NGOẠI TRUYỆN-KẾT SE

Từ sau khi Phoenix Malfoy có kí ức thì liền cho rằng nó là công chúa của toàn bộ gia tộc Malfoy —— đương nhiên, từ ý nghĩa nào đó, nó chính là đối tượng được các tiểu thư quý tộc thuần huyết hâm mộ nhất. Nó có một người cha có thể vì nó chống đỡ cả một vương quốc, có mẹ là phù thủy xuất thân quý tộc Pháp. Đương nhiên, nó còn có một anh trai thân sĩ, Phoenix mười sáu năm cuộc đời hết thảy đều thực hoàn mỹ.

Nga, trừ bỏ một chút, cũng là khó hiểu duy nhất.

Mẹ nó đối xử với nó phi thường lãnh đạm, giống như hận thù nó, chưa bao giờ hòa nhã gọi tên nó, thậm chí rất ít nói chuyện cùng nó. Nhưng là, sự sủng ái yêu chiều từ cha nó liền bù đắp điểm này.

Phoenix mười sáu tuổi trong lòng không còn có hình tượng của ai cao lớn hơn cha nó.

Ông ấy còn trẻ mà đã trở thành bộ trưởng bộ pháp thuật quốc tế trẻ nhất, có một đầu tóc dài bạch kim tượng trưng cho gia tộc Malfoy khiến Phoenix cảm thấy tiếc nuối chính là, nó di truyền tóc nâu từ bà ngoại, nhưng cũng không giảm bớt sự yêu thương của cha nó với nó. Nó không chỉ một lần ở trong yến hội nghe được rất nhiều nữ nhân thảo luận về cha nó, thậm chí ý đồ câu dẫn vị tộc trưởng tuổi trẻ Malfoy.

Nhưng là, hết thảy đều thất bại.

Cái này làm cho Phoenix tin tưởng vững chắc tuy rằng cha mẹ ở trước mặt mọi người đều tôn trọng nhau như khách, nhưng bọn họ đều thật tâm yêu thương đối phương.

Bằng không, vì cái gì cha nó chưa bao giờ nhìn ngó người phụ nữ khách? Tuy rằng, Phoenix cũng biết, cha nó rất ít khi vào phòng mẹ nó ngay từ khi nó có ý thức liền biết được điều này.

"Phoenix tiểu thư, có thể khởi hành đi Pháp rồi ạ." Coco là gia tinh lớn tuổi nhất trong nhà Malfoy bởi vì đã có tuổi cử chỉ của nó phi thường khéo léo, bị cha nó sai tới chỉ hầu hạ con gái Phoenix của ông.

Phoenix đứng trước gương cuối cùng đánh giá mình thêm lần nữa, phi thường hoàn mỹ. Gương ca ngợi mấy lời sáo rỗng vĩnh viễn cũng không thỏa mãn được nó, nhưng là nó cũng vĩnh viễn không dừng lại.

Nó không thích đi Pháp nghỉ phép —— tuy rằng đây là cần thiết, bắt buộc, bởi vì mẹ nó mỗi khi đến nghỉ hè đều sẽ trở về Pháp, giống như muốn chạy trốn khỏi nơi này.

Nhưng lúc này đây không giống, Phoenix ẩn ẩn cao hứng, kì nghỉ hè này là sinh nhật mười sáu tuổi của nó, cha nó đi công tác ở Bắc Âu ba tháng hứa hẹn sẽ cho nó một tiệc sinh nhật long trọng nhất cũng bởi vì vậy, nó có thể ở Pháp một tháng.

Bởi vì sau khi cha nó nhậm chức lập tức khai thông 《 bản dự thảo thứ ba về phi lộ võng liên hợp quốc tế Châu Âu 》, cho nên từ Anh quốc đã có thể trực tiếp dùng bột Flor đến thẳng Pháp.

Cho nên, nó chỉ có thể quần áo chỉnh tề xuống lầu gặp mẹ nó đã chuẩn bị xong xuôi.

Bởi vì gia tộc của mẹ nó là quý tộc Orléans tiếng tăm lừng lẫy ở Pháp, cho nên bà ấy ăn mặc có nét giống Muggle, mà đã chịu ảnh hưởng thâm hậu từ cha nó Phoenix càng thích mặc quần áo của phù thủy hơn cũng gia tăng thêm bất hòa giữa hai mẹ con nó.

"Anh trai đâu?" Phoenix khắp nơi nhìn nhìn, không nhìn thấy bóng dáng anh trai mình.

"Đi theo ngài Potter ra ngoài." Malfoy phu nhân, Isabel Malfoy thì Potter trong miệng đúng "Chúa cứu thế" năm đó tiếng tăm lừng lẫy Potter, hiện tại là một tầm thủ Quidditch nổi danh.

Phoenix nhún nhún vai, nhìn có vẻ đây là một chuyến đi nhàm chán.

Coco cong người dâng lên bột Flor ngọn lửa màu xanh lá bay lên trời, Phoenix đi vào, trời đất quay cuồng sau đó là một thế giới khác.

Nó sửa sang lại phía dưới, cầm bàn chải bên cạnh rửa sạch quần áo của mình, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.

Bởi vì bà Isabel là Pháp nên nó có thể lưu loát nói tiếng Pháp, hiện tại, ngay cả việc lưu loát tiếng Pháp cũng làm Phoenix chán ghét.

Nhìn xem tên đàn ông nước Pháp ngu ngốc này! Nó nhíu mày, đuổi đi một người đang đi đến hỏi thăm thân phận.

Nga, đúng vậy, từ sau khi nó tiến vào Hogwarts, hoặc là sớm hơn, nó liền biết trên thế giới này đã từng tồn tại một Phoenix nổi danh , bất quá Phoenix này không mang họ Malfoy, cô ấy gọi là Phoenix Longbottom.

Đã từng tồn tại, hiện giờ đã chết, đại danh đỉnh đỉnh, ở trận chiến cuối cùng cùng chúa tể hắc ám chiến đấu không tiếc thân mình mà hy sinh nữ anh hùng Phoenix Longbottom.

Về chiến dịch đó, đã bị rất nhiều nhà sử học miêu tả thành các loại bộ dáng, duy nhất không thay đổi chính là cô gái ấy cuối cùng dùng linh hồn mình thực hiện phép thuật.

Phoenix ở Hogwarts thành tích cũng không tốt, mơ hồ chỉ biết đại khái, hẳn là ma pháp cổ xưa truyền lại một loại pháp thuật hiến tế thuộc về cực hạn hắc ám.

Nghe nói là ở lúc ấy mọi người tính đồng quy vu tận, cô gái này hiến tế linh hồn mình cho ma quỷ để làm trao đổi đem linh hồn của chúa tể hắc ám cùng tiến vào địa ngục đen.

Một trận chiến này làm cho cả giới pháp thuật Anh quốc, thậm chí Châu Âu biết đến cái tên này, so với tên của chúa tể hắc ám còn vang dội hơn cái tên thuộc về chính nghĩa. Năm đó rất nhiều trẻ con mới sinh đều được đặt theo tên của cô ấy, Phoenix cảm thấy tên của nó có lẽ cũng bởi vậy mà có.

Ghi chép về cô gái này ngoại trừ ở trận chiến cuối cùng thì ngoài ra không có nhiều nhưng mỗi dòng đều khiến người ta phải tặc lưỡi.

Nghe nói, cô ấy đã từng bội phản gia tộc, tiến vào nhà Slytherin đối lập với mọi thành viên trong gia tộc.

Nghe nói, trong thời gian cô ấy đi học thành tích luôn đứng đầu trường, hơn nữa ở thời kỳ hắc ám nhất lãnh đạo các vị cục trưởng đứng đầu bộ pháp thuật hiện tại đứng lên đối chọi lại với thế lực hắc ám.

Nghe nói, cô ấy là thiên tài hiếm thấy của môn lịch sử pháp thuật cùng cổ ngữ Runes , nhưng là thuật biến hình lại làm người mở rộng tầm mắt.

Nghe nói......

Nghe nói, mỗi một vị giáo sư nhắc tới cô ấy đều sẽ trầm mặc.

Cô ấy là một điều bí ẩn, là một người trong kí ức của tất cả mọi người, công khai, không ngừng hấp thụ ánh sáng .

Phoenix ngồi ở hoa viên mặt sau lâu đài híp mắt nhìn chạc quang ảnh, không ngừng nghĩ tới cái tên này.

Một cô gái như vậy khiến nó ghen ghét cũng khiến nó tò mò.

Người con gái như thế đã từng có được tình yêu sao? Các ghi chép về cuộc sống cá nhân của cô gái cùng tên với nó căn bản không có, giống như có người cố tình đem hết thảy tiêu hủy.

Lúc này hành trình đến Pháp, làm Phoenix lại nổi lên tò mò với cô gái này chính là, nó không thể tìm được bất cứ thông tin gì về cô ấy ngay cả trong thư viện rộng lớn của gia tộc Malfoy.

Nó lần đầu tiên đi hỏi mẹ nó với lí do là bài tập hè.

Phoenix vĩnh viễn cũng quên không được từ trước đến nay người mẹ đoan trang của nó nở một nụ cười cay đắng khắc nghiệt.

Buổi tối đó, nước Pháp có gió đêm phi thường mát mẻ,hai mẹ con nó đứng trước cửa sổ trong phòng mẹ nó trước khi kết hôn còn có rèm lụa trắng trang trí phất phới theo gió.

Nó nghe được bà Isabel lãnh đạm nó: "A —— Phoenix? Đương nhiên, ta đương nhiên biết nữ nhân này. Phi thường buồn cười, cũng phi thường thật đáng buồn. Bất quá, chúng ta so với cô ta càng buồn cười, càng thật đáng buồn."

Ngay lúc đó Phoenix cũng không biết sao mẹ nó lại nói như vậy, "Chúng ta", vì cái gì là "Chúng ta"? Nó không hỏi ra tiếng vì mẹ nó đã không muốn nói tiếp đề tài này.

Tựa hồ,bà ấy từ trong xương cốt đều chán ghét cái tên này.

Bà ấy một ngụm uống xong ly rượu vang đỏ Bordeaux trong tay, khóe miệng nhiễm điểm đỏ thắm,thêm sắc mặt tái nhợt, giống nữ quỷ hút máu như trong thế giới Muggle kể ra.

Phoenix lui ra phía sau một bước, nó có điểm sợ hãi người mẹ xa lạ như thế.

Nhưng Isabel nhanh hơn bắt được con gái kéo đến gần giống như đang đánh giá nó.

Hai mẹ con nó không giống nhau, Isabel kế thừa tóc bạc mắt lam của gia tộc Orleans, mà Phoenix là di truyền bà ngoại màu tóc nâu mắt xanh.

Nó thấy mẹ mình si ngốc mà cười rộ lên, ôn nhu lại sởn tóc gáy vuốt ve tóc dài của nó, vuốt ve gương mặt của nó.

Hai người không bao giờ nói lại cái đêm điên cuồng đó,giống như hai người đều đã quên sự việc này.

Nhưng rất nhanh, cực kì nhanh, Phoenix liền hiểu được.

Nguyên lai, mười sáu năm cuộc đời hết thảy đều là một sự chê cười.

Đối với nó, với mẹ nó hay cả với gia tộc Malfoy.

Sự chê cười này đến từ cô gái đó,nữ phù thủy anh hùng Phoenix.

Đó là sinh nhật mười sáu tuổi của Phoenix,ông Malfoy theo ý muốn của nó mà tạo lên một tòa lâu đài băng tinh xảo ngay giữa hè, tinh xảo đặc sắc các khối tượng khắc băng ở bên trong, mọi người áo mũ chỉnh tề đi qua.

Phoenix ăn mặc váy dài màu đỏ sang quý mà hoa lệ nó giống như là một vị công chúa chân chính —— từ huyết thống cũng thế như là một nữ vương chân chính, bởi vì cha nó vì nó mà tạo ra một vương quốc.

Điều tiếc nuối duy nhất là cha nó vì công việc mà đến muộn một ít , bất quá các gia tộc thuần huyết không ngừng tới và các nhân viên bộ pháp thuật tặng quà cho nó khiến nó vô cùng vui vẻ.

Nó thậm chí gặp được nữ bộ trưởng pháp thuật mới nhậm chức bà Krum luôn lấy ánh mắt trìu mến lại mang theo vô vàn ý nghĩa mà nhìn nó! Bà ấy là mục tiêu mà các nữ phù thủy luôn muốn phấn đấu trở thành, ngay cả Phoenix cũng không ngoại lệ.

Cuối cùng vở kịch lớn đến từ một vị khách quý tới từ phương đông.

Ông ấy có một đầu tóc đen, ngũ quan hơi cứng nhắc, nhưng phi thường hài hòa,món quà chính là một khối ngọc thạch.

Một khối ngọc chưa qua mài dũa cao tới nửa người tràn ngập hơi thở phương đông.

Người phương đông này dâng lễ vật với giọng nói mang chút khẩu âm: " đạo thuật phương đông càng chú trọng về linh hồn, mà phi vật lý công kích. khối ngọc thạch này giống như Eris ma kính của phương tây, duy nhất khác biệt chính là, khi tất cả mọi người đối mặt nó đặc biệt là tại đây loại địa phương nơi nơi phản quang, người có nội tâm dục vọng mạnh mẽ nhất sẽ từ ngọc thạch nhìn thấy thứ hắn muốn."

Đột nhiên, cửa băng bị mở ra, Phoenix nhìn thấy cha nó mặc áo choàng đen, trong tay cầm gậy đầu rắn gia truyền nhà Malfoy.

Ông ấy đi ngang qua ngọc thạch, ngừng lại.

Người phương đông kia còn chưa dừng.

"Hơn nữa, ngọc thạch sẽ như chậu tưởng kí của phương tây chia sẻ kí ức của người này đối với thứ mà hắn khao khát nhất, đặc biệt có thể biến ra hình bóng mà người đó muốn gặp."

"Tuy rằng chỉ là ngắn ngủn một chớp mắt." Ông ta nói tiếp.

Toàn bộ lâu đài yên lặng ba giây, theo sau, lại có người kinh hô lên.

Bởi vì,khối ngọc đặt ở giữa đại sảnh đối diện ông Malfoy dần dần trở nên hỗn độn.

Sau đó, hỗn độn qua đi, xuất hiện một bóng dáng nữ nhân dần dần rõ ràng.

Cô ấy có một đầu tóc nâu hơi xoăn, đôi mắt màu xanh nhạt, coi như là đẹp nhưng lại không khuynh quốc khuynh thành.

Cô ấy mặc áo choàng truyền thống học viện Slytherin, đứng ở nơi đó, tươi cười ôn nhu mà nhìn ông Malfoy.

Rất nhanh chỉ vài giây tất cả mọi người sẽ không bao giờ quên sự kiện này.

Bà Krum nữ bộ trưởng làm vỡ li rượu trong tay hai mắt lập tức đỏ hoe. cục trưởng cục các thần sáng ông Diggory cùng phó cục trưởng ông Weasley đã nhanh chóng chạy vọt qua đám người mà đi đến, nhưng lại bị ông Malfoy dùng gậy đầu rắn trong tay ngăn cản. Chuyên gia thảo dược học trứ danh ông Longbottom hai đầu gối mềm nhũn, quỳ gối trên mặt đất, mà mọi người năm đó, trải qua thời kỳ,hắc ám đều tập thể trầm mặc.

Bọn họ giống như đều nghĩ tới cái gì bi thương lại thống khổ mà nhìn cô gái này.

Mang theo vô hạn tiếc hận cùng ai thán.

Không, đây không phải điều khiến Phoenix giật mình, để cho nó giật mình chính là cha nó —— vĩnh viễn trước mặt người khác cử chỉ khéo léo vậy mà chậm rãi quỳ xuống.

Nó chưa từng gặp qua biểu tình ôn nhu, săn sóc, thâm tình thậm chí tiếp cận với trầm mê như thế xuất hiện trên mặt cha nó.

Ông ấy quỳ gối trước hình bóng được ngọc thạch tạo ra, bàn tay mềm nhẹ mà vuốt ve ngọc thạch thô ráp màu xanh nhạt.

Mọi người,trong không gian yên tĩnh đều nghe được giọng nói khàn khàn, ôn nhu, hoài niệm, còn mang theo tuyệt vọng cùng bi thương.

Ông ấy nói: "Phoenix, là cậu sao?"

Sau khi Phoenix rời đi vô số ngày đêm, Draco sáng sớm trợn mắt đều nghĩ kia bất quá là một ác mộng, tỉnh mộng hắn vẫn có thể nhìn Phoenix như ngày xưa ngồi ở bàn dài bên trái vị trí thứ ba của nhà Slytherin.

Cô ấy có khả năng cùng Blaise đấu võ mồm, có khả năng phản kích Pansy trào phúng, cũng có khả năng lại vì anh trai Neville mà phiền não. Mặc kệ là như thế nào nào thần thái Phoenix, cô ấy đều sẽ tồn tại.

Chính là,trong vô số giấc mộng, đều sẽ bốc cháy lên ngọn lửa ma pháp dùng để hiến tế linh hồn đã cướp đi tình yêu của đời hắn.

Hắn có thể nhìn thấy cô ấy như thế nào mà đẩy ra chúa cứu thế đang bị chúa tể hắc ám cố sức giết chết, có thể thấy cô ấy như thế nào bất lực ở trong ngọn lửa mình chính mình bị thiêu đốt .

Như thế nào trước khi linh hồn bị đốt cháy mà thề với những người có mặt ở đó

Thề, đem linh hồn của cô ấy hiến dâng cho người cô ấy yêu.

Thề, lấy danh nghĩa Merlin mà đem lại danh tiếng cho dòng họ Malfoy đã bị chúa tể hắc ám ăn mòn đến dơ bẩn bất kham.

Draco nghĩ cả đời này đều chìm đắm trong cái bẫy cuối cùng mà Phoenix thiết lập cho mình, rốt cuộc không thể động tâm với bất cứ thứ gì không thể động tình với bất cứ ai.

Sự ra đi của cô ấy thành truyền kỳ trong giới phù thủy, chỉ là mọi người sẽ mãi mãi không thấy được sự đau khổ dày vò đối với một người đằng sau sự truyền kì đó.

Nữ sinh năm 6 ấy hiến tế sinh mệnh mình mang lại hòa bình cho thế giới,cha hắn Lucius Malfoy cũng bởi vì nhờ Phoenix hy sinh mà làm cho gia tộc Malfoy đạt được lợi ích và quyền lực lớn nhất.

Có phóng viên hy vọng hắn có thể nói về cuộc đời của Phoenix dưới thân phận người yêu người đã từng thân cận nhất.

Người kia bị Draco dùng thế lực của mình đả kích đến rốt cuộc không bao giờ có thể sử dụng bút để viết bất cứ thứ gì nữa.

Ở trong lòng Draco không ai có thể nghị luận Phoenix, cô ấy không

cần bị đánh giá, không cần bị phê phán, nếu mọi người cho rằng cô ấy là anh hùng, như vậy khiến cho cô ấy chỉ là anh hùng.

Cô ấy đã từng cười vui, đã từng rơi nước mắt, đã từng trả giá, đã từng giãy giụa còn có bọn họ đã từng ngọt ngào đều chỉ duy nhất thuộc về hắn Draco Malfoy là đủ rồi.

Hắn dùng 5 năm đem dấu vết sinh hoạt cá nhân của Phoenix từ giới pháp thuật lau đi.

Thẳng đến 5 năm sau, Lucius đưa ra đề nghị cùng Orleans gia tộc liên hôn.

Draco rất sớm liền biết ngày này sẽ đến, thậm chí khi còn ở cùng Phoenix bên nhau hắn đều ở tự hỏi,kết cục của tụi nó có thể là nam cưới nữ gả mỗi người một phương hay không .

Chính là, hắn chưa từng nghĩ tới, cục sẽ là âm dương hai ngả, mà hắn không thể không vì gia tộc kiếm người thừa kế mà cưới người khác.

Hắn thực bình tĩnh mà đáp ứng chuyện này, nhà gái là Isabella de Orleans, huyết thống thuần chủng, màu tóc thích hợp —— lúc này hắn lại nghĩ tới Phoenix bình luận một câu kinh hãi thế tục, hôn nhân gia tộc thuần huyết không phải giống như ngựa giống ghép đôi sao? Nói ra những lời này, thiếu nữ mới lớp 3, 13-14 tuổi, thời thanh xuân đẹp nhất cũng là đoạn thời gian hắn vui sướng nhất.

Sau đó nữa Isabella sinh hạ một cô con gái, nhìn bác sĩ tư nhân bà Anna bế đứa nhỏ ra, hắn cơ hồ cho rằng Phoenix lấy một loại phương thức khác tái sinh trên thế giới này.

Tóc nâu mắt xanh trong tình huống cha mẹ đều tóc bạch kim thì là quý hiếm cỡ nào!

Hắn cưng con gái như một công chúa, nếu có thể, hắn thậm chí có thể cho con bé một vương quốc.

Chính là, khi hắn thấy con bé cười, đáy lòng luôn có chút chờ mong, nếu đó là Phoenix —— là Phoenix khi còn nhỏ thì tốt rồi.

Hắn so với ai khác đều rõ ràng tình cảnh Phoenix ở trong gia tộc loại này tình cảnh này cho đến khi cô ấy ra đi cũng không được cải thiện, hắn như vì đền bù nỗi tiếc nuối của Phoenix nỗ lực mà dùng hết toàn lực, đem tất cả những gì hắn có được đều cho con gái.

Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ , tất cả mọi người nhìn chằm chằm khối thúy lục sắc bích thạch.

Phoenix cũng không ngoại lệ, nó gắt gao mà nhìn cô gái ban cho nó vinh quang cả đời, rồi lại ban cho nó vô vàn bi ai.

Nó thấy quá khứ của bọn họ từ hồi thiếu niên.

Nó nhìn cha mình ấu trĩ cùng cô gái ấy cãi nhau, bọn họ vừa đối chọi lại hấp dẫn lẫn nhau.

Nó thấy hình ảnh cô gái ấy như thế nào an ủi cha nó sau khi thua trận bóng, nhìn bọn họ như thế nào từ đối chọi gay gắt đến thưởng thức lẫn nhau.

Nó thấy được bọn họ lần đầu tiên hôn môi, thấy được bọn họ lần đầu tiên nhảy với nhau, thấy được cha hắn thề với cô gái ấy cả đời này không bao giờ sẽ ôm lấy người phụ nữ nào khác để khiêu vũ.

Nó nhìn thấy khi chiến tranh mới bắt đầu, nhìn bọn họ vi lập trường thượng đối lập mà đau khổ giãy giụa, nhìn bọn họ ban ngày tránh thoát ánh mắt mọi người, ở mật đạo nhỏ hẹp ngọt ngào hôn môi, nhìn đến hai tròng mắt cha nó bởi vì cô gái đó thay đổi dần vì Phoenix mà tỏa sáng.

Nó thấy được khoảnh khắc vui sướng nhất của cha nó, bọn họ đấu tranh, bọn họ cãi vã, bọn họ ngọt ngào, bọn họ...... Ở bên nhau.

Nó thấy hình ảnh đột ngột dừng lại giữa ngọn lửa bất tận, nhìn thấy sau chiến tranh mỗi người im lặng không nói, nhìn cô gái đó trong ngọn lửa lập lời thề, nhìn đến...... Hiện giờ khóe mắt tràn đầy nước mắt của cha nó.

Nó nhìn hình ảnh đã một lần nữa về với bình tĩnh,hình ảnh một bộ dáng thiếu nữ như cũ vẫn duy trì ở 17 tuổi xuất hiện ở trên mặt bằng bóng loáng.

Cô gái tên Phoenix đó tươi cười bình đạm lại đau thương, nó nghe được cô ấy nhẹ nhàng mà thở dài .

Cô ấy nói: "Draco, ngay cả ôm cậu mình đều không thể."

Đúng vậy, mỗi người ở đây đều là phù thủy pháp thuật cao cường đều biết, hiện giờ duy trì Phoenix hiện ra ở ngọc thạch bất quá là chấp niệm, là một mạt ý thức mờ ảo. Loại đồ vật này quá hư vô, hư vô đến giây tiếp theo liền sẽ biến mất ở ngọc thạch.

Nó nghe được âm thanh của cha nó nghẹn ngào mà tuyệt vọng nhưng lại chứa sự thâm tình mà cả cuộc đời này của nó chưa bao giờ nghe thấy.

Khuôn mặt cha nó dán ở trên ngọc thạch lạnh băng.

"Phoenix, em vĩnh viễn ở lòng anh."

Chúng ta hai mà là một cần gì phải ôm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip