Chương 2
Hai chị em cô nắm tay rồi tiến vào khuôn viên của trường. Trong sự háo hức phấn khởi như những học sinh mới nhập học năm nhất, hai người sánh vai cùng nhau đi trên hành lang để tham quan trường Ma pháp Nghệ thuật Hoshinomori - nơi mà mình sẽ học vào những năm tới, thì một giọng nói dễ chịu chợt phát ra từ những chiếc loa treo cao trên tường :
_ Tài năng ma pháp của các em đã được công nhận để nhập học tại trường Ma pháp Nghệ thuật Hoshinomori này. Da Vinci, Mozart, Murasaki Shikubi, Michelangelo, Shakespeare, Bach, Picasso, Gaudi. Họ là những nghệ nhân ma pháp nghệ thuật vô cùng xuất chúng, các em hãy cố gắng học tập mỗi ngày để đuổi kịp những tiền nhân ấy nhé.
Bước đi trên hành lang đầy những học sinh đang biểu diễn môn nghệ thuật sở trường của mình, vô số những hào quang phát ra khiến cho hành lang trường trở nên lung linh lấp lánh, làm cho người ta cảm thấy bị mê hoặc như đang lạc vào xứ sở thần tiên. Hai chị em cô dắt tay nhau cùng thích thú đảo mắt nhìn khắp nơi tham quan kiến trúc của trường, tò mò xem xét các vật trang trí đồ sộ nhưng vẫn không mất thẩm mỹ được đặt trên khắp các hành lang trong trường.
Đang đi, hai người bỗng nhiên nghe những tiếng xì xào bàn tán, nhìn thấy những cái chỉ chỏ như có như không từ những học sinh đang đứng xung quanh hành lang về vẻ bề ngoài khác nhau của hai chị em cô. Họ rất thắc mắc vì sao hai người nhìn giống nhau nhưng lại có màu tóc và màu mắt khác nhau. Cảm thấy không vui khi là tâm điểm của sự bàn tán từ những học sinh mới này, cô kéo kéo tay rồi ghé tai chị mình thì thầm :
_ Kohana, chị em mình có thể đi tham quan khu khác được không chị? Em cảm thấy không thích khi họ bàn tán về vẻ bề ngoài của hai chị em mình, em có cảm giác như mình là sinh vật lạ đang chờ để được tìm tòi nghiên cứu dưới ánh mắt của những nhà sinh vật ấy.
_ Konami à, em thật là có nói quá không? Họ chỉ là cảm thấy kinh ngạc với vẻ ngoài khác nhau của hai chị em sinh đôi thôi mà. Mà có khi họ đang bị vẻ đẹp của em làm cho choáng váng ấy, nhìn xem, mái tóc và đôi mắt màu xanh trời này của em thật khiến người khác cảm thấy thật thư thái khi nhìn vào, có cảm giác như đang lạc vào một bãi biển mùa hè ấy - Kohana vừa vuốt mái tóc cô em gái nhỏ của mình vừa trêu em ấy.
_ Cho dù chị nói như vậy để chọc em vui thì em cũng thấy khó chịu lắm chị ơi! Chị cũng biết từ nhỏ em đã không thích người khác ngoài người thân trong gia đình mình nhìn chằm chằm em mà - Cô phụng phịu phồng má lắc lắc tay chị mình.
Biết em mình mỗi lần không vui thường hay làm bộ mặt như vậy, mặc dù cảm thấy rất đáng yêu, giống như con hamster đang cố gắng nhét hết thức ăn vào miệng và làm cho hai má nó phồng lên thật khiến người khác muốn sờ sờ cái má phúng phính đầy thức ăn ấy mà. Nhưng không nỡ để em mình cảm thấy khó chịu, Kohana lấy tay chọt chọt vào cái má đang phồng của Konami, dịu dàng nói :
_ Uhm được rồi, nếu em cảm thấy không khỏe, chị em mình vẫn có thể đi khu khác ít người hơn để tham quan cũng được, không nhất thiết phải đi những nơi đông người như vậy.
_ Vâng, cảm ơn chị. Em thương chị nhất, moah - Cô lập tức đổi thành một bộ dáng vui đáp lời chị mình kèm theo đó là một nụ hôn vào má chị cô.
_ Con bé này, thật là... - Kohana cười dịu dàng, xoa xoa đầu em gái rồi chọn một hành lang khác ít người hơn mà rẽ vào.
Cô biết Kohana là một nữ chính rất dịu dàng nhưng không nhu nhược, lúc nào cũng nhìn mọi việc xung quanh với một ánh mắt rất là lạc quan, yêu đời. Luôn luôn kiên trì muốn thực hiện được ước mơ, đó là được nổi tiếng như mẹ của mình, được bước chân lên Chiếc thang Nghệ nhân. Tuy vậy lâu lâu cũng có những lúc ngốc ngốc khá đáng yêu. Thông qua những tập phim của bộ anime Magic Kyun! Renaissance, cô thấy được Kohana lúc nào cũng đối xử tốt, thân thiện, vui vẻ với mọi người. Cô nàng luôn dùng sự dịu dàng của mình mà động viên, an ủi giúp những người đó tìm lại giấc mơ, tìm lại con người thật của họ.
Cô nghĩ rằng sự dịu dàng đó chỉ là một trong những tính cách mà tác giả đã tạo ra cho nhân vật nữ chính Kohana để giúp cô nàng trở nên tốt đẹp hơn, được yêu thích hơn trong mắt những người xem. Dùng tính cách dịu dàng ấy mà chinh phục từng người trong bộ anime ấy khiến họ yêu thích nữ chính, đáp ứng được những yêu cầu mà một nữ chính nên có trong anime Harem nam.
Vốn dĩ cô cũng nghĩ rằng, đó chỉ là một bộ anime, và nữ chính Kohana chỉ là một trong những nhân vật mà tác giả đã tạo ra để tác giả thực hiện cốt truyện của mình trong anime thôi. Nếu thật sự mà có cái mà mọi người vẫn hay gọi là thế giới thật của các nhân vật trong phim, thì tính cách thật nữ chính Kohana ra sao thì làm gì có ai mà biết được. Nhưng mà sau khi xuyên qua bộ anime này, chung sống với Kohana và gia đình cô ấy, được tận mắt chứng kiến thì cô mới biết rằng, nữ chính Kohana thật sự vô cùng dịu dàng, mà thậm chí có khi là hơn những gì mà tác giả đã cố gắng lột tả dành cho Kohana qua anime.
Xuyên qua anime, chung sống với Kohana với vai trò là em gái sinh đôi của cô ấy, Kohana luôn đối xử tốt với cô và nhường nhịn cô về mọi mặt. Từ khi còn rất nhỏ, mỗi khi bố mẹ có đồ chơi, hoặc thứ gì mới, thì Kohana luôn luôn để cô người chọn trước. Khi cô gặp khó khăn gì mình không tự giải quyết được thì Kohana luôn giúp đỡ cô. Hoặc có những lần cô ham chơi lôi kéo Kohana cùng tham gia khiến cả hai về trễ, thì cô ấy luôn che chắn cho cô và là người đứng ra nhận tội với bố mẹ. Có khi cô ấy được mọi người cho quà như một lời khen thưởng thì Kohana luôn chia sẻ với cô. Cô ấy lúc nào bảo bọc cô trong mọi tình huống, không bao giờ để cô bị tổn thương hay bị oan ức gì, đến nỗi mà bố mẹ hay chọc Kohana như một người mẹ thứ hai của cô.
Càng chung sống càng phát hiện ra nhiều mặt tốt của nữ chính Kohana, cô càng yêu thích nhân vật Kohana hơn, huống chi bây giờ không còn là một bộ anime nữa, mà đó là cuộc sống thật, cuộc sống thứ hai của cô ở thế giới này, mà hiện giờ cô là em gái sinh đôi nghịch ngợm của Kohana, và Kohana là người chị gái sinh đôi dịu dàng của cô.
Chính vì thế, cô tự nhủ với bản thân mình và làm một quyết tâm. Cô sẽ không dính dáng vào cốt truyện, những chuyện gì sẽ xảy ra thì cứ để nó xảy ra. Với thân phận hiện giờ của cô cũng đủ phiền rồi, nếu cô còn can thiệp vào những chuyện sẽ xảy ra xung quanh Kohana thì có khả năng chính cô sẽ là người phá vỡ cốt truyện của anime mất, mà cô thì rất không muốn điều đó sẽ xảy ra. Cho nên, tốt nhất cô chỉ nên là người xem, nếu thật sự có những chuyện cần thiết có cô tham gia thì cô sẽ làm, còn không thì cô sẽ hạn chế tiếp xúc đến mức thấp nhất gần như không với những người đó để tránh sự có mặt của cô sẽ làm hỏng cốt truyện vốn có của anime.
Những năm chung sống với Kohana khiến cô nhận ra cô ấy là một người chị tốt, một nhân vật nữ chính thật sự tốt, Kohana là người xứng đáng có được mọi thứ tốt nhất trong thế giới này, xứng đáng để những người đó dành tình cảm của họ cho cô ấy. Cho nên tránh xa những người đó ra, đó là vì tốt cho nữ chính Kohana và cũng là tốt cho số phận của cô. Dù sao, cô cũng chỉ là một nhân vật không nên xuất hiện trong bộ anime này.
Đang mơ màng suy nghĩ thì cô chợt thấy có một bàn tay quơ qua quơ lại trước mặt mình cùng tiếng ai đó văng vẳng gọi tên mình, định thần quay đầu lại nhìn thì thấy khuôn mặt lo lắng của Kohana.
_ Em không sao chứ? Đi lòng vòng nãy giờ cộng thêm em vác cái balo to đùng phía sau chắc cũng khiến em đủ mệt rồi, hay tụi mình kiếm chỗ nào ngồi xuống nghỉ chút nhé! - Kohana lo lắng đỡ vai em gái mà nói.
_ Không phải em mệt chị à, chỉ là nãy giờ nhìn nhiều hào quang phát ra khi học sinh xung quanh hành lang trình diễn môn nghệ thuật của họ khiến em có một quyết tâm. Em cũng muốn được như họ, được như mẹ, làm một nghệ nhân thật tài năng, được mọi người công nhận!
_ Uhm đúng vậy! Nghệ nhân! Hai chị em mình sẽ phấn đấu, phấn đấu thật nhiều nha! - Kohana nói với một tinh thần đầy nhiệt huyết.
_ Vâng chị!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip