Đoản_ngược_(4)

Cô, một nữ hầu 

Anh, nhị thiếu gia nhà họ Tô

Hắn, đại thiếu gia nhà họ Tô

~~~

Cô yêu anh, anh không yêu cô

Hắn yêu cô, cô không yêu hắn

~~~

Đêm đó, cô trốn khỏi Tô gia 

Cô biết, anh không yêu cô, trước đây là do cô tự huyễn hoặc bản thân mình, là cô tự mình đa tình 

Cô không phải ngu mà không biết tâm ý mà đại thiếu gia dành cho cô, chỉ là, cô nhìn hắn không vừa mắt. Ngày đầu tiên gặp nhau, hắn đã tặng cho cô một vẻ gì đó gọi là thương hại, có trời mới biết, cô ghét nhất chính là sự thương hại.

---

Cô đi, là muốn tốt cho anh.

Cô yêu anh rất nhiều, nhưng tiếc thay anh lại không yêu cô

Cô mang trong mình bảo bối của anh, sợ rằng, anh sau này sẽ không chấp nhận bảo bối 

~~~ 

Sau buổi yến tiệc....

Anh bước về phòng, chạy khắp nơi tìm cô nhưng không thấy, anh có chút hụt hẫng, tự nhủ rằng lòng mình không yêu cô...

Đêm đó anh trằn trọc không ngủ, anh nhớ mùi hương của cô, nhớ ánh mắt của cô khi nhìn anh thật trìu mến, nhớ cái ôm ấm áp khi cô rúc đầu vào lòng anh ngủ, nhớ sự tận tụy chăm sóc khi anh phiền muộn, nhớ từng đường cong trên cơ thể cô, nhớ tiếng rên kiều mỵ của cô khi cùng anh ân ái, nhớ nét gợi cảm của cô khi nằm dưới thân anh, rồi khi không thấy cô, anh lao đi tìm, anh ép buộc bản thân mình không được yêu cô, vì, người anh trai anh yêu quý đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh có bị mù mới không thấy được, những lần anh hành hạ cô, hắn đều ở bên cạnh an ủi cô, làm sao mà anh không biết cơ chứ, anh ép bản thân mình tìm một cô gái thật đẹp, thật xinh xắn, thật lộng lẫy làm vị hôn thê của anh, như 1 biện pháp để quên cô đi, nhưng từ khi nào, lòng anh lại hướng về cô mất rồi...

Đêm đó, anh mất ngủ 

--- 

Sáng hôm ấy, anh điên cuồng lật tung Tô gia lên tìm cô, mặc dù tự nhủ rằng bản thân mình không hề yêu cô, nhưng con tim anh như xé nát khi hắn thông báo : cô đi rồi! 

Cô đi rồi...

Cô đi rồi !!!

CÔ ĐI RỒI !!!!!

Đầu anh như muốn nổ tung, cô là to gan, dám bỏ đi, không 1 lời từ biệt, không có sự cho phép của anh, cô lại ngang nhiên bỏ đi, hỏi thử làm sao anh không tức giận được. Anh phái người đi tìm cô, bằng mọi giá phải tìm được cô, đem cô về, nhốt bên cạnh anh, có như thế, anh mới an lòng. Anh lê thê bước trên đôi chân nặng trĩu, cô đang ở đâu, anh nhớ cô, muốn nhìn thấy cô. 

~~~
Vị hôn thê của anh, tiểu thư thiên kim nhà họ Vương, dùng nụ cười tươi tắn nhất đến bên anh, áp sát thân thể vào người anh, dùng những lời ngọt ngào, nũng nịu nhất nói với anh. Ánh mắt anh sắc bén, khuôn mặt vô cảm nhìn ả, cô không bao giờ nói những lời như vậy với anh, cô cũng không bao giờ dùng ngữ khí đó nói với anh, mỗi lời cô nói ra đều rất nhẹ nhàng, nhu thuận, êm tai, càng nghĩ, anh càng trầm luân trong nỗi nhớ cô. 

---

Bọn người làm sau góc rẽ đang thì thầm

Họ thì thầm một điều gì đó

Anh chợt vô tình nghe thấy

Nghe xong, anh bồi hồi, hai mắt ánh lên tia vui mừng khó tả, anh lao ra khỏi nhà, trực tiếp lấy xe đi tìm cô, anh nhất định phải tìm được cô !!!

---

Vị thiên kim tiểu thư nhà họ Vương chết lặng, ả làm sao không nghe thấy bọn người làm xì xào bàn tán điều gì, ả làm sao không thấy được vẻ phấn khích, nụ cười vui vẻ của anh khi lao ra khỏi nhà.

Ả hận, ả hận

Ả một lòng vì anh, anh lại chạy theo người khác

Ả hận cô cùng cực

Ả thề, tự tay ả sẽ là người kết thúc vòng luẩn quẩn này 

~~~

Anh lái xe với tâm trạng sung sướng đến khó tả

Anh không kiềm nén được 

Anh thật sự rất yêu cô

Anh yêu cô hơn cả bản thân mình 

Anh yêu cô đến điên dại 

Cô đang mang thai con của anh 

Anh làm sao không biết cô có cảm tình với anh 

Anh làm sao không biết được cô không phá bỏ đứa bé kia là vì cô yêu anh 

~~~ 
Hắn thua rồi 

Cuộc chơi này, hắn thật sự thua rồi 

Hắn chuốc vào trong người biết bao nhiêu là rượu

Cô đi rồi, đi được hơn nửa tháng rồi 

Nhưng hình bóng cô trong hắn không phai nhạt đi 

Hắn đúng là khờ dại 

Mắt hắn mờ đục một mảng 

Hắn ngày ngày nhìn cậu em trai yêu quý của mình tận lực đi tìm cô trong vô vọng 

Cô đi đâu, hắn cũng còn không biết chứ đừng nói người khác 
Cô là cố ý trốn tất cả mọi người 

Hắn mỉm cười tự giễu, rồi lại tiếp tục uống rượu

Uống, vì cuộc đời còn lại của hắn
- ( còn ) -

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip