15. Special chap!

Mùi thuốc khử trùng quen thuộc , trần nhà trắng xoá , nhưng tiếng "píp...píp" của máy đo nhịp tim. Tôi đang ở bệnh viện , đầu tôi bị chấn thương , tôi bị tràn khí màng phổi. Khi tỉnh dậy, bên cạnh tôi là mẹ. Bà hạnh phúc hét lên gọi bác sĩ. Lúc đó tôi mới biết mình đã hôn mê ba ngày.

Tôi phải ở lại bệnh viện thêm một tuần, cũng coi như may mắn , bởi tuần sau là lễ hội , nếu tôi ở lại thêm một tuần nữa thì sẽ không thể tham gia lễ hội mất!

Những ngày ấy , Jayjay , Ci-n , David và Josh liên tục đến thăm tôi , Yuri cũng đến , nhưng cậu ấy chỉ đứng nhìn tôi mà không nói gì cả.

Hôm nay Josh đến nhà tôi , ngày mai tôi sẽ đi học lại, đúng hôm có bài kiểm tra nữa chứ! Nên tên điên này sẽ kèm tôi môn toán.

Đang ngồi chừo cậu ta thì tôi lại bị chảy máu cam, dạo này tôi bị chảy máu cam rất nhiều, hồi bé tôi rất ít chảy máu cam , sao dạo này lại bị nhiều vậy nhỉ?

"Cốc!" Josh gõ mạnh vào đầu tôi

"A! Đau đấy!"

"Cậu làm gì mà thơ thơ thẩn thẩn thế , dạo này cậu hay chảy máu cam lắm đấy , đi khám đi" Josh vừa nói vừa dọn dẹp bàn ghế .

"Rồi rồi! Mà cậu làm gì vậy?" Tôi tò mò

"Cậu trốn cả ngày rồi , mai có bài kiểm tra , tôi được giao nhiệm vụ kèm cậu học" Vừa nói , Josh vừa bày ra vẻ mặt chán ghét nhìn tôi "chán ghê , cậu học dốt thấy mồ"

"Này! Kì nha!" Tôi tức giận nhìn Josh , cậu ta bật cười rồi xách tôi ngồi lên ghế , thật sự cậu ta rất cao , tôi đi cùng nhìn như em gái cậu ta vậy , hơn nữa dạo này tôi rất gầy nên cậu ta xách tôi dễ dàng như xách chó vậy- ủa lộn , xách em bé!

"Được rồi! Khụ khụ! Mở sách toán ra nào!" Cậu giả ho vài cái rồi lấy giọng , bắt chiếc cách thầy Aviln giảng bài.

Trông cậu ta thật kì cục , tôi không thể nhịn mà cứ cười tủm tỉm mãi , còn cậu ta thì liên tục làm trò , chẳng biết đang học hay đang diễn xiếc nữa!

"Tôi khát nước rồi Josh!!"

"Được rồi được rồi !" Cậu ấy đứng dậy đi ra ngoài mua nước cho tôi , nếu muốn mua nước phải ra máy bán nước tự động, đi xa phết đấy. Tôi tranh thủ trốn xem điện thoại mới được!

Tầm 15 phút sau , tôi nghe thấy tiếng bước chân , tôi nghĩ là Josh , liền chạy núp ra sau cửa , tính hù cậu ấy một phen!

"Cạch" tiếng cửa mở ra

"Hù! Cậu tiêu rồi Josh!!" Tôi lao ra hù , tính làm cậu ấy bất ngờ , nhưng lạ thật , cậu ấy không lên ttiếng? Tôi ngẩng mặt lên, gương mặt quen thuộc với mái tóc đỏ hiện ra trước mặt tôi.

"Yu-yuri?" Tôi hốt hoảng lùi lại, cậu ấy xuất hiện quá độ ngột , tôi chưa chuẩn bị gì cả . Tôi nhìn qua phía sau , là cả Section E , dượng và mẹ tôi

"Hi Via!!!" Ci-n lao về phía tôi.

"Sao các cậu lại ở đây?" Tôi bất ngờ

"Đến thăm cậu thôi " David đáp

"Cậu có sao không via! cậu chết thì tôi biết sống sao đâyyy" Ci-n mè nheo

Đám section e cười lớn , thật là , chẳng ai trong lớp này bình thường hết trơn

Tôi gõ đầu cậu ấy , cái tên này chỉ biết ăn nói linh tinh thôi. Tính nguyền rủa tôi à!

"Của cậu" Yuri đưa tới trước mặt tôi một hộp bánh ngọt.

"Bánh ngọt?" Tôi thắc mắc , nếu đi thăm người bệnh thì sao lại đem bánh ngọt nhỉ? Kì lạ thật.

"Cậu không nhớ hôm nay là ngày gì sao?" Ci-n tò mò hỏi tôi

Ngày gì nhỉ? Đối với tôi ngày nào cũng như nhau thôi , chẳng có gì khác biệt giữa chúng cả.

Tôi thấy đám section tách sang hai bên , Josh đi vào từ giữa, tôi còn đang thắc mắc cậu ấy định làm gì thì một chiếc dây chuyền được đưa đến trước mặt tôi , xung quang , mọi người cũng dần lấy ra các món quà , Drew và Rory thì lấy ra mấy cái mũ sinh nhật đội lên đầu tôi.

"Happy Birthday! Via!!" Josh cất tiếng.

"Happy Birthday to you! Happy Birthday to you!! Happy Birthday Happy Birthday , Happy Birthday to youuuuu!!..." đám con trai bắt đầu hát , cùng lúc đó Jayjay đi đến , trên tay là chiếc bánh lúc nãy nhưng đã được thắp nến lên , và trên đó...là tên của tôi.

"Chúc mừng sinh nhật! Via"

Tôi thơ thẩn nhìn họ , hôm nay là sinh nhật tôi sao? Nhắc mới nhớ , tôi thậm chí còn chẳng nhận ra hôm nay là sinh nhật mình . Từ trước đến nay ngoài ba mẹ , tôi chưa từng ăn sinh nhật cùng bạn bè , cũng phải , một người bạn tôi còn không có.

"Via!!" Tôi giật mình khi nghe tiếng Josh và Jayjay gọi.

"Mau thổi nến đi nào!" Jayjay thúc dục tôi

Tôi nghe theo cậu ấy , thổi tắt nên trên bánh , mọi người bắt đầu vỗ tay , trao cho tôi những món quà , Josh đeo cho tôi một chiếc dây truyền , jayjay tặng tôi một cái lắc tay , đám section e đứa tặng tôi cái móc quần áo , người thì tặng tôi cây chổi , tạp trí , muôi múc cơm , đôi dép ,... Dượng và mẹ phía sau liên tục khóc

"Tại sao các cậu lại..." tôi không nói nổi , chỉ biết nhìn họ nghi hoặc

"Cậu cũng là một thành viên của Section E mà! Đúng không?" Rory nói

"Đúng!"

"Quá chuẩn"

Tôi sững người lại nhìn họ , mắt tôi nhoè đi , nước mắt bắt đầu rơi xuống

"Cậu bị sao vậy Via!"

"Nè sao lại khóc!"

"Ê!!"

Đám section E hốt hoảng nhìn tôi , liên tục hỏi thăm .  Tôi thấy Yuri khựng lại , định đưa tay về phía tôi , nhưng cuối cùng cánh tay ấy vẫn lạc lõng giữa không trung.

Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày họ ngoảnh mặt lại nhìn tôi, chấp nhận một người mờ nhạt như tôi là một phần trong họ .

Có những đêm thức trắng , chỉ một mình gặm nhấm nỗi buồn , tôi từng muốn nhắn tin cho ai đó , muốn than phiền với họ , muốn có những người bạn thân thiết . Tôi đã từng như thế , chì vài tháng trước , khi chưa chuyển đến HVIS , mỗi đêm tôi đều như vậy . Những lúc nước mắt rơi , tự dặn lòng , nuốt ngược nước mắt vào trong, nhưng vừa cúi xuống cảm xúc lại tuôn trào, bất lực , mệt mỏi , muốn từ bỏ, nhưng còn có dượng , có mẹ kéo tôi , níu tôi lại cuộc sống này. Tôi sợ mẹ buồn , mẹ tự trách. Tôi muốn từ bỏ nhưng lại tiếc nuối khi chưa kịp nhìn ngắm thế giới. 

Tôi mệt mỏi , bất lực , chẳng biết bản thân sẽ bước thêm được bao nhiêu bước ở trên cuộc đời này. Nhưng giờ đây tôi nghĩ khác! Tôi có gia đình , có người bạn tuyệt vời , có những người công nhận tôi , tôi còn chưa kịp thổ lộ tình cảm của mình, tôi còn phải tìm bố, phải tốt nghiệp và...

Tôi có quá nhiều việc muốn làm.Tôi muốn theo đuổi tình yêu, muốn một lần hy sinh hết mình vì nó. Cho dù người cậu ấy thích không phải là tôi , cho dù ánh mắt cậu ấy chưa bao giờ thuộc về tôi, cho dù tôi chỉ mang danh "người bạn cùng lớp"... Nhưng tôi không cần gì cả,chỉ vậy là đủ rồi, dù cậu ấy không thích tôi nhưng cũng chưa bao giờ ghét tôi , ánh mắt cậu ấy không thuộc về tôi nhưng cậu ấy vẫn coi tôi là một người bạn... dù không thể là tình yêu nhưng tình bạn là quá đủ.

Giờ đây, họ công nhận tôi, tin tưởng và coi tôi là một người bạn.

"Via?" Jayjay lay người tôi, cô ấy hoảng hốt , luống cuống lau nước mắt trên mặt tôi

Tôi cúi mặt xuống , lấy tay áo lau đi nước mắt, rồi nở một nụ cười nhẹ nhõm , lần này khi cúi xuống , nước mắt tôi đã ngừng rơi rồi.

.

.

.

.

.

Ngày hôm ấy chúng tôi chơi đùa vui vẻ , dượng và mẹ thì liên tục nấu ăn để chiêu đãi đám lợn này . Họ ăn nhiều hơn tôi tưởng đấy!

"Tạm biệt Via!"

"Tạm biệt , cảm ơn cậu! Jayjay" Tôi vẫy tay , nhìn cậu ấy rời đi cùng Keifer. Họ đã về gần hết , bên cạnh tôi chỉ còn Yuri và Josh

"Hai cậu không định về sao?" Tôi hỏi 

"Ngốc! Cậu chưa cảm ơn tớ và Yuri đâu đấy!" Josh quàng tay , gõ đầu tôi.

"Này!" Tôi nhăn nhó nhìn cậu ta dơ hai tay đầu hàng , như thể mình vô tội lắm

"...Cảm ơn hai cậu" Tôi nỉm cười nói.

Không khí đột nhiên im lặng , hai người họ cứ nhìn tôi mãi , tôi muốn trốn khỏi ánh mắt đó nhưng không được.

"Via!!" Tôi nghe tiếng mẹ gọi từ trong nhà

"À ờm tớ vào nhà trước nhé!!" Nói rồi tôi chạy một mạch vào nhà , chỉ đề lại Josh và Yuri ở ngoài với nhau.

Azzzzzz!! Ngại chết đi được!

————————

Josh's POV

Tôi từng nghĩ tôi và Via sẽ chỉ là bạn tốt , chúng tôi sẽ như bao người bạn khác. Nhưng bây giờ tôi lại nghĩ khác. Có lẽ tôi đã thích cô ấy rồi? Phải không? Sao tôi lại đau lòng đến vậy? Phải chăng là vì tôi biết cô ấy thích người khác?

"Yuri..."

"Gì?" 

"Cậu thích Jay đúng không?" Tôi hỏi thẳng

"..."

"Nếu đúng thì sao?" Cậu ấy trả lời , vẫn vẻ mặt ấy .

"Còn Via?"

Đột nhiên Yuri đạp mạnh chân phanh , tôi giật mình nhìn lên . Ra là đèn đỏ, tôi biết một phần là do yuri đang tức giận , tôi đã vượt quá giới hạn. Chúng tôi im lặng suốt chuyến đường cho đến khi Yuri thả tôi ở cổng nhà , chưa kịp tạm biệt thì cậu ta lập tức đạp ga phóng đi.

Tôi biết Via thích Yuri...rất thích , tôi không muốn cô ấy đau khổ. Nhưng phần nào đó trong tôi lại ích kỉ , muốn giữ cậu ấy bên mình.

Nhưng bạn tốt thì nên ủng hộ nhau, nhỉ?

—————

Yuri's POV

"Này Yuri!" Josh gọi tôi

"Gì?"

"Mai là sinh nhật Via đấy" Josh vừa nói vừa háo hức nhìn tôi

"Thì? Cậu muốn tôi tham gia cùng các cậu à?" Tôi chán nản hỏi

"Đương nhiên rồi! Cậu ấy cũng là một phần của lớp E , và cậu cũng vậy!" Jayjay nói

Tôi nhìn Jay một lúc , chắc cô ấy sẽ đi nhỉ?

"Được, tôi sẽ đi"

.

.

.

.

"Hoy Yuri! Chọn quà cho Via đi chứ?" Jayjay vẫy vẫy tay trước mặt tôi , cô ấy kéo tôi đến trung tâm thương mại để chọn quà, vậy mà nãy giờ chúng tôi toàn đi ăn thôi.

"À ừ" chúng tôi đi đến quầy trang sức , tôi chưa từng tặng quà cho con gái , kể cả là Ella hay Jayjay. Ánh mắt tôi va phải một chiếc ghim cài áo màu đen , đó là thiên nga đen.

"Nhân viên!" Tôi lập tức mua nó , dù sao cũng là món quà tốt , và nó cũng rất giống Via. Một con thiên nga đen , cô độc , kiêu sa nhưng con thiên nga ấy lại toả sáng mạnh mẽ , khồng biết từ lúc nào tôi cũng dần chú ý đến con thiên nga cô độc ấy

.

.

.

Tối hôm ấy tôi đến đón Jayjay , cậu ấy vẫn chào đón tôi bằng nụ cười như mọi khi .

Đến trước nhà Via , tôi đã thấy đám section E tụ tập ở đó , Josh cũng vừa lúc từ nhà cô ấy đi ra , chúng tôi bàn nhau và tôi là người sẽ vào trước.

"Nếu cậu vào trước thì niềm vui của cậu ấy sẽ nhân đôi đấy!" Josh nói

Vậy là tôi , Ci-n và David bước vào , mẹ của Via khá bất ngờ khi thấy tôi , ba của cô ấy cũng rất sốc, sau khi nghe ý định của chúng tôi , mẹ cô ấy còn bật khóc , lập tức dẫn tôi lên phòng.

"Hù! Chết cậu rồi Josh!" Cánh cửa mở ra, trước mắt tôi là Via,dù có hơi giật mình, nhưng trông cô ấy gầy , thấp quá nên tôi không hoảng hốt cho nổi , chắc cô ấy cũng thấy lạ, liền ngẩng mặt lên.

"Yu-yuri?" Via bất ngờ khi thấy tôi , phía sau tôi , đám section e đã chuẩn bị xong cũng lần lượt kéo đến , Ci-n lập tức véo tay tôi.

"À! Của cậu" tôi đưa chiếc bánh sinh nhật ra trước mặt Via , cô ấy bất ngờ hỏi lại.

"Bánh ngọt?"

"Cậu không nhớ hôm nay là ngày gì sao?" Ci-n tò mò hỏi

Tôi thấy Via dừng lại , dường như đang suy nghĩ. Chúng tôi tiếp tục làm như kế hoạch , tách sang hai bên để Josh và Jayjay chúc mừng sinh nhật cô ấy.

Chúng tôi không hiểu sao cô ấy lại khóc , nhưng tôi biết đó là nước mắt của hạnh phúc, cô ấy đang rất hạnh phúc. Tôi muốn an ủi , nhưng có gì đó khiến tôi không thể làm được...một bức tường vô hình đang bắt tôi tránh xa cô ấy?

Ánh mắt tôi cả buổi chỉ dán chặt vào Via , nó vô thức đến mức tôi chẳng nhận ra nữa. Tại sao tôi lại làm vậy? Tôi thích jay , nhưng với Via , tôi lại đang dần bị thu hút , cô ấy cũng rất khác biệt , cô ấy với jay , họ không giống đám con gái từng chuyển đến lớp tôi , nhưng jay và Via cũng không giống nhau.

"À...cảm ơn hai cậu" cô ấy đứng trước tôi , nở một nụ cười ngọt ngào với đôi mắt sưng húp vì khóc.

Tôi không biết nói gì , chỉ nhìn cậu ấy , khi cậu ấy chạy vào nhà rồi tôi mới quay sang vỗ vai Josh

"Đi về thôi"

"À ừ..." Josh ngồi vào ghế phụ

Chúng tôi im lặng cho đến khi Josh lên tiếng

"Yuri..."

"Gì?"

"Cậu thích Jay đúng không?"  Cậu ấy nhìn thẳng vào tôi , hỏi

"..."

"Nếu đúng thì sao?" Tôi thừa nhận , bình thản nói

"Còn Via?"

Câu hỏi đến quá đột ngột, tôi giật mình đạp mạnh chân phanh, suýt thì vượt đèn đỏ rồi!

Tôi không hiểu sao trong lòng lại tức giận với Josh , chúng tôi tiếp tục im lặng , bầu không khí khiến tôi ngẹt thở , ngay khi Josh xuống xe , tôi lập tức phóng đi. Đối với tôi , để trả lời câu hỏi ấy quá khó khăn. 

Thật kì lạ? Tại sao tôi lại thích Jay? Tại sao tôi lại bị Via thu hút? Có những thứ tôi không muốn làm , nhưng cơ thể tôi và tiềm thức lại bắt tôi làm vậy, cảm giác như mình là một con rối vậy? Những sợi dây vô hình đang điều khiển tôi.

Rõ ràng tôi thích Jay , đúng không? Nhưng tôi lại không cảm nhận được tình yêu mình dành cho cô ấy. Tôi không thích Via , nhưng tôi lại vô thức quan tâm, lo lắng cho cô ấy. Tôi vẫn không thể trả lời được. Tại sao ngày hôm đó , người đầu tiên tôi lo lắng không phải Jay, mà là Via?

———————————

Via's POV

Đêm qua , sau khi tiễn mọi người về , tôi đã có một giấc mơ kì lạ , một tiếng nói cứ liên tục nói với tôi rằng "Những con rối đang mất kiểm soát"

Rối? Tôi không hiểu họ muốn nói gì? Thật kì lạ. Nhưng tôi cảm giác như , giọng nói ấy đang nói đến chúng tôi , ý tôi là...tất cả mọi người, họ là những con rối sao? Vậy tôi là ai?

Hôm nay tôi đi học cùng Jayjay , tôi cảm giác như Josh đang cố né tránh tôi , yuri nữa , kì lạ , tuy trong giờ cả hai liên tục nhìn tôi , nhưng khi chạm phải ánh mắt tôi , họ sẽ lập tức quay đi né tránh , tôi còn thấy tai Yuri đỏ lên , còn Josh thì nhìn Yuri với ánh mắt kì lạ?

Họ lại bị điên sao ?

————————

Tái Bút!

Tối đó , tôi mở quà mọi người tặng tôi , quà của Josh và Jay rất đẹp , một chiếc vòng thạch anh xanh và lắc hình trái tim! Ỏ!!! Dễ thương ghê

Tôi lướt mắt qua, một chiếc ghim áo thu hút tôi, một chiếc ghim hình thiên nga đen. Nhìn nó có vẻ rất đắt!

Tôi nhìn vào tên trên chiếc hộp , Hinamitchi? Hình như là họ của Yuri. Còn có một bức thiệt nữa. Tôi háo hức mở ra

"Chúc mừng sinh nhật"

"..." đùa? Thật đấy à? Chỉ có 4 chữ như vậy thôi sao ? Tụt mode ghê ! 

—————————————

Ohaiyooo! Lại là pé Eran-chan đâyyyy!

Chap này dài đúng 4999 chữ. Ban đầu shop hẹn là từ 5000-10000 chữ , nhưng shop thấy dài quá , shop đọc còn nản nên shop tách , phần đoạn sau thì ngày mai nha<3 cho chị nhà nằm viện nhiều rồi! Nên cho chị nhà yên bình đến hết lễ hội vậy. Có gì đoạn sau cho chị định cư ở bệnh viện luôn 😝😝

Mong mọi người thích chap nì<3333

Sayonara và Ozasuminasaiiii


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip