Thà hyung cứ phiền em [MinJae]
#WeWillWaitForJaejoong
"Hyung đi rồi, cuộc sống em tĩnh lặng quá, thực sự là không quen... Hyung, thà anh cứ làm phiền em."
[Drabble | Thà hyung cứ phiền em | MinJae | Giti]
*****
Jaejoong hyung, em xin lỗi!
Những ngày đầu vào nhóm, hyung cứ bắt em hùa vào những trò nghịch ngợm khùng điên của hyung, em đâu biết được vì hyung buồn khi không nhiều fan cổ vũ. Em đã hét lên rằng em chán ghét hyung, những ngày sau đó, hyung không tìm em nữa, chỉ ngồi im đưa mắt buồn tênh nhìn mọi người xung quanh bận rộn.
Lúc đó em đã nghĩ: thà hyung cứ làm phiền em.
.
Jaejoong hyung, em xin lỗi!
Lúc hyung luyện tập đến chấn thương, đầu gối hyung đau mỗi đêm hyung không cho ai biết, cứ thích phá bĩnh em mỗi lúc em ngủ, để em phải nổi điên lên mà nạt hyung. Sau đó, hyung thôi không phiền em nữa, chỉ im lặng, cho đến khi em thấy hyung ôm đầu gối và đau đến bật khóc. Em đã nghĩ: thà hyung cứ làm phiền em.
.
Jaejoong hyung, em xin lỗi!
Lần đó em đang học thi, mà hyung cứ ở cạnh nói với em những chuyện không đâu, nghe như phim vậy! Em đã quát rằng ai mà quan tâm hyung chứ. Đôi mắt hyung tĩnh lặng. Hyung thôi kể nữa... Giá mà em biết đó chính là câu chuyện thật của hyung, về một đứa trẻ bị bỏ rơi, rồi lại được nhận cha mẹ ruột khi đã nổi tiếng. Nhìn đôi mắt trũng sâu mệt mỏi chạy giữa những phiên tòa... em đã thầm nghĩ: thà hyung cứ làm phiền em!
.
Jaejoong hyung, em xin lỗi!
Những lúc nóng giận vì hyung chọc ghẹo, em cứ luôn mồm kêu anh cút đi. Rồi tới một ngày, hyung thật sự đi như lời em nói. Xa Yunho hyung như vậy, xa em như vậy... Em không quen, căn nhà này rộng như thế, hyung ơi, , hyung đừng đi mà, thà hyung cứ làm phiền em.
.
Jaejoong hyung, em xin lỗi!
Vì những lúc hyung nghịch ngợm, không nề nếp, hay bay nhảy lung tung, tham công tiếc việc khiến em và Yunho hyung ở xa lo lắng, những lúc đó, em luôn mồm bảo anh mau mà cút vào trại quân sự đi....
Hyung, giờ anh thật sự đi. Thế giới này tự dưng thật tĩnh lặng. Tuy chúng ta đã cách xa nhau 6 năm, nhưng cảm giác hoàn toàn không phải như thế này, hyung ơi... Em đã quen cuộc sống này có hyung làm phiền, bỗng một hôm tỉnh dậy, hyung lại đi mất, những hai năm, một nơi mà em không cách nào hằng ngày theo dõi hyung được...
Hyung đã mỉm cười và nói: "Hyung đi rồi, không ai quản em, cho em tự do phóng túng đó."
Hyung, em thật sự không có nghĩ như vậy, càng không muốn rời khỏi hyung. Thà hyung cứ làm phiền em đi.
Thà hyung cứ phiền phức với em đi... !
======
Thà anh cứ làm phiền chúng tôi, Kim Jaejoong...
...
Đi mau về mau... 2 năm sau, có một đám người ở nơi này, chờ anh!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip