CHAP 10
Không phải cô vô tình, cô chỉ cầu xin một cuộc sống an ổn bình yên, nếu như Yuri chỉ vì bù đắp những áy náy cùng thiếu thốn trong lòng, thật không cần.
Yuri vẫn bận rộn như vậy, không thể nào vì cô thay đổi.
Hơn 9h tối, gần đến giờ đóng cửa, Seohyun ngồi ở quầy tính tiền, kiểm tra vài lần, vẫn không thấy đúng.
Muốn có cuộc sống yên tĩnh khó khăn như vậy sao? Tình yêu của bọn họ đã là quá khứ rồi, Yuri cảm thấy đó là vì công việc, nhưng lại xen lẫn tư tình, nhiều lần tới trêu chọc lòng của cô.
Cô phân tâm vì những lời Yuri đã nói hôm nay, cuối cùng giao cho Hyyeon tính tiền.
"Chuyện tin bạc giao cho cậu xử lý luôn."
"Seohyun , có phải quan tâm chuyện Yuri tới tìm?" Hyoyeon giống như có thể hiểu rõ nguyên nhân Seohyun không chuyên tâm.
"Ừ, thật là phiền toái."
"Yuri hôm nay tìm cậu làm cái gì?"
" Nói phòng bếp của chúng ta quá nhỏ, hỏi chúng ta có muốn đổi sang mặt bằng lớn hơn không, muốn giúp chúng ta mở đại lý."
"Wow" Hyoyeon mắt trợn to, "Yuri rất có tiền có đúng không?"
"Là một trong những cổ đông của OTC."
"Trời ạ, OTC? Gần đây giá cổ phiếu rất cao! Dòng smart phone của OTC từ thiết kế đến công nghệ rất được các công ty viễn thông của nước ngoài ưa chuộng. . . . . ." Trước kia không có nghe Seohyun đề cập tới chồng trước làm cái gì, bây giờ mới biết chồng trước của cô năng lực rất mạnh, lai lịch không nhỏ, "Cậu có đồng ý Yuri sao?"
"Không có. Yuri làm như vậy, chỉ là vì đền bù áy náy trong lòng thôi."
"Đền bù áy náy trong lòng? Yuri biết công việc kinh doanh của cậu không được tốt sao?"
"Có sao?" Ngoại trừ gần đây kinh tế có khó khăn làm cho cô cũng có chút lo lắng, nhưng làm bánh là công việc cô thích nhất, trên thực tế cuộc sống cũng coi như là an nhàn tự tại.
"Nếu như có thể có tiền nhiều một chút thì tốt hơn" Hyoyeon nhỏ giọng nói qua. Mặc dù tiền bạc không phải vạn năng, nhưng không có tiền vạn điều không thể, không cần thay đổi cửa hàng nhỏ, có thể đổi cửa hàng lớn, sao lại không thử?
"Trừ tiền bạc và sự nghiệp, không có gì có thể làm Yuri hứng thú" Cùng Yuri chung sống mấy năm, cô còn chưa hiểu rõ Yuri sao?
"Seohyun, không ai là không thích tiền, chúng ta bây giờ gặp phải khó khăn tiền thuê nhà cùng tiền bột mì đều tăng, cũng mau lỗ vốn, cậu tại sao không chấp nhận đề nghị của Yuri? Nếu như Yuri có thể khiến OTC kiếm tiền, giá cổ phiếu tăng cao, nếu cậu muốn vương quốc bánh nướng Yuri cũng có khả năng thực hiện"
"Đừng nói vương quốc bánh nướng, cuộc sống của tớ không thể có Yuri tham dự" Mới cùng Yuri gặp mặt vài lần, cô có thể cảm thấy sự bình tĩnh gần như bị khuấy động, đó là sự nguy hiểm được báo trước, sợ hãi làm cô lui bước.
Không sai, cô phải giữ vững lý trí, không thể cùng Yuri có bất kỳ dây dưa.
"Seohyun, cậu vẫn thích Yuri sao?"
"Tớ. . . . . . Không biết" Cô không muốn nghĩ đến vấn đề này.
"Nếu như không phải là yêu, chỉ là hợp tác trong kinh doanh, cậu cần gì phải cự tuyệt sự giúp đỡ của Yuri?"
Hyoyeon nói không sai, nếu như không phải là đối với Yuri còn sót lại tình yêu, cô cần gì phải lạnh nhạt cự tuyệt hắnYuri Nhưng cô không dám đối mặt với cái vấn đề này, chỉ có thể dùng cái phương thức này tự thuyết phục mình.
"Only U không cần mở rộng, nhưng tớ muốn vui vẻ, muốn tự do, cuộc sống và công việc tớ muốn tự mình làm chủ" Như vậy là đủ rồi.
"Được rồi, tớ hiểu rõ rồi." Thân là bạn thân kiêm phụ tá, cô nên ủng hộ Seohyun mới đúng.
Seohyun giọng nói nhẹ nhàng, suy nghĩ lạc quan "Huống chi, công ty viễn thông CSY sắp tới sẽ bàn chuyện hợp tác với chúng ta, tớ đối với tương lai vẫn có lòng tin, đừng lo lắng."
"Ừ, tớ cũng vậy hi vọng lần hợp tác này có thể thành công."
Hyoyeon đem tiền đếm xong giao cho Seohyun, Seohyun lại đem tiền để vào trong túi.
Seohyun với tay tắt đèn bảng hiệu, họ cầm giỏ xách chuẩn bị rời đi, đột nhiên chuông gió trên cửa kêu "leng ken" có người đẩy cửa bước vào.
Bước vào cửa tiệm là người cao gầy, trên mặt mang nụ cười giản dị tùy ý, bên cạnh còn có hai trợ lý
"Wow, nơi này chính là Only U sao? Các người đẹp, có thể cho tôi vào trong cửa hàng, ăn thử bánh hoa hồng phô mai không?" Sooyoung đầu tiên là nhìn một vòng quanh cửa hàng, chỉ thấy bánh bao cùng những món khác không còn gì cả, không thể làm gì khác hơn là nói với Seohyun muốn món tráng miệng chính của cửa hàng.
"Thật xin lỗi, hiện tại trong tiệm chúng tôi không có bánh phô mai hoa hồng rồi." Seohyun lễ phép mỉm cười trả lời.
"Ah! Tôi tới quá muộn sao?" Sooyoung cười quan sát cô.
Cô là một người xinh đẹp, dịu dàng, giống với "Only U" của cô, làm cho người ta một loại cảm giác tươi sáng ấm áp.
"Vâng, xin lỗi, tất cả đã bán hết, ngày mai khoảng giữa trưa mời quý khách quay trở lại, hoặc có thể đặt trước" Seohyun nói một cách lịch sự.
"Đợi chút. . . . . . Nơi này rõ ràng còn một bánh phô mai hoa hồng trứng lớn, tôi muốn cái này, tôi muốn nếm thử mùi vị củ nó một chút . . . . . ."
Sooyoung mắt tinh phát hiện tủ lạnh thủy tinh trong suốt đặt trong cùng, một cái bánh kem hình hoa hồng kết hợp với hoa văn bánh phô mai hoa hồng ước chừng tám tấc lớn.
"Thật xin lỗi, bánh này đã có khách đặt trước rồi, khách ngày mai sẽ đến lấy hàng, bởi vì tôi không có thời gian đóng gói nên mới để ở chỗ này" "Only U" cũng có cung cấp bánh theo nhu cầu của khách hàng, cái bánh ngọt này là một khách quen muốn ăn mừng kỷ niệm ngày cưới, và cô đã viết chữ chúc mừng trên đó, không thể bán cho hắn.
"Không cần keo kiệt như vậy, vậy bán tôi một phần nhỏ thôi."
Sooyoung phát huy tuyệt chiêu của mình, dùng đôi mắt phóng điện mê hoặc cô, giọng nói nũng nịu dụ cô mềm lòng thỏa hiệp, bình thường phụ nữ đều đỗ vì bộ dạng này của Sooyoung.
"Thật xin lỗi, thưa quý khách, phía trên có ghi chữ chúc phúc rồi." Cô cho Sooyoung một câu xin lỗi kèm nụ cười, không bị ảnh hưởng chút nào..
Phóng điện cùng làm nũng không có tác dụng, Sooyoung không thể làm khác hơn là đổi phương thức khác hỏi: "Có thể mời chủ đi ra không?"
"Tôi chính là chủ." Seohyun hào phóng thừa nhận, thái độ vẫn không kiêu ngạo không tự ti.
"Ưhm, vậy tốt lắm." Sooyoung kiên nhẫn, đưa cho cô danh thiếp.
"Nghe nói "Only U" bánh phô mai hoa hồng ăn thật ngon, bởi vì vừa lúc đi ngang qua đây, bụng hơi đói, thuận đường ghé vào nghĩ sẽ nếm thử món điểm tâm ngọt của quán, không ngờ lần nữa bị cự tuyệt." Sooyoung ngoài miệng vẫn nở nụ cười, nhưng giọng nói hơi có vẻ tiếc nuối.
Cô chủ nếu như biết rõ Sooyoung là khách hàng lớn trong tương lai, phải hiểu đạo lý làm ăn, dầu gì cũng cho Sooyoung một chút thể diện đi!
" Là Tổng giám đốc Choi Sooyoung?" Đứng bên cạnh Seohyun, Hyoyeon vừa nhìn thấy tên tuổi trên danh thiếp, lên tiếng kinh hô.
Choi tổng xuất hiện trong cửa tiệm, nếu là tới nói chuyện hợp tác, kẻ kinh doanh thông minh nên tìm biện pháp thõa mãn nhu cầu của khách hàng mới đúng, Hyoyeon hướng Seohyun nháy mắt.
"Thật xin lỗi, tổng giám đốc Choi, tôi vẫn không thể bán được." Seohyun vẫn kiên trì.
"Tại sao?" Sooyoung sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip