CHƯƠNG 21

BẤT NGỜ CAY ĐẮNG...

Bước về trong nỗi xót xa đau khổ, tôi thức trắng nguyên đêm... Thật sự không đành, tôi không đành xa rời em.... Em là tất cả những gì tôi trân trọng và yêu thương nhất.... Cuộc tình ngọt ngào của đôi ta không phải là ảo ảnh mà là hiện thực..... Em có biết được rằng, dù em có như thế nào đi chăng nữa, tôi cũng vẫn yêu em một cách chân thành....

Tôi quyết định sẽ đến buổi lễ, để nói với em rằng, những lời đêm qua là vô nghĩa, rằng tôi yêu em mãi mãi, nếu em hạnh phúc thì dù ở bất cứ nơi đâu, tôi cũng sẽ chúc phúc cho em.... Đó là những lời tôi dự định sẽ nói ra với người con gái mình yêu thương nhất trong tiệc cưới của cô ấy.... Tôi muốn cô ấy hạnh phúc trọn vẹn, ko cần lo lắng và cảm thấy có lỗi với tôi.... Yêu không bao giờ là hối hận....

Tôi vội lái xe đến tìm cô ấy... Hôm đó là một ngày trời lạnh có bão nhỏ.... Tương tự như thời tiết mà buổi đầu chúng tôi gặp gỡ.... Đường phố kẹt xe, nên tôi không thể nào đến được đúng giờ làm lễ... mà phải mất hơn môt giờ.... Tôi bước vào nơi đãi tiệc..... Thật kỳ lạ, tiệc vắng tanh, không một bóng người... Chạy khắp nơi cũng ko tìm được người quen, tôi vội đến hỏi một nhân viên thì anh ta bảo " Tiệc cưới hủy bỏ rồi cô ơi, không hiểu sao, làm lễ xong thì Cô dâu uống thuốc độc tại chỗ tự tử..."
- Ở bệnh viện nào? - Tôi điếng người, lắp bắp hỏi.... rồi phóng lên xe chạy hết tốc độ.... Tại sao Vân khờ dại như thế, sao Vân muốn bỏ tôi lại một mình trên cõi đời này chứ.... Lòng tôi bồn chồn đau đớn vì sợ mất Vân.... Rồi... mẹ Vân gọi đến:
- Vân không qua khỏi rồi Phi ơi? Con hãy nói chuyện với nó lần cuối.... hu hu... Tiếng mẹ Vân khóc ray rứt... Rồi Đưa máy cho Vân....
- Phi phải không? Em thì thào..... giọng mỏi mệt, yếu ớt...
- Phi đây, sao em khờ dại vậy, em cố gắng lên, Phi sẽ đến ngay...
- Không kịp nữa rồi.... Phi ơi, em luôn muốn được ở bên Phi....Em không bao giờ phản bội Phi....
- Uhm, Phi tin em mà, và Phi cũng chỉ yêu em thôi...
- ............ Sao Phi không hiểu em, sao Phi chán ghét em đến vậy?
- Đó chỉ là lời giả dối thôi, tha thứ cho Phi nhé
- Uhm, Em tha thứ cho Phi hết, vì em rất yêu Phi...Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau phải không?
- Uhm, mãi mãi ko rời
- Đời đời kiếp kiếp nha Phi....
- Uhm, đời đời kiếp kiếp ......................
- ......................
- ........................ Aloo? ALO? Vân ơi, Vân,.... .......TRẢ LỜI PHI ĐI.....
- ......................
- ......................
- Tít......... tít........ tít...........

Trời đất đảo điên, tối sầm lại.... cảm giác ngộp thở vây chặt... rồi tôi không còn biết gì nữa.... Tôi chết ư? Vậy mau đưa tôi đến bên Vân, để tôi được nói với em thật nhiều điều, để tôi sưởi ấm hồn em mãi mãi... Trái tim đôi ta sẽ ko bao giờ rời nhau.... Vân nhé

Nếu được lên thiên đường
Tôi chẳng ước được là vị thiên sứ
Chỉ cần gặp em
Chỉ cần bên em...
Chỉ cần mình có nhau....
Mãi mãi...

Vậy mà tôi chưa được chết... Tôi phải tỉnh lại để rồi biết được một sự thật cay đắng mà Vân đã chôn chặt trong lòng:

Phi yêu dấu của em
Em cứ ngỡ niềm tin và sức mạnh tình yêu của đôi ta sẽ chống chọi là được mọi hoàn cảnh... Thế mà em đã sai lầm!! Tại sao định mệnh lại ngang trái và bất công với chúng mình đến thế?
Trong một lần vào phòng bố để tìm tài liệu... Em vô tình biết được một sự thật cay đắng: Phi là... người chị cùng cha khác mẹ với em!!!!!!!! Đọc đến đây rồi chắc Phi sẽ hiểu là tại sao em chỉ muốn rời xa Phi mãi rồi chứ... Lòng em đau xót, vật vã không yên... Sự thật là thế đó Phi... Người cha mà em hằng kính trọng đã từng phản bội mẹ em để rồi gây đau khổ cho mẹ của Phi... Và chính vì cái hậu quả này mà ông phải tìm mọi cách ngăn cản chúng ta đến bên nhau...
Em đau buồn tìm đến với rượu bia... Để rồi em tự hại đời mình... Đêm đó em vừa nhớ Phi vừa căm hận mọi người nên em uống rượu thật say... Và Hùng đã lợi dụng cơ hội này mà ... chiếm đoạt em... Dù đau đơn vật vã cách mấy cũng chẳng thể nào đủ sức chống trả... Dù ghê tởm và khiếp sợ nhưng chẳng cách nào thoát khỏi hắn... Em chỉ còn nghĩ đến Phi... Tâm trí em chỉ nghĩ đến Phi mà thôi
Sau lần đó, hắn đã thú nhận với bố mẹ em, và xin cưới em ngay lập tức... Em chỉ muốn giết hắn hoặc đưa hắn vào tù. Thế nhưng... Bố mẹ lại sợ rằng em sẽ trở về bên Phi nên dùng mọi áp lực bắt buộc em phải kết hôn... phải xa rời Phi mãi mãi
Ừ, mà em phải rời xa Phi thôi... bởi vì em ko xứng đáng với tình yêu của Phi... bởi vì em không thể để mẹ em lên cơn đau tim mà chết... và vì...chuyện chúng ta cùng huyết thống là có thật
Đời này đau khổ nhất là không thể sống bên cạnh người mình yêu thương... càng đau khổ hơn khi phải sống chung với kẻ mình ghê tởm...Đừng quá đau buồn khi em ra đi... Em muốn Phi phải sống và sống thật tốt... Em và mẹ luôn dõi theo từng bước chân của Phi...

Mãi mãi yêu Phi
Tường Vân


Chỉ với một bức thư, tôi đã nhận ra được mọi sự thật tưởng chừng vô vọng.... Vân đã chịu đựng tất cả mọi đau khổ, mọi oán giận trong tôi... Rồi giờ đây... Em bỏ lại tôi bơ vơ trơ trọi giữa cuộc đời ngang trái.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: