[ Đêm thứ 6 ]: JUDAL*

(*): Tiếng Hán Việt là Cừu Đạt Nhĩ
Ahihi :DD *âm thầm đăng truyện trong đêm tối*
*
*
-----------------------------------------
"Hảo hảo hảo! Ngươi nói là Arzu thì chính là Arzu!"
Thật là 1 viên băng tinh khó tính mà ;;;;;

Gọi là Lam Băng Tinh với Arzu thì có khác gì nhau đâu. Rốt cuộc thì vẫn là ngươi mà thôi

"Nè nè Arzu tại sao ta lại phải ngồi như thế này?"

Thật sự là cơ thể ta đã chuyển từ đau buốt thành mất cảm giác rồi

[Tại vì người cần chuyển hoá ta thành một phần với người!]
"Vậy ta sẽ nhận được điều gì?"

Không hiểu sao nhưng ta thấy rất tin tưởng Arzu. Giống như một người thân lâu ngày không gặp vậy

[Chuyển hoá ta người sẽ nhận được 1 phần ký ức. Vì hiện tại người quá quá yếu so với trước đây nên chỉ có thể từ từ mà tiếp nhận nó]
Ta nghe hiểu mà -_- Ngươi không cần lặp lại hai lần từ "quá" để nhấn mạnh đâu -_-

"Vậy ngươi sẽ không sao chứ?"

Giọng Arzu chắc chắn khẳng định
[Tất nhiên là không sao! Người sẽ nhận được một cây băng trượng là ta. Hơn nữa nếu làm vậy thì ta có thể rời khỏi nơi này!]
"Rời khỏi...?!?"

Ta bật thốt lên trong ngạc nhiên còn Arzu nó thở dài vô vọng. Tuy nó không nói nhưng ta vẫn hiểu được ý nghĩ của nó : Ngươi thật là thất bại! Ý của nó đấy!!! ( ̄ー ̄)

[Ta bị phong ấn ở nơi này. Trong vòng bán kính 250 dặm sẽ không có vật sống đến gần]
"Vậy...." ta là đã đông lạnh chết rồi hồn phiêu du đến nơi đây?!!!

[......] ( ̄+ー ̄)
À...với thái độ này chắc là không phải rồi ( ̄∇ ̄")

Im lặng suy nghĩ....

Thời gian là thứ chuyển động không ngừng nghỉ. Thoáng chốc lại thêm một ngày nữa đã trôi qua

"Nè...Arzu...."
[Ân chủ nhân!]

"Khi ta chuyển hoá xong, ngươi có thể ra khỏi đây đúng không!?!"
[Đúng vậy!]

"Vậy chúng ta sẽ đi đâu?"
[Bất cứ nơi đâu người muốn...]

"Vậy ngươi sẽ thành người thân của ta chứ?"
[Luôn luôn là vậy!]

"Vậy ngươi sẽ bên ta không bao giờ xa cách chứ?"
[Không bao giờ chủ nhân!]

"....Ân...cảm ơn ngươi Arzu!!!"
------------
Aladin ngồi trên một chiếc xe ngựa của buôn lái. Cậu nói lời tạm biệt bộ lạc Hoàng Nha

"Tạm biệt Koba tỷ tỷ, Toya tỷ tỷ, Golgis ca ca và mọi người! Đã đến lúc ta phải đi rồi!"

Aladin khoé mắt bắt đầu ánh ánh nước mắt. Mọi người ở đây đã cho cậu khoảng thời tuyệt vời. Ở đây cho cậu cảm giác của tình yêu gia đình. Một cảm giác thiêng liêng và quý giá....

"Cái tên nhóc này! Có gì mà phải khóc chứ!"
Golgis cười lớn. Tiến đến xoa xoa đầu Aladin

"Ân! Chúng ta sẽ còn gặp lại mà!"
Koba đến bên Golgis phụ họa

"Vâng! Chắc chắn chúng ta sẽ còn gặp lại!"

Lúc này Toya tiến đến. Điều này khiến cô băn khoăn từ lâu rồi
"Golgis, Koba...vậy còn...Lilith hiện tại đang ở đâu?"

Nghe vậy khiến khuôn mặt mọi người xung quanh đều nặng xuống. Lilith a Lilith....

"Xin lỗi vì đã phá hỏng không khí...nhưng...Bà bà...đã ra đi rồi! Ta thật không muốn..nghĩ đến việc.....Lilith....đã...đã..."
Nói đến đây Toya ngồi thụp xuống ôm mặt khóc nấc lên

Koba vội tiến đến ôm chặt Toya. Chắc chắn là Lilith sẽ không có chuyện gì! Con nhóc đấy thì làm sao lại có chuyện xảy ra được

"Toya cậu phải tin lời Bà bà chứ! Bà bà đã khẳng định không có chuyện gì chính là không có chuyện gì!"

"Nhưng...."
"Không nhưng gì cả. Sẽ không có nhưng!"

Aladin cũng nói lời động viên tinh thần Toya
"Yên tâm đi Toya tỷ tỷ! Ta tin rằng Lilith tỷ tỷ sẽ không có chuyện gì!"

Lilith tỷ tỷ chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Cậu tin tưởng điều ấy

Người đánh xe hô lớn một tiếng thông báo. Tộc Hoàng Nha đứng thành vòng cung vẫy vẫy tay tạm biệt Aladin

"Tạm biệt Aladin! Chúng ta sẽ còn gặp lại!"

"Tạm biệt nhé Aladin!"

"Tạm biệt! Lên đường cẩn thận!"

Aladin cũng ngồi trên xe hướng họ vẫy tay
"Tạm biệt mọi người! Ta chắc chắn sẽ quay lại!"

Trên tay cậu là chiếc gậy gỗ của Bà bà trao lại. Aladin siết chặt gậy gỗ

Ân! Chắc chắn là sẽ quay lại. Sẽ quay lại thăm họ và bà bà!!!
-------
Ba ngày sau khi Aladin đi khỏi. Bộ lạc Hoàng Nha hằng ngày vẫn cho người đến chân núi tìm kiếm

Đột nhiên trên đỉnh núi nổ lên tiếng vang thật lớn. Nó gây chấn động vô cùng mạnh. Ảnh hưởng tới gần cả quân đội đóng quân ở phía Bắc thảo nguyên Tenzan - Đế quốc Kou

Quân sĩ không tự chủ đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi

Ren Hakuei* - tam công chúa của Hoàng đế đầu tiên Đế quốc Kou đang ngồi trong quân trướng dưỡng thương sau vụ phản quân Ryou Sai

"Ngươi nghĩ vừa có chuyện gì xảy ra Seishun?"

Seishun là cận vệ trung thành của Hakuei. Cậu ta là người nhận một phần sức mạnh của Ma thần Paimon mà nàng chinh phục

"Thần không biết thưa công chúa! Một vụ nổ chăng?"
Seishun cúi đầu trả lời

Hakuei suy nghĩ một chút
"Ngươi mau đi mời Judal đến đây!"
"Vân-"

"Không cần đâu! Ta đến rồi!"
Ngoài trướng truyền đến giọng nói nam nhân. Có chút lười biếng...lại có chút ma mị

"Ân Judal! Ngươi biết có chuyện gì xảy ra?"
Hakuei tay phiến phiến Quạt lông vũ cũng chính mình kim thần khí Paimon

"Không biết! Nhưng chính là đi xem một hồi thì sẽ biết thôi sao!"
Judal lười biếng nằm gác chân lên ghế cắn một miếng đào lớn. Hắn xuất thần, chăm chú nhìn vào quả đào trên tay

Vẫn không ngọt bằng quả đào năm đó.....

"Có thể nhờ ngươi sao Judal?!!"
Hakuei tươi cười nhìn Judal. Điều nàng quan tâm là sự an toàn của quân lính. Biết sao được vụ trấn động đó có gây ra thiệt hại gì cho quân lính Đế quốc Kou

Suy nghĩ một lát, cuối cùng Judal cũng gật đầu
"Có thể! Dù sao ta cũng đang rảnh rỗi không có việc gì làm!"

Seishun đen mặt nhìn hắn. Vậy nếu ngươi không rảnh...?!!
"Ân tốt lắm!"
-----------
Ta lúc này đang đứng bên trong động băng. Trên tay là một thanh quyền trượng trong suốt được chuyển hoá từ Lam Băng Tinh Arzu.

Quyền trượng có phần đầu hình bánh xe thời gian. Nó còn gắn thêm kim giờ - phút - giây màu trắng. Xung quanh là những khối băng tinh nhỏ chỉa ra. Bên dưới là 2 khối trục răng bánh xe trôi nổi vô định xung quanh thân mà không cần gắn vào trượng.

Một thanh quyền trượng vô cùng đẹp đẽ, bắt mắt.

"Arzu...?"
Ta nắm chặt thanh quyền trượng, thử hộ một tiếng

[Ân chủ nhân!]
Thân thể hơi run run. Ta vui mừng đến phát khóc. Thật là nó không lừa ta a

"Bây giờ chúng ta sẽ ra ngoài kia chứ?"
[Tất nhiên là được!]

"Nhưng chúng ta ra khỏi đây bằng cách nào?"
Cửa hang động do vụ trấn động lúc nãy mà đã đổ sập chắn mất lối ra

[Chủ nhân hãy giơ cao ta lên không trung rồi suy nghĩ đến việc ra khỏi đây!]
"Ân!"

Hơi kì lạ....nhưng ta tin tưởng lời nói của Arzu!

Ta làm theo những lời nó bảo. Tay nắm chặt quyền trượng giơ lên không trung cao quá đầu. Trong đầu không ngừng nghỉ nghĩ đến việc ra khỏi đây.....

Tích tắc....tích tắc....

Những chiếc kim giờ - phút -giây bắt đấu chuyển động. Những trục răng bánh xe cũng đã xoay vô định xung quanh thân trượng

Xoát!!!!

Ta biến mất khỏi động băng dịch chuyển ra bên ngoài

"Chúng ta ra ngoài rồi Arzu!!!"
Ta vui vẻ hét lớn nhưng đáp lại ta chỉ là câu trả lời ngập ngừng của nó

[...À...vâng...chúng ta ra ngoài rồi...]
"Arzu ngươi làm sao thế?"

[Chủ nhân...thực xin lỗi!!!!]

.......Keng!!!!!!!

Từ thanh quyền trượng vang ra một tiếng vang lớn. Nó như thức tỉnh đầu óc chậm tiêu này

"....?!!!!!!!"

Ta chính là đang rơi tự do trong không trung. Từ trên trời rớt xuống dưới!!!!!!

Cuối cùng thì ta cũng hiểu ý tứ của Arzu. Hỗn đản Arzu coi như ngươi giỏi! Rơi với độ cao này thì ta kết quả chính là thịt nát xương tan a!!!!!!!!!!
--------
(*) Ren Hakuei : Luyện Bạch Anh
*
*
*
-----------------------------
[Alice]: Ngươi thấy không Lilith. Vừa mới vào chương mới mà tên kia đã cho ngươi rơi vào sự nguy hiểm rồi! Tên kia chính là không phải người tốt!!!

[Lilith]: Ama... Alice nói thật sao QAQ

[Mạt Mạt]: Nầuuuuu .-. Nghe ta đi con gái. Ta là đang sắp xếp số phận cho ngươi .-. Ngươi mà rơi bép phát xuống đất chết thì còn ai làm nhân vật chính nữa .-. *dụ dỗ* *dụ dỗ*

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip