Chương 62: Thiên Trúc hành động.
Tôi ngồi nhìn thế giới trong quán Cafe nhỏ. Ngày hôm nay thật đẹp: không một tí mây. Ngắm bầu trời buổi sáng và uống một vài cốc sinh tố thì còn gì tuyệt vời hơn nữa.
" Nè Emma! Đây có phải thời điểm để ngồi đó uống nước không vậy?!"
Chifuyu mất kiên nhẫn đập bàn khiến nước đang chảy xuống cổ họng Takemichi bị giật mình chạy ngược lại ra ngoài.
" Cậu từ từ xem nào... Ngồi chờ thêm tẹo nữa."
Khoảng năm phút sau, có tiếng hò hét và những cuộc rượt đuổi gay cấn hơn cả Tom and Jerry diễn ra gần khi vực đó.
" Hả?" Takemichi vội đứng dậy và nhìn những kẻ đang chạy tới
" Đứng ngơ ở đấy làm gì? Người của Nhất phiên đội cậu đang bị đuổi đó. Thiên Trúc là nhắm vào Touman. Bất kì kẻ nào liên quan tới Touman sẽ bị tận diệt."
Tôi giơ ngón cái. Sau đó nhìn Chifuyu và Takemichi lo lắng chạy vào đám đông đó. Cuối cùng cũng đuổi được người đi rồi. Suốt ngày lẽo đẽo theo sau như vịt con ấy, mất tự do của Emma.
" Xem nào... Giờ mình đi đâu nhỉ?"
Tôi rời khỏi quán và bỏ sau lưng vụ ẩu đả tàn khốc. Tôi đã gọi cho Smiley và Angry đến rồi, để đảm bảo an toàn cho mạng sống của Takemichi đó.
" Oi, Emma...!"
Tiếng gọi thì thào khiến tôi thấy lạnh sống lưng. Quay lại mới biết đó là Hakkai.
" Đàn ông con trai ăn to nói lớn lên!"
" Đây đâu phải lúc nói chuyện đó. Mitsuya bị đánh hả? Ở chỗ nào?" Hakkai lo lắng đến mức quên cả việc gặp tôi là cậu ta sẽ lắp bắp
" Đi! Shinjuku. Nhanh nào."
Tôi trèo lên xe cậu ta. Mitsuyaaaaa! Biệt đội những đứa cuồng anh đến cứu anh đây.
Hakkai phóng xe với tốc độ không tưởng để đến Shinjuku. Mắt cậu ta tinh lắm, tôi chưa nói là Mitsuya bị đánh ở đâu mà cậu ta đã tìm ra rồi. Mà cái phiền hơi là cậu ta lao thẳng vào đám đông đang bao vây Mitsuya chứ. Ai dạy cậu cái hành động bạo lực này vậy!
" Hakkai... Emma?"
Tôi đạp lên mấy thằng bị Hakkai tông để đáp đất an toàn.
" Sao hai đứa ở đây?"
" Sao Thiên Trúc lại ở đây vậy? Sao lại bước chân vào địa bàn của Touman thế? Chúng mày không có não à?"
Tôi nói. Chúng nó làm như vậy là đang xúc phạm đến Touman, đến Tổng trưởng là Mikey rồi. Không thể tha thứ!
" Đấm nhau sao? Lâu lắm rồi tao chưa làm đấy." Hakkai bẻ ngón tay. Nói điêu chưa kìa, mới hôm nọ chị Yuzuha khoe là cậu ta rủ chị ấy đi đấm nhau xong.
" Bọn chúng không dễ nuốt đâu." Mitsuya có ý định ngăn việc tôi và Hakkai sẽ chiến đấu
Đương nhiên là cả tôi và Hakkai đều đưa lời nói của Mitsuya ra khỏi tai. Đánh thì cứ đánh thôi, sống chết tính sau. Đó mới là tinh thần của một bất lương!
" Càng ngày càng vui rồi nha!"
Một Tứ Thiên Vương Mochidzuki Kanji là đủ rồi. Sao lại có cả hai anh em nhà Haitani vậy?
" Mochi! Đánh đấm một mình mà không rủ à?"
" Bím tóc kìa!" Tôi chỉ vào Ran
Đúng là đi đánh nhau với Emma thì sẽ chẳng bao giờ có thể tập trung vào một vấn đề gì cả. Emma quá vô tư rồi.
" Nữ anh hùng kìa!" Ran cũng đáp trả lại tôi.
" Ủa? Quen nhau hả?" Tôi nhìn hắn, rõ ràng không quen, chưa gặp bao giờ luôn đó.
" Huyết chiến Hallowen, hôm đó bọn tao cũng tới xem."
Rindou thay lời anh mình. Tôi nhớ lại. Hình như có, vụ ngày hôm đó tôi hăng thật, không để ý đến xung quanh luôn.
" Mitsuya! Hakkai. Mình đi về thôi."
Giờ mà đánh thì khó thắng lắm. Đi về để bảo toàn mạng sống như hơn.
" Ai cho đi!"
Tên Mochi gì đó đột nhiên chặng đường tôi. Thế hệ S62 khó chơi lắm. Đấy là người khác nghĩ thế. Còn với đứa sống 24/24 cùng với một con quái vật thật sự thì tôi đã thẳng thừng bay lên, đúng rồi, là bay đó mấy đứa, và đá cho hắn một cước vào mặt.
" Má mày cút ngay cho bà!"
Sau khi xác nhận tiếp đất an toàn. Tôi mới kéo Hakkai và Mitsuya đi khỏi đó.
" Để chúng nó đi. Chặn là bay hàm chứ đùa gì." Ran thở dài. Sao Touman lại có đứa con gái thùy mị và mỏng manh vậy không biết.
" Cảm ơn nha!"
Tôi xoa xoa cái chân sau khi về đến nhà. Làm người thì sao mà bay được, tôi đã dùng lực lắm mới được quả đá đẹp như thế đấy. Nhiều lúc ghen tị với Mikey ghê luôn, sao anh ấy bay lên nhẹ nhàng vậy không biết.
" Huhu, buốt quá!"
" Chườm đá đi! Chân đã từng bị gãy một lần rồi mà cứ thích hoạt động mạnh. Sưng lên chẳng buốt."
Mikey vất cho tôi túi đá chườm và không ngừng cằn nhắn. Hôm nay anh đã ở đâu khi người của Touman bị Thiên Trúc đánh? Anh đi ăn Taiyaki đó.
" Đã bảo có chuyện gì gọi ngay cho anh mà."
" Lớn rồi. Việc gì mình tự giải quyết được thì mình sẽ không nhờ ai cả."
" Con dở này! Thế mày có gia đình để làm gì? Để dùng vào những lúc như thế đấy."
Tôi không cãi Mikey nữa. Mikey giờ đủ lông đủ cánh để cãi ngược lại tôi rồi. Tự nhiên cảm thấy có chút tủi thân của những bà mẹ. Tôi đã chăm sóc anh như con của mình suốt gần chục năm. Bây giờ linh hồn tôi cũng đang lão hoá thành bà cô ba chục tuổi rồi. Không thể cãi lại anh nữa.
" Tối nay mày ở nhà. Buổi tập hợp của Touman đừng có đến."
" À em nói này... Mucho, cái tên Đội trưởng Ngũ phiên đội đấy. Từng thuộc thế hệ S62 đúng không? Thiên Trúc là tập hợp những kẻ thuộc thế hệ đấy. Nên hắn sẽ phản bội chúng ta sớm thôi."
Mikey nghe nhưng không nói gì. Rồi Kenchin đến đón và hai người dứt áo ra đi không một lời từ biệt đến tôi. Tôi cũng muốn đi mà. Nhưng đến lại gặp Takemichi, nhìn đã không ưa nổi rồi nên đành cắn áo ở nhà.
" Emma... Sắp tới cậu vẫn nên ở yên trong nhà thì hơn. Kisaki đã lên kế hoạch nhắm tới cậu rồi. Tôi đã phản đối nhưng Izana không nghe."
Tôi nghe điện thoại của Kakuchou khi đang ở nhà lăn lội vì không có gì làm.
" Ra đường là tôi sẽ chết à?"
" Rất có thể. Hắn sẽ giết cậu để hủy hoại Mikey. Trận chiến giữa Thiên Trúc và Touman mà vắng mặt Mikey thì cậu biết rồi đấy."
Tôi nhìn lên tờ lịch. Còn tới hơn một tuần nữa mới là ngày " dỗ" của Emma mà. Từng đấy thời gian đủ để xách ba lô và bay khỏi nước Nhật đấy nhỉ?
" Sao cậu nói như thể tôi nhất định sẽ chết vậy? Thời gian tới đừng liên lạc nữa. Izana biết thì cậu sẽ gặp rắc rối phải không?"
" Nhưng cậu sẽ ổn chứ?"
" Tôi nghe cậu. Sẽ không ra ngoài trong thời gian tới. Cậu cũng đừng tìm cách ngăn Izana lại làm gì. Là anh ấy muốn giết tôi mà, đừng để ảnh hưởng tới cậu."
" Cẩn thận. Cậu không được chết."
Tôi thở dài. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn thì còn có Takemichi mà.
" À này... Sau khi kết thúc trận chiến, thì chúng ta đi biển nhé?"
" Hả?.."
" Thì đi biển đó. Cả cậu, tôi, Izana, Mikey và mọi người ở Touman."
" Đây là lúc nói chuyện đó sao?"
" Đồng ý đi!"
" Được rồi. Kết thúc tất cả chúng ta sẽ đi biển."
" Hehe"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip