Chương 5: Kế Hoạch Tận Hưởng Chuyến Hành Trình
Chương 5: Kế Hoạch Tận Hưởng Chuyến Hành Trình
Sau khi sắp xếp ổn định mọi chuyện, Cổ Ngọc ngồi trên một tảng đá lớn giữa khu rừng thanh bình, đôi mắt trong trẻo mà sâu thẳm nhìn lên bầu trời xanh. Bên cạnh nàng, Y Lai Khắc Tư đứng khoanh tay, ánh mắt chăm chú quan sát người chủ nhân đặc biệt của mình.
Quyết định phong ấn ký ức.
"Ta nghĩ đã đến lúc phải làm một việc quan trọng," Cổ Ngọc khẽ cất lời, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.
"Việc gì?" Y Lai Khắc Tư hơi nhướng mày.
Nàng quay sang ông, ánh mắt lóe lên tia tinh nghịch:
"Ta muốn ông giúp ta phong ấn một phần ký ức và nhận thức. Chỉ giữ lại những gì liên quan đến Đấu La Tinh mà thôi."
Y Lai Khắc Tư im lặng một lúc lâu, sau đó bật cười thành tiếng:
"Ngươi đang đùa sao? Với khả năng của ngươi, đã biết rõ mọi thứ trong thế giới song song này, còn muốn phong ấn ký ức? Ngươi nghĩ đây là trò chơi sao?"
Cổ Ngọc gật đầu nghiêm túc:
"Chính xác. Đối với ta, hành trình này không khác gì một trò chơi nhập vai. Mà trong một trò chơi đã biết trước kịch bản, cách duy nhất để ta tận hưởng nó trọn vẹn là đạt được tất cả các thành tựu ẩn. Nhưng với những ký ức và nhận thức đầy đủ, ta đã trải nghiệm quá nhiều trò chơi hay hơn thế này, điều đó sẽ khiến chuyến đi này trở nên vô vị."
Cửu Tiết Phỉ Thúy thắc mắc.
Cửu Tiết Phỉ Thúy – giờ đã biến thành một con rắn nhỏ màu ngọc bích, cuộn tròn quanh cổ Cổ Ngọc, nghe vậy không khỏi thắc mắc. Nó vươn mình, cất giọng vu vơ:
"Chủ nhân, tại sao lại tự làm khó bản thân như vậy? Rõ ràng ngài có thể tận dụng toàn bộ sức mạnh và kiến thức của mình để thống trị nơi này. Chẳng phải điều đó sẽ dễ dàng hơn sao?"
Cổ Ngọc khẽ cười, tay vuốt nhẹ thân rắn mềm mại:
"Đúng là ta có thể làm vậy, nhưng điều đó chẳng thú vị chút nào. Niềm vui khi chơi một trò chơi là gì, Cửu Tiết? Là sự bất ngờ, là thử thách, là khám phá điều chưa biết. Nếu ta giữ nguyên ký ức và nhận thức, ta sẽ không thể thực sự đắm chìm trong trải nghiệm này."
Nàng dừng lại, ánh mắt xa xăm:
"Hơn nữa, hành trình này không phải để chinh phục hay chứng minh điều gì. Nó chỉ là một cách để ta tận hưởng những điều giản dị, trải nghiệm cuộc sống như một người bình thường. Đấu La song song này có thể không đặc biệt với ta, nhưng ta muốn nhìn thấy vẻ đẹp của nó theo cách mà chính cư dân nơi đây cảm nhận."
Y Lai Khắc Tư cạn lời.
Y Lai Khắc Tư nhún vai, giọng nói pha chút bất lực:
"Được thôi. Ngươi muốn làm gì thì ta chiều. Nhưng ta phải nhắc ngươi rằng, nếu phong ấn ký ức, ngươi sẽ gặp khó khăn khi đối mặt với những tình huống bất ngờ. Chắc chắn là không hối hận chứ?"
Cổ Ngọc mỉm cười tự tin:
"Ta không hối hận. Có ông và Cửu Tiết bên cạnh, ta sẽ không gặp nguy hiểm thật sự. Hơn nữa, nếu quá dễ dàng thì trò chơi này còn ý nghĩa gì?"
Y Lai Khắc Tư thở dài, giơ tay lên, từng luồng sáng mềm mại tỏa ra từ lòng bàn tay ông.
"Được rồi. Ta sẽ phong ấn những ký ức không cần thiết của ngươi. Nhưng nhớ kỹ, ngươi đã tự mình lựa chọn điều này."
Phong ấn ký ức.
Luồng sáng bao quanh Cổ Ngọc, dần dần cuốn đi những ký ức sâu sắc về các cuộc chiến, những thế giới nàng đã chinh phục, và những trải nghiệm vượt xa cấp độ của Đấu La song song. Tuy nhiên, những thông tin cần thiết về Đấu La Tinh, cũng như khả năng sử dụng sức mạnh cơ bản, vẫn được giữ lại.
Khi luồng sáng tan biến, Cổ Ngọc khẽ nhắm mắt, cảm giác như một phần gánh nặng đã được trút bỏ.
"Hoàn thành rồi," Y Lai Khắc Tư thông báo, giọng không giấu nổi sự chế giễu:
"Chúc mừng. Giờ ngươi chính thức là một người chơi nhập vai, hoàn toàn 'bình thường'."
Khởi đầu hành trình.
Cổ Ngọc đứng dậy, ánh mắt trong trẻo mà tràn đầy hứng khởi:
"Vậy là hành trình của ta chính thức bắt đầu."
Cửu Tiết Phỉ Thúy uốn mình, nhìn nàng đầy tò mò:
"Chủ nhân, ngài sẽ làm gì trước tiên?"
Cổ Ngọc cười nhẹ, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm:
"Trước tiên, ta sẽ khám phá thế giới này, từ các khu rừng, đại dương, cho đến những nơi con người cư ngụ. Ta muốn hiểu rõ hơn về nó, từ đó đặt mục tiêu chinh phục những thành tựu ẩn mà ta chưa biết."
Y Lai Khắc Tư nhìn theo bóng dáng Cổ Ngọc, trong lòng không khỏi thầm cảm thán:
"Ngươi đúng là một vị chủ nhân đặc biệt. Đến cả việc tận hưởng cũng phải biến thành một nghệ thuật."
Hành trình của nàng chính thức bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip