- Sao...?- Đồng thanh tập hai.
Tên kia ngó sang tôi, khó hiểu, lầm bầm: " Lại gì nữa?." Mặt hiện rõ hai chữ: " Phiền phức".
Cậu ta nói tôi mới để ý, hình như nhà tôi có khách.
- Dạ, cháu chào cô chú.
- Bố, mẹ..chuyện gì vậy ạ?
Hờ...hờ..vui rồi đây, đây không phải truyện, tại sao lại trùng hợp như thế được nhỉ.? À...phải rồi...bố cha con tác giả...chết dẫm...( Min: sao lôi tui vào ?*gào*)Tên dở kia lại hâm hâm dở dở, biết làm sao?
- Ô, may quá hình như hai đứa quen nhau. Nhỉ? Lam, Hùng?- Giờ là bố tôi lên tiếng. Seriously..What the f*ck is happening?
- HOÀN TOÀN KHÔNG QUEN!- Tên kia hét lớn. What??? Nóng quá nên ấm đầu à?Bám như đỉa mà bảo không quen? Tôi còn chưa nói ai cho cậu nói?
-Ừm.....hai đứa....chiến tranh lạnh à? Ha ha, vui rồi đây. Như thế mà bảo không quen?Thôi, hai nhân vật chính nhanh nhanh vào ăn cơm rồi hoà giải nào!- Bố của tên kia làm mặt nghiêm nói.
Ôi bớ...ông giời...à nhầm..con tác giả chết trôi xó nào rồi!!! ( Min: bà nhà mày, bố đang ngồi viết đây, chết trôi thì đã không có mày rồi con ạ!) Sao lại để tên dở này ám con???Lại còn lôi cả nhị vị phụ huynh vào là có ý gì???(Min: bố thích làm gì nhau?)
Chuyện gì mà nghiêm trọng ngang tầm cỡ quốc gia thế này? Tôi bước vào bếp.....Oa...thơm quá đi mất...cái bụng thì lại đang biểu tình kịch liệt, kêu gào thảm khốc, do đó điều khiển tay tôi với tới chỗ đĩa thức ăn rồi..
Bốp!
- Ai da! Sao mẹ ác thế?
- Lại chả ác, con gái con đứa, liệu mà dẹp cái " nữ hoàng băng giá" của mày đi cho mẹ nhờ. Ngoài kia là bạn thân của bố, mày mà động vào cái gì thì đừng trách. Với lại thằng Phong nó tốt tính thế mà mày lại làm nó giận thế kia thì liệu mà hoà giải đi....
Hờ, mẹ có câu cửa miệng mới " Liệu mà....đi con ạ..."
Có gì mà căng, chỉ là bạn đến chơi thôi mà~
- Chồng tương lai của mày đấy con....- mẹ nói nhỏ lại còn cười khúc khích nhưng mà tôi cũng nghe thấy (Min: tai thính như dog :v/ Trang: Phắn đê!!)
Đù...đừng bảo thời buổi này mà còn thể loại hôn ước hôn eo đấy nhá!
---------------------Đến giờ ăn-----------------
- Mời cả nhà ăn cơm.
Ban đầu, bữa cơm diễn ra khá suôn sẻ, tôi ngồi đối diện với tên Phong, nhị vị phụ huynh cũng thế...Cơ mà có 4 người nói mà cứ như cái chợ. Tôi cũng chả nghe và cũng chả buồn nghe, ngồi ăn một cách uể oải. Tên Phong thi thoảng lại cứ nhìn tôi chằm chằm.
Này này, các cụ bảo " Trời đánh tránh miếng ăn" bên phải thì mẹ tôi kìm chặt, đối diện thì lại là tên kia, thử hỏi ai mà ăn nổi? Đúng là áp đặt quá đáng mà..
- Năm nay Trang lớn hẳn lên nhỉ?
Ơ này, sao lại lôi cháu vào đây? Cháu vô can, vô hình, xin đừng nhắc đến cháu!!!
- Nó vẫn thế thôi. nhưng mà tính cách thì vẫn xuề xòa, trẻ con lắm.
Mẹ ơi....mẹ có cần thiết phải dìm hàng con đến thế không? Ôi đời.....ếu như mơ....
- Xinh xắn đáng yêu như này, mai này về nhà tôi sẽ lo hết.Thằng Phong mà không đổ thì đúng là quá phí.
Sặc....Tôi nghe đến đấy thì sặc một cái thiệt bự, ho hắng sặc sụa...Về...về đâu cơ ạ? Đổ cái what?
- Về...gì ạ?- Đồng thanh tập ba~ bộ cậu đọc suy nghĩ của tôi đấy à?
- Đằng nào thì con cũng sẽ trở thành con dâu của bác thôi. Còn mày..- quay sang tên kia
-....lo mà kéo con bé về nhà mình đi, ba mẹ chỉ chấp nhận mỗi con bé thôi.
Ặc.....con đi chết đây................ba mẹ ở lại mạnh giỏi......*khóc*
Như này thì khác éo lào là đính hôn? Quyền tự do của trẻ em đâu rồi???
- Như tảng băng trôi từ Bắc Cực dạt vào Việt Nam thì bố thánh tán được.- Lại lầm bà lầm bầm lần hai. Tai bà hơi bị thính đấy...nói năng cẩn thận.
- Tch.....có người yêu chăm sóc rồi thì ai mà tán đây....- nói nhỏ, nhìn sang chỗ tôi rồi cười nhếch mép. Ở đâu ra cái thể loại khinh người thế nhở?
Quái, tên này não hôm này bị rớt trên mặt trăng rồi à? Ăn nói y như thằng say rượu. Nói cái gì chả hiểu?
- Vầng...- Lại đồng thanh. What the hell?
--------------- Ăn xong--------------
Tôi đang ngồi cạnh tên Phong.
Ờ, là do mẹ tôi bắt đấy. Tôi thà chết còn hơn ngồi cạnh hắn. Cứ một lúc lại nhìn tôi chằm chằm. Xong lại quay đi. Thế quái nào? Bộ mặt tôi dính nhọ à?
- Hai đứa trông hợp đôi ghê cơ!- Bác Thanh- mẹ hắn nói>
Hợp hợp cái bếp!
- Mai này hai đứa chắc chắn sẽ hạnh phúc lắm đây!- Lại bác Chí- bố hắn thêm vào
Đây như kiểu show trình diễn thời trang í nhể? Hờ, mỗi người một câu, độ chọc ngoáy cũng ngày một cao. Chẹp......gặp phải sát thủ rồi.
- Tch- mặt tên kia biến sắc. Chắc lại giống nhau cả thôi.
- Bọn con xin ra ngoài đi dạo một chút ạ!
Nói xong tên đó kéo tay tôi mạnh đến nỗi tôi còn thấy rã rời cả xương, lôi mạnh tôi ra ngoài trước mặt bốn vị phụ huynh có tí mờ ám.
Uầyyyy..........Không ngờ là cậu ta lại đề nghị "củ chuối" như thế :p
--------------------------
--------------------------
Im lặng.
Lại thế rồi. Tôi thích yên bình nhưng lại rất ghét im lặng.
Tình hình bây giờ là tôi lẽo đẽo sau hắn, còn hắn thì ung dung đi trước. Tôi rất muốn bắt chuyện nhưng mà.....ta lạnh, ngươi cũng lạnh thì việc éo gì ta phải nóng?
Mà bây giờ mới để ý, hắn vẫn đang còn níu tay tôi đấy.
Hắn rẽ vào công viên gần đó. Bây giờ là 9 giờ 46 phút 37 giây rồi đó ông nội! Giờ này mà còn vào đấy có mà chơi với ma à?
- Ngồi xuống đó.- Hắn đưa mắt vào một cái ghế đá ngay trước mặt.
Hai đứa ngồi cạnh nhau, nhưng lại sát ở hai bên ghế. Mỗi người một tâm trạng.
Rốt cuộc vẫn là hắn lên tiếng.
- Minh Huy.....có thật là người yêu cũ của cậu?
Hả?Sao?
- Cậu tin chuyện đó?
- Cậu chưa xác minh lại?
- Cậu muốn tôi kể?
- Ừ.
- Cậu ấy theo đuổi tôi từ năm lớp 8, tôi cũng không có ý gì với cậu ấy. Chỉ là....quen qua mạng và không ngờ lại cùng trường nên.....
- Bám đuôi?
- Đại loại vậy.
- Vậy còn......Khương Tuấn?
Liên quan gì đến thằng bạn trai thổ tả của con Linh ở đây?
- Bạn trai Linh?
- CẬU ĐÃ NÓI VỚI HẮN NHỮNG GÌ?
Đời tư của tôi không khiến cậu quan tâm, okay?
- Sao cậu lại quan tâm đến....
- NÓI!
Tay hắn siết mạnh. Đau nhói.
Tôi đang cảm thấy sợ trước con người này?
- Đau! Bỏ ra rồi tôi sẽ nói!
Hắn ta không hề bỏ ra, nhưng cũng có chút buông lỏng.
- Tôi..chỉ dặn dò anh ấy giữ Linh cho cẩn thận, và không được làm tổn thương nó. Vậy thôi.
- Chỉ thế?
Hắn ta thở dài....rồi zoom thẳng bản mặt trước mặt tôi và:
- Cậu... sẽ đồng ý chứ?
Tôi...cảm nhận được tia nhìn ấm áp hẳn trong mắt cậu. Cậu thật sự....rất quen!
-------------------------------------------------
Arigatou mọi người rất nhiều!
Lượng view vẫn tăng đều đều nhưng vote thì lại trì trệ quá. Nếu truyện Min thật sự không vừa lòng các bạn, hãy nói Min biết để Min còn sửa trong các chap sau.
Tiên đây Min cũng thông báo luôn là truyện này Min sau khi viết xong Phần 1 sẽ dừng một thời gian để viết truyện mới. Nhưng vẫn rất mong là các bạn vẫn luôn ủng hộ. Từng lượt view là vote sẽ là động lực để Min ra chap nhanh hơn!
Konichiwa!!! Iu mọi người nhiều lắm *chụt*
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip