[08] Hơi ấm trong đêm.
Gia tộc Malfoy từng kiêu hãnh và ngạo mạn dưới ánh hào quang xưa – nay bị trói buộc trong sự giám sát khắt khe của Bộ Pháp thuật. Từng bước đi, từng lời nói của họ đều bị soi xét và chỉ một sơ sót nhỏ cũng có thể kéo cả gia tộc thêm một lần nữa xuống vực thẳm. Thái ấp trước đây vốn lộng lẫy như biểu tượng của quyền lực và dòng dõi cao quý, giờ chẳng khác gì một chiếc lồng son mạ vàng: bên ngoài vẫn xa hoa nhưng bên trong là sự ngột ngạt đến nghẹt thở.
Giữa muôn vàn ràng buộc ấy, Draco Lucius Malfoy buộc phải ẩn mình sau lớp mặt nạ lạnh lùng. Không một ai thấu hiểu, không một bàn tay kề cận; chỉ còn cậu, đơn độc trong những đêm dài mịt mùng. Nỗi cô đơn nơi ấy không bùng lên dữ dội mà rực ngầm như ngọn lửa bất diệt, dai dẳng và lặng lẽ thiêu hao từng mùa thanh xuân.
Harry James Potter – từ chàng trai mười bảy tuổi ngây ngô trong khói lửa, nay là biểu tượng để mọi người ngước nhìn và đặt kỳ vọng. Người ta tin rằng từ nay cuộc đời em sẽ trọn vẹn và xán lạn nhưng chỉ riêng Harry mới thấu rõ sức nặng của hai chữ "trách nhiệm". Vì vậy, Cứu Thế Chủ không cho phép bản thân yếu mềm cũng chẳng thể sống cho riêng mình.
Những ngày đầu sau chiến tranh, hai người thoáng chạm mặt vài lần – ánh mắt lướt qua nhau, không một lời chào. Khoảng cách tưởng chừng vô hình nhưng trong sâu thẳm, cả Malfoy lẫn Potter đều hiểu rõ: họ không thể ở bên nhau. Hai linh hồn vốn là nơi nương tựa của nhau nhưng cái giá phải trả sẽ quá đắt. Vậy nên, đôi bạn trẻ đành buông tay. Không giận hờn, không trách móc chỉ còn lại một nỗi đau âm thầm và lặng lẽ kéo dài theo năm tháng.
Trong tâm trí Gryffindor dũng cảm, bóng hình người em yêu chưa từng phai nhạt. Bao năm trôi qua, dẫu đi muôn nẻo đường, ký ức vẫn neo chặt nơi buổi tối mùa đông ở Hogsmeade – ánh đèn vàng ấm rót xuống nền tuyết lạnh và vòng tay siết chặt lấy Harry như muốn níu giữ cả thế giới. Chỉ cần một khung cửa sổ sáng đèn giữa đêm muộn; Harry lại ngỡ Draco sẽ đứng đó, lặng lẽ mỉm cười với mình.
Có những hôm, Harry ngồi một mình và tưởng tượng chỉ cần viết một lá thư và một cánh cú sẽ mang đến tận tay cậu Slytherin kia. Nhưng rồi nỗi sợ vẫn đeo bám – sợ rằng ở Malfoy chẳng còn muốn mở lòng để nhận lấy nữa.
Và rồi, đến tận hôm nay.
Làng Hogsmeade lại chìm trong tuyết. Một màu trắng xóa trải dài đến vô tận. Harry bước trên con phố quen thuộc rồi dừng chân trước Tiệm Cú. Vẫn là tấm biển gỗ hình con cú, vẫn ánh đèn vàng ấm áp hắt ra từ ô cửa sổ cong cong bám đầy tuyết, vẫn cái cảm giác thân thuộc đến nao lòng. Em khẽ thở dài, lặng ngắm khung cảnh ấy thật lâu, một thói quen dường như đã ăn sâu vào máu thịt.
- "Em vẫn đứng đây sao?"
Một giọng nói trầm ấm, quen thuộc, vang lên từ phía sau làm Harry khựng lại, tim như ngừng đập trong khoảnh khắc. Em xoay người chậm rãi và ánh nhìn chạm vào đôi mắt xám tro – thứ hằng đêm Gryffindor vẫn thầm nhung nhớ. Draco Malfoy đứng đấy, chỉ cách em một sải tay. Gương mặt góc cạnh giờ đây mềm mại hơn sau những năm trưởng thành, ẩn hiện dưới tấm áo choàng đen. Ánh nhìn ấy, sâu thẳm và đầy quyền lực đủ sức làm em nghẹt thở.
- "Draco..." – Harry khẽ gọi như không tin vào mắt mình.
Trái tim thôi thúc mãnh liệt khiến Harry tiến đến không chút do dự, vòng tay ôm chặt người trước mặt mạnh mẽ như muốn hòa tan cả hai vào làm một. Malfoy khựng lại chút rồi chậm rãi vòng tay quấn lấy chú sư tử nhỏ trong lồng ngực mình. Đôi vai em run lên – không rõ vì lạnh hay vì tất cả những cảm xúc dồn nén bấy lâu nay cuối cùng cũng trào ra; hòa quyện giữa ngọt ngào, ấm áp và một niềm khao khát sâu thẳm, chỉ dành riêng cho nhau.
- "Em đã đợi......đợi rất lâu rồi." – giọng Harry nghẹn lại, run rẩy như sợ câu nói sẽ vỡ tan trong gió.
Draco khẽ cúi đầu, để trán mình tỳ lên mái tóc rối quen thuộc. Cậu không nói gì, chỉ lặng lẽ siết chặt eo bạn nhỏ của mình như sợ nếu buông ra sẽ mất đi hơi ấm ấy.
Một lúc lâu sau, Harry mới lên tiếng, giọng thì thầm.
- "Tại sao lại biến mất lâu đến thế? Tại sao không một lần tìm đến em?"
Draco khẽ thở dài, hơi ấm phả ra trên vành tai Harry:
- "Vì anh không chắc... liệu em còn muốn nhìn thấy anh. Và cũng vì anh sợ... khi đứng trước em, tất cả những gì anh từng cố gắng giữ sẽ vỡ tan."
Harry ngước nhìn thằng vào đôi mắt Draco. Em mỉm cười, nụ cười run run nhưng sáng ngời:
- "Em chưa bao giờ thôi nhớ anh. Dù thế giới có quay lưng, em vẫn đứng đây... luôn đợi anh trở về, để trái tim chúng ta tìm thấy nhau giữa thế giới lạc lõng này."
Draco khép mắt lại như bị chính những lời ấy đánh trúng tận trái tim. Trong khoảnh khắc ấy, băng tuyết xung quanh dường như tan chảy, nhường chỗ cho hơi ấm ngọt ngào lan tỏa.
Giữa con phố Hogsmeade vắng lặng, dưới ánh đèn vàng nhạt hắt ra từ tiệm Owl Post, hai kẻ lạc lối giữa tro tàn ôm nhau thật lâu. Khoảng trống của bao năm chia xa, niềm nhớ nhung âm thầm và những biến cố tưởng chừng không thể vượt qua cuối cùng tan biến trong vòng tay đối phương. Mùi hương quen thuộc, hơi ấm gần gũi, trái tim hòa làm một – khoảnh khắc này như cả thế giới nhường lại không gian cho riêng họ.
Và lần này, Potter sẽ ôm chặt Malfoy, giữ trọn người em yêu và không buông tay dù chỉ một khoảnh khắc. Dù mùa đông có giá lạnh đến đâu, dù giông tố có dữ dội đến thế nào thì Cứu Thế Chủ đây sẽ luôn kiên định đứng bên cạnh Tử Thần Thực Tử; để bảo vệ, để yêu thương và để cả thế giới biết rằng, không gì có thể tách Gryffindor – Slytherin ra khỏi nhau cho đến tận cùng thời gian.
23 Sep 2025.
GÓC TƯƠNG TÁC
Thân mến độc giả, mình là Frettchen 🦨. Đây là góc nhỏ trên TikTok của mình - nơi luôn chia sẻ những câu chuyện ngọt ngào, lãng mạn về Draco và Harry. Nếu bạn hứng thú, đừng quên theo dõi mình trên TikTok để cùng khám phá những khoảnh khắc mát mát, tẻn tẻn của hai chàng phù thủy nhé! =))))
Mình để mã QR tài khoản ở đây.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ mình. Mỗi lượt xem như gửi đến một cái ôm nhỏ và mình thật sự trân trọng từng cái ôm ấy :33
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip