Bóng Đen Cuối Cùng
Đêm phủ dày trên thành phố London, từng giọt mưa nặng hạt rơi đều đặn trên mặt kính cửa sổ của căn phòng tạm bợ dưới lòng đất. Không khí lạnh buốt hòa lẫn với mùi thuốc độc và hương khói nhè nhẹ khiến đầu óc tôi càng thêm căng thẳng. Căn phòng chật chội, chỉ đủ cho vài người, ánh sáng lờ mờ phát ra từ ngọn đèn dầu treo trên tường tạo thành những khoảng tối sâu hoắm.
Marcus đứng cạnh bàn, tay cầm bản đồ giấy đã nhăn nheo, mắt dõi theo từng vị trí trên đó. "Chúng ta không thể để nội gián phá vỡ toàn bộ kế hoạch. Một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến tất cả sụp đổ." Giọng ông trầm nhưng sắc lạnh như dao.
Tôi ngồi im lặng bên cạnh Draco, cảm giác như mọi ánh mắt đều đang dõi theo, thăm dò. Anh đặt tay lên vai tôi, ấm áp và chắc chắn. "Chúng ta phải cẩn thận," anh nói nhẹ. "Người phản bội không chỉ giấu mặt, mà còn biết cách lợi dụng cả lòng tin."
Scorpius ngồi đối diện, ánh mắt sắc bén như một con sói rình mồi. "Tôi sẽ giúp các anh. Nhưng tôi cũng cần bảo vệ bản thân." Giọng cậu ta đầy toan tính.
Chúng tôi chia nhau ra làm việc, kiểm tra từng thành viên phe phản loạn, dò xét những dấu hiệu khả nghi. Không khí căng thẳng như sợi dây thần kinh căng đến tận cùng, mỗi bước đi đều phải thận trọng.
Qua từng ngày, những manh mối dần hé lộ — những lời nói vụng trộm, những cuộc gọi không rõ ràng, những ánh mắt thoáng qua đầy nghi vấn. Nhưng kẻ phản bội vẫn còn ẩn mình trong bóng tối, chờ thời cơ.
Một đêm, khi tôi và Draco đang kiểm tra một kho chứa thuốc độc dưới tầng hầm, một bóng người vụt qua. Anh lập tức rút đũa phép, ánh mắt lấp lánh quyết đoán. "Ai đó!"
Cả hai bước theo bóng người vào trong bóng tối dày đặc. Không khí ngột ngạt, tim đập thình thịch. Đó có thể là kẻ thù hoặc người đồng đội bị lầm lạc — nhưng trong cuộc chiến này, sự nghi ngờ chính là con dao sắc bén nhất.
"Dừng lại!" Draco ra lệnh. Bóng người dừng lại, quay lại và lộ rõ khuôn mặt — đó là Pansy, đôi mắt cô ánh lên sự hoảng loạn và sợ hãi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt của Draco vẫn không hề lơi lỏng cảnh giác. "Pansy, chuyện gì xảy ra?" Anh hỏi.
Cô run rẩy trả lời: "Có người theo dõi chúng ta. Tôi nghe thấy tiếng thì thầm ở phía sau căn nhà..."
Cả nhóm lập tức quyết định thiết lập bẫy để bắt kẻ nội gián. Mỗi người đều nắm trong tay tấm vé sống còn.
Đêm đến, tiếng gió rít qua khe cửa, như tiếng thì thầm của định mệnh. Và trong bóng tối ấy, những chiếc mặt nạ sẽ rơi...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip