Chương 2 : (Tiếp)
- Oa, ba là quà , quà thật to con nhất định phải khoe với các bạn. Ba là quà của con nên ba phải nghe lời con. Từ giờ trở đi ba chỉ được bên cạnh con, không được rời xa con nha ba. - Cậu chớp mắt, đôi mắt tròn to, lấp lánh khiến bất kì ai cũng phải siêu lòng.
- Ừ! Con của ba rất thông minh. Phong muốn gì ba cũng sẽ cho con. Chỉ cần con hứa với ba một điều thôi . - Giọng ông bắt đầu ngập ngừng - Để cho mẹ con đi chơi nha con. Mẹ con chỉ đi 1 năm thôi, mẹ con nhất định sẽ quay về, ôm con và hôn con.
- Dạ, con nhất định sẽ đợi mẹ quay về. Vì mẹ là hoa và gấu bông. Mà chúng lúc nào cũng bên cạnh con. Mẹ đi con sẽ không khóc đâu vì con lớn rồi mà. Khóc sẽ bị lêu lêu. Mẹ ơi.
Phong nhanh chân chạy đến ôm mẹ, hôn nhẹ lên trán. Cười tủm tỉm nói :
- Mẹ đi nhớ nhanh về nha! Mẹ lúc nào cũng phải gọi điện cho con. Con sẽ nhớ mẹ nhiều.
- Ừm................... mẹ yêu con, nhớ con rất nhiều, Phong của mẹ.
Nước mắt đã lăn dài trên má bà, nhẹ nhàng và trong suốt. Phong đưa tay chạm nhẹ và nếm. Thật mặn!
Chiều hôm đó, cả gia đình cậu đã có một ngày rất vui vẻ và ấm áp.
.......................... Nhưng sau một ngày nắng ấm áp, là một trời đêm lạnh lẽo và hoang vu vô tận.
(vì lí do vớ vẩn ko đăng được đoạn sau nên mik đăng lại =])
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip