" In Seong à .." Em mệt mỏi gọi anh, đôi mắt hướng về anh chẵng giây nào ngừng lại được. " Oh, em tỉnh rồi, sao thế Minji ?"In Seong ngoái lại nhìn em, gương mặt rõ nét lo lắng, sau đó lại đặt bàn tay ấm áp của mình chạm nhẹ vào má em. " Em.." Lời muốn nói lạ thay lại cứ nghẹn lại, em kìm lại cảm giác ghê tởm đôi mắt lẫn nụ cười thường ngày của người bên cạnh mình nhưng cảm giác khó chịu đó cứ đeo bám mãi trong lòng. Chết tiệt!!! Em lần nữa gọi tên anh, chẵng còn do dự nữa. " In Seong.." " Anh đây Minji " Tông giọng ấm áp đấy lại một lần nữa đáp lại em, nó khiến em đau. " Anh là tên sát nhân đó đúng không?" Em đưa mắt nhìn ra cửa sổ, tránh đi đôi mắt chăm chăm của người con trai bên cạnh nhưng trong lòng lại luôn chờ đợi câu trả lời. Chưa bao giờ em nghĩ mình lại phải đặt nghi vấn hay sợ hãi anh cả.Jung In Seong, rốt cuộc trong cuộc tình này, anh đã từng yêu em chưa hay chỉ là một đồ vật đáng thương không chút giá trị lời dụng.
"Look up, laugh loud, talk big, keep the colour in your cheek and the fire in your eye, adorn your person, maintain your health, your beauty and your animal spirits."===Source: weibo/baidu/tianya/360doc/douban/facebookTrans: Yingie (@YunJaeDBSK), Kiem Duong, Diệu Đình, Linh Lung Tháp,...…
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ông trùm maffia bị thu phục bởi một cô học sinh lớp 12 nhí nhảnh đáng yêu và vô cùng quái chiêu mọi người hãy cùng theo dõi nhéXin lỗi mọi người mình ra chap hơi lộn xộn thông cảm nhaVà mọi người làm ơn thương tình bố thí cho tui chút Bình chọn cho truyện nhaCuối cùng là câu nói quen thuộc của tác giả chớ copy truyện của mình nha Xin cảm ơnKam sa ham ni ta…
Tác giả: Tiểu Yêu Mô ThứcTình trạng: bản gốc hoàn, 167 chươngNguồn: wikidichEditor: CutimapGhi chú: tựa đề tới chương 91 là mình tự đặt Ngày mở hố: 14/9/2020Ngày lấp hố: 31/3/2021===Xuyên đến trước mạt thế, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Xuyên thành tình nhân mà nam chủ muốn lập tức vứt bỏ, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Mạt thế đến, không vật tư, không không gian, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Từ từ! Không vật tư, không không gian, nam chủ có thật nhiều nha!!Liếc mắt một cái nhìn nam chủ thảnh thơi ngồi trên đỉnh chóp của chuỗi đại siêu thị, Thích Thất chân chó tiến về phía trước: Ha hả, nếu không ta trước vẫn nên chắp vá đi...Sau đó, Thích Thất hơi hơi tròn miệng, trộm liếc nhìn nam chủ kế bên, không nghe nói ở mạt thế còn có người sống trong lâu đài nha, cái đùi cô ôm rốt cuộc là vĩ đại bao nhiêu...Tóm tắt 1 câu: ở mạt thế ăn ăn uống uống===Cảnh báo:Nữ chính đơn thuần, xuẩn manh, tham ăn, không cường, đúng nghĩa ôm đùi nam chính thật chặt mà sống sót qua mạt thế. Đừng hy vọng thấy được nữ chính đánh thây ma bang bang bang hay kiến tạo đội ngũ diệt thây ma gì nha!VSNam chính phúc hắc, cường đại, có tùy thân không gian, bàn tay vàng lớn nhất ở mạt thế, nhưng mà, chậc chậc, nam chính thật lười biếng.…
Tên truyện :Sư huynh,rất vô lươngTác giả:Tương Ba LụcThể loại: NP( 1 nữ n nam), xuyên không, dị giới, nữ cường, sủng văn, tu chân, huyền huyễn, cổ đại.Số chương: Bao gồm 4 quyển-Quyển 1:Thánh Long đại lụcTừ chương 1-84-Quyển 2:Bồng Lai tiên đảoTừ chương 1-143-Quyển 3:Từ chương 1-149-Quyển 4:Từ chương 1-49-Phiên ngoại:1-15 chươngNguồn CV:khuynhdiemEditor:HamNguyetTình trạng: +Chính văn & phiên ngoại (Hoàn) +Bản edit (đang tiến hành)Nơi post:Truyện được post duy nhất tại wattpad & Diendanlequydon đều được ghi dưới tài khoản có tên HamNguyet.=>Các nàng nhấn vô để đọc truyện nhé...!…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
Văn án: Đại hôn ngày đó bị hưu, thân là đích nữ của phủ Thừa tướng - Âu Dương Vũ vì thế mà bị toàn bộ Đông Tấn quốc cười nhạo vào mặt . Nàng - là một đặc công khét tiếng của thế kỉ 21 không ngờ lại có thể xuyên không đến cái thời cổ đại này.. Cái gì? Hưu ta , ta vui mừng còn không hết thì cái tên Dạ Trọng Hoa- Nhị hoàng tử của Tây Lăng quốc lại lấy sáu tòa thành của mình ra làm sính lễ ... để cưới nàng? Hừ, bổn cô nương ta, ngươi nghĩ muốn cưới là cưới được sao? Đại hôn ngày đó, nàng tìm cách chạy trốn, bỏ mặt Dạ Trọng Hoa một mình. Được......Giỏi lắm! Trên gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Dạ Trọng Hoa chợt cong lên ý cười nhàn nhạt mà lạnh lùng . Để xem hắn đuổi bắt nàng về như thế nào rồi sau đó từ từ mà dạy dỗ !! [ Đoạn ngắn thứ nhất ] Âu Dương Vũ: Vì sao lại tốt với ta như vậy? Đáng giá sao? Dạ Trọng Hoa: Tiểu Vũ của ta , vì sao nàng lại không tin ta . Đời này kiếp này, Dạ Trọng Hoa ta chỉ yêu duy nhất một người. Không phải nàng thì là ai? [ Đoạn ngắn thứ hai ] Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cái gì? Dạ Trọng Hoa: Chỉ cần ngươi muốn và chỉ cần ta có. Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cả thiên hạ sao? Dạ Trọng Hoa: Ta không thể cho ngươi thiên hạ này, nhưng toàn bộ thế giới của Ta đều cho ngươi. [ Đoạn ngắn thứ ba ] Dạ Trọng Hoa:"Tiểu Vũ, nếu như có kiếp sau ngươi nguyện hóa thành vật gì?" Âu Dương Vũ nghĩ nói :"Hoa điệp trùng ngư, phi cầm điểu thú."…