1.Học Trưởng Giúp Đỡ (10)


Hình như ông trời cũng muốn đối nghịch với cô, từ khi định ra quy tắc này, vậy mà cô làm sai năm bài liên tiếp, bị Lăng Thiệu hôn năm lần.
Lăng Thiệu cười, có chút đắc ý để lộ đáp án bài thứ sáu, sau đó cười mà không nói. Cô lại làm sai, quả thực Hứa An An muốn khen mình ngu ngốc. Cô chu môi, lại để sát vào má Lăng Thiệu. Mà Lăng Thiệu mỉm cười đợi cô.
Đợi hai người chỉ cách nhau nửa thước, bỗng nhiên Lăng Thiệu giữ lấy cái gáy của Hứa An An, môi mỏng chuẩn xác hôn lên môi Hứa An An. Khẽ liếm láp, nước bọt hai người dung hợp, một lát sau Hứa An An bị hôn đến thở hồng hộc đầu óc trống rỗng.
- An An...
Lúc Lăng Thiệu hôn cô dành chút thời gian nói chuyện, Hứa An An gần như ngã vào trong lòng anh:
- Chúng ta chơi một trò chơi đặc biệt đi, đóng vai nhân vật nhé?
- Đóng vai... Cái... A... Ừm ~~~~
Hứa An An nói đến đây, không kìm lòng nổi rên rỉ ra tiếng.
Chẳng biết tay Lăng Thiệu trượt vào trong váy cô từ lúc nào, ngăn cách quần lót nhẹ nhàng chạm vào hạt đậu nhỏ, hoặc là đầu ngón tay dạo chơi ở khe thịt mềm mại, làm thân thể cô run rẩy, mật dịch cũng chảy ra.
Lăng Thiệu cười:

- Đóng vai... Thầy giáo và học sinh. An An của anh đúng là mẫn cảm.
Bàn tay ma lực của Lăng Thiệu khẽ ấn vào hạt đậu nhỏ một cái, lại làm Hứa An An rên rỉ.
Hứa An An hoàn toàn xụi lơ, chỉ cảm thấy mình giống như đang chìm nổi trong biển rộng.
Học trưởng muốn, sao cô không muốn chứ?
- Ừm ~~~~ a... Học trưởng... Ừm ~~~~~ Anh...
Hứa An An đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên Lăng Thiệu cúi đầu, không biết anh cởi nội y từ lúc nào, ngăn cách bởi tầng váy mỏng anh khẽ liếm lên, hai hạt anh đào lập tức cứng rắn, anh liếm cắn làm ẩm ướt quần áo, khiến Hứa An An rên rỉ ra tiếng.
Trong lúc bận rộn ngẩng đầu lên, ánh mắt Lăng Thiệu đã thâm trầm hơn:
- An An, nếu bây giờ em thích làm ở đây, phải gọi anh là thầy

Hai mắt Hứa An An mơ màng trong chớp mắt, đỏ mặt giống như con mèo nhỏ mở miệng nói:
- Thầy... Thầy giáo... Ừm ~~~~
- An An ngoan.
Trong mắt Lăng Thiệu lấp lánh ánh sáng:
- Học sinh ngoan như vậy, thầy phải thưởng một chút mới được.
Lăng Thiệu vừa mới nói xong, bỗng nhiên động tác tay nhanh hơn, đầu lưỡi linh hoạt cũng trêu đùa ngực của cô, trêu chọc trái tim cô sớm không còn bình tĩnh.
Hứa An An cảm thấy ngực mình chậm rãi có một đám lửa, làm cho trái tim cô cũng vì Lăng Thiệu mà đập loạn lên, cùng bốc cháy.
Lúc này Hứa An An như rơi xuống biển, cô nắm lấy ống tay áo Lăng Thiệu như nắm lấy một gốc bè gỗ, ngón chân đều đã cuộn lại.
Lăng Thiệu khẽ nở nụ cười vì phản ứng mẫn cảm của cô, sau đó đầu anh chậm rãi nhích lại gần, vừa nhẹ nhàng liếm vành tai mẫn cảm của Hứa An An, vừa thổi hơi vào bên trong:
- An An nói cho thầy biết, trước kia có người khác dạy em chuyện này không?
- Không... Không có...
Hứa An An bị kích thích, gần như nặn ra từng chữ trong hàm răng, sau đó cắn chặt khớp hàm. Lúc này Lăng Thiệu thật sự giống như không còn là học trưởng dịu dàng tri kỷ nữa, mà là một thầy giáo xấu xa và kiên nhẫn, đang tỉ mỉ dạy một cô gái thuần khiết, dẫn dắt cô mở cửa một thế giới mới, đi vào một thế giới lớn hơn.
- An An còn lần đầu tiên à.
"Thầy Lăng" sớm đã biết kết quả này còn vô cùng hài lòng nữa, anh bắt đầu nhẹ nhàng khiêu khích hôn từ cổ Hứa An An, dùng đầu lưỡi liếm:

- Đừng sợ, thầy sẽ làm em vô cùng thoải mái...
- Ừm ~~~~ ừm...
Miệng nhỏ của Hứa An An khẽ nhếch, cuối cùng không nhịn được rên rỉ.
- An An không nhịn được rồi sao?
Lăng Thiệu tiếp tục khiêu khích cô, động tác rõ ràng này làm cô động tình, nhưng hết lần này đến lần khác lại cho cô thân phận tất phải kìm nén, hai bên kích thích, đột nhiên làm cô có một loại cảm giác gian nan thẹn thùng và kích thích muốn phóng túng.
- Học trưởng... An An... An An thật khó chịu... Ừm...
Hứa An An cúi đầu cầu xin. Mắt thật to đã hiện lên hơi nước.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip