LỜI TUYÊN BỐ NGẦM
Tôi biết... hắn sẽ không dừng lại.
Draco Malfoy chưa bao giờ là kiểu người biết kiềm chế bản thân, nhất là khi hắn đã coi tôi là "thứ gì đó thuộc về hắn".
Nhưng tôi không nghĩ... hắn lại công khai như thế này.
Buổi sáng tại Đại sảnh lớn, không khí nhộn nhịp như mọi ngày.
Tôi ngồi ở bàn nhà mình, cố tập trung vào bữa sáng, lơ đi ánh mắt xám bạc ở phía bàn giáo viên.
Nhưng cũng chỉ được vài phút.
Bóng người cao lớn quen thuộc tiến thẳng tới bàn tôi.
Tiếng trò chuyện xung quanh lập tức im bặt.
Draco dừng lại sau lưng tôi, tay đặt lên vai tôi, ánh mắt thản nhiên quét một lượt tất cả những ánh nhìn kinh ngạc xung quanh.
Tôi sững người, không kịp phản ứng.
"Ăn xong lên phòng tôi ngay," hắn nói thẳng, giọng trầm thấp nhưng đủ để cả bàn nghe rõ.
Cả bàn im lặng như tờ.
Harry và Hermione nhìn tôi với ánh mắt ngỡ ngàng. Ron suýt nghẹn luôn miếng bánh mì trên tay.
Tôi đỏ mặt, tim đập thình thịch, chưa kịp nói gì, Draco đã buông tay, quay lưng đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Những ánh mắt đổ dồn về phía tôi.
"Y/n... cậu... cậu đang quen Malfoy à?" Hermione hỏi nhỏ, vẻ mặt lo lắng.
"Không phải..." Tôi vội lắc đầu, nhưng giọng nói cũng không chắc chắn nổi.
Harry nhíu mày, còn Ron thì trừng mắt về phía Draco.
Giờ học Bùa chú.
Tôi ngồi im lặng, nép người vào bàn cuối lớp.
Nhưng Draco không để tôi yên.
Hắn ngang nhiên bước xuống, dừng lại trước mặt tôi, ánh mắt lạnh lẽo, chiếm hữu hiện rõ.
"Em đổi chỗ," hắn nói gọn lỏn.
Tôi sững người, chưa kịp hiểu gì.
Hắn chỉ tay vào chỗ trống cạnh bàn giáo viên. "Ngồi ở đó, để tôi tiện quan sát."
Những ánh mắt xung quanh lại đổ dồn về phía tôi.
Tôi đỏ mặt, định phản kháng nhưng ánh mắt hắn như cảnh cáo rõ ràng.
Không còn cách nào khác, tôi lặng lẽ đứng dậy, kéo sách vở lên ngồi vào chỗ mới — ngay cạnh bàn hắn.
Từng phút trôi qua, tôi cảm nhận rõ rệt ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía mình.
Pansy Parkinson ở bàn phía trên nhìn tôi với ánh mắt đầy châm chọc và khó chịu.
Tôi cúi gằm mặt, lòng ngực nhộn nhạo.
Sự kiểm soát của Draco... đã không còn che giấu.
Và tôi... đang dần nghẹt thở trong vòng vây ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip