[Hai shot ngắn bé tí ti] Tùy hứng.

Người viết : ngotmisssugar

Người nhận : hahoangank22

1.

Em có chăng đã từng nhìn lại quá khứ của chúng ta, của những chiếc hôn ngọt ngào vào buổi sớm, của những cái ôm nhẹ nhàng trong đêm tuyết lạnh đầu mùa, hay kể cả đôi bàn tay đan chặt trong cái rét buốt của tối đông.

Em có từng lướt qua nơi quán cà phê quen thuộc, có từng nhấp môi thử thứ đồ uống đắng thật đắng mà ngày kia tôi yêu thích, có từng mỉm cười khi nhớ về sự ngốc nghếch của tôi, về sở thích trái ngược hoàn toàn với em, vì em yêu đồ ngọt... Tôi đã vì em, vì em mà dẫu có ghét cay ghét đắng những chiếc bánh ngập vị sữa, và chúng ngọt đến độ khiến tôi muốn nôn cả ra. Nhưng đến cuối cùng, em vẫn là điều ngọt ngào nhất trên đời mà, đúng chứ?

Em phải không đã từng ngắm nhìn vạn khoảnh khắc chúng ta cùng cười đến hạnh phúc, cùng nhau bước đi trên cánh đồng hoa bạt ngàn và cơn gió vi vu len lỏi nơi tóc em, em phải không đã khóc vì những đớn đau đôi ta góp nhặt, đớn đau vì trái tim sứt mẻ đang dần héo úa theo tháng ngày lề mề trôi đi một cách tẻ nhạt.

Em tôi ơi, tôi biết mọi điều, biết rõ cả những giọt nước mắt kia nơi em đều hằng đêm rơi xuống trong cơn nghẹn ngào khó chịu nơi cổ họng, để hàng mi em trĩu nặng mà an lành chìm vào giấc ngủ. Em đã gặp tôi, trong cơn mơ đẹp đẽ đầy nhớ thương, em đã khóc vì đoạn tình đổ nát, đã khóc vì chính tôi vội vã dang tay trở về với mặt đất khô cằn đầy buồn bã, để em tôi phải u sầu, bất hạnh. Tôi đã bỏ em lại, giữa muôn vàn sóng xô và quạnh hiu cuộc đời, để em chống chọi với đau khổ giữa những hồi ức đẹp đẽ vốn đã cất lại trong chiếc hộp thời gian, để tình ta theo nàng gió lặng lẽ cuốn trôi đến vùng trời rộng lớn, và một mai dẫu rằng ta đã xa nhau đến vạn năm, chính bầu trời xanh ngát kia sẽ thay ta lưu giữ lại tất thảy.

Em tôi ơi, hạnh phúc em nhé..


2.

Em ơi, ta có còn là gì của nhau đâu, có còn là hai kẻ mộng mơ nắm chặt tay nhau băng qua bốn mùa xuân hạ thu đông như thuở nào, có còn là kẻ ngốc chỉ luôn tôn thờ thứ tình cảm dẫu đến vạn kiếp cũng chẳng vẹn toàn.

Em ơi, ta có còn hướng về nhau nữa đâu, có còn là những mảnh đời rong ruổi mà vụng về chạm phải nhau, có còn là những quan tâm và ngọt ngào trong quá khứ nữa đâu em à. Đừng tiếp tục nữa, đừng mỉm cười với ta, để ta mãi chẳng cắt đứt nổi một đoạn tình dìm ta vào tuyệt vọng, để đôi mắt kia lại bắt ta lần nữa sa vào lưới tình của em.

Bầu trời vẫn cao vời vợi, đêm đen vẫn luôn nhuốm đuộm một màu, và những giọt nước mắt ấy rơi xuống tựa vạn vì sao xa mờ, để ta chạy theo bắt lấy, phí hoài cả tuổi xuân phơi phới đầy dương quang mà si tâm chờ đợi một điều vô thực. Em à, em vốn là một ngọn mây trắng, thanh thản và đẹp đẽ, sống một quãng đời với màu xanh ngát trong trẻo nơi em thuộc về, vì sao yêu lấy ta, yêu lấy một kẻ chỉ có thể lấp em đi trong bóng tối, chực chờ nơi ánh trăng nhạt nhòa dịu dàng soi lấy em.

Ta đã yêu em đến thân tàn ma dại, đã trao cho em dẫu là những điều nhỏ nhặt nhất vẫn mãi thuộc về chính ngọn mây xinh đẹp trong lòng ta. Trải qua vạn kiếp thiên thu, nếu tình ta vốn đã phai nhòa ta vẫn sẽ khắc mãi nơi tim, và ta sẽ băng qua cả ngày lẫn đêm, mặc cho ánh nắng chói chang sẽ xua ta đi đến một vùng trời xa xôi bạt ngàn, ta vẫn mãi dõi theo em, dõi theo tình kiếp ta đã yêu đến tê tâm liệt phế, vẫn mãi chạy đến dẫu cho vạn vì tinh tú kia có là bao xa.

Gửi em, nơi ngọn mây trắng và bóng đêm..



Chợt nhận ra viết đoạn ngắn khiến mình siêng hong tưởng =)))

#Ngọt

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip