1

Vào mỗi năm các Gryffindor — từ năm thứ tư đến năm thứ bảy — tụ tập với nhau vào ngày đầu tiên của năm học mới, ngay sau bữa tiệc khai giảng. Đây là một truyền thống tốt đẹp được kéo dài suốt nhiều thế kỷ. Tuy nó được lập ra cho tất cả học sinh trong trường, thế nhưng chỉ có các Gryffindor là chịu thực hiện. Và, thứ không thể thiếu của truyền thống này là một cái chai — một cái chai bằng thuỷ tinh không hơn không kém.

Luật chơi rất đơn giản. Các học sinh ngồi thành vòng tròn trên sàn nhà và từng người phải lần lượt xoay cái chai. Khi cái chai dừng và chỉ vào người nào, người đó sẽ đưa ra thách thức cho người xoay thực hiện trước khi năm học kết thúc. Nếu thất bại sẽ được vinh dự nếm qua kinh nghiệm nhục nhã nhất đời, đó là chạy vòng quanh toàn bộ lâu đài trong tình trạng... trần như nhộng.

Đương nhiên là các Gryffindor có đủ tự trọng lẫn can đảm để thực hiện hình phạt đáng sợ đó. Vì vậy, mỗi năm, đều có vài Gryffindor xấu số được toàn trường chiêm ngưỡng trong bộ dạng không mảnh vải che thân, giống như khi họ ra đời vậy.

Đây đúng là dịp may lớn cho những kẻ thích ngó người khác gặp nạn làm thú vui mà xiên xỏ –– các Slytherin. Bởi vì sự cạnh tranh và đối đầu giữa hai nhà đã thành tục lệ từ mấy trăm năm nay. Làm trò cười cho các nhà khác — một cách tự nguyện. Và đây chính là lí do mà không nhà nào trong ba nhà còn lại chịu thực hiện cái truyền thống dở hơi này ngay cả khi họ rõ ràng biết sự tồn tại của nó. Hufflepuff thì quá nhút nhát, Ravenclaw thì quá nghiêm túc, còn Slytherin — dẫu có thể làm như Gryffindor — lòng tự tôn của họ lại quá cao để làm những việc như thế này.

Harry thật sự khá thích trò chơi này. Cậu chưa bao giờ thất bại khi thực hiện bất kỳ thử thách nào các bạn cùng nhà đưa ra. Điển hình là năm ngoái có người thách cậu lẻn vào phòng làm việc của hiệu trưởng và chôm đôi vớ len ưa thích của thầy –– đó là đôi vớ một bên thì màu xanh lá cây, một bên thì màu tím loè loẹt hết sức. Việc này khá là thành công, Harry đã hoàn thành thử thách Yule đưa ra và cậu chàng còn "tặng" lại đôi vớ cho thầy Dumbledore vào bữa tiệc cuối năm! Thầy còn gọi nó là một bất ngờ thú vị.

Dù thành công ở nhiệm vụ trước nhưng Harry vẫn không nén nổi run rẩy vì kích động khi thấy Hermione ngồi cạnh cậu xoay cái chai. Sự háo hức chạy dọc cơ thể, gần như khiến cả tay chân cậu cũng run lên thiếu kiên nhẫn khi chờ đến lượt mình. Liệu thử thách năm nay có khó hơn năm ngoái? Liệu nó liên quan đến ai khác nữa hay chỉ riêng mình cậu? Mọi việc đều có thể xảy ra.

"Tôi thách cậu cười khúc khích và chớp chớp mắt mỗi khi giáo sư Snape nhìn cậu." Neville lên tiếng, đầy tự tin mà không lắp ba lắp bắp như trước nữa. Chiến tranh, tuy đem lại biết bao đau thương mất mát nhưng nó đã làm nên điều kỳ diệu ở Neville và sự tự tin nơi cậu. Sau khi thế lực Vodermort không còn hùng mạnh như xưa và nhiều tên Tử Thần Thực Tử khét tiếng đều đã bị bắt, Neville thay đổi không nhiều nhưng ít ra thì cậu có vẻ đã học được cách đứng lên vì chính mình.

Hermione nhận lời thách thức một cách dễ dàng và thay vì mở miệng nói gì thì cô nàng đảo mắt và nhìn Harry chờ đợi. Hướng về chỗ Hermione cái mặt cười toe toét, Harry nhoài người cầm lấy cái chai.

Cậu cảm nhận được cái lạnh khi lòng bàn tay tiếp xúc với thuỷ tinh, ngược lại với sự ấm áp tỏa ra từ lò sưởi lớn họ ngồi gần. Cử động nhẹ ngón tay, cái chai bắt đầu xoay. Harry nhìn, vừa chăm chú vừa lo sợ khi cái chai từ từ chậm lại trước khi dừng hẳn... Cặp mắt xanh ngước lên khỏi cái chai để nhìn người được chọn. Người mà cái chai rốt cuộc chỉ vào là... Merlin ơi! Đó là Dean Thomas! Mặt Harry trắng bệch không còn một giọt máu!

Dù các học sinh nhà khác có thể nghĩ Dean là người dịu dàng, trầm tĩnh thì bất kì một Gryffindor nào cũng biết điều đó là hoàn toàn ngược lại. Đằng sau cái vẻ ngoài tử tế lương thiện thực chất là một ác ma đóng kịch đại tài. Ít ra thì bản chất ma mãnh vẫn lộ ra khi tên đó bắt đầu đưa ra những thách thức tàn độc dã man cho con người ta thực hiện. Cả căn phòng rơi vào tĩnh lặng, tất cả đều chòng chọc nhìn vào Dean đầy mong chờ trong khi hắn suy nghĩ thách thức cho Harry.

"Tôi thách cậu" Dean phát ra chất giọng trầm thấp, đôi mắt sẫm màu loé lên tia tinh quái nguy hiểm, "làm cho Draco Malfoy theo đuổi cậu thật lãng mạng. Cậu phải dụ dỗ khiến cho cậu ta muốn cậu, khao khát có được cậu đến nỗi dẹp qua hết thù oán giữa hai người để đạt được điều đó."

"CÁI GÌ CƠ???" Ba giọng nói đầy tức giận hét lên cùng lúc. Harry, Hermione và cả Ron đồng thời nhảy dựng lên đầy phẫn nộ.

"Cậu đang nghĩ cái chết tiệt gì khi nói giỡn vậy hả, Thomas?" Ron gầm gừ, khuôn mặt giận dữ đã muốn đỏ như màu tóc khi nó nhìn trừng trừng vào tên kia.

"Tôi đang đưa cho Harry thử thách của cậu ấy. Đâu có phạm luật, phải không nào?" Dean trả lời, hoàn toàn không thấy xi nhê gì với sự đe doạ từ cái người cao nhòng và rõ ràng là đang tức tới bốc khói trước mặt hắn. "Chẳng có luật nào nói là không được phép, nhỉ? Ngoài ra, nếu Harry cảm thấy việc này thật kinh tởm thì cậu ấy có thể chịu phạt mà."

Seamus nhe răng cười dâm đãng, nhảy vào cuộc tranh luận, không quên tặng cho Harry cái liếc "yêu thương" đầy đen tối: "Tôi rất là sẵn lòng nhìn thấy cặp mông tròn trần trụi của Potter nha~"

"Nhưng... cậu không nghĩ là nó hơi quá sao, Dean?" Hermione, luôn thích lí lẽ, thêm vào hai câu, đồng thời ném cho Seamus cái nhìn gay gắt. "Thứ nhất, đó là một Malfoy. Thứ hai, nó có hơi ác, đúng không? Lỡ như Malfoy thật sự phải lòng Harry rồi cậu ta phát hiện toàn bộ sự việc đều là chuyện chúng ta đem ra đùa giỡn thì sao?"

"Thôi nào, Hermione. Chúng ta đang nói đến Malfoy đó, Harry làm gì có cơ hội thu hút sự chú ý của cậu ta theo kiểu mà Dean muốn chứ? Ai ai cũng biết hai người họ thù ghét nhau đến mức nào mà. Tôi nghĩ rằng con chồn đó sẽ đủ khoan dung mà quên bẵng chuyện đó đi thôi". Một lần nữa Seamus nói lên quan điểm của mình.

"Đó không phải vấn đề!" Cô nàng nhanh chóng ngắt lời. "Malfoy cũng là con người, cũng có tình cảm, chúng ta cũng nên đối xử với cậu ta tử tế một chút!"

"Cậu có ý gì khi nói rằng tôi phải làm cậu ta theo đuổi tôi?" Harry đột ngột hỏi. Đôi mắt xanh mở lớn đầy thắc mắc khi nhìn chằm chằm Dean dò hỏi.

"Ý tôi là, cậu sẽ phải khiến cho cậu ta chủ động với cậu trước. Chỉ cần cậu đem bản thân bày ra dáng vẻ hấp dẫn nhất và... chờ đợi. Cậu phải giăng bẫy cậu ta và làm cho cậu ta tin rằng tất cả những gì cậu ta phải làm là chìm đắm trong cậu, mà cậu thì không phải làm gì — ngoài việc tỏ ra quyến rũ — để thực hiện thách thức này đâu."

Khoé miệng Harry khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ cười, một nụ cười đầy thích thú: "Tôi có thể làm được."

"Harry!" Người bạn Muggle của cậu hét lớn "Bồ không thể làm thiệt được!"

"Đương nhiên là làm thiệt rồi. Mình chưa bao giờ chùn bước trước thách thức nào và sẽ không bao giờ, kể cả lúc này!"

.

.

.

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip