Chương:12

Buổi sáng Lý Liên Hoa làm đúng theo lời Kiều Uyển Vãn đến vườn hoa đào mà hai người thường hay lui tới luyện võ cùng nhau

Kiều Uyển Vãn dùng đôi mắt ưu tư nhìn y khẽ lên tiếng hỏi:"Tương Di,khi nào chàng định hôn sự cho chúng ta?"

Lý Liên Hoa bị câu hỏi của nàng làm cho khựng lại ngẫm nghĩ thật lâu đáp:"cái này.... chúng ta cần suy nghĩ kỹ"

:"Tương Di! Chúng ta đã ở bên nhau từ nhỏ đến lớn, nếu thật trong lòng có nhau còn suy nghĩ gì nữa" Kiều Uyển Vãn nước mắt giàn giụa rơi xuống lớn giọng nói

Lý Liên Hoa tính cách không thích làm người khác khóc đặc biệt là nữ nhân vì y nghĩ một khi các cô nương mà rơi lệ sẽ làm người khác thấy phiền lòng

Nhưng y tìm đủ lý do vì sao bản thân không còn sự nuông chiều nào cho Kiều Uyển Vãn và còn xen vào giữa tránh né nàng

Lý Liên Hoa tựa hồ hiểu được bản vốn không yêu nàng như thế,ban đầu là do sự tương đồng thích thú khiến y nhầm lẫn bản thân cũng đã rung động với Kiều Uyển Vãn nhưng đến một độ tuổi nhất định y mới hiểu ra mình chẳng yêu ai cả đến bản thân mình Lý Liên Hoa còn bỏ mặc thì tình yêu đối với y cũng vô hình lạnh lẽo

Kiều Uyển Vãn lau đi nước mắt lạnh lùng nhìn y lại hỏi một lần nữa:"có phải huynh không còn yêu ta nữa đúng không?"

Lý Liên Hoa:"..."

Lý Liên Hoa tuy không nói nhưng ánh mắt né tránh đó của y giống như câu trả lời cho nàng hiểu

Kiều Uyển Vãn bật cười chua chát lại hít sâu một hơi nói:"được, vậy ta sẽ không làm phiền huynh nữa, chuyện của hai chúng ta chấm dứt từ đây"

Nói rồi nàng dứt khoát lướt qua người y cũng chẳng nhìn lại một lần, Lý Liên Hoa cũng bất động nhìn lên tán hoa đào bị làn gió làm phiền bay loạn khắp nơi
....

Trong cung Phương Đa Bệnh đứng ngồi không yên hết bực dọc rồi lại thẫn thờ lâu lâu còn nghe tiếng thở dài của hắn

Lão Công Công thấy chủ tử mình tâm trạng bất thường như thế đi lại vài bước cung kính hỏi:"Bệ Hạ, ngài bị làm sao vậy?"

Hắn nghe Lão Công Công hỏi như vậy chỉ nhẹ giọng tay chống cằm một tay quệt bút trong mực không chịu viết đáp:"không có gì.... chỉ là"

Lão Công Công nhìn Phương Đa Bệnh ngập ngừng như thế liền mạnh dạn mỉm cười đoán:"chỉ là nhớ Hoàng Hậu nương nương đúng không Bệ Hạ?"

:"Đúng...Ơ không phải! Tại sao trẫm phải nhớ y chứ" hắn định bảo là đúng vậy, Phương Đa Bệnh không hiểu vì sao trong đầu lại len lỏi hình bóng của Lý Liên Hoa còn trùng hợp lại bị Lão Công Công hỏi đúng thời điểm khiến Phương Đa Bệnh xém thừa nhận những rất nhanh bác bỏ nó

Lão Công Công biết mình đoán đúng chỉ ôn hòa gật đầu đáp:"nếu Bệ Hạ không nhớ Hoàng Hậu thì sớm duyệt tấu chương để còn nghỉ trưa nữa ạ"

Phương Đa Bệnh nhìn qua biểu cảm đó của Lão Công Công không hài lòng lắm nhưng bản tính hắn là một người lương thiện nên không muốn trách phạt ông, chỉ đành hầm hực đọc tấu sớ

....

Buổi chiều Lý Liên Hoa cùng Kỷ Hán Phật, và Tiêu Tử Khâm với Thạch Thủy đến dự tiệc

Tiếng ca múa nhộn nhịp khắp chính điện môn làm Lý Liên Hoa chán ghét không thèm nhìn bèn đi lại bắt chuyện với vài môn phái lâu năm trong giang hồ

Phong Khánh_Minh Chủ Võ Lâm đứng đầu bảng giang hồ bước ra phong thái ngời ngời mỉm cười chấp tay hữu lễ lên tiếng:"đa tạ chư vị bằng hữu hôm nay đến dự tiệc mừng Vạn Thánh Đao tròn trăm tuổi"

Một tên trong môn phái khác hớn hở chen lời đáp:"Vạn Thánh Đao chính là trụ đài của giang hồ hôm nay được đến dự xem như chẳng phí sống hết một đời"

Phong Khánh sảng khoái nâng ly rượu cười lớn uống cạn rồi trầm giọng lại nói:"nhưng dạo gần đây ta nghe được có một số kẻ đã âm thầm đầu quân cho triều đình rồi" dứt lời ông ta nhìn qua Lý Liên Hoa

Nhưng tiếc là y chẳng có biểu hiện gì cả vẫn là gương mặt điềm tĩnh gắp thức ăn cũng không thèm để ý đến ánh nhìn của ai

Thạch Thủy thấy nhiều ánh mắt đổ dồn về phía Lý Liên Hoa nghiêm nghị lên tiếng nói:"Minh Chủ đa tạ ngài chiếu cố"

Lý Liên Hoa giả vờ giật mình vội vàng cầm ly rượu lên hướng về Phong Khánh hờ hững cười cười tiếp lời:"tại hạ thất lễ rồi"

Lý Liên Hoa không để ý đến sắc mặt của Phong Khánh không phải vì lo ăn uống mà là vì sao ông ta biết y đã vào cung hợp tác với Hoàng Thất?

Trừ phi trong cung có nội gián, Lý Liên Hoa suy nghĩ khi hồi cung sẽ báo lại với Phương Đa Bệnh để hắn điều tra

Y uống cạn rượu rồi lật ly lại như bảo bản thân đã uống hết sạch

Tiệc sau buổi tối cũng đã tàn Lý Liên Hoa trở về Tứ Cố Môn liền vào phòng thay y phục đơn giản xong rồi y mở cửa định âm thầm rời khỏi thì bị một tiếng gọi sựng lại

Lý Liên Hoa thảm nhiên quay người lại trả lời:"muội tìm ta có gì không Thạch Thủy?"

:"Môn Chủ ngài lại muốn bỏ trốn du ngoạn nữa sao?" Thạch Thủy tức giận hỏi y

Y gãi gãi chiếc mũi thẳng tắp của mình ậm ừ đáp:"Ờ....đúng vậy"

Thạch Thủy nhíu mày không mấy hài lòng chợt nhớ đến gì đó nói:"huynh cứ như vậy sẽ mất đi Kiều tỷ đó"

Y cúi đầu mím môi nhỏ giọng trả lời:"ta và muội ấy chấm dứt rồi"

Thạch Thủy nghe Lý Liên Hoa nói như vậy không thể tin được truy vấn nguyên nhân:"tại sao lại chấm dứt? Chẳng phải tình cảm hai người vẫn rất tốt sao?"

Y thở hắt một hơi nghiêm túc nhìn nàng đáp:"muội không phải là người trong câu chuyện này, nên sẽ không hiểu lý do đâu...Tứ Cố Môn ta giao lại cho muội có việc gửi ta sẽ về"

Chưa đợi Thạch Thủy phản ứng y đã xoay người rời đi để hồi cung đúng hẹn với Hoàng Thượng

.....

Buổi sáng cả Ninh Diên Cung bởi sự gây rối của một thượng tại nhỏ bé

Giang Thu Hồng con gái của một Viên Ngoại sau đợt tuyển tú năm ngoái không biết là ai đã chấm ả đầu bảng

Phương Đa Bệnh vì không muốn sủng ái ai nên tùy tiện phong nàng ta làm Thượng Tại

Các Cung Nữ bối rối chắn giữ nàng lại hô:"Giang Thượng Tại xin cô đừng làm loạn nữa, như vậy sẽ làm phiền Hoàng Hậu đang tịnh tâm cầu phúc đó"

Chát!

Giang Thu Hồng tức giận khi có người cản trở mình không nương tay mà tát Xuân An một cái in rõ dấu tay trên gò má của mình

Giang Thu Hồng được nước lấn tới quát:"nô tài to gan dám cản trở ta sao! Hay là Hàn Thiên Trường không có trong cung đúng không!"

Xuân An bất ngờ trước câu nói đó của nàng ta bối rối chẳng biết ai là người tung tin này ra nhưng rất nhanh chóng cô đã phản bác lại lời nàng ta:"Hoàng Hậu dù có trong cung hay không,nhưng một Thượng Tại dám làm càng ở tẩm cung của chính thất thì đáng phạt một trăm gậy đòn"

Giang Thu Hồng:"cô!" Ả ta thấy Xuân An nghiêm nghị như thế không phục liền muốn giơ tay lên đánh nàng cái nữa nhưng lần tay ả ta bị cô bắt được hắt té ả khỏi bậc thang của Ninh Diên Cung lạnh nhạt nói:"Giang Thượng Tại lần đầu diện kiến Hoàng Hậu không biết quy cũ Hoàng Hậu niềm tình bản thân đang tịnh tâm cầu phúc nên không trách phạt, người đâu đưa Giang Thượng Tại hồi viện"

Nói rồi Xuân An mặc kệ Giang Thu Hồng vì cú đẩy cửa mình mà lăn dài khỏi bậc thang lạnh nhạt quay trở vào trong đóng cửa lại

Thế là Giang Thu Hồng bị cưỡng chế đem về Viện Trạch

Ở bên trong Xuân An nghe tiếng quát tháo của Giang Thu Hồng một ngày càng xa mới thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng khóc lớn nói:"Nương Nương khi nào ngài mới quay về đây, trong Cung thật là nhiều chuyện phiền phức huhu~"

...

Hết Chương 12

Wattpad giờ nó ổn lại rồi chắc sẽ chăm ra chap nha mn 😘

Cảm ơn mn đã ủng hộ nha, cảm ơn ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip