8
YG: Cô nói sao ạ, mẹ của cháu đón cháu rồi
- Dạ vâng, chị ấy đến lúc các bé dậy được một lúc. Tôi thấy cháu Hayoon gọi là mẹ và cháu đồng ý cho cô ấy đón về ạ
YG: Sao cô không gọi hỏi ý kiến của tôi
- Tôi tưởng...
Anh tức giận bỏ đi, hôm nay anh đã đón con sớm hơn mọi ngày nhưng ả đã đi nhanh hơn một bước, đáng lẽ anh nên lường trước được việc này mà nhờ hai ông bà đón em về sớm hơn
📲 Chị ơi, cô ta đón mất con bé đi rồi
📲 Tao biết ngay mà con ranh con này
📲 Bây giờ em phải làm gì, giờ em không biết cô ta đưa con bé đi đâu
📲 Thôi được rồi, để tao cùng mày đi tìm, cứ bình tĩnh đi đã
Bây giờ anh không thể biết con đang ở đâu, tình hình ra sao cả. Anh chỉ mong ả không làm gì hại đến con anh, cả thể xác lẫn tinh thần. Nhưng có một điều anh không hiểu là vì sao em ghét ả đến thế mà vẫn theo ả về, chẳng lẽ tình cảm mẹ con vẫn là một thứ gì đó khó xóa nhòa trong tâm trí trẻ thơ
HY: Cô đến đây làm gì ạ, cô đến để làm phiền ba con nữa ạ
YJ: Hayoon à, sao con lại gọi mẹ là cô, mẹ là mẹ của con mà
HY: Con đã đồng ý theo cô về rồi, cô đừng làm phiền đến ba và con nữa, giờ cô đưa con về đi ạ
YJ: Con...
HY: Sao vậy ạ, nếu cô không đưa con về thì con sẽ hét toáng lên đấy ạ, rằng cô đang bắt cóc con
Vì đang chỗ đông người, nếu em hét lên rất dễ gây chú ý nên ả không thể làm càn, đành dụ ngọt vậy
YJ: Mẹ mua bánh cho con nhé
HY: Dạ con không ăn ạ, ba dặn con không được ăn đồ của người lạ đưa cho
YJ: Mẹ thì sao có thể là người lạ được chứ, đứng đợi mẹ nhé
Em đứng bên đường đợi ả, khoảng một lúc sau ả quay lại với một túi đầy ắp là bánh. Lấy một cái ra, ả cẩn thận xúc cho em một thìa
YJ: Con ăn đi
HY: Dạ con xin lỗi, ba dặn con nên con phải nghe ạ
YJ: Một miếng thôi mà, ba sẽ không biết đâu
HY: Con không ăn đâu ạ, cô đưa con về nhà với ba đi
YJ: Sao con lạnh nhạt với mẹ thế, mẹ ở với con hai năm trời chứ có bỏ con đâu
HY: Con...
YJ: Chính ba con là người đuổi mẹ đi chứ thực sự mẹ có muốn xa con đâu
HY: Cô...
YJ: Chẳng phải ngày hôm ấy con nhìn thấy cả ba con lẫn ông bà nội con đuổi mẹ đi sao, con cũng bị tách ra khỏi mẹ
Kí ức ba năm về trước ùa về trong tiềm thức của em, ngày hôm ấy mưa tầm tã, trời đổ cơn mưa lớn như em khóc. Hai tuổi, em phải xa mẹ, cả nhà đuổi mẹ của em đi, em gào khóc đòi theo mẹ nhưng ba đã bế lấy em, không cho em còn cơ hội gặp mẹ lần cuối
|
|
|
|
|
" Mẹ ơi...mẹ ở lại với con đi"
"Hayoon à, con ơi"
"Mẹ ơi, mẹ đừng bỏ Hayoon mà"
"Đừng khóc nữa, theo ba vào nhà nào, người phụ nữ ấy không xứng đáng làm mẹ của con đâu"
"Cô đi ra khỏi nhà của chúng tôi mau lên, tôi không có người con dâu như cô"
"Mẹ ơi, con xin mẹ, mẹ đừng đuổi con mà, con của con nó vẫn còn nhỏ"
"Đừng gọi tôi là mẹ, đi đi"
"Ba à..."
"Mời cô đi cho, đừng ở đây ăn vạ nhà chúng tôi"
"MẸ ƠI..."
|
|
|
|
|
YJ: Hayoon...
Trong suốt ba năm qua, cả nhà đã tẩy não em bằng cách nói những điều xấu về mẹ của em, thành công làm cho em ghét mẹ
HY: Cô ơi...
Ả khóc, một đứa trẻ thiếu thốn tình yêu của mẹ suốt ba năm qua lại dễ mủi lòng, vì trước mắt đang là mẹ của em. Bàn tay nhỏ bé khẽ lau những giọt nước mắt trên gương mặt ả, khuôn mặt lúc này lại trở nên dễ chịu ra
HY: Mẹ...
Một tiếng gọi "mẹ" cất lên, ả nhìn em trong hạnh phúc, đã lâu rồi ả chưa nghe lại chức danh thiêng liêng này
YJ: C-con gọi...
HY: Mẹ ơi...
YJ: Hayoon à...
Ả ôm chầm lấy em mà khóc lớn, em vẫn đứng im, bàn tay khẽ xoa vai ả, đứa trẻ này dễ tha thứ cho người mẹ này, đơn giản vì chúng còn nhỏ, chỉ là một tờ giấy trắng, chúng dễ đồng cảm và thuần hóa cảm xúc, hơn nữa ả lại còn là mẹ của em
YJ: Hayoon à, con đói chưa
HY: Dạ con chưa
YJ: Mẹ đưa con đi chơi nhé, mẹ sẽ dùng thời gian ngắn ngủi này để bên cạnh con
HY: Mẹ có thương Hayoon không
YJ: Mẹ có, mẹ có thương Hayoon
HY: Vậy ba năm qua, mẹ đi đâu, sao mẹ không về với Hayoon
YJ: Từ ngày ba đuổi mẹ đi, mẹ vẫn luôn tìm cách để gặp con nhưng ba của con không cho mẹ gặp, tất cả mọi người đều xa lánh, ruồng bỏ và đuổi mẹ đi
HY: ...
YJ: Mẹ vẫn luôn muốn gặp con, chỉ một lúc thôi nhưng ba của con...
HY: Mẹ...
YJ: Mẹ nghe
HY: Mẹ về nhà ở với con nhé, con cũng muốn có mẹ như các bạn khác
YJ: ...
HY: Đi học, các bạn thường trêu con là đồ không có mẹ, đi họp phụ huynh các bạn có đầy đủ cả ba mẹ thì con chỉ có mỗi ba. Con muốn lần họp tới, cả ba và mẹ đều đi ạ
YJ: Nhưng ba con đã ghét mẹ rồi, ba sẽ không để mẹ đi đâu
HY: Nhưng con không ghét mẹ, con yêu mẹ, mẹ đừng bỏ con nữa nhé, con cũng cần mẹ chăm sóc như các bạn khác
Lòng ả thắt lại, rõ ràng em hồn nhiên và hiểu chuyện đến như vậy mà tại sao ả lại không yêu thương em như lúc ả còn ở với em, em là con của ả mà, ả đau đớn đẻ ra em mà sao ả lại bỏ em để rồi giờ đây lại dùng nước mắt để em phải mủi lòng như này
YJ: Mẹ hứa, mẹ sẽ chăm sóc con, mẹ sẽ không bỏ con nữa, sẽ có ngày mẹ đưa con đi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip