Chương 1: Hố đen

Chúng tôi là song sinh.

Như một mà hai, như hai là một.

Nhưng chưa bao giờ chúng tôi chắc chắn việc hiểu hết về nhau.

Shirigawa Hikaru, một sát thủ nổi danh, cùng em gái sinh đôi tạo nên nỗi khiếp sợ cho toàn bộ những thế lực ngầm trên toàn thế giới trong khoảng thời khá dài.

Sát thủ cũng có những nguyên tắc vàng.

Cô chỉ loại trừ những mối nguy hại đến lợi ích của tổ chức và đặt mục tiêu ấy lên hàng đầu.

Hikaru không hoàn hảo nhưng mà cô là người chị gái cứng rắn, mạnh mẽ trong trái tim của Yami, và có lẽ tình thân là thứ làm cô bộc lộ sự yếu đuối của mình.

Đối với những kẻ khác, Hikaru là một kẻ ám sát ngạo mạn với tài năng thiên bẩm, nguy hiểm và hiếm có.

Trong thâm tâm luôn giữ kín một lời thề của ánh bình minh: "Shirigawa Hikaru này, sẽ không bao giờ yếu đuối trước mặt bất kì kẻ nào, đặc biệt là em gái mình."

Khác với chị gái song sinh, Shirigawa Yami hầu như luôn tự ti về bản thân, thụ động và sống khép kín.

Không như Hikaru; một ánh sáng lẻ loi trong thứ bóng tối đục màu, tanh mùi máu. Yami; cái bóng to lớn luôn che chắn sau lưng chị gái.

Ánh sáng càng mạnh thì cái bóng nó tạo ra càng tối.

Song cũng nhờ bóng tối mà ánh sáng càng trở nên rực rỡ. Cái bóng cũng chính là một phần quan trọng của ánh sáng, nếu thiếu nó thì ánh sáng sẽ không còn hoàn hảo.

Nếu Hikaru là ánh sáng thì Yami là cái bóng luôn kề cạnh bên chị, sự hòa hợp khó hiểu của ánh sáng và bóng tối sẽ các khiến hai người cùng trở nên hoàn hảo tuyệt đối.

Trong cái thế giới u ám, mục nát này, sớm chỉ còn con đường thấm đầy màu máu thê lương.

...

Một đêm trăng tĩnh mịch.

Hikaru như thường lệ trở về nhà với một bộ đồ đặc vụ dính đầy máu và mồ hôi. Cô nàng xinh đẹp bình thản leo từ đường cửa sổ tiến vào phòng mình, đây là thói quen khó bỏ.

Tắm rửa sạch sẽ,  thay một bộ đồ gọn nhẹ, lau qua mái tóc bạch kim xõa dài ngang lưng, đôi tay thon dài nhẹ nhàng vén tóc qua một bên vai, cơ thể mệt mỏi ngã xuống chiếc sopha gần chân.

Đôi tay trắng ngọc chứa đầy những vết cứa li ti vươn đến mặt bàn tròn, lấy từ bao thuốc dở một điếu thuốc, châm lửa, chậm rãi chìm đắm trong làn khói trắng.

Đôi mắt huyết thạch lơ đãng nhìn về phía cửa sổ, mảnh trăng lạnh lùng phả thứ ánh sáng lạnh lẽo, cô quạnh, đôi con ngươi nhìn chăm chú như đang ngắm một thứ gì đó rất xinh đẹp, đẹp nhưng không thể chạm đến. Chiếc môi khô cong lên, thở nhẹ một hơi, khói trắng tràn ngập không gian rồi tan dần, lưu lại vị đăng đắng, ám nhẹ lên đầu lưỡi.

Xoa thái dương đã hơn một tuần đau nhức, cô mỉm cười lẩm bẩm một mình: "Mình đã bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?"

Mình sẽ già đi trong cô đơn sao.

Cơ mà cũng mong cảnh đêm hôm nay là lần cuối.

Sẽ rất tuyệt nhỉ.

Hikaru rời khỏi phòng mình, đến trước cửa phòng đối diện, nhẹ nhàng mở cửa.

Căn phòng tối đen như mực, chỉ thấy được góc phòng, một thân thể nhỏ ngồi đu chân trên chiếc ghế Gaming bọc da màu đen trước ba màn hình máy tính sáng trưng đang chạy các chương trình game.

Bên dưới sàn mấy bộ đĩa CD mỗi cái một chỗ, ngoài ra còn bộ điều khiển, tủ đĩa hơn trăm loại đều mở toang ra.

Người trên ghế dường như đang đeo tai nghe nên không biết Hikaru đã đứng phía sau mình, đôi mắt bị ánh sáng của màn hình phía trước phủ lên một màu trắng.

"Yami." Cô cười nhẹ, vỗ nhẹ đầu người nọ, lúc này người kia mới phản ứng, kéo tai nghe xuống hơi ngạc nhiên, rồi cũng bình tĩnh nhìn chị mình.

"Sao vậy?" Thanh âm mờ đục cất lên, chẳng chút sức sống. Cái mùi thuốc này, từ bao giờ vậy.

"Tối nay, chị muốn ngủ cùng em, được không?" Hikaru gượng gạo cười, đã lâu rồi cô không hỏi câu này.

Em gái nhỏ có chút khó hiểu nhìn chị gái mình, thấy thật buồn cười khi người nọ bị mình nhìn đến mức hơi lúng túng.

...

Từ lúc chuyện kia xảy ra, kể cũng đã mười mấy năm ròng rã trôi.

Năm đó, hai chị em chỉ mới 8 tuổi đã ngao du thiên hạ, tham gia huấn luyện sát thủ của tổ chức, chỉ vài năm ngắn ngủi, một cặp song sinh tài năng xuất sắc ra đời.

Ở tuổi 13, họ biết được giết người chính là không thể quay đầu.

Tay nhúng chàm, là đôi tay giết chóc, hung tàn.

Mạng sống con người luôn vô giá và vô giá trị.

Thế giới này, cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh mới có quyền quyết định tất cả.

Hikaru và Yami cùng nhau trở thành những sát thủ nổi danh nguy hiểm, khiến một số quốc gia phải phát lệnh truy nã.

Tổ chức của hai người từ đó cũng đào tạo và nuôi dưỡng rất nhiều trẻ mồ côi, những đứa trẻ bị bỏ rơi, bị hành hạ, bị xem là vật trao đổi, buôn bán của những ác ma mang khuôn mặt người. Những đứa trẻ đó đi từ nơi tăm tối lạnh giá đến địa ngục trần gian.

Là chị em song sinh, hai người vốn hoà thuận, rất yêu thương và hiểu nhau như dao với súng cùng đồng hành ngang dọc.

Và sự bình yên ấy chấm dứt khi một sai lầm lớn xảy ra. Hai chị em ngày một xa cách, dọn phòng ở riêng, nhiệm vụ cũng ít khi cùng nhau làm, số lần tiếp xúc giảm đi, đến cả tin nhắn cũng chẳng còn mấy chữ.

Hikaru dần giống như một con thú hoang, gặp đâu cắn đó, cô điên cuồng giết người, tắm mình trong sông máu.

Đúng, giết những kẻ không vừa mắt, giết những kẻ bẩn thỉu đáng ghê tởm, cô đã giết sạch bọn chúng.

Chị thể hiện ra bên ngoài bao nhiêu, thì em lại im lặng bấy nhiêu. Yami sống ẩn mình trong bốn góc tường, tối đen, làm một con Neet nghiện game.

...

"Chị có chuyện gì sao?" Yami hơi nghiêng đầu, vẻ mặt thản nhiên nhìn chị gái.

"Không, chỉ đột nhiên muốn ngủ với em thôi, không được sao?" Hikaru mím nhẹ môi, giọng xen chút lo lắng

"Tùy chị." So với thái độ lạnh lùng xa lạ của em, cô chị lại càng thấy gượng ngùng.

Yami mặc kệ chị gái đã sắp tủi thân phía sau, em quay người đeo lại tai nghe chụp tai được em đặc biệt tự thiết kế, mười ngón tay linh hoạt gõ trên bàn phím, lập trình những phần nền game mình mới cài thử.

Hikaru nằm trên giường, lăn lội qua lại với sự tủi thân của mình, chiếc giường màu xanh lam nhạt, thoang thoảng mùi bạc hà mà Yami thích.

Nằm một lúc, cô vô tình ngó qua chiếc đồng hồ bên tủ đầu giường, chỉ còn mười phút nữa là không giờ sáng.

Trong vô thức, một tiếng nói vang lên trong đầu cô.

"Đúng vào lúc ranh giới ma quỷ được mở ra, các ngươi sẽ đến nơi vĩnh hằng, kết thúc sinh mạng đã úa tàn này."

Hikaru giật mình mở mắt, đôi mắt màu máu chợt sáng lên. Trong một khắc, không gian xung quanh cô đảo lộn, kính cửa sổ vỡ vụn rơi đầy đất.

Một tiếng nổ lớn vang lên, Yami giật mình, kéo mạnh tai nghe xuống, chạy nhanh đến nắm tay chị gái.

"Yami..." Hikaru theo phản xạ ôm lấy vai em gái, trợn mắt nhìn một hố đen dần to ra ở chính giữa khung cửa sổ.

Gió lốc thổi bay mọi thứ trong căn phòng, hai người chao đảo theo cơn gió, cuối cùng bị hai bàn tay lớn thò ra từ hố đen bắt đi mất.

#Kết
#Wi
#Dere_Team.

Shirigawa Hikaru.
https://picrew.me/image_maker/6476

Shirigawa Yami.
https://picrew.me/image_maker/6476

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip