CHƯƠNG 38

CHƯƠNG 38

Từ Độ đi vào văn phòng, ngồi ở vị trí, vừa liếc mắt liền thấy bữa sáng đặt ở trên bàn.

Vừa mới bực bội quát nạt anh lại ăn bánh mì, Từ Độ hiện tại ngẫm lại, buổi sáng ăn bánh mì cũng không có gì không thể đi.....

Từ Độ lông mày nhíu lại, ai bảo anh lại ăn bánh mì, xứng đáng, đói chết anh.

Vì thế giây tiếp theo, Từ Độ liền xách theo bữa sáng đặt ở trên bàn đi ra ngoài, đi đến trước bàn Tề An, lập tức liền đem cơm sáng ném vào tren bàn Tề An, phát ra tiếng "Bang", lại một lần làm Tề An hoảng sợ.

Tề An còn chưa có kịp mở miệng hỏi, Từ Độ liền lạnh cái mặt giành trước nói, "Ăn."

"A...... Vậy ngài ăn cái gì đây......" Tề An hỏi.

"Tôi đã ăn rồi, giờ bỏ đi lãng phí." Từ Độ trả lời nói.

"Á, cảm......" Tề An nói lời cảm ơn còn chưa nói xong, Từ Độ mở miệng lên tiếng đánh gãy, "Đừng nói cảm ơn, tiền sẽ trừ từ lương của cậu." Nói hết những lời này, Từ Độ liền lãnh khốc bước đi.

Tề An mặt đỏ lên, thật xấu hổ, tự mình đa tình.

Nhưng cuối cùng Tề An vẫn lấy cơm sáng mà Từ Độ ném cho mình mở ra ăn, hương vị thật sự rất ngon, nhưng giá cả cũng rất đắt.

Thực ra dạ dày Tề An rất nhỏ, ăn một lát liền ăn không vô, nhưng ngẫm lại giá phải trả cho bữa này, vẫn là cố gắng ăn hết đi.

Mấy ngày này, trừ bỏ buổi sáng hôm nay thì mọi thứ vẫn đều bình thường, Tề An trừ bỏ công việc cần trao đổi thì cũng không có lại cùng Từ Độ có nhiều giao lưu, mà Từ Độ cũng không có lại đi tìm anh gây phiền toái.

Mãi cho đến buổi chiều tan tầm, Từ Độ đi tới trước mặt Tề An nói, "Cậu thu dọn một chút, ngày mai dọn đến tổng công ty."

Tề An theo bản năng nói, "Hả?"

"Tôi cho rằng tôi đã nói rất minh bạch?" Từ Độ chỉ liếc mắt một cái với Tề An, sau đó cũng không quay đầu lại bỏ đi.

Tề An ngốc ngốc đứng ở tại chỗ sửng sốt trong chốc lát, giống như minh bạch một chút lại giống như không có minh bạch.

Sau đó Tề An một bên thu thập đồ một bên ở trong lòng cân nhắc lời Từ Độ vừa mới nói, dọn đi tổng công ty? Tập đoàn Từ sao?

Nhưng bản thân vẫn là một người mới......

Nghĩ tới nghĩ lui, Tề An đều không suy nghĩ ra, vẫn là phát cái tin nhắn hỏi Jojo một chút.

Tin nhắn anh mới vừa gửi qua không tới vài phút, liền được Jojo hồi đáp.

Tin nhắn viết: Trước đây công ty đã bị Boss thu mua, bởi vì bên trong công ty vận hành không hoàn thiện cho nên Boss mới phải tự mình đi tọa trấn, giờ công ty trở lại quỹ đạo hoạt động, Boss tự nhiên cũng sẽ không lại ở chỗ này mãi, tổng công ty chính là tập đoàn Từ, mà Boss nói cậu thu thập đồ vật dọn đi tổng công ty, ý tứ là vừa lòng cậu, tiếp tục mướn ngươi làm trợ lý. Tề An, xem ra cậu làm rất tốt, Boss bằng lòng tiếp tục mướn cậu, đối với cậu mà nói là một cơ hội, cậu sẽ ở bên Boss phát ra giá trị hiệu quả nhất, chúc cậu thành công.

Tề An xem xong sau đó nhắn đáp một câu "Cảm ơn, tôi đã biết." Liền đem điện thoại thả lại trong túi.

Tề An cũng không biết bản thân hiện tại trong lòng là cảm giác gì, một phương diện muốn rời xa hắn, một phương diện lại ở vì có thể lưu tại bên người phụ tá hắn mà cảm thấy mừng thầm, chính là như này không phải lại giẫm lên vết xe đổ sao......

Tề An rối rắm tới rối rắm lui, cuối cùng tình cảm vẫn là chiến thắng lý trí, Tề An quyết định nghe theo Từ Độ nói dọn đi tổng công ty, cũng khá tốt a, tập đoàn Từ là công ty số một số hai cả nước, bao nhiêu người chiến đấu tranh giành để đi vào, hơn nữa hiện tại từ chức thì tìm nơi nào có công việc tốt như vậy, vì thế liền quyết định như vậy đi.

Tề An gật gật đầu, sau đó ôm cái hộp nhỏ lên, bên trong đều là đồ của anh, đồ đạc của Tề An cũng không nhiều, cho nên không có nặng.

Tề An ôm cái hộp đến thang máy, nhìn thang máy một tầng lại một tầng đi xuống, thẳng đến tầng số 7 Tề An chờ cửa mở liền đi ra ngoài.

Tề An quyết định nói với Tiểu Mễ lời từ biệt, tuy rằng cùng nàng cũng chỉ là hời hợt chi giao, nhưng Tề An cũng không có quên ngày đó ở phòng họp nàng bảo vệ anh, nàng là một cô nương tốt.

Tề An giống một con đà điểu, cúi đầu ôm thùng đồ đi vào bộ phận tiêu thụ, mọi người ở bộ phận tiêu thụ đều đang xử lý công việc nhưng cũng đến rất đông đủ. Anh bước vào trong nháy mắt đều ngẩng đầu lên, rốt cuộc người này là từ bộ phận tiêu thụ thăng lên a.

Lúc này, vang lên một thanh âm chanh chua, chỉ nghe được Y Toa Toa nói, "Nha, tôi nhìn xem đây là ai, đồ nhà quê a, giờ cầm trên tay chính là cái gì đâu, là bị cuốn gói đi hả?" Y Toa Toa dứt lời, tất cả mọi người đều chú ý tới trong tay Tề An ôm cái thùng mà Y Toa Toa nói, tức khắc nghị luận sôi nổi.

Tề An cũng không muốn cùng Y Toa Toa so đo, không có đáp lời, chỉ là đi tới bàn của Tiểu Mễ trước, Tề An nhìn Tiểu Mễ vẻ mặt lo lắng, hiển nhiên cô cũng tin lời Y Toa Toa nói, Tề An cười cười, sau đó đối với Tiểu Mễ nói, "Có thể đi ra ngoài nói nói mấy câu không?"

Tiểu Mễ gật gật đầu, sau đó đứng lên đi theo Tề An chuẩn bị đi ra ngoài.

Lúc này, thanh âm chán ghét kia của Y Toa Toa lại vang lên, "Ai nha, có phải muốn theo đuổi Tiểu Mễ của chúng tôi hay không a? Đã bị cuốn gói đuổi đi, Tiểu Mễ mau cách xa cậu ta một chút, miễn cho dính vào người vận đen đủi cũng xui xẻo đi theo ngươi."

Tiểu Mễ dừng bước, dùng sức trừng mắt nhìn Y Toa Toa, phản bác nói, "Tôi muốn làm gì cô quản được ư, còn có tôi và cô không thân, không cần kêu thân thiết như vậy! Tôi ghê tởm!"

Lời Tiểu Mễ nói không lưu tình chút nào làm Y Toa Toa trên mặt xanh xanh trắng trắng, "A, tôi có lòng tốt nhắc nhở cô, cô còn không biết tốt xấu, quả nhiên loại người như thế nào thì ở bên loại người như thế nấy!"

Tiểu Mễ nghe những lời này tức khắc liền không vui, "Cái gì nói người khác như vậy? Loại nào người, ngươi nói thử cho tôi......"

Tiểu Mễ nói còn chưa dứt lời, đã bị Tề An lôi đi, Tề An chỉ là muốn an tĩnh nói lời từ biệt, không nghĩ lại nháo thành như vậy.

Tới một địa phương an tĩnh rồi, Tề An lập tức buông Tiểu Mễ ra, anh ngượng ngùng nói, "Thật ngượng ngùng a, tôi không phải cố ý muốn kéo cô, chỉ là không muốn thấy hai người cãi nhau."

Tiểu Mễ trên mặt còn tức giận, "Hừ, cái loại người như cô ta tôi phải cùng nàng nói chuyện cho minh bạch."

Tề An buồn cười, sau đó xem Tiểu Mễ cũng không tức giận như vậy, liền nói, "Tiểu Mễ, tôi phải đi, cho nên tới cùng cô nói lời từ biệt."

Tiểu Mễ nghe được Tề An nói, thần sắc trên mặt tức khắc thay đổi, sau đó Tiểu Mễ vỗ vỗ bả vai Tề An an ủi nói, "Không có việc gì không có việc gì, không phải khi nào cũng có thể  làm thật tốt công việc, chúng ta cũng không cần phải để ý, đúng không?"

Tề An vừa nghe lời Tiểu Mễ nói liền biết là nàng hiểu lầm, "Không có, tôi là muốn đến tổng công ty, không có bị cuốn gói."

Nghe được Tề An nói, Tiểu Mễ biểu tình lại thay đổi, đầu tiên là không thể tưởng tượng sau lại là cao hứng phấn chấn, Tiểu Mễ một bên cười một bên dùng sức vỗ vỗ bả vai Tề An, "Chúc mừng a chúc mừng a, khá tốt, tôi biết cậu rất giỏi ......"

Sau đó lại hàn huyên trong chốc lát, Tề An cùng Tiểu Mễ chính thức từ biệt.

Tề An ôm đồ vật đi ra công ty, bắt đầu từ ngày mai, lại là một ngày mới.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip