2

Không biết như thế nào lại cùng thanh niên kia đến khách sạn. Nhìn dáng vẻ vui vẻ của thanh niên, Quang Hùng có chút hối hận, cho dù nhất thời y không thế kiềm chế được chính mình, nhưng mà chọn đối tượng như vậy có phải rất liều lĩnh hay
không? "Ây nha! Đừng có nhăn mặt nhăn mày như vậy, thời đại này chỉ có nam nhân ôn nhu mới được ưa thích nha, nam nhân lạnh lùng đã lỗi thời rồi!" Thanh niên một bên nói, một bên lấy mũ với chồm râu xuống.

Quang Hùng khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Thanh niền quay đầu lại cười: "Bất quá, ta vẫn rất yêu thích hình tượng này của anh!"
Hàm răng trắng nõn lòe lòe chiếu sáng.

Sau khi lấy chòm râu xuống gương mặt của hắn hiện lên rõ ràng, thanh niên thân cao mét tám, có khí tức dương cương nam tính hòa cùng tính cách trẻ con.
Quang Hùng không khỏi sửng sốt.

"Thế nào? Tôi đẹp trai quá à? Ha ha ha!" Thanh niên sang sảng cười. Quang Hùng lạnh lùng liệc hắn một cái, không chút cảm tình nói: "Bất quá chỉ là một thiếu niên mà thôi!" Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy chân diện mục của ông già Noel, thật sự y có chút giật mình. Thế nhưng khi hắn vừa mở miệng, cảm giác hoàn toàn khác biệt. Trên người thanh niên tỏa ra dương quang sáng sủa, cùng với một ít khí tức của trẻ con.

"Này, chẳng lẽ cậu còn là trẻ vị thành niên?" Quang Hùng thuận miệng hỏi. Thanh niên suy nghĩ một chút, sau đó cười ha ha: "Sao có thế? Năm nay ta đã hai mươi hai tuổi!"

Quang Hùng nhẹ nhàng gật đầu: "Tôi cũng không muốn xuống tay với vị thành niên!"

"Sẽ không, sẽ không!" Thanh niên cười làm lộ ra hàm răng trắng nõn. "Ân, như thế rất tốt, bắt đầu làm đi!" Quang Hùng lạnh nhạt đứng dậy, cởi xuống áo khoác
lông cừu. "A!" Thanh niên tựa hồ có hơi giật mình, trợn to hai mắt, vội vàng vươn cánh tay ra, dao động: "Chờ đã, chờ một chút!" Còn chưa bắt đầu liền bị người bất ngờ kêu dừng, tình huống như thế vẫn là lần đầu tiên đụng phải, Quang Hùng trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không thoải mái, gương mặt lạnh lùng một lần nữa mặc lại quần áo, qua vài giây sau khi mới từ trong lỗ mũi khẽ hừ một tiếng, "Cậu là không hài lòng với tôi sao?"
"Không phải, không phải!" Thanh niên cao to vội vàng lắc đầu phủ nhận, một bên nắm lấy tay Quang Hùng tựa như biểu đạt nhiệt tình của mình: "Chẳng qua tôi cảm thấy không cần gấp như thế, thật vất vả Giáng sinh một năm mới đến một lần, phải có chút khác biệt so với ngày thường chứ? A! Đúng rồi, những đóa hoa hồng này tôi liền tặng cho anh."

Một bó hoa hồng to được đưa đến trước mặt Quang Hùng, không chờ Quang Hùng kịp phản ứng, thanh niên đã đem bó hoa nhét vào tay y.

Lấy hoa bán không hết đối lấy một đêm cùng người?

Quang Hùng nhìn hoa hồng trong tay, bĩu môi, tên này vẫn là một tên thần kinh không được bình thường. "Umh, còn chưa tắt đèn." Thanh niên nhanh chóng bước đến bên cạnh công tắc đèn, đem ánh sáng còn lại trong phòng tắt đi, chỉ để lại chiếc đèn giường khéo léo, ánh sáng trong phòng cấp tốc hôn ám, bầu không khí mông lung lãng mạn nhiều hơn vài phần, "Đêm Giáng Sinh như thế này, lại uống thêm một chút rượu đỏ thì còn gì có thể sánh bằng!" Thanh niên tươi cười trong sáng, cầm một chai rượu đỏ cùng hai ly thủy tinh cao cố tiền lại gần y, "Uống một chút đi, mùi vị không tồi đâu."

"Ta sẽ không trả tiền rượu đỏ!" Quang Hùng lạnh lùng nói. "Anh sao có thể nghĩ như vậy, yên tâm, yến tâm, tôi sẽ trả." Thanh niên cao to hai tay chống nạnh, dáng vẻ vừa tức lại vừa buồn cười.

"Hừ! Dùng tiền bán hoa hồng của cậu ha?"

"Anh..... Miệng cũng thật độc." Bị thanh niên dụ dỗ cùng khuyên nhủ, Quang Hùng rốt cuộc cũng nhấp một hớp rượu đỏ, tuy rằng khi mới uống vào có chút lành lạnh, nhưng một lúc sau hương vị thuần khiết hòa cùng một tia tê tê nơi đầu lưỡi của rượu đỏ tràn ngập khoang miệng y. "Nghe nói, vào đêm Giáng sinh, hai người cùng nhau dưới cây Noel vượt qua đêm Giáng
sinh sẽ vĩnh viền ở bên nhau."

"Lúc đó không bị đông chết mới là lạ."

"Nhưng rất lãng mạn."

"Chỉ có những tên ngốc mới làm như vậy."

"......"

"Anh không cảm thấy cuộc sống có thêm một chút lãng mạn sẽ thú vị hơn sao?"

"Chờ đến khi cậu bị đông chết sẽ càng thêm thú vị!"
"Anh... Thật là..." Thanh niên ngồi xuống bên cạnh Quang Hùng, nhiệt độ cách một lớp vải mỏng truyền đến.

Mùa đông trồng vắng tựa hồ có thêm một chút ấm áp chân thực. Quang Hùng biểu tình nhìn thanh niên, mái tóc màu nâu che khuất trán của hắn, thế nhưng đôi con ngươi đen láy tỏa sáng, thời điểm cười lên lộ ra răng nanh nho nhỏ có chút bướng binh, phảng phất như một đứa trẻ con chưa trưởng thành rồi lại như một tiều ngựa hoang dũng mãnh mười phần. Hai người cách nhau rất gần, chỉ cần hơi cúi đầu là có thể chạm đến chóp mũi của thanh niên.

Trong ánh sáng mông lung, tựa hồ trên người thanh niên phát ra vô số ánh sáng rực rõ, Quang Hùng cúi đầu ngậm lấy đôi môi đang nhếch lên, đầu lưỡi nhẹ nhàng vươn ra thăm dò, đẩy ra hàm răng của thanh niên, thanh niên rất phối hợp mà mở miệng, đồng dạng bên trong là mùi vị cam thuần của rượu đỏ, đầu lưỡi của hai người mút lấy nhau, một lần lại một lần ôn nhu liềm láp, từ ôn nhu triền miên hôn nhau đền nồng nhiệt tựa hỏa. Cảm giác hôn môi vô cùng tốt, từ khe hở lộ ra giữa môi lưỡi phát ra âm thanh rên rỉ dẫn dần nhiễm tia tình dục, trong lúc vô tình quần áo hai người cũng bị rút đi. Thân thể thanh niên cao to kiện mỹ, đường nét từ cổ đến vai vô cùng đẹp đẽ, làn da màu nâu khỏe mạnh, cùng với thân thể trắng noãn của y đối lập rất lớn. Thanh niên có chút hưng phấn áp Quang Hùng trên giường, một bên vuốt ve thân thể Quang Hùng một bên khen ngợi: " Thật mịn!"

Thanh niên đã từng hôn môi rất nhiều lần, tuy rằng kỹ xảo không được xưng đệ nhất, ánh mắt sáng lấp lánh luôn luôn nhìn y, vân da của thanh niên rất rõ ràng, thời điểm được hắn ôm lấy y còn có thể cảm
thấy cơ thịt hắn căng thắng, ngón tay thon dài vuốt ve toàn thân y. Bị đặt dưới thân một nam nhân cao lớn, Quang Hùng có cảm giác như được bảo vệ nâng niu.
Giống như y không còn cô đơn một mình nữa, thanh niên cúi người từng chút từng chút hôn lên cố lên vành tai y, ngay cả phân thân của y hẳn cũng ngậm lấy, đầu lưỡi miêu tả hình dạng đinh chóp, ngay cả phần thân bên dưới cũng được hắn chiếu cố cần thận, Quang Hùng cảm thấy từng chận điện lưu tê dại truyền đến, toàn thân được cảm giác ấm áp vây quanh, không phải mãnh liệt vui vé nhưng lại làm cho người khác phi thường thoái mái.

Thanh niên lấy một cái gối lót dưới bụng y, sau đó tỉ mỉ bôi trơn cho y, một bên niết nhẹ miệng huyệt một bên nhẹ nhàng cho một ngón tay vào. Quang Hùng trầm thấp hồn hềnh thở một tiếng, thanh niên thở dốc lại cho thêm vào một ngón tay, hai ngón khép lại cùng với dầu bôi trơn bắt đầu khuếch trương. "Cảm giác thể nào?"
Thanh niên bày ra khuôn mặt lấy lòng, một bên lại âu yếm săn sóc thân thể Quang Hùng.

"A... ưm......" Điểm mẫn cảm bên trong vách tường bị ngón tay hắn trừu lộng, Quang Hùng có chút nhịn không được mà vặn vẹo thân thể, "Cậu có khả năng đó sao?" Thanh niên có chút bị đả kích bĩu môi, tựa như một học sinh cố gắng làm bài tập thật tốt, nhưng lại không được thầy giáo khen ngợi. "Xem ra ta phải cố gắng hơn nữa." Thanh niên tách rộng hai chân Quang Hùng ra, cúi người dán mặt lại gần.

"A. Không muốn....Không cần...Đừng dùng lưỡi....." Đầu lưỡi linh hoạt chuyển động loạn thất bát tao trong cơ thể y, chuyển động lúc nặng lúc nhẹ, trêu chọc làm y run rấy từng trận, toàn thân Quang Hùng nóng lên ôm lấy thanh niên, ánh mắt mông lung sương mù, khuôn mặt lạnh lùng hằng ngày nay lại trở nên phi thường diễm lệ.

"Ân.. Nơi này cũng âm ướt trơn bóng....Càng ngày càng mê người"

"Ngốc, ngu ngốc...Không được nói những câu như vậy.."
Phân thân nóng rực chầm chậm tiến vào, thanh niên ôm lấy eo của Quang Hùng, đầu tiên hắn nhẹ nhàng chuyển động, chờ đến khi ý có thể thích ứng tốt hắn mới bắt đầu mạnh mẽ chuyển động, luật động mãnh liệt ma sát với bên trong sinh ra khoái cảm tột cùng. Tác dụng của rượu đỏ cũng bắt đầu phát tán khắp cơ thể làm y nóng lên, Quang Hùng ôm lấy cổ thanh niên, hàm răng khẽ cắn lên vành tai hắn, trong miệng phát ra thanh âm rên rỉ nho nhỏ.

Thanh niên tựa như được y cổ vũ, một tay an ủi phân thân của Quang Hùng, một tay nhào nặng trêu chọc nụ anh hồng trước ngực y, động tác ngày càng cuồng dã, từng hồi từng hồi va chạm mãnh liệt. Bên trong bị ma sát mà nóng lên, triền miên hôn môi cùng hạ thân lay động mà cảm giác càng thêm rõ rệt, thân thể ngày càng phối hợp ăn ý, lửa nóng càng làm cho người ta quên đi trói buộc, Quang Hùng nhịn không được phát ra rên rỉ ý loạn tình mê.
"Thật tuyệt!" Ánh mắt thanh niên mê muội, lòng ngực nóng hối dán sát vào Quang Hùng kịch liệt hôn môi, hai tay nắm chặt eo mãnh liệt ra vào.
Thân thế của Quang Hùng bị ép ở trên giường lớn mềm mại, theo va chạm phía sau mà phập phồng, toàn thân y biến thành màu hồng, tiếu huyệt bị phân thân thô to nhồi đầy, trừu sáp lặp di lặp lại nhiêu lân, những nơi xung quanh đều bị dâm dịch của y tiết ra làm ướt, phát ra thanh âm nhớp nháp tình sắc.

"Thật gợi cảm! Dáng vẻ bây giờ của anh thật mê người."
Thanh niên một lần lại một lần thở dài tán thưởng. Thân thể bị dục vọng khống chế mãnh liệt muốn phóng thích, Quang Hùng xoay người ngồi lên người thanh niên, hai tay ôm lấy cổ hắn, được sự hỗ trợ của hắn mà đong đưa thân thể, phả ra khi tức tinh dục.

Sáng hôm sau....

Quang Hùng tỉnh dậy, mới vừa khom người muốn nhặt lên quần áo dưới đất liền phát hiện toàn thân đau như muốn nứt ra. Thanh niên vô ý thức vươn tay ôm lấy thắt lưng Quang Hùng. Thanh niên vẫn còn say ngủ, mái tóc màu nâu che một phần gương mặt, khuôn mặt giãn ra, bên khóe miệng còn vươn lại một vết nước mờ ám, có chút đáng yêu lại có chút đần độn, tựa như một Đại Cầu được thoa mãn khi được ăn no. Một đêm giường sự kịch liệt như một cuộn phim từng chút tái hiện lại trong đầu y.

Thật ra chỉ là tùy tiện tìm một người để phát tiết, lại không ngờ thanh niên ôn nhu khi ôm vào trong ngực da thịt thân cận
lại hảo như vậy. Quang Hùng tự cười giễu.

Chẳng qua là tình một đêm thôi, sáng ngày mai hai người bọn họ không còn quan hệ gì nữa. Sau khi y rời giường hơn phân nửa chăn trên giường bị hất ra, thanh niên đang ngủ say không hề phát hiện.

"Cẩn thận bị cảm." Loại suy nghĩ này vừa xuất hiện, liền bị Quang Hùng bóp chết trong đầu.

Tâm tình kỳ quái đột nhiên xuất hiện làm Quang Hùng thập phần phiền toái. Chẳng qua tên kia

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip