Chương 1: Trái Tim Tan Vỡ (Beta)

"Harry thân yêu ... Dì nghĩ tốt nhất là con nên trở về nhà của mình ngay bây giờ."

Esme Cullen nói với cậu thiếu niên tóc đen đang nhìn mình với vẻ mặt không thể tin được. Bà biết rằng cậu bé ở một mình, và cũng biết về những cơn ác mộng hàng đêm mà cậu bé gặp phải nếu không ở cùng con trai mình trong đêm.

"Ồ, ý dì là chỉ trong một vài ngày?"

Harry hỏi dù cậu đã biết câu trả lời sẽ là gì, nỗi bất an trong lòng ngày một lớn hơn.

Cậu đã vô tình nghe thấy được một cuộc trò chuyện nhỏ giữa gia đình Cullen vào lúc Edward về nhà và say sưa nói về một cô gái tên là Bella Swan.

Anh ấy nói máu của cô thu hút được bản năng ma cà rồng của anh - điều mà trước đó chưa từng xảy ra ở bất kì ai đối với anh. Harry đã lắng nghe câu chuyện mà bạn trai ma cà rồng của mình nói về cô gái đó hơn trăm lần và những gì hai người đã làm trong lúc học như một sự liên kết tình cảm với nhau. Điều này chỉ khiến trái tim cậu đau đớn hơn. Edward đã ở trong tình trạng say đắm Bella một thời gian dài và thậm chí còn thừa nhận rằng bản thân anh đã cảm mến cô gái đáng yêu đó từ cái nhìn đầu tiên.

Edward ngày càng dành ít thời gian hơn cho Harry trong nhiều tháng liền, sự lạnh nhạt của anh khiến Harry cảm giác bản thân mình như đang rơi xuống vực sâu tăm tối. Những người trong nhà không thể hiểu nổi những hành động xa cách mà Edward đang làm đối với Harry, thậm chí điều đó còn dẫn đến sự xa cách giữa hai người họ.

Sự thay đổi tình cảm một cách nhanh chóng của Edward khiến những thành viên trong gia đình Cullen cũng bị ảnh hưởng theo, trong đó Alice đã say mê trong nhiều tuần về "cô gái mới" thậm chí đôi khi cô còn nhìn Harry bằng vài biểu cảm phức tạp.

Từ khi Bella xuất hiện, Harry biết mình đã không còn là một thành viên trong gia đình họ.

"Không, ý ta là con nên trở lại ngôi nhà của mình Harry. Nơi con thuộc về." chính lúc này trái tim của Harry tan vỡ, Bella Swan đã chiến thắng.

Trước đây cô ấy đã tìm đến và nói với cậu rằng khi để Edward chọn một trong hai người, cô ấy chắc chắn mình sẽ là người đầu tiên mà anh ấy chọn. Lần này cô ấy đã đúng. Harry nhấc chiếc vali đang đặt dưới chân lên, quay người bước ngay ra khỏi nhà. Cậu không nghe thấy Esme gọi mình hoặc thậm chí để ý rằng Rosalie, Jasper và Emmett đều đứng ở cửa nhà nhìn cậu với vẻ mặt tiếc nuối.

Cậu trông thật nhỏ bé khi đi trên con đường ẩm ướt. Nước mắt chực trào ra khi cậu đi càng ngày càng xa khỏi một nơi ngoài trường Hogwarts mà cậu có thể gọi là nhà.

Harry đi đến ngôi nhà nhỏ của mình trong lãnh thổ trung lập giữa Khu bảo tồn La Push và gia đình Cullen, sâu trong khu rừng Forks. Harry ít khi đặt chân vào ngôi nhà này, kể từ khi Edward đến và kéo cậu vào trong gia đình anh, Harry chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ trở về đây một lần nào nữa.

Harry đến đường chính dẫn vào thị trấn, một chiếc Volvo màu bạc có kiểu dáng đẹp chạy nhanh theo hướng khác, không giảm tốc độ. Đó là xe của Edward, anh ấy đang chạy về hướng nhà của Cảnh sát trưởng, nơi mà cô gái Bella đang chờ đợi. Trong lòng Harry dấy lên một cỗ chua xót, thầm giễu cợt chính bản thân mình. Ai mà sẽ lại đi thích một người tầm thường như nó chứ.

Khi đến gần rìa thị trấn, cậu nghe thấy tiếng gầm rú của một chiếc xe máy chạy tới phía sau mình. Thầm đoán là Emmett, bước chân của Harry ngày một nhanh hơn. Giờ đây cậu không còn tâm trạng để trả lời những câu nói đùa của anh chàng nữa.

Bước nhanh về đến nhà, Harry liên tục lẩm bẩm trước cửa dặn dò bản thân sẽ không bao giờ tha thứ và quay về nơi đó nữa.

Khóc lóc cũng chẳng ích gì, nhà Cullen đã lấy đi thứ tình cảm mà họ đã trao cho và Harry cũng sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho nỗi đau mà họ gây ra được nữa.

Nhìn vào bên trong ngôi nhà Alice đã tự tay trang trí trước đây, Harry búng tay đem tất cả đồ vật đó biến mất khỏi tầm mắt của mình. Dọn xong tất cả đồ đạc, căn nhà trống trải như chưa từng có ai dọn vào. Đến lúc này cậu mới biết sự xuất hiện của Edward đã tác động đến cuộc sống của mình như thế nào.

Trong trí nhớ của Harry, căn phòng của cậu là căn phòng duy nhất mà cậu chưa cho Edward chạm vào. Căn phòng rất lớn so với vẻ bề ngoài của nó. Harry đã nợ những con yêu tinh của Gringotts lời cảm ơn về ngôi nhà này sau chiến tranh, đáp lại cậu chỉ là câu nói "Chúng tôi muốn đền đáp Cứu Thế Chủ của mình, và ngài Potter không cần phải cảm ơn chúng tôi, đó chỉ là một món quà nhỏ không là gì so với chiến tích vĩ đại của cậu. Ngân hàng Gringotts chúng tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ bất cứ khi nào ngài Potter cần."

Nghĩ đến đây, cảm giác buồn bã trong Harry dường như vơi được một chút.

"Tắm là lựa chọn tốt nhất lúc này." Harry nói với căn phòng trống ngay sau khi cởi quần áo rồi bước vào phòng tắm.

Trong trí nhớ, sau khi tới đây và ở bên Edward được một năm rưỡi, Harry đã thừa nhận với gia đình Cullen về khả năng phép thuật của mình, ban đầu mọi người cũng rất ngạc nhiên nhưng họ cũng không nói gì nhiều ngoại trừ Emmett, anh ta bắt đọc học lỏm các câu thần chú mà bản thân anh ta nghe lén được từ cậu sau đó cố gắng tập luyện để có thể làm những gì anh ta muốn, và đó thật sự là một hành động ngu ngốc nhất mà Harry từng thấy.

Khi vào phòng tắm, Harry xoay tay cầm và sau đó bước vào vòi sen để giảm bớt căng thẳng cho cậu.

Thứ Bella cần chỉ là tình yêu của Edward, sắc đẹp như Rosalie và khả năng bất tử của ma cà rồng. Edward không thể đọc được tâm trí của Bella nhưng Harry thì có. Những suy nghĩ đen tối về bất tử khiến Harry không nhịn được mà khinh thường cô ta.

Nhà Cullen đã có được Bella, nhưng họ lại không biết được lý do tại sao cô ấy muốn ở bên Edward, khi họ biết sự thật và tìm tới, Harry sẽ không chấp nhận một lời xin lỗi, cậu sẽ quay lưng với họ như khi họ đã làm với cậu.

Sau khi tắm xong, Harry đi đến tủ quần áo không cửa ngăn, trong đó có nhiều đồ đến từ các cửa hàng quần áo phù thủy rất nổi tiếng mà cậu được tặng từ các nhà thiết kế của hãng như một lời cảm ơn. Ít ra thì việc tiêu diệt Voldemort đôi khi cũng có lợi.

Sau khi mặc quần áo xong, Harry quay trở lại phòng khách để gọi vài cuộc điện thoại, cậu đang dọn dẹp mọi thứ của Cullen ra khỏi nhà, điều đó có nghĩa là cậu sẽ tân trang ngôi nhà này lại, đã đến lúc thay đổi rồi. Ai sẽ quan tâm nếu ngày mai cậu có đến trường hay không, Harry có nhiều việc tốt hơn và quan trọng hơn cần phải làm. Cậu sẽ lái xe đến Port Angels và kiểm tra xem họ có một số vật dụng cần thiết ở đó không và nếu không phải Port Angels, Harry sẽ đi đến Seattle tìm đồ.

Có lẽ đi xa sau khi thoát khỏi khoảng thời gian tăm tối không phải là một ý tưởng tồi. Đó thật sự là một việc đáng để thử, Harry nhanh chóng tìm thấy chìa khóa xe và bỏ vào tủ, có lẽ ngày mai cậu xe có một chuyến đi tuyệt vời trong cuộc đời mình.
______________________________________

Hết chương 1.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip