Chương 3.2: Chứng nhân lịch sử
- Ăn may.
Tsubaki đứng trên khán đài theo dõi trận đấu bán kết nãy giờ thốt lên một tiếng vô cảm. Thì rõ ràng là ăn may rồi còn gì. Nếu tay chắn của Fukurodani không chạm lưới thì đến chung kết là một điều không tưởng đối với Keika. Hơn nữa, Keika bị đánh giá thấp hơn Fukurodani, chính là ông trời ưu ái nên mới cho họ đến vòng này.
- Thôi nào cô bạn khó tính của tôi ơi. Thế cậu nghĩ tại sao họ lại tiến xa được như vậy?
Ayano cười khổ nói với con người bên cạnh mình. Không biết cậu ấy thả lỏng một tí thì có chết ai không nhỉ? Lúc nào cũng cảm ràm y như bà già vậy.
- Thì tớ đã nói rồi. Ăn may. Đội xứng đáng thắng phải là Fukurodani.
- Xem ra cậu thích thi đấu với Ichinose-san nhỉ?
- Không có, cậu mới thích.
Tsubaki xách cặp đi mất, bỏ Ayano lại một mình. Cô nàng này bây giờ đang cười chết đi được. Đừng tưởng nãy cô không thấy khuôn mặt đỏ lựng và cái bĩu môi của Tsubaki nhé.
Nói đi cũng phải nói lại, người ngoài chỉ biết đến Tsubaki như "Bông hoa của sân đấu", lạnh lùng rồi băng lãnh, vô cảm gì đó. Ayano xin tặng các cụ một lạy.
Từ nay phải đổi biệt danh cho bả thành "Nữ hoàng Tsun-tsun" gì đó đi. Bả tsundere chết đi được ấy. Ngoài mặt thì nói không thích nhưng bên trong thì lời nói lại chảy ngược xuống nội tạng. Thật là mắc cười đi mà. Kèo này Ace của Shiroyama tuyên bố không chơi được.
- AAA!!! Tức quá!!!
Bokuto liên tục hét lên cho thỏa nỗi lòng của mình. Anh không hiểu tại sao cái thế giới này lại không công bằng như vậy. Tại sao một đội trông không có gì nổi trội như Itachiyama lại có thể thắng được đội tuyển của anh vậy chứ? Mặc dù đi xem mấy đứa đàn em của mình nhưng thấy tức giùm luôn phần của tụi nó. Năm nào anh cũng bị Itachiyama đánh bại xong nghẻo.
- Tại sao em lại thua chứ Akaashi???
Anh từ trên khán đài nói vọng lại xuống sân đấu với người đàn em của mình. Chuyền hai Akaashi Keiji chỉ lặng lẽ đáp lại.
- Anh xuống đây nói chuyện. Như vậy xấu hổ lắm.
- Kệ nó! Ông đây bực rồi, không quan tâm gì nữa!
Bokuto sửng cồ cái đầu cú của mình lên, bĩu môi bực bội, trông anh bây giờ như mấy thắng trẻ trâu ngoài đường, chuẩn bị lao vào người khác gây lộn vậy.
May thay Akaashi đã lường trước được trường hợp này. Anh dùng giọng nhẹ nhàng hơn để nói chuyện nhưng cái nội dung ném đá vẫn không thay đổi.
- Đội cấp 3 của anh cũng thua Itachiyama thôi. Làm sao trách được đội cấp 2 bọn em.
Nghe đến câu này quý ngài top 5 Ace liền giật mình một cách có phản xạ, anh lặng lẽ chọc chọc hai đầu ngón tay vào nhau. Trầm ngâm một lúc, anh lẩm bẩm:
- Hai chuyện đó khá_
- Giống nhau hết, Bokuto-san ạ.
Akaashi nhấn mạnh từng chữ một. Đến nước này Bokuto chẳng thể đôi co được nữa, anh liền chuyển mũi giáo về hướng của người khác, một nhân vật tội nghiệp ngoài lề.
- Chuẩn bị đấy Sakusa! Khi chú lên cấp 3 anh sẽ cho chú biết tay!
Cùng lúc đó, nhân vật chính trong chiến thắng đội cú vừa rồi - Sakusa Kyoomi tiến đến, bên cạnh cậu là Libero nổi tiếng - Komori Motoya.
Sakusa nghe được câu chói tai liền trực tiếp làm lơ, cậu thẳng chân đi ngang qua mặt Bokuto như một thách thức. Nhìn thấy hành động này, Bokuto càng sửng cồ hơn nữa.
- Này! Chú ý đến anh này!
Anh khoa chân múa tay trên khán đài như một trò hề. Akaashi nhân cơ hội này thì tranh thủ thở dài một cái.
- Trông Bokuto-san khá quạu đấy. Cậu không sợ à?
Komori lục lọi trong túi tìm một vật gì đó, không ngước lên mà hỏi.
- Kệ anh ta. Yếu thì phải chịu.
Sakusa giống y hệt Tsubaki, toàn nói những điều vô cảm. Nhưng anh ta khác cô gái này ở chỗ rằng anh không tsun, như vậy đã là cả một vấn đề rồi.
Komori thì chịu thua trước câu trả lời không thể nào không tức điên lên này. Cậu chỉ lặng lẽ thêm vào.
- Tớ hiểu cảm giác của anh ấy. Cả đội nam lẫn nữ đều thua mà. Năm nay Fukurodani chơi chán thật đấy.
Nghe đến đây, Sakusa cũng không nhịn được một chút quan tâm.
- Đội nữ Fukurodani thua à?
Điều anh ngạc nhiên ở đây là ngoài Shiroyama và Fukurodani, không đội nào có đủ trình độ để góp mặt trong vòng chung kết cả. Trong 3 năm đổ lại đây, đó như là một định lí rồi. Nhưng bây giờ lại có kẻ đi ngược với định lí đó, giống như là nói mặt trời mọc hướng Tây và lặn hướng Đông vậy, hận không thể tát cho kẻ đó một phát.
- Ừ. Học viện Keika đã đánh bại họ, trận đấu kêt thúc trước chúng ta vài phút. Không ngờ sau cái vụ lộn xộn ở sảnh chính mà họ cũng bình tâm thi đấu được. Nghe nói cái cậu đã ra tay bảo vệ cho Tsubaki là quản lí của đội họ đấy.
Nhắc đến cô gái vô danh đó, Sakusa khá bất ngờ. Quả nhiên kẻ điên lại chính là người chính là người thắng mà. Hơn nữa trong cảm xúc của cậu có chút gì đó mong ngóng rằng Học viện Keika sẽ đoạt chức vô địch, lật đổ đế chế của Shiroyama.
- Khoan. Tại sao mình lại nghĩ vậy nhỉ?
Yuuki tung tăng trong sảnh lớn của nhà thi đấu, trong tâm trạng vui vẻ cực độ, nó đang đến nhà vệ sinh để tìm cô bạn Minato. Tội nghiệp cậu ấy, trận đấu căng thẳng đến nỗi không dám xin đi xả lũ.
Qua góc cua của nhà vệ sinh, nó thấy ở bờ tường đối diện có hai cậu nam sinh đang cầm điện thoại lén la lén lút như ăn trộm. Họ chĩa điện thoại về hướng của WC, thần thái cực kì giống biến thái. Nhưng có điều...hai tên biến thái này cũng giống nhau quá đi...
Cả quần áo, gương mặt, kiểu tóc của họ đều giống y chang người còn lại. Thề luôn, đem kính hiển vi ra cũng không soi thấy một li.
Phải nói như thế nào nhỉ? Họ giống nhau như hai giọt nước vậy. Trong thoáng chốc nó có một ý nghĩ rằng hai người họ là anh em sinh đôi. Có vẻ là vậy...ha?
Khi nó đến gần, hai anh em cùng đồng loạt "suỵt" rồi đưa tay lên miệng, rõ ràng là nhắm về nó chứ ở đây còn có ai nữa.
Sai hoàn toàn. Ở đây không chỉ có 3 người.
Hóa ra lí do mà 2 anh em này phục kích ở đây là để hóng hớt drama, một cái cớ cực kì hoàn hảo.
Yuuki cũng tò mò, nó lặng lẽ nép sát vào bức tường sau đó nhoài đầu ra ngoài. Phía trước là một cảnh tượng bất ngờ.
Là Tsubaki và Ayano! Họ ấy đang nói chuyện với một ai đó mà qua bóng lưng người ta có thể đoán được đó là Ichinose Mai. Tại sao cô ta lại ở đây chứ, lại muốn gây sự sao? Nhưng quan trọng hơn, tại sao họ không chọn chỗ sạch sẽ hơn để nói chuyện đi? Ở đây cái mùi nó xông lên còn thối hơn mắm tôm hết hạn.
Không khí ở đây không căng thẳng mấy nhưng lại có tính drama cao đến bất thường. Cộng thêm cái dàn hóng hớt đằng sau nữa, đây chẳng khác gì phim trường hạng A đóng phim bom tấn ngôn tình cả.
Trầm ngâm được một lúc, Ichinose lên tiếng.
- Tôi chỉ muốn nói chuyện với cô thôi.
- Ơ. Còn tôi thì sao?
Ayano ngơ ngác hỏi. Chẳng lẽ cô không đủ trình để nói chuyện với hai người này à?
- Đi vô trong.
Tsubaki không nói chẳng rằng đẩy Ayano vào trong nhà vệ sinh một cách phũ phàng. Trước khi tiếng ơi ới của Ayano biến mất, Tsubaki đã cẩn thận khóa chặt cửa lại.
Về vấn đề tại sao an ninh bảo mật của cuộc nói chuyện này lại cao đến vậy thì các nhà khoa học cũng chưa dám khẳng định. Nhưng Yuuki có cảm giác rằng đây không phải chuyện thường, chẳng lẽ hai bà cố ngoại này đang lên âm mưu thôn tính toàn giới Bóng chuyền?! Đối với bọn não 2D này thì chỉ nghĩ được đến vậy thôi.
- Có chuyện gì thì nói nhanh.
Tsubaki lãnh đạm lên tiếng. Giọng nói đúng chuẩn người Tokyo bản địa của cô khiến hai anh em sinh đôi kia xuýt xoa liên tục.
- Chỉ là...
Ngược lại, giọng mũi của Ichinose cho thấy rõ ràng cô vừa khóc vừa nói. Một cô gái 1m8, tính cách vừa bạo lực lại nóng tính, không ngờ lại có ngày phải rơi những giọt nước mắt cay đắng như vậy. Đến đây Yuuki cũng thấy mủi lòng dù cho Ichinose đã làm nhiều chuyện sai trái, nỗi thống khổ của con gái không phải là thứ có thể bỡn cợt được.
Như đã lấy hết can đảm, Ichinose khịt mũi rồi nói.
- Nhất định...phải thắng đấy...
Tiếng của Ichinose khá nhỏ nhưng trong một không khí tĩnh lặng đến nỗi một hại bụi cũng hữu hình, những lời đó như được phóng đại gấp trăm lần.
Sau bức tường, 2 anh em sinh đôi tròn xoe mắt, có lẽ họ không lường trước được việc này. Điều này lại phi thường hợp lí với Yuuki, nó bất ngờ đến mức ngốc hơn rồi.
Nhưng người như Tsubaki, mặt thì có đến 98-99% bị liệt, 1% còn lại là bị đơ thì không biểu hiện gì hết. Chỉ một màu lạnh tanh.
- Còn phải xem biểu hiện của mọi người đã. Đúng không?
Tsubaki đột nhiên thốt lên một câu tái ngược hoàn toàn với hình tượng của mình. Cảm xúc của những người hóng hớt phía sau thì chuyển sang kinh hãi thay vì bất ngờ. Yuuki lạnh cả gáy, hôm nay quả là một ngày huyết áp tăng cao.
- Bọn em nhất định sẽ cố gắng. Chị cứ yêm tâm nhé.
Ayano từ lúc nào đã thoát ra khỏi cái Thiên La Địa Võng kia, cô thò đầu ra ngoài, đáp lời Tsubaki một cách hoàn hảo rồi lôi tuột bạn mình vào nhà vệ sinh.
Lúc này, Ichinose mới lau nước mắt, khụ cười một cái rồi hài lòng quay ra. Chính bây giờ cảnh tượng lại làm cô không hài lòng chút nào khi có thêm mấy tên nhiều chuyện.
Cả đám hóng drama bị bắt ngay tại trận, chúng biết điều mà xếp hàng cạnh nhau, chờ bị phán xét.
- Mấy cậu làm gì ở đây?
Ichinose đã trở lại mode hung dữ bình thường, cô cũng lấy lại được giọng nói cay nghiệt, dọa bọn yếu vía kia một trận hết hồn.
- Tớ... mắc đi vệ sinh...
Yuuki giơ tay giành quyền trả lời rồi chạy biến. Để lại hai cậu chàng kia với tình thế khó xử. Chị em bạn gì một thời chơi chung mà nó gặp chuyện rồi bỏ mình cái rụp như vậy đó. Coi được không?
- Còn anh em Miya thì sao?
- A..Ơ...
- Trả lời đi Samu. Nó gắt kìa.
- Từ từ. Đợi tao tí.
Hai anh em Miya đùn đẩy cục đá to này cho nhau. Sau một thì trắng cũng ra đen, tôm cũng ra tép. Cậu em là Miya Osamu đại diện hai người trả lời.
- Bọn tôi cũng mắc đi vệ sinh.
Cậu lập tức kéo người anh vào nhà vệ sinh, không màng đến câu trả lời của Ichinose. Trên đường còn cự cãi nhau về chuyện hồi nãy liên tục.
Họ bỏ lại Ichinose một mình với suy nghĩ vẩn vơ.
- Sao hôm nay nhiều người thích đi vệ sinh thế nhỉ?
HẾT
- Chính là cơ hội đấy. Nó vẫn còn ở phía trước mà.
- Dù chỉ là bông hoa ở trên mặt đất, tôi cũng sẽ khiến những đám mây ở phía trên cũng phải đổ mưa vì tôi.
- Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu.
- Xem ra...Chuyện này cực kì thú vị...
- Một ngày nào đó. Chị sẽ bắt em phải chuyền cho chị!
- Vô nghĩa...Con người sẽ đến lúc phải bỏ cuộc thôi...
Xin hãy đón xem phần tiếp theo!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip