cuối cùng cung kính về phía Phoenix cong lưng chào,

cái mũi ngắn ngủn cơ hồ dán tới trên mặt đất: "Đúng vậy, Kreacher liền vì tiểu thư tôn quý chuẩn bị phòng ngủ làm những món đồ đáng chết hết thảy biến mất trong phòng đi......" Nói, "Bang" một tiếng, nó biến mất ở trong phòng.

Lúc này, Moody mắt điên đã đứng trước mặt,đôi mắt giả  hoạt động nhìn chằm chằm Phoenix mới vừa cất gương hai mặt vào trong túi không gian. Một bên có một người da đen cao lớn mở miệng, hắn nói: "Nếu như vậy, chúng ta không thể không —— em biết đến, chúng ta không thể không......"

"Không thể không kiểm tra đồ vật của tôi? Rốt cuộc nếu......" Phoenix nói tiếp, nó không nói xong, chỉ là gật gật đầu, một lần nữa đứng ở giữa nhà, mở túi, đem tất cả đồ vật đều đổ ra tới.

vòng cổ, hoa tai, cài ngực , gương hai mặt Draco đưa cho nó , ảnh chụp vợ chồng Longbottom, mấy quyển sách lịch sử phép thuật đã cũ, bút ký thuật biến hình, bài tập hè, còn có ——

Dumbledore sắc mặt lập tức nghiêm túc gạt Moody ra mà lập tức đi qua.

Đó là vòng nguyệt quế Phoenix đêm nay mới phát hiện ra phi thường hoa lệ,đá quý màu lam được khảm ở mặt trên, làm người nhịn không được muốn mang lên đỉnh đầu, vĩnh viễn mà có được nó.

"Đều không có vấn đề." Moody nói, ông ta duỗi tay cầm lấy vòng nguyệt quế kia, nhìn về phía Dumbledore: "Trừ bỏ cái này ——"

Phoenix đem đồ vật khác cất lại không chờ Dumbledore đặt câu hỏi liền nói cho đối phương, căn bản nó không biết khi nào mà cái vòng nguyệt quế này xuất hiện.

"thu hoạch Phi thường ngoài ý muốn." Dumbledore tâm tình tựa hồ không tồi, "Tốn rất nhiều công phu. Đêm đã khuya, có lẽ lão Kreacher đã đem phòng thu thập xong?" Hắn uyển chuyển ngầm lệnh đuổi khách.

Từ lúc đến đây,bà Longbottom vẫn luôn gắt gao mím môi mỏng, không nói một lời.

Phoenix tay dừng một chút, nhìn về phía vị giáo sư cơ trí đang ngồi trước mặt mình nhẹ giọng nói: "giáo sư em nghĩ có lẽ có người nguyện ý cùng em thành lập một bùa chú không thể hóa giải."

Nó chậm rãi đứng thẳng, nói: "Bằng không, Nếu xảy ra chuyện gì em không muốn trở thành người đầu tiên bị hoài nghi."

Phoenix từ giờ khắc này liền rõ ràng nó là một Slytherin, khi một Slytherin giữa một đám Gryffindor điều cần phải làm là nỗ lực giữ gìn trong sạch của bản thân. Bằng không, nếu thật sự có sự tình phát sinh, nó sẽ là đối tượng chịu hoài nghi đầu tiên.

Lần thi chú này người thi chú là giáo sư Lupin, nhân chứng như cũ là hiệu trưởng Dumbledore, khi hết thảy hoàn thành Phoenix kéo thân thể đã mỏi mệt đến lung lay sắp đổ theo nữ phù thủy béo béo lùn lùn mới vừa nãy dẫn nó đi đến lầu hai

Biểu tình bà ấy rõ ràng không nhiệt tình như vừa rồi, tương phản mà, như có như không đánh giá Phoenix, đi ngang qua một bức tranh bị che gắn ở mặt tường, nhẹ giọng nói: "Nhẹ một ít, về sau đi ngang qua nơi này."

Phoenix gật gật đầu, Neville cùng Ron còn có Harry ở tại một phòng. "Quá rối loạn, mặt khác nhà ở...... Chúng ta không có nuôi gia tinh ý tứ là, Kreacher rất ít nghe chúng ta nói...... Như vậy, có việc cháu có thể kêu ta, ta kêu Moly Weasley." Bà ấy tự giới thiệu nói.

Nguyên lai là bà Weasley. Phoenix gật đầu, Neville đi vào một gian  phòng, bên trong  an tĩnh.

Tiếp theo mang Phoenix đi phía trước lúc này  bà ấy càng trầm mặc.

Kreacher  giống như đột nhiên từ trong không khí trống rỗng xuất hiện đứng ở trước mặt Phoenix cùng bà Weasley cúi lưng: "Lão Kreacher tay chân đã không được, nhưng vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ,phòng ngủ của tiểu thư tôn quý đã thu thập xong!"

Hắn búng tay một cái,bên tay trái Phoenix có một cánh cửa liền mở ra. Phoenix liếc mắt một cái bên trong rất sạch sẽ mang đậm phong cách  Slytherin.

"Cảm ơn." Như vậy một đêm hỗn loạn, suy nghĩ của nó đã loạn thành một đoàn, giờ phút này Phoenix chỉ muốn ngủ một giấc.

Kreacher trong mắt bởi vì nó nói lời cảm tạ mà dâng lên nước mắt, hắn nức nở, thét chói tai: "Đây là Kreacher vinh hạnh! Hầu hạ tôn quý huyết thống! Mà không phải bị những cái đó dơ bẩn ——" nói, hắn cừu hận mà nhìn thoáng qua đang xấu hổ đứng ở một bên bà Weasley, "Nếu tiểu thư có bất luận nhu cầu gì, thỉnh lập tức gọi Kreacher!" Nói, hắn lại lần nữa biến mất ở tại chỗ.

Phoenix cùng bà Weasley  chúc ngủ ngon, đi vào dọn qua phòng ngủ —— có lẽ đây cũng là chỗ ở lâu dài sau này.

"Phoenix......" Bà Weasley gọi lại, thần sắc  giãy giụa, "Ta biết cháu, Hermione cùng Harry còn có Ron đều đã nhắc tới một học sinh ưu tú, ta và cha mẹ cháu cũng rất quen thuộc, anh dũng không sợ hãi phép thuật hắc ám, thành viên ưu tú của hội phượng hoàng. Nhưng là, vì cái gì —— vì cái gì, vì cái gì là Malfoy?"

Phoenix nhìn bà Weasley cũng có chút nghi hoặc mà nghiêng nghiêng đầu, vì cái gì là Draco?

Trầm mặc thật lâu, thẳng đến bà Weasley khóe môi cười đều có chút cứng đờ Phoenix mới nhẹ nhàng mở miệng: "Đại khái là, mỗi một lần cháu cô đơn bất lực thì cậu ấy đều ở bên."

đêm khuya tháng 7 năm 1995 , trang viên Malfoy.

Draco đi theo Lucius nhìn thân ảnh trước sau như một thẳng tắp của cha mình, bỗng nhiên vô cớ nhớ tới mấy ngày trước.

Khi đó, hắn đang ở trong phòng mẹ cùng nhau nói chuyện, cha hắn bỗng nhiên đi đến, sắc mặt  tái nhợt, mồ hôi như hạt đậu thấm  trên mặt, tóc dài màu bạc luôn được xử lí gọn gàng nay có chút rối loạn, Draco đứng lên, muốn dìu ông ấy nhưng bị Lucius hung hăng đẩy ra.

"Về phòng của con đi, Draco." Tựa hồ  đang chịu đựng đau đớn cha nó nói.

Draco lúc gần đi nghe được  đối thoại của cha mẹ.

"...... Chưa từng có, đây là một sự vũ nhục...... Đối,  đối với một Malfoy......" Hắn đứng ở phía sau cửa, tạm dừng thật lâu, nghe được cha mẹ đứt quãng đối thoại.

Một đêm kia, Draco suốt đêm  không ngủ không ngừng lặp lại suy nghĩ thứ mà cha luôn theo đuổi rốt cục có chính xác hay không, sự lựa chọn của gia tộc Malfoy rốt cuộc có đúng đắn hay không.

Nếu người kia thất bại —— như vậy nhà Malfoy sẽ đối mặt với cái gì?

Draco nhớ tới năm 3 hắn đã từng cùng Phoenix đi thư viện để tự học, Phoenix từ năm hai liền điên cuồng thích sách báo Muggle  đặc biệt là lịch sử Muggle. Cậu ấy luôn nói,lịch sử Muggle cùng phù thủy liên hệ chặt chẽ —— đương nhiên, lúc trước Draco xem đây là một sự chê cười, Phù thủy là sự tồn tại cao quý nhất, Muggle như thế nào có thể cùng phù thủy có cái liên hệ gì?

Chính là, đêm đó Draco lại nhớ tới lúc ấy Phoenix nói  lại như  tự nhủ ngồi dưới ánh mặt trời ôn nhu đậu trên sườn mặt, nhỏ giọng nói: "chúa tể hắc ám giống như là Muggle Hitler, ông ta lấy danh nghĩa muốn Thuần Huyết thống trị thế giới, nhưng hỗn huyết cùng Muggle mới chiếm cứ phần lớn dân số toàn bộ bọn họ có lẽ không đủ cường đại, nhưng phản kháng lại cuồn cuộn không ngừng, mà Thuần Huyết gia tộc con nối dõi thưa thớt, hy sinh một người tổn thất sẽ phi thường thảm trọng. Như vậy ý định đó như thế nào mà thành công được?"

Hiện tại, Draco đứng ở thư phòng, cha nó ngồi phía sau cái bàn làm việc, hai tay xen nhau, hơi giơ giơ cằm, nói: "Draco, ngồi xuống."

Draco ngồi đối diện Lucius, bọn họ đều mang theo nụ cười mang đậm phong cách Malfoy, giống như chân chính đàm phán.

Lucius nhìn con trai càng ngày càng thành thục nhìn con trai mình ở trước mặt mình ngụy trang ——  tốt lắm còn bởi vì một Longbottom. Loại cảm giác này làm hắn không thoải mái, hắn nói: "Giải thích hành vi của con đi, Draco."

Draco chỉ là thẳng tắp mà nhìn cha  mấy ngày nay trong đầu hiện ra sắc mặt tái nhợt, đầy đầu mồ hôi lạnh của Lucius. Nó tạm dừng một chút, nhẹ nhàng nói: "...... Đi theo người kia,cha, lựa chọn của chúng ta là chính xác sao?"

Hắn không nói Phoenix, lúc này, cha nó còn đang có thành kiến với cậu ấy, như thế nào đều là sai. Nhưng nhà Malfoy lựa chọn con đường thật sự chính xác sao?

Lucius vì Draco nói mà trầm mặc, ông ta đứng lên, kéo ra bức màn vẫn luôn được đóng kín.

Nơi này là vương quốc của hắn, nhưng một tháng trước, người kia đã trở lại, từ đó trang viên Malfoy một phân thành hai, phía đông cho chúa tể hắc ám, phía tây mới là chỗ mà hắn có thể sử dụng. Đây là chúa tể yêu cầu lấy nhà Malfoy làm tổng hội, đương nhiên, ông ta không tín nhiệm hắn, tựa như Lucius cũng không tử trung với hắn.

Đôi mắt màu xanh xám của Lucius phiếm ánh nhìn lạnh băng giờ phút này đã đêm đã khuya, nhưng vẫn có người không ngừng xuất nhập nơi này, người sói, người khổng lồ, ghê tởm, dơ bẩn nhóm phù thủy hắc ám, hắn nhìn vương quốc của mình một ngày một ngày theo người kia cường đại mà suy bại dần dần cũng một lần lại một lần hỏi chính mình, vinh quang gia tộc Malfoy có thể hay không lụi bại trong tay mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip