Chương 4
Bạch Nguyệt đối xử tàn nhẫn với kẻ thù, nhưng nàng đối xử với bản thân mình lại càng tàn nhẫn hơn. Nàng ý thức rõ một điều rằng, nếu hiện tại bản thân không làm gì đó thì không chỉ không báo được thù, mà còn mất mạng. Chỉ là hiện tại nàng thân cô thế cô, một đứa nhóc chỉ mới mười tuổi thì có thể làm được gì bây giờ?
Nhưng mà nếu không hành động thì cứ ngồi chờ chết à? 'Sống' cũng được vạn năm rồi, cứng đối cứng không được thì mềm đối cứng thôi! Bạch Nguyệt đã lập ra kế hoạch để hạ độc tên cư sĩ kia, độc vật cũng đã được nàng chuẩn bị từ trước rồi, mỗi lần bị lão già kia cho uống 'thuốc', nàng đều dấu đi một phần để nghiên cứu. Điều này còn phải cảm ơn lão già kia vì lão ta nghĩ rằng một con nha đầu mười tuổi cũng chả làm nên sóng gió gì.
Bạch Nguyệt cũng biết rõ bản thân nàng đã bị lão già kia luyện đến mức thân thể bách độc bất xâm, chỉ cần có độc vật tiến vào máu nàng, trong vòng hai mươi tư giờ sẽ bị trung hòa, cho nên nàng cũng chờ gần đến lúc lão ta rút máu mới cho chất độc vào máu. Mà Bạch Nguyệt trong khoảng thời gian giả ngu ngơ cũng moi được thông tin từ những cuộc nói chuyện của mấy gã canh cửa.
Máu của dược nhân sau khi hấp thu, thân thể gần như được tái tạo hoàn toàn, bách độc bất xâm, nhưng mà có sự chênh lệch rất lớn giữa máu của dược nhân bẩm sinh và dược nhân do nhân tạo. Dược nhân bẩm sinh, máu có thể trực tiếp hấp thu, nhưng mà máu của dược nhân do được luyện hóa, khả năng kháng độc càng mạnh thì khi hấp thụ cũng càng độc, phải chờ đến đêm trăng tròn, độc tính trong máu suy giảm thì mới có thể rút máu ra hấp thụ.
Mà đêm trăng tròn, chính là vào tối mai!
***
Hắc Tiểu Hổ không khó để tra ra tung tích của tên cư sĩ kia một lần nữa, rốt cuộc thì trước kia do hắn bị nội thương nên mới lẩn trốn, do đó mới khó tra. Nhưng hiện tại thì khác, hắn vẫn còn đang khỏe mạnh, vẫn luôn vác vẻ mặt đạo mạo đi làm điều 'chính nghĩa', vậy nên không khó để tìm ra nơi ở của hắn.
Mà thủ hạ của Hắc Tiểu Hổ còn tra ra được rằng, có thấy tam kiếm Tùng Thử đang thăm dò gần đấy. Hắc Tiểu Hổ nhếch mép.
"Ngươi hãy đưa tình báo của lão cư sĩ kia cho tam kiếm đi, nhưng mà đừng để lộ rằng ngươi là người của Ma giáo! Việc này cũng đừng để phụ thân của ta biết!"
"Rõ!"
Hắc Tiểu Hổ thấy tên thuộc hạ kia đã rời đi, bản thân hắn cũng lâm vào trầm tư. Hắc Tiểu Hổ hắn không sợ thủ hạ của mình sẽ bẩm báo với phụ thân chuyện mà hắn làm, nhưng mà trước đó cũng không thể nào xuất binh đi cứu Bạch Nguyệt được vì thế nào cũng sẽ kinh động đến phụ thân hắn. Hắc Tâm Hổ mới không tin chuyện Ma giáo Thiếu chủ đi diệt một tên cư sĩ vì hắn quá 'đạo mạo'. Hiện tại võ công của hắn chỉ mới bước đầu tu luyện, chưa thể nào mà đối đầu với phụ thân, nếu mà hắn (Hắc Tâm Hổ) biết hắn (Hắc Tiểu Hổ) điều động tinh anh Ma giáo chỉ vì cứu một nữ tử, chắc chắn Bạch Nguyệt sẽ gặp bất lợi.
Vừa hay có tay kiếm thứ ba gần đó, ắt hẳn cũng là vì tìm kiếm tung tích của tên đạo sĩ kia để hưng sư vấn tội. Chỉ là hắn vẫn còn chưa tìm được tung tích của tên cư sĩ kia, vậy Hắc Tiểu Hổ hắn sẽ thuận thế đẩy thuyền cho Tùng Thử tìm được nơi ẩn nấp kia, mượn tay Tử Vân kiếm chủ để 'thay trời hành đạo'. Đến nỗi Bạch Nguyệt chắc cũng sẽ không sao nếu gặp Tử Vân kiếm chủ, đằng nào xét về độ đáng tin thì Thất kiếm cũng khá uy tín, ít nhất nàng vẫn sẽ an toàn.
***
Mà phía bên Tử Vân kiếm chủ còn đang ngồi ôm cây đợi thỏ thì đã nhận được một tin nhắn nặc danh cho hắn biết về 'hang thỏ'. Tử Vân kiếm chủ vốn chỉ chịu ủy thác của người khác, ban đầu chỉ vốn định cứu người, nhưng mà khi hắn đọc được nội dung ở bên dưới thì trực tiếp thay đổi suy nghĩ.
Hắn nhìn về phía Tử Vân kiếm vẫn luôn được mang theo bên mình nhưng không được rút ra khỏi vỏ kể từ lần cuối cùng giao chiến với Ma giáo giáo chủ Hắc Tâm Hổ.
"Xem ra, lần này ngươi lại có cơ hội thể hiện rồi!"
***
Dựa theo tính toán ban đầu của Bạch Nguyệt, vốn hẳn là nàng sẽ hạ độc vào máu của mình, sau đó nhân cơ hội lão già cư sĩ kia bị trọng thương mà chạy trốn, nhưng là, nàng còn chưa kịp lên sân khấu thì đã không còn đất diễn rồi.
Sáng hôm xảy ra nghi thức, Bạch Nguyệt tuy nằm trong phòng nhưng vẫn luôn không ngừng nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Khác hẳn với mọi hôm chỉ có một vài tiếng qua lại cùng tiếng xì xào bàn chuyện bát quái của mấy gã gác cổng, hôm nay nàng nghe thấy tiếng la hét trong sợ hãi, tiếng bước chân chạy loạn,... Dựa vào âm thanh bên ngoài để phán đoán, thì chỉ có thể rút ra được bốn chữ 'Gà bay chó sủa'.
Nàng cười nhạt, có lẽ kẻ thù của lão già kia đã đến đây báo thù đi, nếu lão già kia chết, thì đại thù này nàng cũng coi như báo xong. Nếu người đến là người nói lí, nàng sẽ 'thương lượng' với đối phương, còn nếu hắn là cùng một loại người với lão cư sĩ kia, thì cũng chỉ đành để hắn hấp thụ máu độc theo lão cư sĩ kia mà thôi.
Được một lúc lâu sau, động tĩnh bên ngoài cũng không còn nữa, tất cả tựa hồ lại quay về vẻ yên tĩnh vốn có của nó. Nhưng là, Bạch Nguyệt chắc chắn rằng nàng cảm nhận được trong không khí có vị huyết tinh.
***
Cửa phòng Bạch Nguyệt bị đẩy ra, một thân ảnh màu trắng tiến vào, mà người tới không ai khác chính là Tử Vân kiếm chủ.
Bạch Nguyệt đánh giá người tiến đến, là một vị trung niên nam tử, tuổi độ tầm ngũ tuần, một thân bạch y sạch sẽ, nhìn dáng vẻ có lẽ thuộc họ Thử*. Ngũ quan cũng thuộc loại dễ nhìn, khí chất của hắn cũng mang lại cho người ta một cảm giác đây là một bậc quân tử. Tuy vậy, điều này cũng không khiến nàng thả lỏng cảnh giác được, vì nàng chắc chắn cảm nhận được rằng trên người đối phương tuy không dính máu, nhưng vị huyết tinh trên người hắn đặc biệt nồng, với lại, không phải lão già đáng chết kia thoạt nhìn cũng khá 'phúc hậu' không phải sao?
(Chú thích: *Bối cảnh nhân vật mà Jen lấy là giống giả thiết nhân vật mà Tô đạo xây dựng, tạo hình cũng tựa như vậy, nguyên mẫu là động vật được nhân tính hóa, họ là loài, tên là những đặc điểm nổi bật của con vật đó vd: Hồng Miêu, Lam Thố, v.v. (Riêng Sa Lệ với Đại Bôn, bổn tác giả kiến thức hạn hẹp vẫn chưa tìm được lời giải đáp, có lẽ là do chơi chữ hoặc đồng âm gì đó đi?))
Trong khi Bạch Nguyệt đánh giá Tùng Thử, đối phương cũng đánh giá nàng. Tùng Thử nhìn ra được tia cảnh giác trong mắt nàng, đoán chắc có lẽ rằng nàng chính là người mà mình muốn cứu, trong lòng không khỏi dâng lên vài tầng xót thương. Đứa nhỏ trước mặt thoạt nhìn chỉ mới mười tuổi thôi, vậy mà lại phải trải qua nhiều chuyện đến vậy.
Giọng Tùng Thử hơi run run mà hỏi nàng.
"Ngươi hẳn là Bạch Nguyệt đi?"
Bạch Nguyệt có thể thấy rõ người trước mặt từ dáng vẻ đạm mạc biến đổi thành dáng vẻ trước mặt. Nàng chợt cảm thấy khó hiểu, người trước mặt là người quen của thân sinh nàng à?
"Ân, là ta, ngươi là người quen của thân sinh ta?" Tuy vẫn còn nghi ngờ, nhưng nghĩ khả năng người này có lẽ là người quen của cha nương nàng, Bạch Nguyệt quyết định lên tiếng đáp lại.
"Xem như có một đoạn nhân tình đi..." Tùng Thử không khỏi cảm thấy có phần hoài niệm về ngày trước. Tuy vậy, Tử Vân kiếm chủ của chúng ta vẫn nhớ đến Bạch Nguyệt, gác lại những gì tính kể mà bế lên Bạch Nguyệt rời khỏi đây.
Bạch - bị bế bất ngờ - Nguyệt: ...
Được rồi, có lẽ là do cho dù để nàng tự đi theo thì đi cũng chỉ tổ tốn thời gian đi!?
(Jen: Ta mới không nói cho ngươi tên kia là vì lớn tuổi không có cháu để bế mới bế ngươi lên nhanh-gọn-lẹ như vậy?)
***
Hết chương 4
Tiểu kịch trường (E hèm! Là Hậu trường thì đúng hơn!)
Nguyên nhân mà Ka Thị Jen quyết định viết quyển này bắt nguồn từ...
Trong một lần tuổi thơ tràn về thì có click vào vài bộ đồng nhân Thất kiếm, xong kiểu bị ngứa tay luôn. Nhưng 'ai đó' cũng biết rằng nếu bây giờ viết thì khả năng drop hố sẽ rất là cao nên Ka Thị Chen quyết định hỏi **...
Jen: Ê **, dạo này tôi bị đam mê đồng nhân Thất Kiếm quá hà, mà nó ít bộ quá, tôi ngứa nghề ** ơi, tôi có nên đào hố khum????
**: Tôi cũng khá thích TKAH nhưng mà trước có đọc mấy bộ trong gr fan, nhưng không hợp.
Ka-Máu dồn lên não-Jen: Hay là tôi triển luôn nhể?
** - tự dưng có lòng tốt-****: Vậy triển luôn đê, để tôi thiết kế nhân vật cho!!!
Và thế là bạn Jen đã bước lên con đường làm khùng làm điên.
¯\_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯
Khổ nỗi một ả khùng điên lại cứ thích tạo hình nhân vật ngoài lạnh trong nóng đồ cơ, thành ra khi viết lúc nào cũng phải niệm thần chú "Không được OOC, không được OOC, không được OOC!!!!" ( ;'Д`)
Nói chung nào bộ này hoàn sẽ đăng lên, mong được mn ủng hộ, thân thân.
***
Đã viết xong vào 09:26 p.m (28/07/2022) by Jen
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip