Chap 57: Bước qua rào cản

Taehyung vượt qua những rụt rè hằng ngày mà đi về phía Jungkook, không một chút phân vân cũng quỳ xuống theo hắn như chuộc tội trước ông.

" Chú nghe con nói được không? " Taehyung quỳ xuống hai tay khoanh lại trước ngực nhìn ông cầu khẩn.

Jungkook bên cạnh thấy Taehyung cùng quỳ có hơi bất ngờ, hắn đưa một tay sau lưng cậu muốn cậu đứng lên nhưng Taehyung lại vươn mắt nhìn ông Jeon đang nghiêm nghị. Thấy cậu quỳ ngoan như vậy, Jungkook lại bỏ quên hoàn cảnh mà âu yếm nhìn cậu,  môi cũng bất giác mà nở nụ cười

Ông Jeon vì hành động của Taehyung làm khó xử, đến khi cậu muốn nói chuyện, ông mang một gánh nặng xoa xoa thái dương gật đầu

Vừa được cho phép Taehyung đã cúi gầm mặt thở ra hít vào lấy hơi" Xin chú hãy cho Jungkook một cơ hội ạ, anh ấy chắc chắn sẽ làm rất tốt. "

Ánh mắt Jungkook khẽ lay động khi cậu vì hắn mà cầu xin, lại nhìn thấy sự căng thắng khi vừa dứt câu là nuốt nước bọt khiến hắn khẽ cong môi cười, tình yêu của hắn đáng yêu không sánh được

Chính cậu thay mặt Jungkook van xin thật quá khó để ông đưa ra quyết định, cho Jungkook cơ hội là chuyện bình thường nhưng khi hắn ở lại được thì mọi thứ sẽ trở nên phức tạp... Tốt nhất là không nên cho hắn dù chỉ là một cơ hội ....

" Ba ghét con đến mức đó sao? "

Một giọng ngang ngang quá mức bình thường nhưng lại khiến mọi thứ xung quanh như mắc kẹt trong câu nói, Jungkook đã khiến cho ông lẫn Taehyung cảm giác như vậy đấy!

Vẫn quỳ trên sàn nhà, đôi mắt sâu thẩm chẳng một chút yếu mền sẵn sàng nhìn thẳng vào ông. Không hiểu thế nào ông lại cảm nhận sự tổn thương sau đôi mắt ấy

Bên cạnh Taehyung cũng phải ngỡ ngàng chăm chú nhìn gương mặt hắn, cậu không biết nên nghĩ gì rồi làm gì mà chỉ yên vị một chỗ đặt ánh mắt lên người Jungkook

" Có đứa con thế này khiến ba ghét bỏ lắm nhỉ? Con khiến ba khó chấp nhận lắm phải không? " thấy ông không trả lời, hắn không nhìn nữa hạ tầm mắt rồi tự thủ thỉ như cho chính mình nghe

Jungkook nắm lấy cổ tay Taehyung đứng lên còn mình cũng đứng thẳng, nhìn vào khoảng không vô định, tay đan chặt lấy từng ngón tay cậu giọng vẫn đều đều

" Con xin lỗi vì đã làm phiền"

" Ba không thích cũng được nhưng bắt ép thế nào cũng không có kết quả đâu. Con yêu Taehyung và em ấy chấp nhận tình yêu của con. Con biết nghĩ cho tương lai, con biết lo cho người con yêu. Nếu ba nghĩ bọn con yêu nhau chỉ là nhất thời thì 5 năm năm trời không phải là một thời gian nhất định. Con đã rất nhiều lỗi lầm với em ấy, xin ba cho con được yêu em ấy để chữa bỏ lỗi lầm.... "

Ông Jeon bây giờ đang đối mặt với tình thế khó xử, làm bậc cha mẹ sẽ chẳng ai muốn con mình bị xã hội đè ép chỉ vì tình yêu đâu. Chuyện tình hai đứa ông có thể không bài xích nhưng ánh mắt người đời đều sẽ đem họ ra bàn tán, sẽ không ai che chở cả hai mãi được, một nỗi sợ mà bà Jeon đã từng lo nghĩ...

Jungkook duy trì nắm lấy cổ tay Taehyung trở về phòng ngủ của mình, vừa ngồi xuống ghế Jungkook liền khụy một chân để đầu gối tiếp xúc với sàn lạnh một lần nữa ôm chầm lấy cậu, dù tư thế có hơi không thuận tiện nhưng hắn vẫn ôm trọn được cả người cậu, đặt cầm lên vai cậu hắn dịu dàng nói nhỏ :

" Xin lỗi em! Vì yêu phải một người như anh "

Taehyung biết hắn đang tự trách, liền vòng tay ôm hắn, cũng bắt chước hành động của Jungkook, cậu đặt cằm mình lên vai hắn còn cọ cọ vài cái

" Đối với em, Jungkook rất hoàn hảo "

Jungkook cười buồn lắc lắc đầu, sau này thế nào cũng được, không có sự nghiệp cũng không sao, chỉ cần một Kim Taehyung sẵn sàng ôm lấy hắn là đủ rồi. Không làm trong công ty thì hắn sẽ ra ngoài làm, tương lai có cậu mới là thành công của hắn.

Dụi cái mũi tròn cao vào cổ cậu, Jungkook lại cắn nhẹ lên chiếc má đầy thịt, sau đó lại cười giòn khi cậu đau mà né đi , nỗi buồn của Jeon Jungkook được Kim Taehyung đánh tan nhanh như thế đấy.

Không khí bên trong lan tỏa sự ấm áp ra khắp căn nhà, vừa mới mặt lạnh không khuất phục với ông vào phòng với cậu một lúc lại cười như thằng khờ. Thấy hắn đã thật sự bị ông chèn ép quá mức nên muốn qua xem hắn muốn làm gì nào ngờ cái cảnh ôm nhau hí ha như thế. Tại hai người vô ý không đóng cửa nên ông vô tình thấy hết rồi

" Hmm! " ông hắng giọng một tiếng để chấn tỉnh hai kẻ hú hí bên trong

Jungkook vừa nghe tiếng ông thì tắt đi nụ cười vừa nỡ được hẳn hai phút, chống hai đứng lên nhìn ông, lần này hắn không có ý định mở lời trước

" Về việc quản lý lại công ty, ba suy nghĩ lại rồi. Ba sẽ cho mày một cơ hội để sửa sai và....." ông đảo mắt nhìn hai cặp mắt to đằng kia không chớp nhìn ông mong đợi, ông thật không nỡ mà phủ bỏ hai đứa " À, ừ.... hết rồi ".

Không như mong muốn, cả hai có hơi thất vọng một chút nhưng vẫn còn một niềm vui dành riêng cho Jungkook cũng khiến cậu vui theo

Jungkook đang đứng thuận tay liền xoa đầu cậu một cái, ánh mắt dịu dàng và cả nụ cười hạnh phúc đều đặt hết cho cậu, hắn có thể bảo bọc cậu rồi

" Rồi nghe tao nói gì không? " ông có hơi bực tức vì lời mình nói hai đứa nhỏ lại xem như không khí thổi bay hạt bụi chẳng hề chú ý, chỉ ở đó mà nhìn ngắm nhau.

Ánh mắt ông và bà Jeon lúc đôi mươi cũng từng trao nhau mặn nồng như thế, khiến ông thêm đắn đo không nỡ. Ánh mắt của những kẽ si tình thật khó lòng cắt đứt dây tơ...

" Cảm ơn ba"

" Cảm ơn chú "

Cả hai đồng thanh đồng thời cuối đầu đúng 45 độ, tay trái Jungkook thì nắm lấy tay phải Taehyung chẳng chịu buông. Nhìn thế này, không hiểu sao ông lại thấy rất thuận mắt.

Ông định quay gót đi, thì phân vân mãi có nên hay không, cứ nhún bước trước một nhịp lại lùi lại bước sau một nhịp cẩn thận nhìn kĩ cậu và hắn. Chậc lưỡi một cái, ông nghiêm nghị nhìn cả hai cũng vì ông mà khó hiểu

" Về việc của hai đứa, ba sẽ suy nghĩ lại...."

Taehyung thật sự bị sốc với cái lời vừa nghe được, mở to đôi mắt nhìn hắn lại thấy Jungkook mở to mắt nhìn ông Jeon. Ông Jeon thì nhìn dáng vẻ bất ngờ của Taehyung, ông lập tức cảm thấy tự nhiên nói xong câu này bản thân như tháo được lớp chì gì trên cổ vậy, nhẹ nhõm.

Ông bước đi khỏi cửa để hai người ở bên trong chưa dám tin sự thật nhìn nhau đến không một tiếng động. Vẫn duy trì hiện tượng lạ kì này hắn hỏi cậu, cái giọng ngu ngơ này chắc hắn cũng không khác gì cậu

" Ba anh vừa nói... "

Taehyung như một con robot liền biết ý " sẽ suy nghĩ lại... "

Thật sự không nghe nhầm, như có lực hút liền nhào vào nhau rối rít chẳng khác nào bọn trẻ vừa được thưởng kẹo, một cỗi hạnh phúc nảy mầm khiến hai người đêm đó vui đến mức mà ôm nhau trò chuyện đến sáng chỉ để phân tích câu nói của ông có bao nhiêu phần trăm là thật, tỉ lệ đồng ý là bao nhiêu và có mang một hàm ý nào không ?

----------------------

Jungkook đang ngồi trên bàn làm việc mà chuyên chú cải thiện dự án, nhờ sự giúp đỡ của Yoongi mà quả thật việc thua lỗ đã không còn đáng lo ngại. Do hai bên đối tác mà Yoongi lại chấp nhận chịu những khoảng thiệt hại xem như là bội thường cho việc làm của bản thân. Sau khi được ba cho giao lại dự án lần này, Jungkook đã quay lại công ty mà sắp xếp chu toàn, nhờ những phương án của Taehyung từng làm thư kí trong công ty đã đưa ra những phương án sáng tạo, công trình bị mắc lỗi cũng nhận được nhiều sự đồng tình từ mọi người, dù mọi thứ đã không đáng lo ngại nhưng Jungkook vẫn theo sát tiến trình từng chút một đến cả thời gian nghĩ ngơi cũng không có đủ

Một bàn tay ấm mềm nhẹ nhàng day day thái dương cho hắn từ phía sau, không cần quay đầu Jungkook cũng biết là Taehyung, vừa mệt mỏi đã vì sự ân cần của cậu cười tươi đến chẳng thấy bầu trời

" Đã bảo anh phải thư giản mà " giọng cậu vừa quan tâm lại có chút giận dỗi mà khiến hắn phải phì cười lần nữa

" Anh biết rồi mà, chỉ là công việc nhiều một chút thôi " Jungkook nắm lấy bàn tay cậu hôn lấy hôn để lên mu bàn tay mền mịn

Bỗng hắn kéo tay xuống khiến cả người cậu đổ dồn về trước, đáp thẳng vào lưng hắn đến không còn một khoảng cách, đầu cậu theo thế đặt lên vai hắn lại đúng ý Jungkook liền hôn lên má cậu, chưa hết hắn còn dùng răng day day cái má đến đỏ lựng cả lên. Taehyung né để không bị đau mà ngắt đầu ngực hắn bảo hắn dừng lại, dù bị đau nhưng chọc được cậu Jungkook vẫn cười toe toét...

Cười thỏa thích Jungkook dịu dàng nhìn cậu, Taehyung cũng nghiêng đầu nhìn hắn, một sự hòa hợp ngọt ngào khiến cả hai phải nhìn thật lâu đối phương chẳng dám rời mắt, từ từ thu hẹp khoảng cách Jungkook hôn nhẹ lên môi cậu như chuồn chuồn lướt qua mặt nước

" Khi mọi thứ đã ổn, em cưới anh nha " Jungkook nhẹ nhàng như đang đổ mật ngọt dụ dỗ con mồi

Taehyung đã bị sự ngọt ngào của Jungkook làm cho ngại ngùng khiến hai nên má hơi ửng hồng, nhưng vẫn không muốn chấp nhận dễ dàng như vậy liền bĩu môi làm giá

" Anh còn chưa cầu hôn mà đã bắt cưới rồi "

Jungkook bị cậu đánh động vào một điều gì đó khiến não đột nhiên nhảy số, chỉ nhanh chóng chạy ngang rồi để ra sau đầu. Jungkook dùng ánh mắt khó tả nhưng đầy mùi gian tà mà xoay người bế hẳng người cậu lên trước sự ngây thơ bỡ ngỡ của Taehyung ngã lưng xuống chiếc giường bên cạnh

" Quà cầu hôn bây giờ anh chưa có, anh gửi em đứa con đóng cọc trước nhé! "

Jungkook vô liêm sỉ thì thầm bên tai làm Taehyung ngại muốn độn thổ lấy chân muốn đạp hắn liền bị Jungkook bắt lấy mà 'đánh nhau trên giường '

---------

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip