Nhập Tiệc

Khi Potter bước tới, An có nghe tiếng xì xầm nổi lên khắp bốn phía.
- Có phải cô giáo mới gọi Potter không ?
- Có phải cô giáo mới gọi Harry Potter không ?

Cả sảnh đường đều hướng về phía Potter, điều mà An chờ đợi là xem hướng phát triển của thằng nhóc thế nào.

- Chà ! Khó đây ! Rất khó. Can đảm có thừa... Trí tuệ cũng không kém... Lại có năng khiếu, ái chà, có tài đấy quỷ thần ơi, và khát vọng khẳng định chính mình nữa chứ ! Hay thật ! Thế mi muốn ta phân mi vô loại nào hả ?

Harry nắm chặt ghế mà nghĩ:
- Đừng vô Slytherin. Đừng vô Slytherin !

- Không chịu Slytherin hả ?
Giọng nói bên tai lại vang lên nho nhỏ.
- Mi có chắc không đó ? Vô đó mi có thể trở thành vĩ đại, mi biết đấy, trong đầu mi có tất cả rồi và Slytherin sẽ giúp mi trỏ thành vĩ đại, chắc chắn như vậy... Không hả ? Được thôi, nếu mi đã dứt khoát thì tốt hơn là về... Gryffindor.

Tất nhiên là những lời thì thầm với Mũ Phân Loại của Potter khá nhỏ, nhưng Mũ Phân Loại lại có chất giọng lớn, hiển nhiên tất cả đều nghe không thừa chỗ nào. Nhà Slytherin nghiến răng ken két, và An cũng không hài lòng về sự thiên vị đó... bởi vì An muốn Hogwarts chỉ có công bằng.

Potter bỏ nón ra mà đi xuống, An còn quan sát được Potter đang run. Huynh trưởng Percy Weasley đứng dậy bắt tay Potter nồng nhiệt, trong khi hai anh em sinh đôi nhà Weasley gào lên:
- Tụi mình có Harry Potter rồi ! Tụi mình có Harry Potter rồi !

Từ chỗ ngồi này, bây giờ Harry có thể nhìn thấy rõ cái bàn cao. Nó thấy lão Hagrid ở cuối bàn, đang nhìn nó và giơ một ngón tay cái lên ra dấu khen ngợi. Nó nhe răng cười lại với Hagrid. Và kia, ở khúc bàn giữa, trên một cái ghế to bằng vàng, là cụ Albus Dumbledore. Mái tóc bạc của cụ Dumbledore là thứ duy nhất trong sảnh đường này tỏa sáng ngang ngửa mấy con ma. Và một cô gái tóc đen quàng khăn kẻ sọc đang chống cằm nhìn nó, dù cô ấy đang đeo kính râm nhưng cũng không khó để Potter nhận ra cổ đang nhìn chằm chằm mình. Potter cũng nhận ra giáo sư Quirrell, người đã trò chuyện với nó ở quán rượu Leaky Cauldron. Trông ông khá kỳ dị với cái khăn vành lớn màu tím đội trên đầu.

- Dean Thomas !
Là một thằng bé da đen cao hơn cả Ron, được vô Gryffindor đến ngồi bên cạnh Harry.
- Lisa Tupin.
Cô bé này về nhà Ravenclaw.

Và cuối cùng tới lượt Ron. Nó xanh lét như tàu lá chuối. Harry đặt hai ngón tay chéo nhau phía dưới bàn để cầu nguyện, và vài giây sau, cái nón tuyên bố:
- Gryffindor !

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:
- Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần ! Mít ước ! Vặt vãnh ! Véo ! Cám ơn !

Cụ ngồi xuống, mọi người vỗ tay hoan hô. An vẫn cười, nhã nhặn nhìn cụ Ong Mật.

- Tôi biết ý của Hiệu Trưởng là muốn Potter chọn con đường cho chính mình và tự vượt qua, nhưng... lời phát biểu của cụ khiến tôi như muốn nổi điên đấy.

Và An cũng chẳng truy cứu nữa, dù đang đeo kính đen nhưng cụ Dumbledore biết con mắt An đang trừng mình vì cái kính kia, hình như mới phát sáng một chút rồi dập tắt :)

Những chiếc dĩa trống cũng từ đâu ra biến ra thức ăn, mọi người cũng vừa nói chuyện vừa lắp đầy bao tử của mình. Những con ma cũng làm quen với lính mới, An mém sặc nước khi thấy Nicolas vặn cổ mình ra.
Sau khi mọi người đã ăn uống no nê, thức ăn thừa trên dĩa cũng tự động biến mất dần, để lại những cái dĩa sạch boong như trước. Lát sau, món tráng miệng hiện ra. Hàng tảng kem đủ các vị mà người ta có thể nghĩ ra, bánh mật, bánh sôcôla nhồi kem, mứt, đậu, dâu, thạch, ché nếp... đủ thứ.

Lão Hagrid đang say sưa nốc rượu. Giáo sư McGonagall trò chuyện với cụ Dumbledore và An. Giáo sư Quirrell đang nói chuyện với giáo sư Snape.

Cuối cùng bữa ăn tráng miệng cũng xong. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả sảnh đường im lặng.
- E hèm ! Chỉ vòi lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Tôi có vài lưu ý đầu niên khoá gởi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nen biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là rừng cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy.
Nói tới đó, đôi mắt cụ Dumbledore hấp háy nhìn anh em sinh đôi nhà Weasley, rồi cụ tiếp tục:
- Tôi cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, tôi phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó.

An chỉ biết thở dài cho trường hợp này.
- "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, người càng già càng khó hiểu. Đúng là gừng càng già càng cay, dù gì cũng đã 150 tuổi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip